Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1975
Vô Thượng Sát Thần - Chương 1979: Chiến Đấu Với Tả Giang Lê
Nếu ta không giao ra thì sao?
Ngữ khí của Tiêu Phàm rất bình tĩnh, cho dù Tả Giang Lê thức tỉnh một linh hồn khác, hắn cũng không e ngại gì, hiện tại cho dù là Thiên Thần tiền kỳ hắn cũng không sợ, huống chi chỉ một linh hồn.
Nhưng Tả Giang Lê rất bá đạo, hắn cũng không phải cố ý cướp đoạt hồn hỏa, mà là tự Cốt Long đưa tới miệng, tại sao lại phải đưa cho Tả Giang Lê!
Nếu như ngữ khí của Tả Giang Lê tốt một chút, nguyện ý dùng một cái giá thật lớn để đổi, có lẽ Tiêu Phàm sẽ cân nhắc.
Hoặc là dù cự tuyệt Tả Giang Lê, cũng không cần khai chiến.
Đương nhiên, Tiêu Phàm cũng biết rõ, khúc mắc giữa hắn và Tả Giang Lê, cho dù chuyện hôm nay không phát sinh, cũng không thể giải quyết được.
“Hừ, tự tìm đường chết!” Tả Giang Lê phẫn nộ trừng mắt nhìn Tiêu Phàm, sau đó đi từng bước một tới, sức mạnh điên cuồng trên người hắn phát ra, dường như muốn hủy diệt không gian xung quanh.
Người còn chưa tới gần, một cỗ uy áp cuồng bạo đã ập đến, mấy người Kiếm La chỉ cảm giác huyết mạch toàn thân bắt đầu sôi trào, dường như trên đỉnh đầu có một ngọn núi lớn đang đè nặng, thân thể không thể đứng thẳng.
Thần sắc Tiêu Phàm dần trở nên lạnh lùng, sức mạnh huyết mạch trên người hắn hơi khuấy động, tựa như sóng biển mênh mông mãnh liệt cuộn trào ra, đụng vào sức mạnh huyết mạch của Tả Giang Lê nhau.
Bùm một tiếng nổ vang, lực huyết mạch của hai người va chạm cùng một chỗ, làm nổi lên một đợt sóng gió đáng sợ.
Mấy người Kiếm La đều cảm thấy lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn, khóe miệng tràn máu tươi, không khỏi lui mấy bước.
“Thật mạnh!” Tiếu Thiên Dương lau đi máu tươi tại khóe miệng, kinh ngạc nhìn Tả Giang Lê, hiện tại thực lực của Tả Giang Lê đã hoàn toàn vượt qua dự liệu của hắn.
“Quả nhiên ngươi đã lấy được truyền thừa của Thần Vô Tận!” Tả Giang Lê đột nhiên nhếch miệng cười, tựa như đang nhìn một con mồi hợp khẩu vị.
“Xem ra, linh hồn trong thân thể Tả Giang Lê, chính là tàn hồn của Đại trưởng lão!” Tiêu Phàm cũng nhe răng cười một tiếng, tựa như âm mưu đạt được.
Hắn thi triển ra sức mạnh huyết mạch, không đơn giản chỉ để ngăn cản huyết mạch áp chế của Tả Giang Lê, hắn đang cố ý thử thăm dò linh hồn khác của Tả Giang Lê.
Người có thể nhận ra lực huyết mạch của hắn, trừ Huyết Linh Minh Côn đã chết đi cùng vong linh ở đây, trên đời này tuyệt đối chỉ có một người, chính là Đại trưởng lão.
Khi giải phong ấn ký ức Tu La truyền thừa, Tiêu Phàm biết được, Đại trưởng lão đã từng thả ra một sợi tàn hồn, một sợi tàn hồn không rõ tung tích.
Tiêu Phàm vốn nghĩ là sợi tàn hồn này có khả năng đã tiêu tán, dù sao sự tình đều đã vài vạn năm.
Nhưng khi cẩn thận nghĩ lại thì hắn lại phát hiện có chút không thích hợp, Tiếu Thương Sinh chỉ là một Thiên Thần cảnh, linh hồn phân thân của hắn cũng có thể tồn tại trên vạn năm, huống chi thực lực của Đại trưởng lão vốn là siêu việt Thiên Thần cảnh?
Lại liên tưởng đến một linh hồn khác trên người Tả Giang Lê, Tiêu Phàm lờ mờ bắt được cái gì, trước đó khi ở Tu La Cổ Thành, hắn nói với Tam trưởng lão những lời kia, cũng là một loại thăm dò.
Lúc ấy hắn đã đoán được một chút, chỉ là không thể xác định mà thôi.
Hiện tại, Tiêu Phàm đã hoàn toàn có thể xác định, linh hồn trong thân thể Tả Giang Lê chính là tàn hồn của Đại trưởng lão.
Cũng chỉ có tàn hồn của Đại trưởng lão, mới có thể để lực Tu La huyết mạch của Tả Giang Lê nhanh chóng cô đọng, có thể áp chế hắn.
“Hừ, ngươi biết đúng là không ít, đáng tiếc, chỉ dừng lại tại đây mà thôi!” Tả Giang Lê hừ lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên biến mất tại chỗ, vươn tay chộp tới cổ họng Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm đã sớm chuẩn bị, thân thể nhẹ lùi về phía sau, từ khi hắn xác định thân phận Tả Giang Lê, trận chiến này của bọn hắn chính là không chết không thôi.
Keng keng ~
Một tiếng kiếm vang lên, Tu La kiếm trong tay Tiêu Phàm nhẹ nhàng chém một cái, kiếm khí giao nhau trước người, xông thẳng tới Tả Giang Lê.
Nhưng vượt ngoài ý liệu của Tiêu Phàm, Tả Giang Lê đột nhiên biến mất trong tầm mắt hắn, xuất hiện lần nữa đã đến trước người hắn, trảo thủ của Tả Giang Lê lại càng nhanh.
“Thái Huyền Thần Du Bộ!” Tiêu Phàm lạnh lùng, Tu La sơn chủ biết Thái Huyền Thần Du Bộ cũng thôi đi, Tả Giang Lê thế mà cũng biết.
Nhưng ngẫm lại cũng không có gì lạ, Thái Huyền Thần Du Bộ vốn là công pháp ở Tu La Vương Tộc, hiện tại Tả Giang Lê chính là bị Đại trưởng lão đoạt xá, Đại trưởng lão là đệ nhất trưởng lão của Tu La Vương Tộc, sao có thể không biết được?
Tiêu Phàm phản ứng cũng cực nhanh, Tu La Kiếm vũ động, kiếm khí tung hoành thiên địa, chém giết hư không, Thái Huyền Thần Du Bộ tất nhiên đáng sợ, nhưng chỉ cần phong tỏa hư không, Tả Giang Lê muốn tới gần hắn cũng không có khả năng.
Rầm rầm rầm!
Hư không nổ vang liên tục, thân ảnh Tả Giang Lê không ngừng thoáng hiện giữa hư không, hắn tựa như không muốn sống, điên cuồng đánh thẳng vào kiếm khí của Tiêu Phàm.
Khí lãng không ngừng quay cuồng, tốc độ xuất kiếm của Tiêu Phàm mặc dù rất nhanh, nhưng tốc độ xuất thủ của Tả Giang Lê cũng không chậm.
Trong lúc nhất thời, chưởng phong của hai người giao nhau ở cùng một chỗ, sức mạnh khủng bố tràn ra bốn phía, tựa như sóng lớn vỗ bờ, lại như biển động gào thét, khí lãng ngập trời.
"Hư Vô Đại Chưởng Ấn!"
Tả Giang Lê đột nhiên đột nhiên hóa trảo thành chưởng, chưởng lực khủng bố quét ngang, thiên địa dường như muốn sụp đổ, một bàn tay mấy trăm trượng phong tỏa đường lui Tiêu Phàm.
