Cám ơn bạn (cuongczvn) đã luôn ủng hộ truyện nhé. Hôm nay sẽ bạo 10 Chương để cảm ơn Kim Phiếu của bạn.
- Chạy rồi?
Bàn Tử nhìn Lạc Trần rời đi không khỏi khinh thường gắt một câu.
Đường đường cường giả Chiến Tôn cảnh đỉnh phong, đệ tứ cường giả Viện Bảng vậy mà bị dọa chạy, điều này làm cho đánh giá của bọn Tiêu Phàm đối với Lạc Trần tuột dốc không phanh.
- Lạc Trần còn tệ hại hơn cả đệ đệ Lạc Phi của hắn, hiếp yếu sợ mạnh, nhân phẩm đê tiện, làm người âm hiểm, đáng chết.
Ánh mắt Lăng Phong băng lãnh nhìn nơi Lạc Trần biến mất.
Tiêu Phàm nhìn Lăng Phong một chút, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ, trong lòng thầm nói:
- Lăng Phong mỗi lần xuất thủ đều lộ ra sát cơ, cùng với lúc thường cứ như hai người khác nhau, đây là xảy ra việc gì?
Tiêu Phàm nghĩ không ra, cũng không thể hỏi nên đành dấu việc này ở trong lòng.
Về phần Lạc Trần, Tiêu Phàm căn bản không có để ở trong lòng, hắn đến thế giới này được mấy tháng cũng biết được ở đây rất tàn khốc, sau này gặp lại thì cứ thoải mái chém giết một phen.
Việc quan trọng nhất hiện tại là tăng thực lực của bản thân lên, chỉ có bản thân đủ cường đại mới có thể ngăn cản toàn bộ địch nhân.
Mà Tiêu Phàm cũng không chân chính xam Lạc trần là đối thủ của mình.
- Đi thôi, trước tìm Huyết Tinh Thảo đã.
Tiêu Phàm trầm tĩnh dẫn đầu tiến vào bên trong Hồn Thú Sơn Mạch.
Cùng lúc này, Tôn Đình mang theo hai người dừng lại trên một vách núi quan sát bốn phía tìm kiếm tung tích bọn Tiêu Phàm.
- Gia chủ, Bọn Tiêu Phàm hình như không có đến đây, nếu không lấy tốc độ của chúng ta thì đã đuổi kịp rồi.
Một tên nam tử Tôn gia mở miệng.
Tôn Đình gật gật đầu, nói:
- Hai người các ngươi lưu ở chỗ này, không cho bất luận kẻ nào tiến đến.
- Vâng, gia chủ.
Hai người cung kính gật đầu, Tôn Đình đột nhiên biến mất tại chỗ tiếp tục tìm kiếm tung tích bọn Tiêu Phàm.
Hồn Thú Sơn Mạch mặc dù rộng lớn nhưng cũng là thời cơ tốt nhất để giết chết bọn Tiêu Phàm, nếu giết bọn hắn ở đây thì Thần Phong Học Viện cũng không nói được gì, Tôn Đình làm sao có thể bỏ qua một cơ hội tốt như thế này.
Chỉ là bọn Tiêu Phàm đã xuất hiện bên trong một mảng núi rừng khác, sau khi đi đường một ngày thì bọn họ đã đi sâu vào thêm mấy trăm dặm, ở đây lúc nào cũng có thể gặp được Tứ Giai Hồn Thú.
Đám Tiêu Phàm không thể không tránh Tứ Giai Hồn Thú ra thật xa, thực lực bọn hắn mặc dù không yếu, Hồn Thú Tứ Giai hậu kỳ trở xuống thì không sao nhưng đối mặt Tứ Giai đỉnh phong Hồn Thú thì bọn hắn cũng phải kính nhi viễn chi.
Nếu so sánh với nhân loại mà nói thì một đầu Tứ Giai Hồn Thú đỉnh phong thì càng lợi hại hơn tên Lạc Trần lúc trước rất nhiều.
- Lão Tam, rốt cục ngươi muốn đi đâu tìm Huyết Tinh Thảo?
Bàn Tử cẩn thận từng li từng tí nhìn bốn phía xung quanh, trong lòng có chút khẩn trương nói.
- Dựa theo địa đồ của Trầm bá thì ắt hẳn là xung quanh khu vực này.
Tiêu Phàm lấy ra một bản vẽ nhìn nhìn.
