Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1167
Cục diện thảm thiết như vậy, chứng tỏ chắc chắn trước đó không lâu nơi đây đã từng phát sinh một hồi đại chiến.
Hơn nữa là rất nhiều người cùng hỗn chiến.
Trong mắt Đường Phong chợt lóe tinh quang, xem ra phương hướng mình đi không sai, dĩ nhiên cùng phương hướng với bốn thế lực lớn đã đi trước đó.
Trong điện thứ tám còn có thể phát sinh hỗn chiến quy mô lớn, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là Chiến gia và Tư Đồ thế gia động thủ với người của Cổ gia.
Vết tích chiến đấu vẫn kéo dài về phía trước, Đường Phong đứng lên vẫy tay chỉ về phía trước:
- Đuổi theo xem sao.
Chung Lộ gật đầu, vội vàng chạy qua.
Đi theo vết máu và vết tích chiến đấu, hai người Đường Phong và Chung Lộ cấp tốc tiếp cận qua địa phương chiến đấu, dọc theo đường đi rơi đầy máu tươi, trình độ kịch liệt của một trận chiến này vượt quá sức tưởng tượng của Đường Phong.
Chiến tuyến kéo dài như vậy khẳng định có một bên lâm vào tình thế bị động, cho nên mới vừa đánh vừa lui. Mà một bên này ngoại trừ người của Cổ gia không còn ai khác.
Đi tiếp một đoạn nữa, suy đoán của Đường Phong được chứng thực rồi.
Một cỗ thi thể hiện ra trước mắt Đường Phong, đó là một thi thể của nữ tử, dung mạo không tầm thường, khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, mặc dù đã chết, trên mặt tái nhợt kia vẫn còn sót lại bộ dáng thùy mị, nếu như nữ tử này còn sống, không thể nghi ngờ là một thiếu phụ dáng dáng quyến rũ.
Nhưng lúc này đã mất đi sinh mệnh, chỉ còn lưu lại thi thể lạnh lẽo, hai ánh mắt trừng lớn, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng cho nên chết cũng không nhắm mắt.
Càng làm cho Đường Phong vô cùng phẫn nộ đó là một thân quần áo của nữ nhân này bị xé toang, lộ ra một tảng lớn da thịt, mà ở dưới y phục kia, lộ ra một loạt các vết thương lớn nhỏ. Những vết thương này hiển nhiên là thời gian trước khi chết trong lúc chiến đấu kịch liệt bị người đả thương, hơn nữa từ những vết thương này có thể suy đoán, kẻ làm nàng bị thương hoàn toàn có thực lực giết chết nàng, nhưng lại vẫn làm một loại lăng nhục như mèo vờn chuột, thái độ chậm rãi đưa nàng tới cái chết, cho đến khi nữ tử không thể chịu được thêm mới ác độc hạ sát thủ.
Quần áo rách nát căn bản không che được thân thể của nàng, nàng lẻ loi nằm ở chỗ này không người lưu ý, không người chôn cất.
Đệ tử Cổ gia! Hoa văn ở trên áo nàng đã nói ra thân phận nàng.
Chung Lộ cũng là nữ nhân, ở một bên đứng xem cảm thấy lòng vô cùng chua xót, nếu nàng gặp phải đãi ngộ như vậy, chỉ sợ cũng sẽ sống không bằng chết.
- Công tử, chúng mai mai táng nàng được không?
Chung Lộ lau nước mắt trên khóe mi nhẹ giọng nói.
- Không có thời gian.
Đường Phong lắc đầu, ngọn lửa giận bùng lên trong đáy mắt, một chưởng đánh vào trên thi thể nữ nhân này.
Ánh lửa ngút trời, một chưởng vận dụng lực lượng hỏa hệ của cương tâm tản ra cương khí nóng rực, trực tiếp đưa thi thể này đốt cháy hầu như không còn.
Làm như vậy cho dù không có tình người, còn tốt hơn để nàng quần áo rách rưới phơi thây ở đây.
- Đi.
Trên trán Đường Phong ẩn chứa sát khí lành lạnh, cất bước hướng về phía trước đi đến.
Nữ đệ tử Cổ gia bỏ mình, để trong lòng Đường Phong càng cảm thấy bất an. Nếu như ở điện thứ tám người Cổ gia bị Chiến gia và Tư Đồ thế gia đuổi tận giết tuyệt, vậy thì cố gắng của mình ở điện thứ bảy là phí công vô ích rồi.
Người ở đây, tất cả đều là tinh anh! Một khi tổn thất nặng nề, Cổ gia sẽ bị đại thương nguyên khí.
