Bên trên Sinh Tử Chiến Đài, Tiêu Phàm cầm kiếm, bình tĩnh nhìn cửa ra đối diện chiến đài.
- Tiếp theo là đối thủ thứ mười hai của U Linh hôm nay.
Thanh âm người chủ trì vang lên, cũng đúng lúc này, một đạo thân ảnh xuất hiện ở sau lưng người chủ trì, bên tai hắn nói mấy câu liền biến mất.
- Các vị khán giả đang xem, tiếp theo ta xin tuyên bố một tin tức chấn động.
Giọng nói người chủ trì có chút run rẩy, quát to:
- Trận thứ mười hai tiếp theo, đối thủ của U Linh không phải một mà là bốn người!
- Cái gì?
Người xem nghe vậy, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Một người độc chiến bốn người?
Những người này đều trong núi thây biển xác leo lên đấy, có thể xuất hiện ở hơn tám mươi trận, mỗi một người đều là tinh anh trong tinh anh.
Lấy một đối một cũng đã đủ hung hiểm, hiện tại U Linh muốn đối chiến bốn người?
Tiêu Phàm cũng cau mày một cái, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh:
- Xem ra, Sinh Tử Đấu Trường cũng không hơn gì, rốt cục ngồi không yên sao? Bốn người thì bốn người, chỉ là Chiến Vương cảnh, đến bao nhiêu ta giết bấy nhiêu.
Giờ phút này trong lòng Tiêu Phàm lạnh tới cực điểm, thực thấy hắn dễ ức hiếp lắm sao?
Không thông qua sự cho phép của ta đã để cho ta lấy một chiến bốn, đã như vậy liền cho các ngươi một cái đại đại kinh hỉ.
- Khán giả, chắc hẳn tất cả mọi người đang nghi ngờ đi, chẳng lẽ các ngươi không tin thực lực U Linh?
Người chủ trì luôn luôn có thể đốt bầu không khí hiện trường.
- Đương nhiên tin tưởng, U Linh vô địch thiên hạ!
- U Linh tất thắng!
Đám người cũng triệt để sôi trào lên, bọn hắn quan sát không ít Sinh Tử Đấu, nhưng còn chưa từng thấy một người đối chiến mấy người.
- Một khi U Linh thắng, thắng trận kèm theo bốn người. Nói cách khác, chỉ cần U Linh giết một người là nhiều hơn một trận thắng, giết chết bốn người thì tương đương với tám trận thắng!
Người chủ trì cũng có chút hưng phấn.
- Phía dưới, cho mời sát thủ danh xưng Dã Thú ra sân. Dã Thú đã thắng liên tiếp 81 trận. Chính như tên của hắn, phàm là chết trong tay hắn đều sẽ bị xé thành mảnh vụn. Tại Sinh Tử Chiến Đài hắn chân chính là Dã Thú!
- Người thứ hai, Cuồng Hổ thắng liên tiếp 83 trận. Hắn quyền pháp cực kỳ bá đạo, Sinh Tử Chiến Đài lần trước thiếu chút nữa bị hắn một quyền đánh nổ. 83 trận tôi luyện, Cuồng Hổ rốt cục đạt thành tựu xưng hào Hổ Vương.
- Người thứ ba, Liệp Ưng. Liệp Ưng có một đôi mắt sắc bén, móng vuốt có thể kích núi liệt thạch. Dù là đấu sĩ Phong Lang cũng chưa chắc có thể đánh với hắn một trận. Bây giờ, Liệp Ưng đã thắng 85 trận liên tiếp.
- Người thứ tư, Huyết Sát. Một chuôi Ẩm Huyết Đao quét ngang Sinh Tử Chiến Đài, một đao huyết quang, đầu người rơi xuống đất. Hắn cũng là nhân tài mới nổi, vẻn vẹn không đến thời gian một năm liền thắng 90 trận liên tiếp, không ai biết rõ ranh giới cuối cùng của Huyết Sát là ở đâu.
Người chủ trì giới thiệu thân phận bốn người, tu sĩ ở hiện trường lộ ra vẻ kinh ngạc. Bốn danh tự này đều là uy danh hiển hách đó.
Bọn hắn nhân khí không hề thấp hơn U Linh. Nhất là Huyết Sát, thắng trận còn nhiều hơn U Linh.
Rất nhiều người nắm chặt nắm đấm, thay Tiêu Phàm lau mồ hôi lạnh.
Tiêu Phàm cau mày một cái. Bốn cái tên này hắn tự nhiên cũng đã nghe qua, vốn cho là ở 10 trận cuối mới gặp được, không nghĩ tới hiện tại liền đến.
- Sinh Tử Đấu Trường thực sự là để mắt tới ta.
Tiêu Phàm lạnh lùng cười một tiếng, đột nhiên nhìn về người chủ trì phía không trung: - Chậm đã!
Đám người nghe được thanh âm này, tất cả đều quay người nhìn lại, không biết U Linh đây là ý gì.
- Ha ha, tiểu tử này rốt cục cũng sợ!
Trong phòng hội nghị, Đại Trưởng Lão nhìn thấy động tác Tiêu Phàm, lập tức cười lên.
Sắc mặt Tam Trưởng Lão khẽ trầm xuống một cái, không biết mở miệng như thế nào.
Bên trên Sinh Tử Chiến Đài, con ngươi băng lãnh của bốn người đối diện nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, tựa như bốn đầu lão hổ nhìn chằm chằm một khối thịt mỡ mỹ vị.
- Có phải giết một người, liền thêm một trận thắng hay không?
Thanh âm Tiêu Phàm khàn khàn tiếp tục vang lên.
- Không sai.
Người chủ trì không biết Tiêu Phàm đang có ý gì.
- Cho thêm hai người nữa đi.
Tiêu Phàm thản nhiên nói.
Lại thêm hai người?
Đám người nghe nói như thế, con ngươi đều đều co rụt lại, tên gia hỏa này là muốn lấy một chọi sáu sao?
Phải biết lấy một đối bốn cũng đã thập phần hung hiểm, đối chiến sáu người căn bản là tự tìm cái chết, dù là Chiến Hoàng cảnh cũng không dám đối chiến sáu người. Dù sao có thể sống đến 80 trận, đó cũng đều là cường giả bên trong Chiến Vương đỉnh phong, cho dù đối mặt Chiến Hoàng sơ kỳ cũng có thể chiến đấu.
- Ngươi xác định?
Con ngươi người chủ trì run lên, hắn cũng bị lời này của Tiêu Phàm làm cho chấn kinh, run rẩy nói:
- Được, ngươi chờ một chút, ta đây liền đi trưng cầu ý tứ.
Để lại một câu nói, người chủ trì lập tức biến mất tại chỗ.
- U Linh quả nhiên đủ thô bạo, lấy một đối bốn còn chưa đủ, lại muốn chiến sáu người. Hiện tại hắn đã thắng liên tiếp 87 trận, giết sáu người, há không phải cũng thắng được 99 trận?
- 99 trận, híttt! Đúng thực sự là Yêu Nghiệt. U Linh có vẻ như chưa tới ba tháng đi, nếu là lần này thành công, hắn thực sự làm nên lịch sử.
- Một khi thắng, hắn cũng chính là thắng 99 trận như Thiên Tàn, thực sự là chờ mong nha.
Đám người sôi trào lên. Nếu như là trước đó, có lẽ còn cho rằng Tiêu Phàm là tự tìm cái chết, nhưng hiện tại, thực lực Tiêu Phàm đã được tất cả mọi người tán thành.
Chiến đài phía trên, bốn người Huyết Sát toàn thân cuồn cuộn sát khí, cũng khó trách bọn hắn tức giận như vậy. Bọn họ đều từ một đường giết đi lên lại bị người khác khinh thường, việc này khiến bọn hắn như thế nào không giận.
Người không động, bốn cỗ sát khí ngút trời xông thẳng đến phía Tiêu Phàm. Tiêu Phàm áo bào cổ động bay phất phới, tóc đen dày đặc bay lượn trên không trung, những sát khí kia đối với hắn căn bản không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Trong phòng hội nghị, mấy người Đại Trưởng Lão nghe người tới bẩm báo, sắc mặt đều ngưng trọng.
- Ngươi xác định hắn muốn thêm hai người?
Sắc mặt Đại Trưởng Lão khó coi. Nguyên bản hắn coi là âm mưu bản thân đạt được, thế nhưng hiện tại hắn phát giác, bản thân hình như là đang thành toàn cho U Linh.
- Không sai, hắn nói thêm hai người.
Nói chuyện chính là người chủ trì, trong lòng hắn cũng cực kỳ không bình tĩnh.
Tam Trưởng Lão ngốc tại chỗ, không biết mở miệng như thế nào. Hắn phát hiện, bản thân vẫn khinh thường Tiêu Phàm.
- Nếu hắn tự tìm cái chết, vậy liền tăng thêm Quỷ Đao và Dạ La!
Đại Trưởng Lão trầm giọng nói, hai chữ cuối cùng cơ hồ là từ trong kẽ răng phát ra.
- Dạ La!
Nghe được hai chữ này, toàn thân mấy người Tam Trưởng Lão run lên. Dạ La, đây chính là nhân vật thắng liên tiếp chín mươi bảy trận đấy, là một trong mấy người có khả năng nhất thắng trăm trận ở Sinh Tử Đấu Trường.
- Chuẩn!
Thanh niên áo bào tím ngưng tiếng nói, trong lòng hắn cũng kinh ngạc tới cực điểm.
- Vâng!
Người chủ trì cung kính thối lui.
- Tràng Chủ.
Sắc mặt Tam Trưởng Lão khó coi vô cùng.
- Là các ngươi đều xem thường người này. Mọi người đều sợ chết, hắn dám nói như vậy chứng tỏ hắn tự tin. Thắng trận này, tỷ số thắng liền sẽ đạt tới 99 trận, đến lúc đó cùng Thiên Tàn ganh đua cao thấp.
Thanh niên áo bào tím chậm chạp nói.
- Đúng.
Tam Trưởng Lão bất đắc dĩ gật đầu. Đại cục đã định, U Linh có thể thắng lợi hay không cũng chỉ có thể dựa vào hắn mà thôi.
Trên mặt Đại Trưởng Lão lộ ra một tia cười lạnh, thầm nghĩ trong lòng:
- Liên chiến sáu người, trừ phi hắn là Lãnh Tiếu Nhận thứ hai, bằng không hẳn nhất định phải chết!
MềuSiuBự - Lục Đạo -
Bình luận facebook