- Nơi này khắp nơi đều là Tứ Giai Hồn Thú, Huyết Tinh Thảo chính là Ngũ Phẩm Linh Thảo, đoán chừng có Hồn Thú thủ hộ, muốn lấy được cũng vô cùng khó đây.
Lăng Phong phân tích nói, con ngươi không ngừng di chuyển cảnh giác bốn phía.
- Ngừng!
Đột nhiên Tiêu Phàm hô lên một tiếng, bốn người một thú vội vàng dừng bước, Chiến Hồn của Tiêu Phàm cực kỳ mẫn cảm với ba động Linh Khí.
Tiêu Phàm lập tức phóng xuất Hồn Lực ra, sau một lát, trên mặt lộ ra tiếu dung, nói:
- Vận khí không tệ, phía trước ba trăm mét có lẽ có Huyết Tinh Thảo.
- Vậy còn đứng đây làm gì?
Tiểu Ma Nữ cao hứng bừng bừng nói, lần này bất chấp nguy hiểm đi tới Hồn Thú Sơn Mạch không phải là vì là Huyết Tinh Thảo sao?
- Nhưng có một tin xấu.
Tiêu Phàm cười khổ một tiếng, nói:
- Phía trước có một con Hỏa Tình Điêu, hơn nữa hình như còn đang chú ý đến chúng ta.
Mấy người Lăng Phong nghe vậy thần sắc cứng đờ, Hỏa Tình Điêu là Ngũ Giai Hồn Thú, là tồn tại Chiến Tông đỉnh phong, bọn họ làm sao mà địch lại?
- Vậy làm sao bây giờ?
Tiểu Ma Nữ lo lắng nói, Huyết Tinh Thảo đã ở ngay trước mắt chẳng lẽ phải tay không trở về, như vậy thì lần vào Hồn Thú Sơn Mạch này có ý nghĩa gì nữa?
Thần sắc hai người Lăng Phong và Bàn Tử nản chí, Bàn Tử không cam lòng thầm nghĩ:
- Lão Tam, Luyện Thể Dịch kia nhất định phải cần Huyết Tinh Thảo sao?
- Nếu như không có chủ dược Huyết Tinh Thảo thì hiệu quả chỉ còn một phần mười.
Tiêu Phàm gật gật đầu, hắn nhìn xung quanh, trong đầu cấp tốc suy nghĩ.
Làm cho mọi người thở phào chính là Hỏa Tình Điêu cũng không có chủ động công kích bọn hắn, nó chỉ dùng Hồn Lực tập trung vào bọn hắn để đề phòng mà thôi.
Một khi bọn hắn tiếp tục tới gần thì Hỏa Tình Điêu nhất định sẽ công kích bọn hắn.
- Nếu như thực lực con Hỏa Tình Điêu này chỉ là Chiến Tôn cảnh thì có lẽ ta còn có thể dẫn dụ nó rời đi tạo cơ hội cho các ngươi.
Lăng Phong cau mày, tay phải vuốt cằm suy nghĩ nói.
Tiêu Phàm lắc đầu, đi khiêu chiến kiên nhẫn của một đầu Ngũ Giai Hồn Thú là sự tình vô cùng ngu ngốc, mượn dùng kiếp trước một câu thì chính là muốn tự tìm chết.
Dù sao Ngũ Giai Hồn Thú trưởng thành đã tương đương với võ tu Chiến Tông cảnh nhân loại, con Hỏa Tình Điêu này tại bên trong Ngũ Giai Hồn Thú chắc cũng thuộc loại tương đối lợi hại, lại thêm nắm giữ năng lực phi hành nên cực kỳ khó chơi.
- Có lẽ còn một biện pháp.
Tiêu Phàm phóng thích Hồn Lực ra lập tức phát hiện bốn phía có không ít Tứ Giai Hồn Thú, một ý niệm lóe qua trong đầu, nói:
- Nơi đây có không ít Tứ Giai Hồn Thú, nếu như có thể làm bọn chúng bạo động thì ta có thể thừa cơ hội lấy Huyết Tinh Thảo.
- Thế nhưng làm sao để Tứ Giai Hồn Thú bạo động đây?
Bàn Tử sờ cái mũi, tặc mi tử nhãn liên tục chớp động.
- Ta có biện pháp.
Tiêu Phàm cười cười, Hồn Giới lóe lên, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái bình ngọc, hắn mở bình ngọc ra thì ngay lập tức có một cỗ mùi thơm nồng đậm tỏa ra.
