Lại nát?
Đám người kinh dị nhìn đá đo lực bị tán thành một đống bột phấn, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh, nếu như trước đó một kiếm là bởi vì đá đo lực bị hư hao. Như vậy hiện tại thế nào? Chẳng lẽ còn do đá đo lực hư hao?
Lông mày Mộ Thần Phong hơi nhíu, hắn có thể cảm nhận được một kiếm kia của Tiêu Phàm đáng sợ thế nào, mở đá đo lực cũng không tính là gì, nhưng khiến đá đo lực hóa thành một đống bột phấn thì có chút khủng bố.
Khó trách tiểu tử này khiến Chiến Hồn Học Viện không ít người ăn thiệt thòi, hắn quả thật có thực lực.
- Còn muốn đo sao?
Tiêu Phàm đột nhiên quay đầu, nhìn Mộ Thần Phong cười nói.
Sắc mặt Mộ Thần Phong khó coi vô cùng, Tiêu Phàm nói thế là trần trụi khiêu khích, bất quá hắn cũng không thể làm gì. Lấy thực lực Tiêu Phàm khẳng định có thể kích hoạt chùm sáng trên đá đo lực.
Lại đo một lần nữa đoán chừng tiểu tử này cũng sẽ không thủ hạ lưu tình, sẽ chỉ hư hao càng nhiều đá đo lực.
Chủ yếu nhất là sáu màu đá đo lực đều bị kích phát, ciệc này đã coi như là thông qua khảo hạch.
- Không cần.
Mộ Thần Phong nghiêm mặt nói.
- A.
Tiêu Phàm trên mặt mang theo vẻ thất vọng. Mộ Thần Phong tức giận hận không thể một cái tát đánh chết tiểu tử này, đám người muốn cười nhưng lại không dám cười.
Tiêu Phàm cùng Quan Tiểu Thất hai người cầm lệnh bài rời đi, tiến về nơi diễn ra vòng thứ hai khảo hạch.
Vòng thứ hai khảo hạch là ở bên trong một tòa thanh sắc thạch tháp. Nhìn thạch tháp này, Tiêu Phàm cau mày một cái, không khỏi nghĩ tới Luyện Tâm Tháp bên trong Sát Lục Không Gian.
Chẳng lẽ khảo hạch vòng thứ hai cũng là Luyện Tâm Tháp?
Tại phía dưới Luyện Tâm Tháp đứng đầy một đám tu sĩ, tất cả đều ngẩng đầu nhìn về phía trên thanh sắc thạch tháp. Tiêu Phàm cũng vừa hay nhìn thấy trên cửa tầng thứ nhất thanh sắc thạch tháp treo một tấm bảng, phía trên viết ba chữ, Huyễn Hồn Tháp.
- Lâu Ngạo Thiên kia vậy mà còn chưa ra, có vẻ như đã đến tầng thứ năm rồi, chẳng lẽ còn muốn trùng kích tầng thứ sáu?
- Không thể không nói, Lâu Ngạo
ThbkWayWavẝiêgQfQaẁn thực sự là một yêu nghiệt. Nghe nói mấy năm trước Nam Cung Thiên Dật, Sở Khinh Cuồng mấy người cũng không thể thông qua tầng thứ sáu, nếu như hắn có thể thông qua, vậy tất nhiên có thể đặc biệt tiến vào Nội Viện.
- Hãy chờ xem, cũng chưa chắc có thể thành công thông qua tầng thứ sáu, tiến vào tầng thứ sáu cùng thông qua là hoàn toàn không giống, một khi thông qua, tầng quang mang kia liền sẽ sáng rõ.
Nghe thấy đám người nghị luận, Tiêu Phàm hơi ngoài ý muốn. Nam Cung Thiên Dật cùng Sở Khinh Cuồng không thể thông qua tầng thứ sáu, Huyễn Hồn Tháp đáng sợ như vậy sao?
- Ong ong ~~
Đột nhiên, Huyễn Hồn Tháp tầng thứ sáu tỏa ra kim quang chói mắt, ngay sau đó, một bóng người áo bào trắng từ trong cửa đá tầng thứ sáu đi ra, sắc mặt trắng bệch, thân thể đều có chút lung lay sắp đổ.
- Thông qua?
Đám người chấn kinh không thôi, ánh mắt không hẹn mà cùng rơi vào phía trên đạo thân ảnh áo bào trắng.
Hô!
Cũng đúng lúc này, một đạo bóng người nơi xa kích xạ tới, trong nháy mắt xuất hiện ở không trung Huyễn Hồn Tháp.
- Là Kiếm Hoàng!
Đám người lên tiếng kinh hô, kính sợ nhìn đạo bóng người trong không trung, bọn hắn không nghĩ tới Lâu Ngạo Thiên vậy mà kinh động Kiếm Hoàng.
- Lâu Ngạo Thiên, hiện tại ngươi có thể nguyện cùng Bản Hoàng tiến vào Nội Viện?
Kiếm Hoàng ngữ khí vô cùng uy nghiêm.
- Được.
Lâu Ngạo Thiên hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn gật đầu.
Kiếm Hoàng thấy thế, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, lần trước bị Lâu Ngạo Thiên cự tuyệt đã khiến hắn rất mất thể diện.
Mặc dù mặt ngoài không có gì, nhưng trong lòng hắn cũng có chút vướng mắc. Lần này cũng giống như trước đó, hắn cũng sợ Lâu Ngạo Thiên sẽ cự tuyệt, trong lòng đều có chút bất định.
Kiếm Hoàng mang theo Lâu Ngạo Thiên rời đi, hiện trường khôi phục như trước, những người khác Kiếm Hoàng liền nhìn đều không nhìn một chút.
- Kế tiếp!
Thanh âm Khảo Hạch Trưởng Lão vang lên.
Một người tiến vào Huyễn Hồn Tháp nhưng vẻn vẹn không lâu liền đi ra, Huyễn Hồn Tháp bình tĩnh như thường, không có bất kỳ quang mang gì.
Chỉ thấy người kia ủ rũ từ trong tháp đi ra, sắc mặt trắng bệch.
- Thất bại.
Đám người nhỏ giọng thầm thì, trong lòng cũng bắt đầu khẩn trương.
Tiếp theo một tu sĩ lại đi vào Huyễn Hồn Tháp, thời gian cũng rất ngắn. Mười tu sĩ, tối đa chỉ có năm người kích phát quang mang Huyễn Hồn Tháp.
Không thể kích phát quang mang đại biểu khảo hạch thất bại, một phần hai người bị đào thải, tỉ lệ thông qua cũng không tính là cao.
Dù sao, tổng cộng khảo hạch có ba vòng, vòng thứ ba khảo hạch, tỉ lệ đào thải mới là cao nhất.
- Tam ca, ta đi trước.
Đến phiên Quan Tiểu Thất cùng Tiêu Phàm đã là lúc chạng vạng tối, Quan Tiểu Thất dẫn đầu hướng vào Huyễn Hồn Tháp.
Tiêu Phàm lẳng lặng chờ đợi, người bốn phía không hề đề cập tới sự tình bên trong Huyễn Hồn Tháp, điều này cũng làm cho hắn đối với Huyễn Hồn Tháp có chút hiếu kỳ.
Sau ba hơi thở, tầng thứ nhất quang mang đại thịnh, con ngươi đám người mệt mỏi lộ xảy ra vẻ ngoài ý muốn.
- Ba hơi, có vẻ như giống với Lâu Ngạo Thiên, chẳng lẽ lại một yêu nghiệt?
Có người kinh hô ra.
Lại qua ba hơi, tầng thứ hai hào quang rực rỡ chói mắt...
Đám người vô cùng an tĩnh, lẳng lặng nhìn Huyễn Hồn Tháp tựa như sợ bỏ lỡ cái gì.
Ngay sau đó, tầng thứ ba, tầng thứ tư, tầng thứ năm đều bị thắp sáng, nhưng mà Quan Tiểu Thất vẫn không có đi ra.
- Thực lực Tiểu Ngũ xem ra lại có tinh tiến.
Tiêu Phàm trong lòng nghĩ thầm, trải qua hai ngày sự tình, tâm tính Quan Tiểu Thất có biến hóa rất lớn.
Nguyên bản hắn không nhiễm bất luận khói lửa, bây giờ trên người lại thêm một cỗ lãnh ý, sự tình Y Thiên Linh đã đả kích rất lớn đối với hắn.
Trăm tức sau, tầng thứ sáu Huyễn Hồn Tháp quang mang rực rỡ, ngay sau đó, một đạo thân ảnh từ trong cửa đá tầng thứ bảy bắn ra, thân thể lung lay sắp đổ, sắc mặt trắng bệch vô cùng.
- Tiểu Ngũ, không có việc gì chứ.
Lúc Quan Tiểu Thất rơi vào mặt đất, Tiêu Phàm vội vàng đi lên đỡ lấy hắn.
- Lại một tuyệt thế yêu nghiệt, người này là ai?
Đám người từ trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần, có chút tiếp thu không được sự thật này.
Bọn hắn rất nhiều người tầng thứ nhất đều không thể thông qua, tiểu tử này vậy mà thông qua tầng sáu, hơn nữa còn đi khiêu chiến tầng thứ bảy.
Mặc dù tại tầng thứ bảy thất bại, nhưng giờ phút này không ai dám giễu cợt hắn, bọn hắn tối đa chỉ có thể thông qua hai ba tầng, lại có tư cách gì đi cười một người thông qua tầng sáu đây.
- Đồ nhi ngoan, ngươi rất không tệ, hiện tại cùng vi sư đi.
Thanh âm Hỏa Hoàng sang sảng vang lên, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Quan Tiểu Thất.
- Tam ca.
Quan Tiểu Thất nhìn về phía Tiêu Phàm, tựa như không nguyện ý rời đi.
- Cùng Hỏa Hoàng tiền bối đi đi, ta tin tưởng lần sau gặp được ngươi, ngươi sẽ càng mạnh hơn.
Tiêu Phàm vỗ bả vai Quan Tiểu Thất cười nói.
Tại Nội Viện, tài nguyên tu luyện tuyệt đối mạnh hơn Ngoại Viện rất nhiều, hơn nữa còn có Hỏa Hoàng tự mình chỉ đạo, Quan Tiểu Thất cũng sẽ ít đi rất nhiều đường quanh co.
Chỉ là Tiêu Phàm không giống hắn, đã đáp ứng Hướng Vinh, nếu như thông qua khảo hạch liền gia nhập Linh Điện, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, đây là một trong quy tắc làm người của Tiêu Phàm.
- Tốt, qua chút thời gian ta sẽ trở lại thăm ngươi.
Quan Tiểu Thất gật đầu.
- Tiểu tử ngươi không đi Nội Viện?
Hỏa Hoàng cổ quái nhìn Tiêu Phàm nói.
Nghe thấy Hỏa Hoàng nói, những người xung quanh khác càng thêm kinh ngạc, ý tứ Hỏa Hoàng là tiểu tử này cũng có tư cách trực tiếp tiến vào Nội Viện?
- Ta sẽ đi, nhưng không phải hiện tại.
Tiêu Phàm cười nói:
- Qua mấy ngày, tiền bối lại tới tìm ta, cũng có thể triệt để chữa cho tốt vấn đề của tiền bối.
- Được.
Thần sắc Hỏa Hoàng kích động vô cùng, sau đó mang theo Quan Tiểu Thất rời đi.
Đám người một mặt hâm mộ nhìn Tiêu Phàm, có thể cùng Hỏa Hoàng nói chuyện ngang hàng, việc này quá không thể tưởng tượng nổi.
- Kế tiếp.
Ánh mắt Khảo Hạch Trưởng Lão nhìn về phía Tiêu Phàm cũng thay đổi, ngữ khí thập phần bình dị gần gũi.
Bình luận facebook