Đi một chút thời gian, vừa thêm một cổ thi thể hiện ra trước mặt.
Đường Phong nhìn kỹ, không khỏi thở nhẹ một hơi, tâm thần bất an cũng dần dần thả xuống.
- Công tử, dường như công tử dễ chịu hơn rất nhiều?
Chung Lộ nghị hoặc không giải thích được, lúc thấy cổ thi thể thứ nhất, trong lòng Đường Phong còn nóng như lửa đốt, đến lúc nhìn thấy cổ thi thể thứ hai hắn dĩ nhiên thở ra một hơi, điều này thực sự làm cho người ta khó hiểu.
Đường Phong miễn cưỡng cười, gật đầu nói:
- Ừ, Trảm Hồn Tông can thiệp rồi, để ta yên tâm không ít. Xem ra nữ nhân Liễu Như Yên này rất thức thời.
- Đây là người của Trảm Hồn Tông?
Chung Lộ chỉ vào thi thể trước mắt.
- Không sai.
Đường Phong gật đầu, không tiếp tục dừng lại nữa, đồng dạng một chưởng đốt chảy thi thể của người này, dẫn Chung Lộ tiếp tục đi về phía trước.
Chiến tuyến bị kéo ra rất dài, tuy rằng không nhìn thấy điểm chiến đấu từ đầu đến cuối, nhưng mặc dù nghĩ cũng nghĩ ra được một số điều.
Đại khái là Cổ gia bị Chiến gia và Tư Đồ thế gia liên thủ đánh lén, không địch lại mới vừa đánh vừa lui, cho dù như vậy vẫn bị tổn thương, thi thể nữ tử đầu tiên là chứng cứ tốt nhất. Sau đó, Trảm Hồn Tông nghe thấy liền kéo đến hiệp trợ, có Trảm Hồn Tông giúp đỡ, tình thế của Cổ gia trở nên tốt hơn rất nhiều.
Bốn thế lực lớn trong thiên hạ, xếp hạng thứ nhất Chiến gia liên thủ cùng Tư Đồ thế gia xếp hạng thứ tư, đối chiến Trảm Hồn Tông và Cổ gia theo thứ tự xếp hạng hai và ba, đây là quang cảnh hùng tráng đến mức nào?
Bất quá một bên đã có chủ mưu từ lâu, bên sau vội vàng ứng chiến, lấy suy đoán của Đường Phong, tình cảnh của Cổ gia và Trảm Hồn Tông sợ là không tốt đẹp lắm.
Bằng không cổ thi thể thứ hai sẽ không là người của Trảm Hồn Tông, mà hẳn là người của Chiến gia hoặc Tư Đồ thế gia.
Vết tích do chiến đấu lưu lại bên cạnh ngày càng rõ ràng, máu trên mặt đất ngày càng tuơi, người chết cũng nhiều lên, không hề chỉ là đệ tử Cổ gia và Trảm Hồn Tông, còn có người của Chiến gia và Tư Đồ thế gia cũng tử thương. Đường Phong biết khoảng cách chính mình và chiến trường thực sự càng ngày càng gần rồi.
- Lộ nhi, mọi việc phải cẩn thận.
Đường Phong căn dặn một tiếng, không cần nhiều lời, Chung Lộ cũng rõ ràng nên làm thế nào.
Bên tai dần dần truyền đến âm thanh chiến đấu kịch liệt, linh khí thiên địa cũng không yên ổn, chiến trường chân chính ngay cách đó không xa.
Âm thanh y phục truyền đến, tiếng đao kiếm giao nhau leng keng, còn có tiếng người ồn ào chửi rủa, Đường Phong hít sâu một hơi, bước về phía trước một bước.
Bên ngoài một dặm, vô số đạo thân ảnh không rõ đan xen lại, Linh Giai hạ phẩm, Linh Giai trung phẩm, thậm chí Linh Giai thượng phẩm, loạn thành một đoàn, mỗi người đều có đối thủ của chính mình, công kích hung mãnh và phòng thủ, khi thì truyền đến tiếng kêu thảm, khi thì truyền ra tiếng cười ha hả.
- Lên!
Đường Phong không chần chờ, nếu mình chậm hơn một phần, Cổ gia và Trảm Hồn Tông có thể tổn thất thêm một cao thủ. Trong nháy mắt khi vừa thấy chiến trường, liền triển khai thân pháp, dắt Chung Lộ vọt qua.
Thân hình lóe ra, không đến mười hơi thở, Đường Phong liền gia nhập trong chiến trường.
Vừa rồi cách khá xa, không thấy rõ rốt cuộc ai là địch ai là bạn, Đường Phong cũng không dám tùy tiện ra tay, hiện tại thì khác, vào trong chiến trường, địch nhân gần ngay trước mặt, sao còn không nhìn rõ?
Một Linh Giai hạ phẩm của Tư Đồ thế gia nhe răng cười vọt tới, Đường Phong còn không có đi ra, một đạo kim quang liền từ bên cạnh xoẹt qua, cùng với một tiếng gào thét phá không khí, Vân Ảnh Kim Sai lấy gốc độ biến hóa kỳ lạ xuyên thủng yết hầu người này, thanh kiếm Đường Phong vung lên, trực tiếp chém đứt đầu hắn, cước bộ vội vàng hướng một người cao thủ Chiến gia gần nhất chạy tới.
Vị cao thủ Chiến gia này đang dây dưa cùng một vị đệ tử Cổ gia, quyền cước ngang nhau, lúc Đường Phong từ sau đánh tới, hắn còn không kịp phát hiện.
Đợi đến khi trường kiếm xuyên thủng cương khí hộ thân của hắn, đâm thủng đan điền hắn, người này mới gầm lên giận dữ, bỏ xuống đối thủ, trở tay một chưởng đánh về phía Đường Phong.
Đường Phong căn bản không chút nào dừng lại, đã đánh về một địch nhân khác.
Một chưởng này đánh vào trong không khí, đệ tử Cổ gia cùng hắn dây dưa cũng không phải người yếu, làm sao cứ bỏ qua một cơ hội tốt như vậy? Vội vã ra tay hạ sát thủ, thuần thục liền giải quyết đối thủ dây dưa hơn nửa canh giờ với mình.
Chờ khi gã đệ tử Cổ gia này muốn nói lời cảm tạ với người xuất thủ trợ giúp chính mình, lại căn bản không hề nhìn thấy hình bóng của Đường Phong.
Nơi đây hội tụ đến ba bốn trăm cao thủ Linh Giai của bốn thế lực lớn, hỗn chiến lớn nhất chưa từng có từ trước đến nay mở màn tại nơi này.
Thân hình Đường Phong nhanh như điện, xuyên qua trong chiến trường, Chung Lộ theo sát sau đó, hồng tiên trên tay nhẹ nhàng bay múa, Vân Ảnh Kim Sai đột nhiên xuất ra, mạnh mẽ đả thương người, tấn công chỗ thiếu sót của kẻ địch, chiến tích nổi bật.
Tổ hợp một nam một nữ, mặc dù chỉ là Linh Giai hạ phẩm, nhưng trong chiến trường hỗn loạn này lại thành thạo như cá gặp nước. Thường thường đều là Đường Phong một kích phá vỡ phòng ngự của đối phương, đánh cho thương nặng hoặc là thương nhẹ, sau đó liền do Chung Lộ tiếp nhận lấy đi tính mệnh của hắn.
Hai người phối hợp với nhau dù không thể nói tuy hai cơ thể cùng một ý nghĩ, nhưng cũng chưa có kẻ hở.
Nhãn lực của Đường Phong tương đương độc ác, chuyên tìm những người của Chiến gia và Tư Đồ thế gia đang đối phó với địch nhân, không thể phân tâm phòng thủ để ra tay.
Là ai lấy thân thể bằng xương bằng thịt để che gió che mưa ở tiền phương.
Là ai ở sau lưng lấy thủ đoạn nhanh nhẹn diệt trừ uy hiếp.
Mũi nhọn của trường kiếm Xích Tiêu, hồng tiên ba trượng, ám khí quỷ mị, trâm cài bay lượn, đây là thiệp mời của Diêm Vương, không thể khống cự.
Chỉ trong thời gian nửa chén trà ngắn ngủi, liền có hơn hai mười người bị Đường Phong và Chung Lộ liên thủ đánh gục.
Chớ xem thường số lượng hai mươi người, bên này thiếu hai mươi người, có thể cho phân chia nhân thủ sang bên kia đối phó địch nhân khác, tình thế xoay ngược, nguyên bản Cổ gia và Trảm Hồn Tông đang tràn ngập nguy cơ dĩ nhiên dần dần bị hóa giải.
Nhân vô thiên nhật hảo, hoa vô bách nhật hồng.
(Người không mãi sống tốt, hoa không hồng trăm buổi)
Hai người Đường Phong và Chung Lộ liên thủ, tuy rằng chiến tích to lớn, nhưng dám kiêu ngạo hành sự trong chiến trường hỗn loạn như vậy, đã định trước sẽ bị người khác chú ý.
Dù sao đột nhiên trong lúc đó đã chết nhiều người như vậy, dù sao tình thế xấu của Cổ gia và Trảm Hồn Tông chậm rãi bị cân bằng, người có ánh mắt sắc sảo sao lại không nhìn thấu then chốt trong đó? Chỉ lát sau, thân ảnh của Đường Phong và Chung Lộ đã bị vài ánh mắt thâm thúy tập trung chú ý.
- Là nghiệt súc này!
Đợi lúc thấy rõ bộ mặt của Đường Phong, đại trưởng lão Tư đồ thế gia Tư Đồ Cừu giận tím mặt.
Trong Hoa Thảo Điện đại trưởng lão bị mắc mưu của Đường Phong mấy lần, con vịt nướng đến miệng rồi còn có thể bay đi, lúc đó hắn không biết người gài bẫy mình là ai, chỉ tưởng là hắc y nhân kia, nhưng mà hắn tìm tới tìm lui cũng không tìm thấy tung tích của hắc y nhân, rơi vào đường cùng chỉ có thể buông tha.
Sau đó đại trưởng lão đi trước điện thứ sáu Linh Thạch Điện để thu thập Hoạt Mạch, việc này cũng không giải quyết được gì.
Thế nhưng đến lúc tin tức ma đầu Đường Phong đi cùng hắc y vệ ở trong Hư Thiên Điện truyền ra, Tư Đồ Cừu liền rõ ràng, lúc đầu người ăn trộm liệu nguyên hỏa của mình trong Hoa Thảo Điện chính là Đường Phong.
Mà hắc y nhân chạy tới chạy lui trước mi mắt của mình, chính là hắc y vệ của hắn, phóng ra cố ý để hấp dẫn lực chú ý của chính mình.
Ma Đầu trộm đi thiên tài địa bảo của mình, không chỉ như thế trên tay hắn còn nhiễm máu tươi của tinh anh Tư Đồ thế gia, tại đại hội đồ ma nhị trưởng lão đánh một trận với hắn liền bị hắn đánh chết, nếu nói mức độ cừu hận với Đường Phong, chắc chắn Tư Đồ thế gia liền đứng hàng đầu mà không ai dám tranh cãi.
Lúc này cừu nhân gặp mặt, Tư Đồ Cừu đại trưởng lão tất nhiên là đỏ mặt tía tai, hận không thể bật người xông lên liền lột da rút gân, xẻ thịt hầm xương, lấy máu hắn rửa sạch sỉ nhục của Tư Đồ thế gia.
Nếu đại trưởng lão biết lúc trong Linh Thạch Điện nhiều lần bị nhục, đại quân Hoạt Mạch xuất hiện trong điện cũng là Đường Phong cố gắng xắp xếp, không biết sẽ biểu hiện như thế nào.
Lúc đó dưới sự dẫn dắt của đại trưởng lão Tư Đồ thế gia, đã bắt được một Hoạt Mạch, cái thứ hai cũng sắp bắt được, nhưng không ngờ đến lúc mấu chốt, hơn mười Hoạt Mạch vô cùng mạnh mẽ hội tụ thành một cổ lực lượng làm cho người ta run sợ trùng kích đi qua, để cho Tư Đồ thế gia thất bại trong gang tấc.
Sau đó, trong Linh Thạch Điện đại quân Hoạt Mạch quét ngang bốn phương, tất cả gia tộc đều bị đuổi phải chạy trốn ra ngoài, tất cả Hoạt Mạch bị bắt giữ đều được giải cứu.
Tư Đồ Cừu tự nhiên không biết nguyên nhân gây ra việc này có liên quan đến Đường Phong, nhưng lúc này nhìn thấy Đường Phong, Tư Đồ Cừu liền động sát tâm, lúc đang đối chiến cùng hắn là một vị cao thủ Linh Giai thượng phẩm của Trảm Hồn Tông.
Trảm Hồn Tông thân là thế lực xếp hạng thứ hai, số lượng Linh Giai thượng phẩm cũng không thiếu, dưới tông chủ, hai vị phó tông chủ Liễu Như Yên và Phong Tiếu Thiên đều là Linh Giai thượng phẩm, còn có hai tả hữu hộ pháp, bốn đường chủ đông tây nam bắc. Trong Trảm Hồn Tông, Linh Giai thượng phẩm có chừng chín người.
Chỉ bất quá lúc này tả hữu hộ pháp canh giữ ở trong tông không đến đây, vị cao thủ đối chiến cùng Tư Đồ Cừu chính là đông đường chủ Dư Chấn Đông.
Hơn nữa là rất nhiều người cùng hỗn chiến.
Trong mắt Đường Phong chợt lóe tinh quang, xem ra phương hướng mình đi không sai, dĩ nhiên cùng phương hướng với bốn thế lực lớn đã đi trước đó.
Trong điện thứ tám còn có thể phát sinh hỗn chiến quy mô lớn, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là Chiến gia và Tư Đồ thế gia động thủ với người của Cổ gia.
Vết tích chiến đấu vẫn kéo dài về phía trước, Đường Phong đứng lên vẫy tay chỉ về phía trước:
- Đuổi theo xem sao.
Chung Lộ gật đầu, vội vàng chạy qua.
Đi theo vết máu và vết tích chiến đấu, hai người Đường Phong và Chung Lộ cấp tốc tiếp cận qua địa phương chiến đấu, dọc theo đường đi rơi đầy máu tươi, trình độ kịch liệt của một trận chiến này vượt quá sức tưởng tượng của Đường Phong.
Chiến tuyến kéo dài như vậy khẳng định có một bên lâm vào tình thế bị động, cho nên mới vừa đánh vừa lui. Mà một bên này ngoại trừ người của Cổ gia không còn ai khác.
Đi tiếp một đoạn nữa, suy đoán của Đường Phong được chứng thực rồi.
Một cỗ thi thể hiện ra trước mắt Đường Phong, đó là một thi thể của nữ tử, dung mạo không tầm thường, khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, mặc dù đã chết, trên mặt tái nhợt kia vẫn còn sót lại bộ dáng thùy mị, nếu như nữ tử này còn sống, không thể nghi ngờ là một thiếu phụ dáng dáng quyến rũ.
Nhưng lúc này đã mất đi sinh mệnh, chỉ còn lưu lại thi thể lạnh lẽo, hai ánh mắt trừng lớn, trong ánh mắt tràn đầy không cam lòng cho nên chết cũng không nhắm mắt.
Càng làm cho Đường Phong vô cùng phẫn nộ đó là một thân quần áo của nữ nhân này bị xé toang, lộ ra một tảng lớn da thịt, mà ở dưới y phục kia, lộ ra một loạt các vết thương lớn nhỏ. Những vết thương này hiển nhiên là thời gian trước khi chết trong lúc chiến đấu kịch liệt bị người đả thương, hơn nữa từ những vết thương này có thể suy đoán, kẻ làm nàng bị thương hoàn toàn có thực lực giết chết nàng, nhưng lại vẫn làm một loại lăng nhục như mèo vờn chuột, thái độ chậm rãi đưa nàng tới cái chết, cho đến khi nữ tử không thể chịu được thêm mới ác độc hạ sát thủ.
Quần áo rách nát căn bản không che được thân thể của nàng, nàng lẻ loi nằm ở chỗ này không người lưu ý, không người chôn cất.
Đệ tử Cổ gia! Hoa văn ở trên áo nàng đã nói ra thân phận nàng.
Chung Lộ cũng là nữ nhân, ở một bên đứng xem cảm thấy lòng vô cùng chua xót, nếu nàng gặp phải đãi ngộ như vậy, chỉ sợ cũng sẽ sống không bằng chết.
- Công tử, chúng mai mai táng nàng được không?
Chung Lộ lau nước mắt trên khóe mi nhẹ giọng nói.
- Không có thời gian.
Đường Phong lắc đầu, ngọn lửa giận bùng lên trong đáy mắt, một chưởng đánh vào trên thi thể nữ nhân này.
Ánh lửa ngút trời, một chưởng vận dụng lực lượng hỏa hệ của cương tâm tản ra cương khí nóng rực, trực tiếp đưa thi thể này đốt cháy hầu như không còn.
Làm như vậy cho dù không có tình người, còn tốt hơn để nàng quần áo rách rưới phơi thây ở đây.
- Đi.
Trên trán Đường Phong ẩn chứa sát khí lành lạnh, cất bước hướng về phía trước đi đến.
Nữ đệ tử Cổ gia bỏ mình, để trong lòng Đường Phong càng cảm thấy bất an. Nếu như ở điện thứ tám người Cổ gia bị Chiến gia và Tư Đồ thế gia đuổi tận giết tuyệt, vậy thì cố gắng của mình ở điện thứ bảy là phí công vô ích rồi.
Người ở đây, tất cả đều là tinh anh! Một khi tổn thất nặng nề, Cổ gia sẽ bị đại thương nguyên khí.
Đi một chút thời gian, vừa thêm một cổ thi thể hiện ra trước mặt.
Đường Phong nhìn kỹ, không khỏi thở nhẹ một hơi, tâm thần bất an cũng dần dần thả xuống.
- Công tử, dường như công tử dễ chịu hơn rất nhiều?
Chung Lộ nghị hoặc không giải thích được, lúc thấy cổ thi thể thứ nhất, trong lòng Đường Phong còn nóng như lửa đốt, đến lúc nhìn thấy cổ thi thể thứ hai hắn dĩ nhiên thở ra một hơi, điều này thực sự làm cho người ta khó hiểu.
Đường Phong miễn cưỡng cười, gật đầu nói:
- Ừ, Trảm Hồn Tông can thiệp rồi, để ta yên tâm không ít. Xem ra nữ nhân Liễu Như Yên này rất thức thời.
- Đây là người của Trảm Hồn Tông?
Chung Lộ chỉ vào thi thể trước mắt.
- Không sai.
Đường Phong gật đầu, không tiếp tục dừng lại nữa, đồng dạng một chưởng đốt chảy thi thể của người này, dẫn Chung Lộ tiếp tục đi về phía trước.
Chiến tuyến bị kéo ra rất dài, tuy rằng không nhìn thấy điểm chiến đấu từ đầu đến cuối, nhưng mặc dù nghĩ cũng nghĩ ra được một số điều.
Đại khái là Cổ gia bị Chiến gia và Tư Đồ thế gia liên thủ đánh lén, không địch lại mới vừa đánh vừa lui, cho dù như vậy vẫn bị tổn thương, thi thể nữ tử đầu tiên là chứng cứ tốt nhất. Sau đó, Trảm Hồn Tông nghe thấy liền kéo đến hiệp trợ, có Trảm Hồn Tông giúp đỡ, tình thế của Cổ gia trở nên tốt hơn rất nhiều.
Bốn thế lực lớn trong thiên hạ, xếp hạng thứ nhất Chiến gia liên thủ cùng Tư Đồ thế gia xếp hạng thứ tư, đối chiến Trảm Hồn Tông và Cổ gia theo thứ tự xếp hạng hai và ba, đây là quang cảnh hùng tráng đến mức nào?
Bất quá một bên đã có chủ mưu từ lâu, bên sau vội vàng ứng chiến, lấy suy đoán của Đường Phong, tình cảnh của Cổ gia và Trảm Hồn Tông sợ là không tốt đẹp lắm.
Bằng không cổ thi thể thứ hai sẽ không là người của Trảm Hồn Tông, mà hẳn là người của Chiến gia hoặc Tư Đồ thế gia.
Vết tích do chiến đấu lưu lại bên cạnh ngày càng rõ ràng, máu trên mặt đất ngày càng tuơi, người chết cũng nhiều lên, không hề chỉ là đệ tử Cổ gia và Trảm Hồn Tông, còn có người của Chiến gia và Tư Đồ thế gia cũng tử thương. Đường Phong biết khoảng cách chính mình và chiến trường thực sự càng ngày càng gần rồi.
- Lộ nhi, mọi việc phải cẩn thận.
Đường Phong căn dặn một tiếng, không cần nhiều lời, Chung Lộ cũng rõ ràng nên làm thế nào.
Bên tai dần dần truyền đến âm thanh chiến đấu kịch liệt, linh khí thiên địa cũng không yên ổn, chiến trường chân chính ngay cách đó không xa.
Âm thanh y phục truyền đến, tiếng đao kiếm giao nhau leng keng, còn có tiếng người ồn ào chửi rủa, Đường Phong hít sâu một hơi, bước về phía trước một bước.
Bên ngoài một dặm, vô số đạo thân ảnh không rõ đan xen lại, Linh Giai hạ phẩm, Linh Giai trung phẩm, thậm chí Linh Giai thượng phẩm, loạn thành một đoàn, mỗi người đều có đối thủ của chính mình, công kích hung mãnh và phòng thủ, khi thì truyền đến tiếng kêu thảm, khi thì truyền ra tiếng cười ha hả.
- Lên!
Đường Phong không chần chờ, nếu mình chậm hơn một phần, Cổ gia và Trảm Hồn Tông có thể tổn thất thêm một cao thủ. Trong nháy mắt khi vừa thấy chiến trường, liền triển khai thân pháp, dắt Chung Lộ vọt qua.
Thân hình lóe ra, không đến mười hơi thở, Đường Phong liền gia nhập trong chiến trường.
Vừa rồi cách khá xa, không thấy rõ rốt cuộc ai là địch ai là bạn, Đường Phong cũng không dám tùy tiện ra tay, hiện tại thì khác, vào trong chiến trường, địch nhân gần ngay trước mặt, sao còn không nhìn rõ?
Một Linh Giai hạ phẩm của Tư Đồ thế gia nhe răng cười vọt tới, Đường Phong còn không có đi ra, một đạo kim quang liền từ bên cạnh xoẹt qua, cùng với một tiếng gào thét phá không khí, Vân Ảnh Kim Sai lấy gốc độ biến hóa kỳ lạ xuyên thủng yết hầu người này, thanh kiếm Đường Phong vung lên, trực tiếp chém đứt đầu hắn, cước bộ vội vàng hướng một người cao thủ Chiến gia gần nhất chạy tới.
Vị cao thủ Chiến gia này đang dây dưa cùng một vị đệ tử Cổ gia, quyền cước ngang nhau, lúc Đường Phong từ sau đánh tới, hắn còn không kịp phát hiện.
Đợi đến khi trường kiếm xuyên thủng cương khí hộ thân của hắn, đâm thủng đan điền hắn, người này mới gầm lên giận dữ, bỏ xuống đối thủ, trở tay một chưởng đánh về phía Đường Phong.
Đường Phong căn bản không chút nào dừng lại, đã đánh về một địch nhân khác.
Một chưởng này đánh vào trong không khí, đệ tử Cổ gia cùng hắn dây dưa cũng không phải người yếu, làm sao cứ bỏ qua một cơ hội tốt như vậy? Vội vã ra tay hạ sát thủ, thuần thục liền giải quyết đối thủ dây dưa hơn nửa canh giờ với mình.
Chờ khi gã đệ tử Cổ gia này muốn nói lời cảm tạ với người xuất thủ trợ giúp chính mình, lại căn bản không hề nhìn thấy hình bóng của Đường Phong.
Nơi đây hội tụ đến ba bốn trăm cao thủ Linh Giai của bốn thế lực lớn, hỗn chiến lớn nhất chưa từng có từ trước đến nay mở màn tại nơi này.
Thân hình Đường Phong nhanh như điện, xuyên qua trong chiến trường, Chung Lộ theo sát sau đó, hồng tiên trên tay nhẹ nhàng bay múa, Vân Ảnh Kim Sai đột nhiên xuất ra, mạnh mẽ đả thương người, tấn công chỗ thiếu sót của kẻ địch, chiến tích nổi bật.
Tổ hợp một nam một nữ, mặc dù chỉ là Linh Giai hạ phẩm, nhưng trong chiến trường hỗn loạn này lại thành thạo như cá gặp nước. Thường thường đều là Đường Phong một kích phá vỡ phòng ngự của đối phương, đánh cho thương nặng hoặc là thương nhẹ, sau đó liền do Chung Lộ tiếp nhận lấy đi tính mệnh của hắn.
Hai người phối hợp với nhau dù không thể nói tuy hai cơ thể cùng một ý nghĩ, nhưng cũng chưa có kẻ hở.
Nhãn lực của Đường Phong tương đương độc ác, chuyên tìm những người của Chiến gia và Tư Đồ thế gia đang đối phó với địch nhân, không thể phân tâm phòng thủ để ra tay.
Là ai lấy thân thể bằng xương bằng thịt để che gió che mưa ở tiền phương.
Là ai ở sau lưng lấy thủ đoạn nhanh nhẹn diệt trừ uy hiếp.
Mũi nhọn của trường kiếm Xích Tiêu, hồng tiên ba trượng, ám khí quỷ mị, trâm cài bay lượn, đây là thiệp mời của Diêm Vương, không thể khống cự.
Chỉ trong thời gian nửa chén trà ngắn ngủi, liền có hơn hai mười người bị Đường Phong và Chung Lộ liên thủ đánh gục.
Chớ xem thường số lượng hai mươi người, bên này thiếu hai mươi người, có thể cho phân chia nhân thủ sang bên kia đối phó địch nhân khác, tình thế xoay ngược, nguyên bản Cổ gia và Trảm Hồn Tông đang tràn ngập nguy cơ dĩ nhiên dần dần bị hóa giải.
Nhân vô thiên nhật hảo, hoa vô bách nhật hồng.
(Người không mãi sống tốt, hoa không hồng trăm buổi)
Hai người Đường Phong và Chung Lộ liên thủ, tuy rằng chiến tích to lớn, nhưng dám kiêu ngạo hành sự trong chiến trường hỗn loạn như vậy, đã định trước sẽ bị người khác chú ý.
Dù sao đột nhiên trong lúc đó đã chết nhiều người như vậy, dù sao tình thế xấu của Cổ gia và Trảm Hồn Tông chậm rãi bị cân bằng, người có ánh mắt sắc sảo sao lại không nhìn thấu then chốt trong đó? Chỉ lát sau, thân ảnh của Đường Phong và Chung Lộ đã bị vài ánh mắt thâm thúy tập trung chú ý.
- Là nghiệt súc này!
Đợi lúc thấy rõ bộ mặt của Đường Phong, đại trưởng lão Tư đồ thế gia Tư Đồ Cừu giận tím mặt.
Trong Hoa Thảo Điện đại trưởng lão bị mắc mưu của Đường Phong mấy lần, con vịt nướng đến miệng rồi còn có thể bay đi, lúc đó hắn không biết người gài bẫy mình là ai, chỉ tưởng là hắc y nhân kia, nhưng mà hắn tìm tới tìm lui cũng không tìm thấy tung tích của hắc y nhân, rơi vào đường cùng chỉ có thể buông tha.
Sau đó đại trưởng lão đi trước điện thứ sáu Linh Thạch Điện để thu thập Hoạt Mạch, việc này cũng không giải quyết được gì.
Thế nhưng đến lúc tin tức ma đầu Đường Phong đi cùng hắc y vệ ở trong Hư Thiên Điện truyền ra, Tư Đồ Cừu liền rõ ràng, lúc đầu người ăn trộm liệu nguyên hỏa của mình trong Hoa Thảo Điện chính là Đường Phong.
Mà hắc y nhân chạy tới chạy lui trước mi mắt của mình, chính là hắc y vệ của hắn, phóng ra cố ý để hấp dẫn lực chú ý của chính mình.
Ma Đầu trộm đi thiên tài địa bảo của mình, không chỉ như thế trên tay hắn còn nhiễm máu tươi của tinh anh Tư Đồ thế gia, tại đại hội đồ ma nhị trưởng lão đánh một trận với hắn liền bị hắn đánh chết, nếu nói mức độ cừu hận với Đường Phong, chắc chắn Tư Đồ thế gia liền đứng hàng đầu mà không ai dám tranh cãi.
Lúc này cừu nhân gặp mặt, Tư Đồ Cừu đại trưởng lão tất nhiên là đỏ mặt tía tai, hận không thể bật người xông lên liền lột da rút gân, xẻ thịt hầm xương, lấy máu hắn rửa sạch sỉ nhục của Tư Đồ thế gia.
Nếu đại trưởng lão biết lúc trong Linh Thạch Điện nhiều lần bị nhục, đại quân Hoạt Mạch xuất hiện trong điện cũng là Đường Phong cố gắng xắp xếp, không biết sẽ biểu hiện như thế nào.
Lúc đó dưới sự dẫn dắt của đại trưởng lão Tư Đồ thế gia, đã bắt được một Hoạt Mạch, cái thứ hai cũng sắp bắt được, nhưng không ngờ đến lúc mấu chốt, hơn mười Hoạt Mạch vô cùng mạnh mẽ hội tụ thành một cổ lực lượng làm cho người ta run sợ trùng kích đi qua, để cho Tư Đồ thế gia thất bại trong gang tấc.
Sau đó, trong Linh Thạch Điện đại quân Hoạt Mạch quét ngang bốn phương, tất cả gia tộc đều bị đuổi phải chạy trốn ra ngoài, tất cả Hoạt Mạch bị bắt giữ đều được giải cứu.
Tư Đồ Cừu tự nhiên không biết nguyên nhân gây ra việc này có liên quan đến Đường Phong, nhưng lúc này nhìn thấy Đường Phong, Tư Đồ Cừu liền động sát tâm, lúc đang đối chiến cùng hắn là một vị cao thủ Linh Giai thượng phẩm của Trảm Hồn Tông.
Trảm Hồn Tông thân là thế lực xếp hạng thứ hai, số lượng Linh Giai thượng phẩm cũng không thiếu, dưới tông chủ, hai vị phó tông chủ Liễu Như Yên và Phong Tiếu Thiên đều là Linh Giai thượng phẩm, còn có hai tả hữu hộ pháp, bốn đường chủ đông tây nam bắc. Trong Trảm Hồn Tông, Linh Giai thượng phẩm có chừng chín người.
Chỉ bất quá lúc này tả hữu hộ pháp canh giữ ở trong tông không đến đây, vị cao thủ đối chiến cùng Tư Đồ Cừu chính là đông đường chủ Dư Chấn Đông.
Bình luận facebook