- Thơm quá, đây là cái gì?
Tiểu Ma Nữ kinh ngạc nhìn bình ngọc, Lăng Phong và Bàn Tử cũng lộ ra vẻ cổ quái, Tiêu Phàm luôn làm ra một chút đồ vật cổ quái kỳ lạ.
- Mê Hồn Dịch, bên trong ẩn chứa một loại mùi thơm mà Hồn Thú thích nhất, có thể làm cho Hồn Thú phát cuồng.
Tiêu Phàm sau khi giải thích liền cười tủm tỉm nhìn Bàn Tử:
- Lão Nhị, nhiệm vụ này liền giao cho ngươi, ngươi đem Mê Hồn Dịch này đi đến cách chỗ Hỏa Tình Điêu một trăm mét đi.
Bàn Tử như bị giẫm vào đuôi, hắn rống to lên:
- Lão Tam, ngươi thật không có nghĩa khí, muốn ta làm khiên thịt thì ta tuyệt đối nghĩa bất dung từ nhưng tốc độ không phải là ưu điểm của ta.
- Ta đi.
Lăng Phong tiếp nhận Mê Hồn Dịch trong tay Tiêu Phàm, hắn nhìn về phía mập mạp nói:
- Nhớ kỹ, về sau ngươi chính là khiên thịt.
Cũng không đợi Bàn Tử phản ứng, Lăng Phong thi triển Thân Pháp biến mất trong rừng.
Giờ phút này, tại một chỗ cách đó hơn trăm mét có hai thân ảnh đang ẩn nấp, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Hỏa Tình Điêu, không, nói chính xác là nhìn chằm chằm vài cọng thảo dược màu đỏ cách Hỏa Tình Điêu không xa, đám thảo dược màu đỏ kia chính là Huyết Tinh Thảo mà đám Tiêu Phàm đang hao tâm tìm kiếm.
Nếu như Tiêu Phàm ở đây nhất định sẽ nhận ra bọn hắn, hai người chính là Hoàng Thiên Thần và Tiêu U, bọn họ cũng vì Huyết Tinh Thảo mà đến.
- Phu quân, đã qua một ngày một đêm, Hỏa Tình Điêu này còn không rời đi, làm sao bây giờ?
Tiêu U lo lắng nhìn phía xa.
- Vô luận như thế nào thì ta nhất định phải lấy được Huyết Tinh Thảo, Yến Thành Thu Liệp sắp đến, ta muốn mau chóng đột phá Chiến Tôn đỉnh phong để giết đám Tiêu Phàm kia.
Ánh mắt Hoàng Thiên Thần lộ ra một tia tàn nhẫn.
Hắn tu luyện mười mấy năm đều không có ai dám đối xử với hắn như thế, mà Tiêu Phàm lại nhiều lần để hắn ăn quả đắng, Hoàng Thiên Thần đã sớm hận Tiêu Phàm đến tận xương.
- Lấy thiên phú của phu quân thì vẫn có thể nhận được tài nguyên tu luyện của gia tộc mà, tại sao phải liều mạng như thế?
Tiêu U nghi hoặc nhìn Hoàng Thiên Thần.
- Đây là quy củ gia tộc chúng ta, trước khi đột phá Chiến Tông cảnh thì không thể lợi dụng tài nguyên của gia tộc quá nhiều, phụ thân ta tuy là gia chủ nhưng Hoàng gia cũng không phải là một thể hoàn chỉnh.
Hoàng Thiên Thần lắc đầu, sinh ở đại gia tộc liền phải chịu trói buộc của đại gia tộc, mục tiêu của hắn là gia chủ Hoàng gia nên cũng không thể để cho người khác nắm được điểm yếu của mình.
- Chỉ cần lấy được Huyết Tinh Thảo, phu quân nhất định có thể đột phá Chiến Tôn cảnh đỉnh phong, thậm chí bước vào Chiến Tông cảnh.
Tiêu U kiên định không thay đổi nhìn Hoàng Thiên Thần nói.
- Có người.
Hoàng Thiên Thần đột nhiên che miệng Tiêu U, làm một cái thủ thế chớ lên tiếng.
(Cứ 1 Kim Phiếu thì hôm sau sẽ up thêm 2 Chương nhé)
Cầu Kim Phiếu - Cầu Đề Cử - Cầu Like
Bình luận facebook