Xen lẫn trong chưởng cương, còn tản ra từng tia huyết sắc quang mang, giống như ma ảnh đang gầm thét, kinh khủng dị thường.
Dưới một chưởng này hư không đều như muốn vỡ nát, Thiên Thần cũng khó đỡ lại, không cần phải nói đến tu sĩ Chiến Thần cảnh.
Thần sắc Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, Đại trưởng lão của Tu La Vương Tộc khổng phải muốn đoạt xá hắn, sau đó trực tiếp lấy được truyền thừa của Thần Vô Tận sao?
Nếu như giết mình, hắn sẽ không chiếm được cái gì.
Điều này cũng giải thích rõ vì sao Tam trưởng lão lại nhiệt tình với Tu La nhất mạch như vậy, Tam trưởng lão đã sớm biết rõ chỉ có Tu La điện mới có thể lấy được truyền thừa của Thần Vô Tận, mà Đại trưởng lão chỉ cần đoạt xá Tiêu Phàm, liền có thể lấy được điều hắn muốn.
Hiện tại Đại trưởng lão lại muốn dùng một chưởng giết chết bản thân?
Trong lúc nhất thời Tiêu Phàm có chút không hiểu được ý nghĩ của Đại trưởng lão, nhưng hắn muốn diệt tàn hồn của Đại trưởng lão, từ nay về sau, sẽ không có người nào biết rõ trên người hắn nắm giữ truyền thừa của Thần Vô Tận.
Nhưng hắn cũng biết rõ, tàn hồn của Đại trưởng lão không phải dễ bị diệt như vậy, chỉ một chưởng này, Tiêu Phàm cũng không dễ dàng đỡ được.
“Hung Mâu, mở!” Tiêu Phàm quát nhẹ một tiếng, mắt phải của hắn đột nhiên phát sinh biến hóa kỳ lạ, con ngươi của hắn trong nháy mắt biến thành đen kịt.
Ngay sau đó, một đạo quang mang đen kịt từ trong con ngươi của hắn bắn ra, tử vong chi khí mãnh liệt, những nơi nó đi qua, tất cả đều là hóa thành hư ảo.
Chưởng cương rộng lớn kia trong nháy mắt bị đốt ra một cái động lớn, thân thể Tiêu Phàm lóe lên, trong nháy mắt xuyên qua chưởng cương, Tu La kiếm lăng không chém một cái.
"Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ!"
Tiêu Phàm thét lớn một tiếng, Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ tối tăm mờ mịt lại hiện ra, từ xa nhìn lại, tựa như một thế giới, sức mạnh một kích này của Tiêu Phàm phát huy không chỉ đơn giản là uy lực của Nhất Kiếm Sinh Thế Giới.
Đại trưởng lão không ngờ Tiêu Phàm có thể phá giải chưởng ấn của hắn, đây chính là thủ đoạn công kích của Thiên Thần cảnh vậy mà lại bị một tên Chiến Thần cảnh phá giải.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, người có được truyền thừa của Thần Vô Tận sao có thể đơn giản như vậy, hắn dùng hết toàn lực, cũng không phải là muốn giết chết Tiêu Phàm, chỉ muốn làm hắn bị chấn thương mà thôi.
Đối mặt với một kiếm của Tiêu Phàm, Tả Giang Lê không tránh không lùi, lần nữa thi triển Thái Huyền Thần Du Bộ xuyên qua Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ, xuất hiện ở trước người Tiêu Phàm.
Lần này, hắn đột nhiên duỗi tay ra, chộp thẳng đến Tu La kiếm trong tay Tiêu Phàm.
Lão quái vật này còn muốn tay không tiếp dao sắc sao? Trong lòng Tiêu Phàm thầm nghĩ, thần sắc càng thêm ngưng trọng lên, thực lực của Đại trưởng lão hắn có lẽ không sợ, nhưng những thủ đoạn này của lão, thì Chiến Thần cảnh như hắn hoàn toàn không thể so sánh.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Nếu ta không giao ra thì sao?
