Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1999
Vô Thượng Sát Thần - Chương 2003: Đại Chiến Bùng Nổ
Đột phá?" Tu sĩ tròn mắt kinh ngạc nhìn vào bên trong biển lôi điện kia, vừa rồi trong nháy mắt, khí thế trên người Nam Cung Tiêu Tiêu đột nhiên mạnh mẽ lên rất nhiều.
Việc này rõ ràng là từ bát biến Chiến Thần lột xác thành cửu biến Chiến Thần, một khi đột phá cửu biến Chiến Thần, dựa vào thực lực của Nam Cung Tiêu Tiêu, cho dù đánh bay Chiến Thần cảnh đỉnh phong cũng không là gì.
Bằng vào hai người này có thể ngăn cản Nam Cung Tiêu Tiêu sao? Hiển nhiên là không thể nào!
Đột nhiên, phía trên Thần Châu của Minh Yểm bắn ra hai luồng sáng, dường như đâm xuyên qua thiên địa, lại là từ trong đôi mắt của Minh Yểm.
Minh Yểm híp hai mắt nhìn chằm chằm trong biển lôi điện, tựa như tất cả đều in vào trong mắt hắn.
Ầm ầm…!
Vài tiếng nổ vang, hai đạo lưu quang từ trong biển lôi điện kia bắn ra, thân thể như đạn pháo chìm vào nước biển.
Ngay sau đó, lôi điện đầy trời kia trong nháy mắt biến mất, lập tức lộ ra hết thảy bên trong, lại nhìn thấy một thanh niên mập mạp mặc áo bào trắng đứng lơ lửng trên không.
Một tay nắm lấy Chiến Thiên kích, khí thế phách tuyệt vô song, có thể quét sạch kẻ địch tứ phương.
"Thật sự đột phá?"
"Tiểu tử này thật đúng là mạng lớn, ở lúc mấu chốt lại đột phá cửu biến Chiến Thần, có điều ta cảm giác cửu biến Chiến Thần này của hắn, còn muốn kinh khủng hơn so với Chiến Thần cảnh đỉnh phong!"
"Có lẽ, hắn đã đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, chỉ là khí tức vẫn chưa ổn định mà thôi, có điều coi như đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, phó lãnh chúa đại nhân muốn giết hắn cũng không phải chuyện quá khó khăn."
Phía trên chiến thuyền, tu sĩ Huyết Ma bộ lạc lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, trong nhận định của số đông người, cho dù Nam Cung Tiêu Tiêu đột phá thì đã sao, chẳng lẽ còn có thể chiến được cường giả Thiên Thần cảnh?
"Tiểu tử, ta muốn ngươi chết!"
Một tiếng nổ vang lên, lại nhìn thấy hai người kia từ trong nước biển đồng thời xông ra, khí thế kinh người, nước biển bốn phía đồng loạt hất tung, bị một luồng sức mạnh khổng lồ ép xuống.
Đồng thời, Minh Yểm đột nhiên phất phất tay, ngay sau đó, phía trên hai chiếc chiến thuyền cách đó không xa, lại lao xuống hai người, tứ đại tướng lĩnh Huyết Thần Quân, đồng thời đối phó với một người, đây chính là chuyện chưa từng có.
Mà bây giờ, Tứ đại tướng lĩnh lại cùng nhau xuất thủ áp chế một người, hơn nữa lại là đối phó với một tu sĩ cửu biến Chiến Thần cảnh.
Sắc mặt Nam Cung Tiêu Tiêu lạnh lùng nhìn bốn người xung quanh, bên trong đồng tử của hắn đan xen lôi điện, cực kì sắc bén và bá đạo.
"Biết ngay các ngươi sẽ không giữ lời, cũng tốt, ta ngược lại muốn xem xem, gianh giới cuối cùng của các ngươi là bao nhiêu!" Nam Cung Tiêu Tiêu cực kì khinh thường nói.
Sau đó hắn lại truyền âm cho đám người Lăng Phong: "Lão đại, tạm thời không nên ép Minh Yểm động thủ, ta trước tiên giết mấy tên xem xem!"
"Ngươi chắc chắn?" Lăng Phong kinh ngạc nhìn Nam Cung Tiêu Tiêu phía xa, hắn cũng là cửu biến Chiến Thần, nhưng hắn tối đa cũng chỉ ngạnh kháng nổi ba vị tướng lĩnh Huyết Thần Quân mà thôi.
Nam Cung Tiêu Tiêu bây giờ ngạnh kháng bốn người không nói, hắn lại còn nắm chắc giết mấy tên, đây chính là chênh lệch.
Hơn nữa, một khi Nam Cung Tiêu Tiêu giết tướng lĩnh Huyết Thần Quân, chắc chắn sẽ có càng nhiều Huyết Thần Quân tướng lĩnh đánh tới, thậm chí Minh Yểm cũng có thể đích thân ra tay.
"Chắc chắn, dù sao bọn chúng cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chi bằng kéo mấy tên để đệm lưng." Nam Cung Tiêu Tiêu hết sức chắc chắn nói.
Lúc này, tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong phía đối diện đã giết lên, Nam Cung Tiêu Tiêu không dám phân thần, thân thể hóa thành thiểm điện phóng tới một người trong đó.
Thực lực của hắn mặc dù không tệ, nhưng còn chưa tới mức độ xem nhẹ tứ đại Chiến Thần cảnh đỉnh phong.
Nhìn thấy bốn người vây giết, Nam Cung Tiêu Tiêu tay mắt lanh lẹ, chiến ý trong nháy mắt khóa chặt một người, giống như tiềm long xuất hải, bộc phát ra khí thế không thể địch nổi.
Luận lực bộc phát, dù là Tiêu Phàm cũng muốn yếu hơn Nam Cung Tiêu Tiêu mấy phần, nếu như hắn liều mạng nhằm vào một người nào đó, dù là mạnh mẽ hơn hắn một cảnh giới, hắn cũng sẽ không thèm đếm xỉa.
"Nghịch loạn ngũ thức, táng thần linh!"
Nam Cung Tiêu Tiêu thét vang một tiếng, sau lưng của hắn đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh to lớn vàng óng, giống như vô địch Chiến Thần, Chiến Thiên kích hung hăng chém xuống.
Người kia sắc mặt cuồng biến, dùng hết toàn lực một đao nghênh đón, keng một tiếng nổ vang, trường đao trong tay người kia trực tiếp vỡ nát, Chiến Thiên kích bộc phát ra quang mang chói lóa, trong nháy mắt đập người kia thành bột mịn.
"Hả… "
Không ít người thấy tình hình như vậy, không khỏi thở ra một hơi lạnh, đây chính là Chiến Thần cảnh đỉnh phong cơ đấy, lại bị một kích của hắn cho nổ tung rồi?
Thực lực như vậy, nhìn khắp thiên hạ, đoán chừng cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay?
Sắc mặt ba tên Huyết Thần Quân tướng sĩ khác co rúm một trận, kẻ bị nổ chết kia cũng không yếu hơn so với bọn chúng, nếu như vừa rồi Nam Cung Tiêu Tiêu nhằm vào chính là mình, vậy bọn chúng chẳng phải là đã chết rồi sao?
Vừa rồi bọn chúng còn khinh thường Nam Cung Tiêu Tiêu, nhưng mà trong nháy mắt, ba người lại phát hiện, thực lực của Nam Cung Tiêu Tiêu có vẻ như vượt quá dự liệu của bọn chúng.
"Giết!"
Nhưng Nam Cung Tiêu Tiêu lại không cho bọn chúng có cơ hội thở dốc, hai tay cầm Chiến Thiên kích lần nữa nhắm về một người trong đó chém tới, dường như không tiếc bất cứ giá nào đều muốn chém giết người kia.
Thế này sao gọi là đang chiến đấu, hoàn toàn là đang liều mạng rồi.
Người kia thấy thế, toàn thân nổi lên da gà, nhanh chóng hướng phía nơi xa bỏ chạy, không còn bất cứ ý chí chiến đấu nào.
Mấy người khác thấy thế, hiển nhiên cũng không dám dừng lại, trong nháy mắt biến mất trong trung tâm chiến trường, xa xa đứng nhìn Nam Cung Tiêu Tiêu.
"Mấy tên hèn nhát!" Nam Cung Tiêu Tiêu gắt một câu, tay hắn cầm Chiến Thiên kích lại đang hơi run rẩy, hiển nhiên vừa rồi bộc phát ra sức mạnh chém giết tướng lĩnh Huyết Thần Quân kia, hắn cũng bỏ ra cái giá rất lớn.
Sở dĩ làm như vậy, Nam Cung Tiêu Tiêu cũng muốn cho đối phương một sự uy hiếp, khiến bọn chúng đừng lầm tưởng xa luân chiến liền có thể mài chết hắn.
"Một đám phế vật!" Minh Yểm nhìn thấy tam đại tướng lĩnh Huyết Thần Quân chạy trốn, không khỏi giận mắng một tiếng, con ngươi thâm thúy mà sắc bén quét tới ba tên tướng lĩnh Huyết Thần Quân kia.
Ba tên Huyết Thần Quân tướng lĩnh cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Minh Yểm, thậm chí thân thể đều có chút phát run.
"Trò chơi cũng đã chơi đủ rồi, Tiêu Phàm hẳn là sẽ không xuất hiện, giết hết đi." Minh Yểm khoát tay một cái, tựa như đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Đợi lâu như vậy Tiêu Phàm cũng không xuất hiện, tiếp tục chờ cũng không có ý nghĩa nữa, nếu như Minh Yểm biết Tiêu Phàm đã sớm tiến vào Thiên Địa Lao Ngục, đoán chừng cũng sẽ không chờ đến bây giờ mới động thủ.
"Giết!"
"Giết!"
Trong nháy mắt, tiếng la giết động trời, ba ngàn Huyết Thần Quân đồng thời xuất thủ, cho dù là khí thế cũng đủ để ép tu sĩ Tu La điện phía đối diện không thở nổi.
Chiến Thần cảnh của Tu La điện là các vị Diêm La điện chủ và nhân vật quan trọng của các điện, cộng lại cũng không đến ba mươi.
Mặt khác, tăng thêm Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu và Tử Tinh Lôi Thú nhất tộc, Linh tộc, Hồn Tộc vân vân… lực lượng đông đảo, Chiến Thần cảnh áng chừng cũng chỉ có gần hai trăm người.
Lấy hai trăm đối đầu với ba ngàn, đây chính là tương đương với lấy một đấu mười lăm, khoảng cách như vậy cũng không phải dựa vào thiên phú liền có thể bù đắp, hơn nữa, đám người Tu La điện sở trường nhất là ám sát, chứ không phải đối mặt với địch.
Chủ yếu nhất là, đối phương còn có Minh Yểm một cường giả thiên thần, chỉ một người, đoán chừng cũng đủ để hủy diệt tất cả lực lượng của Tu La điện.
"Giết!"
Có điều, Nam Cung Tiêu Tiêu bọn họ vẫn không có bất luận cái gì e ngại, dù là lấy một địch mười lăm thì đã sao, bọn chúng không thể nào khoanh tay chịu trói, mặc cho Huyết Ma bộ lạc chém giết!
Trong phút chốc, đại chiến của Tu La điện và Huyết Ma bộ lạc, hoàn toàn bùng nổ!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Đột phá?" Tu sĩ tròn mắt kinh ngạc nhìn vào bên trong biển lôi điện kia, vừa rồi trong nháy mắt, khí thế trên người Nam Cung Tiêu Tiêu đột nhiên mạnh mẽ lên rất nhiều.
Việc này rõ ràng là từ bát biến Chiến Thần lột xác thành cửu biến Chiến Thần, một khi đột phá cửu biến Chiến Thần, dựa vào thực lực của Nam Cung Tiêu Tiêu, cho dù đánh bay Chiến Thần cảnh đỉnh phong cũng không là gì.
Bằng vào hai người này có thể ngăn cản Nam Cung Tiêu Tiêu sao? Hiển nhiên là không thể nào!
Đột nhiên, phía trên Thần Châu của Minh Yểm bắn ra hai luồng sáng, dường như đâm xuyên qua thiên địa, lại là từ trong đôi mắt của Minh Yểm.
Minh Yểm híp hai mắt nhìn chằm chằm trong biển lôi điện, tựa như tất cả đều in vào trong mắt hắn.
Ầm ầm…!
Vài tiếng nổ vang, hai đạo lưu quang từ trong biển lôi điện kia bắn ra, thân thể như đạn pháo chìm vào nước biển.
Ngay sau đó, lôi điện đầy trời kia trong nháy mắt biến mất, lập tức lộ ra hết thảy bên trong, lại nhìn thấy một thanh niên mập mạp mặc áo bào trắng đứng lơ lửng trên không.
Một tay nắm lấy Chiến Thiên kích, khí thế phách tuyệt vô song, có thể quét sạch kẻ địch tứ phương.
"Thật sự đột phá?"
"Tiểu tử này thật đúng là mạng lớn, ở lúc mấu chốt lại đột phá cửu biến Chiến Thần, có điều ta cảm giác cửu biến Chiến Thần này của hắn, còn muốn kinh khủng hơn so với Chiến Thần cảnh đỉnh phong!"
"Có lẽ, hắn đã đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, chỉ là khí tức vẫn chưa ổn định mà thôi, có điều coi như đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong, phó lãnh chúa đại nhân muốn giết hắn cũng không phải chuyện quá khó khăn."
Phía trên chiến thuyền, tu sĩ Huyết Ma bộ lạc lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, trong nhận định của số đông người, cho dù Nam Cung Tiêu Tiêu đột phá thì đã sao, chẳng lẽ còn có thể chiến được cường giả Thiên Thần cảnh?
"Tiểu tử, ta muốn ngươi chết!"
Một tiếng nổ vang lên, lại nhìn thấy hai người kia từ trong nước biển đồng thời xông ra, khí thế kinh người, nước biển bốn phía đồng loạt hất tung, bị một luồng sức mạnh khổng lồ ép xuống.
Đồng thời, Minh Yểm đột nhiên phất phất tay, ngay sau đó, phía trên hai chiếc chiến thuyền cách đó không xa, lại lao xuống hai người, tứ đại tướng lĩnh Huyết Thần Quân, đồng thời đối phó với một người, đây chính là chuyện chưa từng có.
Mà bây giờ, Tứ đại tướng lĩnh lại cùng nhau xuất thủ áp chế một người, hơn nữa lại là đối phó với một tu sĩ cửu biến Chiến Thần cảnh.
Sắc mặt Nam Cung Tiêu Tiêu lạnh lùng nhìn bốn người xung quanh, bên trong đồng tử của hắn đan xen lôi điện, cực kì sắc bén và bá đạo.
"Biết ngay các ngươi sẽ không giữ lời, cũng tốt, ta ngược lại muốn xem xem, gianh giới cuối cùng của các ngươi là bao nhiêu!" Nam Cung Tiêu Tiêu cực kì khinh thường nói.
Sau đó hắn lại truyền âm cho đám người Lăng Phong: "Lão đại, tạm thời không nên ép Minh Yểm động thủ, ta trước tiên giết mấy tên xem xem!"
"Ngươi chắc chắn?" Lăng Phong kinh ngạc nhìn Nam Cung Tiêu Tiêu phía xa, hắn cũng là cửu biến Chiến Thần, nhưng hắn tối đa cũng chỉ ngạnh kháng nổi ba vị tướng lĩnh Huyết Thần Quân mà thôi.
Nam Cung Tiêu Tiêu bây giờ ngạnh kháng bốn người không nói, hắn lại còn nắm chắc giết mấy tên, đây chính là chênh lệch.
Hơn nữa, một khi Nam Cung Tiêu Tiêu giết tướng lĩnh Huyết Thần Quân, chắc chắn sẽ có càng nhiều Huyết Thần Quân tướng lĩnh đánh tới, thậm chí Minh Yểm cũng có thể đích thân ra tay.
"Chắc chắn, dù sao bọn chúng cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chi bằng kéo mấy tên để đệm lưng." Nam Cung Tiêu Tiêu hết sức chắc chắn nói.
Lúc này, tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong phía đối diện đã giết lên, Nam Cung Tiêu Tiêu không dám phân thần, thân thể hóa thành thiểm điện phóng tới một người trong đó.
Thực lực của hắn mặc dù không tệ, nhưng còn chưa tới mức độ xem nhẹ tứ đại Chiến Thần cảnh đỉnh phong.
Nhìn thấy bốn người vây giết, Nam Cung Tiêu Tiêu tay mắt lanh lẹ, chiến ý trong nháy mắt khóa chặt một người, giống như tiềm long xuất hải, bộc phát ra khí thế không thể địch nổi.
Luận lực bộc phát, dù là Tiêu Phàm cũng muốn yếu hơn Nam Cung Tiêu Tiêu mấy phần, nếu như hắn liều mạng nhằm vào một người nào đó, dù là mạnh mẽ hơn hắn một cảnh giới, hắn cũng sẽ không thèm đếm xỉa.
"Nghịch loạn ngũ thức, táng thần linh!"
Nam Cung Tiêu Tiêu thét vang một tiếng, sau lưng của hắn đột nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh to lớn vàng óng, giống như vô địch Chiến Thần, Chiến Thiên kích hung hăng chém xuống.
Người kia sắc mặt cuồng biến, dùng hết toàn lực một đao nghênh đón, keng một tiếng nổ vang, trường đao trong tay người kia trực tiếp vỡ nát, Chiến Thiên kích bộc phát ra quang mang chói lóa, trong nháy mắt đập người kia thành bột mịn.
"Hả… "
Không ít người thấy tình hình như vậy, không khỏi thở ra một hơi lạnh, đây chính là Chiến Thần cảnh đỉnh phong cơ đấy, lại bị một kích của hắn cho nổ tung rồi?
Thực lực như vậy, nhìn khắp thiên hạ, đoán chừng cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay?
Sắc mặt ba tên Huyết Thần Quân tướng sĩ khác co rúm một trận, kẻ bị nổ chết kia cũng không yếu hơn so với bọn chúng, nếu như vừa rồi Nam Cung Tiêu Tiêu nhằm vào chính là mình, vậy bọn chúng chẳng phải là đã chết rồi sao?
Vừa rồi bọn chúng còn khinh thường Nam Cung Tiêu Tiêu, nhưng mà trong nháy mắt, ba người lại phát hiện, thực lực của Nam Cung Tiêu Tiêu có vẻ như vượt quá dự liệu của bọn chúng.
"Giết!"
Nhưng Nam Cung Tiêu Tiêu lại không cho bọn chúng có cơ hội thở dốc, hai tay cầm Chiến Thiên kích lần nữa nhắm về một người trong đó chém tới, dường như không tiếc bất cứ giá nào đều muốn chém giết người kia.
Thế này sao gọi là đang chiến đấu, hoàn toàn là đang liều mạng rồi.
Người kia thấy thế, toàn thân nổi lên da gà, nhanh chóng hướng phía nơi xa bỏ chạy, không còn bất cứ ý chí chiến đấu nào.
Mấy người khác thấy thế, hiển nhiên cũng không dám dừng lại, trong nháy mắt biến mất trong trung tâm chiến trường, xa xa đứng nhìn Nam Cung Tiêu Tiêu.
"Mấy tên hèn nhát!" Nam Cung Tiêu Tiêu gắt một câu, tay hắn cầm Chiến Thiên kích lại đang hơi run rẩy, hiển nhiên vừa rồi bộc phát ra sức mạnh chém giết tướng lĩnh Huyết Thần Quân kia, hắn cũng bỏ ra cái giá rất lớn.
Sở dĩ làm như vậy, Nam Cung Tiêu Tiêu cũng muốn cho đối phương một sự uy hiếp, khiến bọn chúng đừng lầm tưởng xa luân chiến liền có thể mài chết hắn.
"Một đám phế vật!" Minh Yểm nhìn thấy tam đại tướng lĩnh Huyết Thần Quân chạy trốn, không khỏi giận mắng một tiếng, con ngươi thâm thúy mà sắc bén quét tới ba tên tướng lĩnh Huyết Thần Quân kia.
Ba tên Huyết Thần Quân tướng lĩnh cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Minh Yểm, thậm chí thân thể đều có chút phát run.
"Trò chơi cũng đã chơi đủ rồi, Tiêu Phàm hẳn là sẽ không xuất hiện, giết hết đi." Minh Yểm khoát tay một cái, tựa như đang nói một chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Đợi lâu như vậy Tiêu Phàm cũng không xuất hiện, tiếp tục chờ cũng không có ý nghĩa nữa, nếu như Minh Yểm biết Tiêu Phàm đã sớm tiến vào Thiên Địa Lao Ngục, đoán chừng cũng sẽ không chờ đến bây giờ mới động thủ.
"Giết!"
"Giết!"
Trong nháy mắt, tiếng la giết động trời, ba ngàn Huyết Thần Quân đồng thời xuất thủ, cho dù là khí thế cũng đủ để ép tu sĩ Tu La điện phía đối diện không thở nổi.
Chiến Thần cảnh của Tu La điện là các vị Diêm La điện chủ và nhân vật quan trọng của các điện, cộng lại cũng không đến ba mươi.
Mặt khác, tăng thêm Lăng Phong, Nam Cung Tiêu Tiêu và Tử Tinh Lôi Thú nhất tộc, Linh tộc, Hồn Tộc vân vân… lực lượng đông đảo, Chiến Thần cảnh áng chừng cũng chỉ có gần hai trăm người.
Lấy hai trăm đối đầu với ba ngàn, đây chính là tương đương với lấy một đấu mười lăm, khoảng cách như vậy cũng không phải dựa vào thiên phú liền có thể bù đắp, hơn nữa, đám người Tu La điện sở trường nhất là ám sát, chứ không phải đối mặt với địch.
Chủ yếu nhất là, đối phương còn có Minh Yểm một cường giả thiên thần, chỉ một người, đoán chừng cũng đủ để hủy diệt tất cả lực lượng của Tu La điện.
"Giết!"
Có điều, Nam Cung Tiêu Tiêu bọn họ vẫn không có bất luận cái gì e ngại, dù là lấy một địch mười lăm thì đã sao, bọn chúng không thể nào khoanh tay chịu trói, mặc cho Huyết Ma bộ lạc chém giết!
Trong phút chốc, đại chiến của Tu La điện và Huyết Ma bộ lạc, hoàn toàn bùng nổ!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook