Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1: Vợ ngoại tình
“Nếu như có một chai Coca ướp lạnh vào lúc này thì vui biết mấy!”
Tôi ở công trường vất vả bốc dỡ hàng, nhìn vào đôi găng tay mài mòn, tôi mím chặt đôi môi khô nẻ của mình.
Kể từ khi công ty tôi phá sản vào ba năm trước, để nuôi người vợ như hoa như ngọc và con trai ngây thơ đáng yêu, tôi đã mua một chiếc xe tải cũ, lái xe chở hàng.
Để kiếm nhiều tiền hơn, tôi cũnggiúp bốc dỡ hàng, vào những ngày mưa hoặc buổi tối không có việc làm, tôi sẽ giao đồ bán thời gian.
Nhưng mà, ngay sau khi bốc dỡ hàng xong, tôi chuẩn bị nhận một đơn đặt hàng khác thì chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Tôi cầm điện thoại lên thì thấy vợ tôi gọi, tôi vội vàng nghe máy.
“Bảo bối, có chuyện gì vậy?”
Mặc dù kết hôn được bảy năm nhưng tôi vẫn gọi cô ấy là bảo bối, cưng chiều cô ấy như lúc đầu.
“Ba…”
Tuy nhiên giọng nói phát ra từ ống nghe là giọng nói của đứa con năm tuổi rưỡi.
Trong giọng nói của con trai có hơi nức nở.
“Sao vậy Tiểu Tinh? Con lại làm mẹ không vui à?” Tôi mỉm cười, hỏi con trai tinh nghịch của tôi.
Bởi vì mỗi lần con trai gọi tôi, hầu hết đều là mách lẻo, tôi nghĩ lần này cũng không ngoại lệ.
“Không phải, là có một chú đến nhà chúng ta ăn cơm, ăn cơm xong thì chú đó ôm mẹ đi vào phòng, sau đó chú liên tục đánh mẹ, đánh mẹ khóc… ba ơi, khi nào ba mới về? Con thật sự rất sợ…”
Sau khi nghe thấy câu trả lời của con trai, nụ cười trên khuôn mặt tôi chợt cứng lại, não tôi bỗng nhiên trống rỗng!
Đánh cái gì chứ, đây rõ ràng là yêu đương vụng trộm!
Sau đó, tôi hoàn toàn không nghe thấy con trai nói gì, bởi vì trong lòng tôi đã hoàn toàn sụp đổ!
Thậm chí tôi có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh đứt quãng của vợ tôi truyền đến từ đầu bên kia điện thoại!
Trong lòng vô cùng đau đớn và tức giận, khiến hơi thở của tôi trở nên dồn dập, bàn tay cũng vì tức giận mà run lên!
Sau khi cúp điện thoại với con trai, cả người tôi lảo đảo một chút, đầu ù ù, bị choáng váng trong giây lát…
Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Phải biết rằng từ khi kết hôn cho đến nay, tôi chưa bao giờ đối xử tệ bạc với vợ tôi!
Ngay cả khi công ty phá sản, tôi cũng không để cô ấy ra ngoài làm việc, cưng chiều cô ấy như một nàng công chúa.
Tôi làm việc cả ngày lẫn đêm, liều mạng mỗi tháng còn có thể kiếm được hai vạn.
Mặc dù cuộc sống hiện tại rất khó khăn, nhưng miễn là vợ con không phải chịu khổ thì tôi có thể chịu đựng được, tôi tin chắc rằng tôi có thể trở lại như ngày xưa!
…
Mười năm trước, tôi và vợ gặp nhau tại tiệc cưới của một người bạn.
Gương mặt của cô ấy sáng như ngọc, duyên dáng lạ thường, đôi mắt sáng, dáng người đẹp tới mức không tả được.
Chỉ trong nháy mắt, tôi đã xác định là cô ấy, bắt đầu theo đuổi cô ấy một cách điên cuồng!
Mặc dù lúc đó tôi được xem là một người đàn ông đẹp trai lịch sự, nhưng cô ấy luôn kiêu ngạo lạnh lùng đối xử xa cách với tôi.
Bởi vì tôi không có tiền, xuất thân nông thôn hơn nữa chỉ là một nhà thiết kế nhỏ trong một công ty, lương mỗi tháng cũng chưa tới bốn nghìn.
Còn cô ấy sống trong một gia đình khá giả ở thành phố, được nuông chiều từ bé, giống như viên ngọc quý ở trên tay, nên mới không thích một chàng trai nông thôn như tôi.
Trong quá trình theo đuổi cô ấy, thậm chí cô ấy còn nói rõ với tôi vài lần rằng cô ấy không thể kết hôn với một người thấp kém như tôi.
Nhưng tôi không bỏ cuộc, việc cô ấy từ chối đã trở thành động lực để tôi chăm chỉ, có chí tiến thủ hơn.
Để theo đuổi cô ấy, tôi trực tiếp từ bỏ công việc ổn định của mình, bắt đầu lập nghiệp, đi vay để thành lập công ty thiết kế của riêng tôi.
Sử dụng lợi thế chuyên môn của mình, tận dụng mối quan hệ sâu rộng tích lũy được trong quá trình làm việc trước đây, công ty thiết kế của tôi phát triển thuận lợi.
Từ đầu đến cuối, từ nhỏ đến lớn, từ yếu đến mạnh! Trong vòng chưa đầy ba năm, công ty thiết kế của tôi đã có được chỗ đứng vững chắc trên thị trường, giá trị con người của tôi cũng bước vào cấp bậc trăm vạn.
Từ thiết kế góc nội thất nhỏ, đến thiết kế cấu trúc tổng thể của các toà nhà lớn, công ty thiết kế của tôi đều có thể nhận và đều hoàn thành mọi thứ thật tốt, giành được sự khen ngợi của các khách hàng!
Cô ấy nhìn thấy tiềm năng của tôi, nhìn thấy triển vọng phát triển của công ty tôi, cũng nhìn thấy được tấm lòng chân thành của tôi đối với cô ấy.
Cho nên vào năm thứ tư tôi theo đuổi cô ấy, khi tôi mang hai trăm vạn sính lễ đến trước mặt ba mẹ cô ấy, cô ấy đã đồng ý kết hôn với tôi!
Sau một năm kết hôn, giá trị con người của tôi đã đạt đến mức ngàn vạn và cô ấy cũng đã sinh cho tôi một bé trai mập mạp.
Gia đình sự nghiệp đều bội thu, tôi đang ở đỉnh cao của cuộc đời, ra tay cũng phóng khoáng, tôi đã mua một căn nhà với giá gần ba trăm vạn cho ba mẹ cô ấy, còn mua cho em gái cô ấy một chiếc Audi năm mươi vạn.
Ngày lễ ngày tết, biếu ba mẹ vợ phong bì đỏ đều là mấy vạn, hơn nữa chưa bao giờ đứt đoạn.
Ba mẹ vợ rất yêu thích tôi, ngày ngày ở trước mặt người thân bạn bè đều khen bọn họ có con rể tốt!
Tôi cũng đưa người mẹ chân ướt chân ráo từ quê lên thành phố, nhưng mẹ tôi cứ nói với tôi rằng bà không quen sống ở thành phố.
Mẹ tôi nói rằng bà không thích cởi giày khi vào nhà, không thích xem tivi cả ngày, không thích không khí có mùi.
Ngày nào bà cũng lải nhải với tôi, bà muốn về quê trồng rau nuôi gà, như vậy mới tự do thoải mái.
Tôi biết mẹ tôi thích tiếp xúc với ruộng đất và hoa màu.
Ba qua đời sớm, học phí và chi phí sinh hoạt của tôi đều do mẹ tôi bán trái cây và rau dưa mà có!
Không còn cách nào, không thể lay động được ý muốn về quê của mẹ, cuối cùng tôi bỏ ra hơn một trăm vạn để xây một biệt thự ở quê cho bà và đưa cho bà một thẻ ngân hàng có một trăm vạn.
Hai năm tiếp theo, cuộc sống gia đình của tôi mỹ mãn, công ty của tôi ngày càng lớn mạnh, tôi trở thành một ông chủ có chút tiếng tăm trong ngành.
Nhưng mà tiệc vui chóng tàn, do sơ suất của tôi khiến phương án thiết kế do nhân viên công ty tôi cung cấp trong lần đấu thầu cho một hạng mục quan trọng bị bên mời thầu phát hiện ra nó được sao chép từ tác phẩm của một công ty thiết kế khác cách đây hai năm!
Một tảng đá khuấy động hàng ngàn cơn sóng, làm công ty pháp nhân của tôi trực tiếp bị kiện lên tòa!
Cuối cùng tòa án phán quyết công ty chúng tôi phải bồi thường cho bên kia hai nghìn vạn chi phí ăn cắp bản quyền!
Trong chốc lát, tài chính đứt đoạn, danh dự bị tổn hại, công ty của tôi bị phá sản mà vẫn còn nợ mấy trăm vạn!
Tôi đã bán nhà bán xe, cuối cùng cộng thêm thẻ ngân hàng có một trăm vạn của mẹ tôi, mới đủ tiền để trả hết nợ.
Sau đó, tôi vừa bước sang tuổi ba mươi thì bắt đầu cuộc sống đi sớm về khuya bằng việc giao hàng. Cứ như vậy mà hai năm trôi qua.
Trong thời gian này, tôi cũng nghĩ ra nhiều cách huy động tiền khác nhau để vực dậy công ty.
Nhưng do vấn đề chữ tín của cá nhân tôi, thậm chí là một vạn thôi mà ngân hàng cũng không cho tôi vay.
Tôi tìm ba mẹ vợ để vay tiền, dù sau năm đó tôi cũng lấy hai trăm vạn làm sính lễ để rước con gái họ vào cửa.
Nhưng họ nói với tôi rằng hai trăm vạn đó để mua căn nhà cho con gái nhỏ làm của hồi môn, từ chối tôi một cách thẳng thừng.
Bạn bè làm ăn cũ cũng tránh xa tôi. Thậm chí bọn họ còn cười nhạo tôi, nói danh tiếng của tôi đã bị tôi làm cho thối nát, ngay cả khi tôi mở lại công ty một lần nữa thì cũng không thể nhận được dự án nào.
Nhưng cho dù là vậy, tôi cũng chưa bao giờ chấp nhận số phận, lòng tin cũng chưa bao giờ bị dao động.
Một mình tôi làm công việc của hai người, dốc sức làm việc cả ngày lẫn đêm, mỗi tháng tiêu một vạn, tiết kiệm một vạn, chờ đến khi có đủ tiền, cùng lắm là đến một thành phố lớn và bắt đầu lại từ đầu!
Cái khác không nói, tài năng thiết kế của Ngô Song tôi là bẩm sinh, miễn là có vốn khởi nghiệp, miễn là tôi chăm chỉ làm việc thì chắc chắn có thể trở lại như ngày xưa!
Nhưng mà, tin tức vợ ngoại tình giống như sét đánh xuyên qua đỉnh đầu của tôi, làm tôi mất hết niềm tin cùng ý chí chiến đấu!
Phải biết rằng cô ấy luôn là động lực phấn đấu của tôi, cô ấy luôn là tín ngưỡng của Ngô Song tôi!
Bây giờ tín ngưỡng không còn nữa, bầu trời của tôi cũng sụp đổ…
Càng nghĩ càng thất vọng, càng nghĩ càng tức giận!
Tôi hoàn toàn suy sụp, trực tiếp lấy cờ lê từ hộp dụng cụ đặt nó lên ghế phó lái, sau đó khởi động xe tải!
Tôi ở công trường vất vả bốc dỡ hàng, nhìn vào đôi găng tay mài mòn, tôi mím chặt đôi môi khô nẻ của mình.
Kể từ khi công ty tôi phá sản vào ba năm trước, để nuôi người vợ như hoa như ngọc và con trai ngây thơ đáng yêu, tôi đã mua một chiếc xe tải cũ, lái xe chở hàng.
Để kiếm nhiều tiền hơn, tôi cũnggiúp bốc dỡ hàng, vào những ngày mưa hoặc buổi tối không có việc làm, tôi sẽ giao đồ bán thời gian.
Nhưng mà, ngay sau khi bốc dỡ hàng xong, tôi chuẩn bị nhận một đơn đặt hàng khác thì chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Tôi cầm điện thoại lên thì thấy vợ tôi gọi, tôi vội vàng nghe máy.
“Bảo bối, có chuyện gì vậy?”
Mặc dù kết hôn được bảy năm nhưng tôi vẫn gọi cô ấy là bảo bối, cưng chiều cô ấy như lúc đầu.
“Ba…”
Tuy nhiên giọng nói phát ra từ ống nghe là giọng nói của đứa con năm tuổi rưỡi.
Trong giọng nói của con trai có hơi nức nở.
“Sao vậy Tiểu Tinh? Con lại làm mẹ không vui à?” Tôi mỉm cười, hỏi con trai tinh nghịch của tôi.
Bởi vì mỗi lần con trai gọi tôi, hầu hết đều là mách lẻo, tôi nghĩ lần này cũng không ngoại lệ.
“Không phải, là có một chú đến nhà chúng ta ăn cơm, ăn cơm xong thì chú đó ôm mẹ đi vào phòng, sau đó chú liên tục đánh mẹ, đánh mẹ khóc… ba ơi, khi nào ba mới về? Con thật sự rất sợ…”
Sau khi nghe thấy câu trả lời của con trai, nụ cười trên khuôn mặt tôi chợt cứng lại, não tôi bỗng nhiên trống rỗng!
Đánh cái gì chứ, đây rõ ràng là yêu đương vụng trộm!
Sau đó, tôi hoàn toàn không nghe thấy con trai nói gì, bởi vì trong lòng tôi đã hoàn toàn sụp đổ!
Thậm chí tôi có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh đứt quãng của vợ tôi truyền đến từ đầu bên kia điện thoại!
Trong lòng vô cùng đau đớn và tức giận, khiến hơi thở của tôi trở nên dồn dập, bàn tay cũng vì tức giận mà run lên!
Sau khi cúp điện thoại với con trai, cả người tôi lảo đảo một chút, đầu ù ù, bị choáng váng trong giây lát…
Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Phải biết rằng từ khi kết hôn cho đến nay, tôi chưa bao giờ đối xử tệ bạc với vợ tôi!
Ngay cả khi công ty phá sản, tôi cũng không để cô ấy ra ngoài làm việc, cưng chiều cô ấy như một nàng công chúa.
Tôi làm việc cả ngày lẫn đêm, liều mạng mỗi tháng còn có thể kiếm được hai vạn.
Mặc dù cuộc sống hiện tại rất khó khăn, nhưng miễn là vợ con không phải chịu khổ thì tôi có thể chịu đựng được, tôi tin chắc rằng tôi có thể trở lại như ngày xưa!
…
Mười năm trước, tôi và vợ gặp nhau tại tiệc cưới của một người bạn.
Gương mặt của cô ấy sáng như ngọc, duyên dáng lạ thường, đôi mắt sáng, dáng người đẹp tới mức không tả được.
Chỉ trong nháy mắt, tôi đã xác định là cô ấy, bắt đầu theo đuổi cô ấy một cách điên cuồng!
Mặc dù lúc đó tôi được xem là một người đàn ông đẹp trai lịch sự, nhưng cô ấy luôn kiêu ngạo lạnh lùng đối xử xa cách với tôi.
Bởi vì tôi không có tiền, xuất thân nông thôn hơn nữa chỉ là một nhà thiết kế nhỏ trong một công ty, lương mỗi tháng cũng chưa tới bốn nghìn.
Còn cô ấy sống trong một gia đình khá giả ở thành phố, được nuông chiều từ bé, giống như viên ngọc quý ở trên tay, nên mới không thích một chàng trai nông thôn như tôi.
Trong quá trình theo đuổi cô ấy, thậm chí cô ấy còn nói rõ với tôi vài lần rằng cô ấy không thể kết hôn với một người thấp kém như tôi.
Nhưng tôi không bỏ cuộc, việc cô ấy từ chối đã trở thành động lực để tôi chăm chỉ, có chí tiến thủ hơn.
Để theo đuổi cô ấy, tôi trực tiếp từ bỏ công việc ổn định của mình, bắt đầu lập nghiệp, đi vay để thành lập công ty thiết kế của riêng tôi.
Sử dụng lợi thế chuyên môn của mình, tận dụng mối quan hệ sâu rộng tích lũy được trong quá trình làm việc trước đây, công ty thiết kế của tôi phát triển thuận lợi.
Từ đầu đến cuối, từ nhỏ đến lớn, từ yếu đến mạnh! Trong vòng chưa đầy ba năm, công ty thiết kế của tôi đã có được chỗ đứng vững chắc trên thị trường, giá trị con người của tôi cũng bước vào cấp bậc trăm vạn.
Từ thiết kế góc nội thất nhỏ, đến thiết kế cấu trúc tổng thể của các toà nhà lớn, công ty thiết kế của tôi đều có thể nhận và đều hoàn thành mọi thứ thật tốt, giành được sự khen ngợi của các khách hàng!
Cô ấy nhìn thấy tiềm năng của tôi, nhìn thấy triển vọng phát triển của công ty tôi, cũng nhìn thấy được tấm lòng chân thành của tôi đối với cô ấy.
Cho nên vào năm thứ tư tôi theo đuổi cô ấy, khi tôi mang hai trăm vạn sính lễ đến trước mặt ba mẹ cô ấy, cô ấy đã đồng ý kết hôn với tôi!
Sau một năm kết hôn, giá trị con người của tôi đã đạt đến mức ngàn vạn và cô ấy cũng đã sinh cho tôi một bé trai mập mạp.
Gia đình sự nghiệp đều bội thu, tôi đang ở đỉnh cao của cuộc đời, ra tay cũng phóng khoáng, tôi đã mua một căn nhà với giá gần ba trăm vạn cho ba mẹ cô ấy, còn mua cho em gái cô ấy một chiếc Audi năm mươi vạn.
Ngày lễ ngày tết, biếu ba mẹ vợ phong bì đỏ đều là mấy vạn, hơn nữa chưa bao giờ đứt đoạn.
Ba mẹ vợ rất yêu thích tôi, ngày ngày ở trước mặt người thân bạn bè đều khen bọn họ có con rể tốt!
Tôi cũng đưa người mẹ chân ướt chân ráo từ quê lên thành phố, nhưng mẹ tôi cứ nói với tôi rằng bà không quen sống ở thành phố.
Mẹ tôi nói rằng bà không thích cởi giày khi vào nhà, không thích xem tivi cả ngày, không thích không khí có mùi.
Ngày nào bà cũng lải nhải với tôi, bà muốn về quê trồng rau nuôi gà, như vậy mới tự do thoải mái.
Tôi biết mẹ tôi thích tiếp xúc với ruộng đất và hoa màu.
Ba qua đời sớm, học phí và chi phí sinh hoạt của tôi đều do mẹ tôi bán trái cây và rau dưa mà có!
Không còn cách nào, không thể lay động được ý muốn về quê của mẹ, cuối cùng tôi bỏ ra hơn một trăm vạn để xây một biệt thự ở quê cho bà và đưa cho bà một thẻ ngân hàng có một trăm vạn.
Hai năm tiếp theo, cuộc sống gia đình của tôi mỹ mãn, công ty của tôi ngày càng lớn mạnh, tôi trở thành một ông chủ có chút tiếng tăm trong ngành.
Nhưng mà tiệc vui chóng tàn, do sơ suất của tôi khiến phương án thiết kế do nhân viên công ty tôi cung cấp trong lần đấu thầu cho một hạng mục quan trọng bị bên mời thầu phát hiện ra nó được sao chép từ tác phẩm của một công ty thiết kế khác cách đây hai năm!
Một tảng đá khuấy động hàng ngàn cơn sóng, làm công ty pháp nhân của tôi trực tiếp bị kiện lên tòa!
Cuối cùng tòa án phán quyết công ty chúng tôi phải bồi thường cho bên kia hai nghìn vạn chi phí ăn cắp bản quyền!
Trong chốc lát, tài chính đứt đoạn, danh dự bị tổn hại, công ty của tôi bị phá sản mà vẫn còn nợ mấy trăm vạn!
Tôi đã bán nhà bán xe, cuối cùng cộng thêm thẻ ngân hàng có một trăm vạn của mẹ tôi, mới đủ tiền để trả hết nợ.
Sau đó, tôi vừa bước sang tuổi ba mươi thì bắt đầu cuộc sống đi sớm về khuya bằng việc giao hàng. Cứ như vậy mà hai năm trôi qua.
Trong thời gian này, tôi cũng nghĩ ra nhiều cách huy động tiền khác nhau để vực dậy công ty.
Nhưng do vấn đề chữ tín của cá nhân tôi, thậm chí là một vạn thôi mà ngân hàng cũng không cho tôi vay.
Tôi tìm ba mẹ vợ để vay tiền, dù sau năm đó tôi cũng lấy hai trăm vạn làm sính lễ để rước con gái họ vào cửa.
Nhưng họ nói với tôi rằng hai trăm vạn đó để mua căn nhà cho con gái nhỏ làm của hồi môn, từ chối tôi một cách thẳng thừng.
Bạn bè làm ăn cũ cũng tránh xa tôi. Thậm chí bọn họ còn cười nhạo tôi, nói danh tiếng của tôi đã bị tôi làm cho thối nát, ngay cả khi tôi mở lại công ty một lần nữa thì cũng không thể nhận được dự án nào.
Nhưng cho dù là vậy, tôi cũng chưa bao giờ chấp nhận số phận, lòng tin cũng chưa bao giờ bị dao động.
Một mình tôi làm công việc của hai người, dốc sức làm việc cả ngày lẫn đêm, mỗi tháng tiêu một vạn, tiết kiệm một vạn, chờ đến khi có đủ tiền, cùng lắm là đến một thành phố lớn và bắt đầu lại từ đầu!
Cái khác không nói, tài năng thiết kế của Ngô Song tôi là bẩm sinh, miễn là có vốn khởi nghiệp, miễn là tôi chăm chỉ làm việc thì chắc chắn có thể trở lại như ngày xưa!
Nhưng mà, tin tức vợ ngoại tình giống như sét đánh xuyên qua đỉnh đầu của tôi, làm tôi mất hết niềm tin cùng ý chí chiến đấu!
Phải biết rằng cô ấy luôn là động lực phấn đấu của tôi, cô ấy luôn là tín ngưỡng của Ngô Song tôi!
Bây giờ tín ngưỡng không còn nữa, bầu trời của tôi cũng sụp đổ…
Càng nghĩ càng thất vọng, càng nghĩ càng tức giận!
Tôi hoàn toàn suy sụp, trực tiếp lấy cờ lê từ hộp dụng cụ đặt nó lên ghế phó lái, sau đó khởi động xe tải!
Bình luận facebook