Ngữ khí của Tiêu Phàm rất bình tĩnh, cho dù Tả Giang Lê thức tỉnh một linh hồn khác, hắn cũng không e ngại gì, hiện tại cho dù là Thiên Thần tiền kỳ hắn cũng không sợ, huống chi chỉ một linh hồn.
Nhưng Tả Giang Lê rất bá đạo, hắn cũng không phải cố ý cướp đoạt hồn hỏa, mà là tự Cốt Long đưa tới miệng, tại sao lại phải đưa cho Tả Giang Lê!
Nếu như ngữ khí của Tả Giang Lê tốt một chút, nguyện ý dùng một cái giá thật lớn để đổi, có lẽ Tiêu Phàm sẽ cân nhắc.
Hoặc là dù cự tuyệt Tả Giang Lê, cũng không cần khai chiến.
Đương nhiên, Tiêu Phàm cũng biết rõ, khúc mắc giữa hắn và Tả Giang Lê, cho dù chuyện hôm nay không phát sinh, cũng không thể giải quyết được.
“Hừ, tự tìm đường chết!” Tả Giang Lê phẫn nộ trừng mắt nhìn Tiêu Phàm, sau đó đi từng bước một tới, sức mạnh điên cuồng trên người hắn phát ra, dường như muốn hủy diệt không gian xung quanh.
Người còn chưa tới gần, một cỗ uy áp cuồng bạo đã ập đến, mấy người Kiếm La chỉ cảm giác huyết mạch toàn thân bắt đầu sôi trào, dường như trên đỉnh đầu có một ngọn núi lớn đang đè nặng, thân thể không thể đứng thẳng.
Thần sắc Tiêu Phàm dần trở nên lạnh lùng, sức mạnh huyết mạch trên người hắn hơi khuấy động, tựa như sóng biển mênh mông mãnh liệt cuộn trào ra, đụng vào sức mạnh huyết mạch của Tả Giang Lê nhau.
Bùm một tiếng nổ vang, lực huyết mạch của hai người va chạm cùng một chỗ, làm nổi lên một đợt sóng gió đáng sợ.
Mấy người Kiếm La đều cảm thấy lục phủ ngũ tạng như bị đảo lộn, khóe miệng tràn máu tươi, không khỏi lui mấy bước.
“Thật mạnh!” Tiếu Thiên Dương lau đi máu tươi tại khóe miệng, kinh ngạc nhìn Tả Giang Lê, hiện tại thực lực của Tả Giang Lê đã hoàn toàn vượt qua dự liệu của hắn.
“Quả nhiên ngươi đã lấy được truyền thừa của Thần Vô Tận!” Tả Giang Lê đột nhiên nhếch miệng cười, tựa như đang nhìn một con mồi hợp khẩu vị.
“Xem ra, linh hồn trong thân thể Tả Giang Lê, chính là tàn hồn của Đại trưởng lão!” Tiêu Phàm cũng nhe răng cười một tiếng, tựa như âm mưu đạt được.
Hắn thi triển ra sức mạnh huyết mạch, không đơn giản chỉ để ngăn cản huyết mạch áp chế của Tả Giang Lê, hắn đang cố ý thử thăm dò linh hồn khác của Tả Giang Lê.
Người có thể nhận ra lực huyết mạch của hắn, trừ Huyết Linh Minh Côn đã chết đi cùng vong linh ở đây, trên đời này tuyệt đối chỉ có một người, chính là Đại trưởng lão.
Khi giải phong ấn ký ức Tu La truyền thừa, Tiêu Phàm biết được, Đại trưởng lão đã từng thả ra một sợi tàn hồn, một sợi tàn hồn không rõ tung tích.
Tiêu Phàm vốn nghĩ là sợi tàn hồn này có khả năng đã tiêu tán, dù sao sự tình đều đã vài vạn năm.
Nhưng khi cẩn thận nghĩ lại thì hắn lại phát hiện có chút không thích hợp, Tiếu Thương Sinh chỉ là một Thiên Thần cảnh, linh hồn phân thân của hắn cũng có thể tồn tại trên vạn năm, huống chi thực lực của Đại trưởng lão vốn là siêu việt Thiên Thần cảnh?
Lại liên tưởng đến một linh hồn khác trên người Tả Giang Lê, Tiêu Phàm lờ mờ bắt được cái gì, trước đó khi ở Tu La Cổ Thành, hắn nói với Tam trưởng lão những lời kia, cũng là một loại thăm dò.
Lúc ấy hắn đã đoán được một chút, chỉ là không thể xác định mà thôi.
Hiện tại, Tiêu Phàm đã hoàn toàn có thể xác định, linh hồn trong thân thể Tả Giang Lê chính là tàn hồn của Đại trưởng lão.
Cũng chỉ có tàn hồn của Đại trưởng lão, mới có thể để lực Tu La huyết mạch của Tả Giang Lê nhanh chóng cô đọng, có thể áp chế hắn.
“Hừ, ngươi biết đúng là không ít, đáng tiếc, chỉ dừng lại tại đây mà thôi!” Tả Giang Lê hừ lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên biến mất tại chỗ, vươn tay chộp tới cổ họng Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm đã sớm chuẩn bị, thân thể nhẹ lùi về phía sau, từ khi hắn xác định thân phận Tả Giang Lê, trận chiến này của bọn hắn chính là không chết không thôi.
Keng keng ~
Một tiếng kiếm vang lên, Tu La kiếm trong tay Tiêu Phàm nhẹ nhàng chém một cái, kiếm khí giao nhau trước người, xông thẳng tới Tả Giang Lê.
Nhưng vượt ngoài ý liệu của Tiêu Phàm, Tả Giang Lê đột nhiên biến mất trong tầm mắt hắn, xuất hiện lần nữa đã đến trước người hắn, trảo thủ của Tả Giang Lê lại càng nhanh.
“Thái Huyền Thần Du Bộ!” Tiêu Phàm lạnh lùng, Tu La sơn chủ biết Thái Huyền Thần Du Bộ cũng thôi đi, Tả Giang Lê thế mà cũng biết.
Nhưng ngẫm lại cũng không có gì lạ, Thái Huyền Thần Du Bộ vốn là công pháp ở Tu La Vương Tộc, hiện tại Tả Giang Lê chính là bị Đại trưởng lão đoạt xá, Đại trưởng lão là đệ nhất trưởng lão của Tu La Vương Tộc, sao có thể không biết được?
Tiêu Phàm phản ứng cũng cực nhanh, Tu La Kiếm vũ động, kiếm khí tung hoành thiên địa, chém giết hư không, Thái Huyền Thần Du Bộ tất nhiên đáng sợ, nhưng chỉ cần phong tỏa hư không, Tả Giang Lê muốn tới gần hắn cũng không có khả năng.
Rầm rầm rầm!
Hư không nổ vang liên tục, thân ảnh Tả Giang Lê không ngừng thoáng hiện giữa hư không, hắn tựa như không muốn sống, điên cuồng đánh thẳng vào kiếm khí của Tiêu Phàm.
Khí lãng không ngừng quay cuồng, tốc độ xuất kiếm của Tiêu Phàm mặc dù rất nhanh, nhưng tốc độ xuất thủ của Tả Giang Lê cũng không chậm.
Trong lúc nhất thời, chưởng phong của hai người giao nhau ở cùng một chỗ, sức mạnh khủng bố tràn ra bốn phía, tựa như sóng lớn vỗ bờ, lại như biển động gào thét, khí lãng ngập trời.
"Hư Vô Đại Chưởng Ấn!"
Tả Giang Lê đột nhiên đột nhiên hóa trảo thành chưởng, chưởng lực khủng bố quét ngang, thiên địa dường như muốn sụp đổ, một bàn tay mấy trăm trượng phong tỏa đường lui Tiêu Phàm.
Xen lẫn trong chưởng cương, còn tản ra từng tia huyết sắc quang mang, giống như ma ảnh đang gầm thét, kinh khủng dị thường.
Dưới một chưởng này hư không đều như muốn vỡ nát, Thiên Thần cũng khó đỡ lại, không cần phải nói đến tu sĩ Chiến Thần cảnh.
Thần sắc Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, Đại trưởng lão của Tu La Vương Tộc khổng phải muốn đoạt xá hắn, sau đó trực tiếp lấy được truyền thừa của Thần Vô Tận sao?
Nếu như giết mình, hắn sẽ không chiếm được cái gì.
Điều này cũng giải thích rõ vì sao Tam trưởng lão lại nhiệt tình với Tu La nhất mạch như vậy, Tam trưởng lão đã sớm biết rõ chỉ có Tu La điện mới có thể lấy được truyền thừa của Thần Vô Tận, mà Đại trưởng lão chỉ cần đoạt xá Tiêu Phàm, liền có thể lấy được điều hắn muốn.
Hiện tại Đại trưởng lão lại muốn dùng một chưởng giết chết bản thân?
Trong lúc nhất thời Tiêu Phàm có chút không hiểu được ý nghĩ của Đại trưởng lão, nhưng hắn muốn diệt tàn hồn của Đại trưởng lão, từ nay về sau, sẽ không có người nào biết rõ trên người hắn nắm giữ truyền thừa của Thần Vô Tận.
Nhưng hắn cũng biết rõ, tàn hồn của Đại trưởng lão không phải dễ bị diệt như vậy, chỉ một chưởng này, Tiêu Phàm cũng không dễ dàng đỡ được.
“Hung Mâu, mở!” Tiêu Phàm quát nhẹ một tiếng, mắt phải của hắn đột nhiên phát sinh biến hóa kỳ lạ, con ngươi của hắn trong nháy mắt biến thành đen kịt.
Ngay sau đó, một đạo quang mang đen kịt từ trong con ngươi của hắn bắn ra, tử vong chi khí mãnh liệt, những nơi nó đi qua, tất cả đều là hóa thành hư ảo.
Chưởng cương rộng lớn kia trong nháy mắt bị đốt ra một cái động lớn, thân thể Tiêu Phàm lóe lên, trong nháy mắt xuyên qua chưởng cương, Tu La kiếm lăng không chém một cái.
"Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ!"
Tiêu Phàm thét lớn một tiếng, Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ tối tăm mờ mịt lại hiện ra, từ xa nhìn lại, tựa như một thế giới, sức mạnh một kích này của Tiêu Phàm phát huy không chỉ đơn giản là uy lực của Nhất Kiếm Sinh Thế Giới.
Đại trưởng lão không ngờ Tiêu Phàm có thể phá giải chưởng ấn của hắn, đây chính là thủ đoạn công kích của Thiên Thần cảnh vậy mà lại bị một tên Chiến Thần cảnh phá giải.
Nhưng hắn cũng hiểu rõ, người có được truyền thừa của Thần Vô Tận sao có thể đơn giản như vậy, hắn dùng hết toàn lực, cũng không phải là muốn giết chết Tiêu Phàm, chỉ muốn làm hắn bị chấn thương mà thôi.
Đối mặt với một kiếm của Tiêu Phàm, Tả Giang Lê không tránh không lùi, lần nữa thi triển Thái Huyền Thần Du Bộ xuyên qua Sinh Tử Hoàng Tuyền Lộ, xuất hiện ở trước người Tiêu Phàm.
Lần này, hắn đột nhiên duỗi tay ra, chộp thẳng đến Tu La kiếm trong tay Tiêu Phàm.
Lão quái vật này còn muốn tay không tiếp dao sắc sao? Trong lòng Tiêu Phàm thầm nghĩ, thần sắc càng thêm ngưng trọng lên, thực lực của Đại trưởng lão hắn có lẽ không sợ, nhưng những thủ đoạn này của lão, thì Chiến Thần cảnh như hắn hoàn toàn không thể so sánh.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook