• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Vô Thượng Sát Thần convert (78 Viewers)

  • chap-1888

Vô Thượng Sát Thần - Chương 1892: Hung Danh Lan Xa








Chiến Hồn đại lục, bên trong vùng núi cổ xưa của một thần vực nào đó có một lão giả khô gầy đang ngồi xếp bằng ở trong hang động nằm dưới ngọn núi cùng với một đám sương mù dày đặc lượn lờ.





Đột nhiên hai mắt của lão giả mở ra, từ trong mắt bắn ra hai sợi tinh quang giống như hai thanh thần kiếm thiên địa đâm thủng bầu trời.





Nếu như Tiêu Phàm ở đây chắc chắn sẽ phát hiện vẻ ngoài của lão tổ này có chút giống với linh hồn phân thần của Tiếu Thương Sinh mà hắn đã chém chết, chỉ là nhìn qua huyết khí khô bại cùng thêm vẻ già nua mà thôi.





“Linh hồn phân thân chết rồi?” Trong miệng lão giả thốt ra một giọng nói băng lãnh. Bên trong động phủ tràn ngập sương lạnh, chỉ trong nháy mắt đã đóng băng thành hầm băng.





Trong động phủ hoàn toàn tĩnh mịch, thật lâu sau, lão giả lại thầm nói: “Một năm cuối nữa thôi thì ta có thể khôi phục đỉnh phong, thậm chí là tiến thêm một bước. Đến lúc đó, có thể giết vào Tu La Vương mộ, đồ sát thiên hạ!





Kẻ giết linh hồn phân thân của ta thì ta chắc chắn sẽ đánh linh hồn của ngươi thiên đăng vạn vạn năm, còn có Dạ Cửu U và Dạ Cửu Thiên, hai mộ nô thủ mộ các ngươi cũng nên chết!”





Giọng nói của lão giả trở nên yên lặng rất nhanh nhưng làm cho vô số chim thú xung quanh kinh ngạc, cũng không có bất kì hồn thú nào dám đến gần.





Bên trong Thiên Địa Lao Ngục, tin tức linh hồn phân thân của Tiếu Thương Sinh bị Tiêu Phàm chém giết tựa như bệnh dịch, điên cuồng truyền đi bốn phương tám hướng.





Các đại tửu lâu, trên đường cái đều đang bàn luận việc này. Dù ba ngày sau, Tiếu Thiên Tà sẽ trở thành Thần chủ mới cũng không náo động như việc này.





Trong một tửu lâu, có hai nam tử cao to khỏe mạnh đang ngồi sát cửa sổ cẩn thận nghe thảo luận bên cạnh.





“Tu La điện chủ thế hệ này thật là kinh khủng, ngay cả Thần chủ cũng giết chết. Các đời Tu La điện chủ hơn vạn năm qua đều tìm đến Thần chủ gây phiền phức nhưng nhiều nhất cũng chỉ giết vào Thần cung mà thôi.”





“Giết chết cũng không phải Thần chủ mà là ma đầu. Nếu không các đại vương tử và công chúa cũng sẽ không ra tay, mọi người hợp lực mới chém giết được ma đầu kia.”





“Cho dù như thế nào, cuối cùng cũng là Tu La điện chủ giết chết. Nghe nói chỉ một kiếm đã làm thịt ma đầu, thật sự là kinh thiên động địa.”





“Chẳng trách bây giờ tất cả mọi người đều nói đắc tội với ai cũng đừng đắc tội với Tu La điện chủ. Ngay cả ma đầu Thần chủ, hắn cũng dám giết, vậy trong thiên hạ này còn có ai mà hắn không thể giết chứ?”





Rất nhiều người dường như người lạc vào cảnh giới kỳ lạ vậy, nhiệt tình sục sôi. Thậm chí bọn hắn còn cảm thấy giết chết Tiếu Thương Sinh chính là giết bản thân bọn hắn vậy.





Cái danh Tiêu La điện chủ của Tiêu Phàm càng vang vọng khắp Thiên Địa Lao Ngục. Hơn nữa nó còn đang không ngừng khuếch tán khắp nơi.





“Công tử không hổ là công tử. Đi tới chỗ nào là nào loạn chỗ đấy.” Có một nam tử ở cách đó không xa cười to ha ha.





Nếu như Tiêu Phàm ở chỗ này chắc chắn có thể nhận ra nam tử này chính là Trọc Thiên Hồng thất lạc. Còn người đối diện chính là Chiến La.





Khí thế trên người của Trọc Thiên Hồng mạnh mẽ hơn lúc trước rất nhiều, rõ ràng là có chỗ tinh tiến.





Chiến La không nói gì nhưng trong lòng hắn cũng có nghiên cứu của mình. Hắn từng gặp qua rất nhiều Tu La điện chủ nhưng hắn cảm giác Tu La điện chủ thế hệ này lại có chút khác biệt. Thế nhưng hắn lại không nói ra được khác biệt ở chỗ nào.





“Nơi này cách thành Thiên Thương Thần có vẻ không xa lắm. Chiến La, chúng ta qua đó tìm công tử đi.” Bỗng nhiên Trọc Thiên Hồng đứng lên nói.





Hắn không thể chờ đợi được nữa tiến về thành Thiên Thương Thần tìm Tiêu Phàm. Nhiều năm trôi qua, hắn phát hiện chỉ có đi cạnh Tiêu Phàm thì tu vi của hắn mới có thể nhanh chóng tinh tiến.





“Tiêu điện chủ giết chết Thần chủ của Thương Sinh thần quốc, vậy thì trạm tiếp theo đoán chừng muốn đi là Tu La Sơn.” Chiến La lại ngồi ở kia không nhúc nhích.





“Cũng đúng. Nghe nói Tu La Sơn kia sắp mở Tu La Vương truyền thừa gì đó. Công tử thân là một trong những người kế thừa chắc chắn sẽ không bỏ qua.” Trọc Thiên Hồng cũng ổn định lại tâm thần.





“Ta tìm hiểu rõ ràng thì biết được xung quanh Tu La Sơn có một Tu La Cổ Thành, chúng ta đi nơi đó chờ hắn đi.” Chiến La gật đầu nói.





“Được.” Trọc Thiên Hồng gật đầu.





Lúc này, một khu vực nào đó ở Thiên Địa Lao Ngục có một ngọn núi đen kịt chọc vào mây trời tựa như một con cổ thú thô bạo ẩn núp tại đây.





Ở xung quanh ngọn núi có một mảnh huyết hồ mênh mông bao quanh Tu La Sơn, người bình thường cũng không thể vượt qua huyết hồ. Hơn nữa phía trên huyết hồ cũng không thể bay vào bởi vì có một luồng sức mạnh quỷ dị áp chế mảnh không gian này.





Từ xa nhìn lại thì thấy mây mù lượn lờ xung quanh đỉnh núi hợp nhất với trời đất hùng hồn, hùng vĩ nguy nga khiến cho người ta không thể chạm tới.





Có điều nếu như người hữu tâm quan sát thì sẽ phát hiện ngọn núi này giống như một ngôi mộ, chỉ là ngôi mộ này hơi lớn một chút mà thôi.





Núi này tên là Tu La Sơn cũng là nơi Tu La Vương mai táng trong truyền thuyết.





Trên sườn núi, một quảng trường rộng lớn nằm trên từng tòa cung điện màu đen mà nghiêm túc trang nghiêm.





Trong đó có một tòa cung điện, lúc này đang tụ tập bốn bóng người. Mặc dù đều là lão giả nhưng trên thân thể của mỗi người đều tỏa ra khí tức huyết tinh mà cường đại.





Mỗi người ở đây đều ẩn chứa huyết mạch Tu La, chỉ là phân chia mạnh yếu mà thôi.





“Nghe nói nhất mạch kia của Chiến Hồn đại lục lại xuất hiện, các vị có ý kiến gì không?” Đột nhiên đám người xao động bị giọng nói áp chế lại, chỉ thấy một lão giả gầy cao từ cổng đi đến.





Nghe được lời nói của lão giả, tất cả mọi người không khỏi ngậm kín miệng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kính sợ. Cho đến khi lão giả ngồi trên thủ tọa, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.”





“Sơn chủ, theo ta thấy thì vẫn là đừng để nhất mạch của bọn hắn tham gia tranh đoạt truyền thừa. Nếu bọn hắn chết ở nơi này, nhất mạch kia của bọn hắn đoán chừng sẽ tuyệt chủng mất.” Một lão giả mặc áo bào đen trong số đó mở miệng nói.





Mấy người khác khịt mũi coi thường, đối phương có thể chém giết linh hồn phân thân đang tồn tại của Tiếu Thương Sinh sẽ chết ở nơi này?





“Đại trưởng lão, ngươi lo lắng Thần Vô Tâm không chiếm được truyền thừa sao?” Lại một lão giả âm dương quái khí mặc áo xám nói.





“Ngươi nói gì? Ngươi nói ta lo lắng cho Thần Vô Tâm? Ta chỉ là sợ dòng dõi của bọn hắn tuyệt chủng mà thôi. Dù sao bọn hắn vất vả lắm mới được cho phép đến Tu La Sơn.” Lão giả Đại trưởng lão mặc áo bào đen khinh thường nói.





Hắn chính là Đại trưởng lão của Tu La Sơn cũng là thủ hộ giả dòng dõi của Thần Vô Tâm. Với thiên phú và thực lực Thần Vô Tâm, hắn đương nhiên không lo lắng.





Nhưng mà thực lực của Điện chủ Tu La điện thế hệ này cũng không yếu. Nếu như tham dự tranh đoạt Tu La Vương truyền thừa, ai biết sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không chứ?





“Nhất mạch của bọn hắn đã được thừa nhận ở Tu La Sơn, càng đạt được sự tán thành của Tu La Vương thì có tư cách tham dự tranh đoạt truyền thừa. Nếu không người ta còn tưởng rằng Tu La Vương tộc ta sợ hãi.” Một lão giả khác người khoác chiến giáp màu đen khôi ngô lắc đầu.





“Tam trưởng lão, ta biết nhất mạch của các ngươi cùng với Chiến Hồn đại lục rất gần nhưng ngươi cũng đừng quên, máu trong cơ thể ngươi đang chảy là máu của Tu La Vương tộc. Bọn hắn chẳng qua là dân đen mà thôi.” Đại trưởng lão khoác áo bào đen quát lớn.





“Máu trong cơ thể ta đang chảy là máu gì, ta đương nhiên biết rõ. Chẳng qua ta cần phải sửa lại một câu nói của Đại trưởng lão. Tu La điện chủ của Chiến Hồn đại lục vốn chính là người thừa của Tu La Vương. Ngươi nói bọn hắn là dân đen, chẳng lẽ huyết mạch trong cơ thể ngươi còn cao quý hơn vương sao?” Lão giả khoác chiến giáp màu đen không hề sợ hãi dùng ngữ khí vô cùng mạnh mẽ.





“Ngươi!” Trong lúc nhất thời khiến cho Đại trưởng lão không biết ứng đối ra sao. Mặc dù hắn là người của Tu La Vương tộc nhưng chệnh lệch với Tu La Vương cũng không lớn. Sao lại dám nhục mạ người thừa kế của Tu La Vương là dân đen chứ?





“Được rồi.” Lúc này, lão giả cao gầy ngồi bên trên, chính là Tu La sơn chủ quát khẽ.





Mấy người vội vàng đình chỉ tranh chấp. “Nhất mạch Tu La ở Chiến Hồn đại lục, người kế thừa của Tu La Vương của vương tộc ta đương nhiên có thể tham dự tranh đoạt truyền thừa.”





Mọi người đều giữ yên lặng. Có điều lúc này Sơn chủ Tu La lại chuyển đề tài nói: “Chẳng qua dòng dõi huyết mạch kia của bọn hắn đã vô cùng mỏng manh. Truyền thừa của vương ta vẫn phải trở về Vương tộc, cuối cùng thất lạc ở bên ngoài không phải là biện pháp. Đây cũng là thay mặt ý chỉ của tộc trưởng.”





“Rõ!” Nghe được mấy chữ thay mặt ý chỉ của tộc trưởng, mọi người không có bất kì tâm tư phản kháng nào dù chỉ là một ý nghĩ trong đầu.





“Đi xuống đi, ta nghĩ các ngươi đều biết nên làm thế nào.” Tu La sơn chủ khoát tay một cái nói. Đôi mắt của hắn thâm thúy dị thường, không biết đang suy nghĩ gì

Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

VÔ THƯỢNG SÁT THẦN
(Full) Vô thượng luân hồi
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chương 1151-1155
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Vô Thượng Võ Thần
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 26-30

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom