Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1081
Chương 1081
Cảm giác ngột ngạt vô lý khiến anh cảm thấy buồn cười.
Thực sự không muốn cuốn vào chuyện của bọn họ nhưng hết lần này tới lân khác nhưng phiền phức đều không thả cho anh.
Mạnh thăng yếu thua, bộ quy tắc đi rừng này thực sự được áp dụng ở mọi nơil Anh hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Hoàng Nam hỏi: “Lớp trưởng, cậu nói vậy là có ý gì? Tôi sao lại nghe không hiểu, tôi làm sao lại không thể tới đây?”
Hoàng Nam muốn mắng thô chửi tục nhưng vẫn phải nhịn lại.
Nhất là nhìn bộ dạng tùy ý của Triệu Nam Thiên, càng thêm khẳng định, tên này là đên nhìn mình mang Mộng Yên Lệ Lam đi, cố ý đến gây phiền phức.
Nhưng trong tình huống này, nếu là thật sự bị Triệu Nam Thiên làm khó, đừng nói đến mặt mũi của Vương Huy, anh ta chắc chắn cũng chịu không nổi!
Anh ra cắn răng nói: “Triệu Nam Thiên, mọi người đều là bạn cùng lớp, tôi vừa rồi nếu có làm cái gì không đúng sau này tôi sẽ xin lỗi cậu, cho nhau chút thể diện, cậu đi ra ngoài trước đi, được không?”
Triệu Nam Thiên cảm thấy buồn cười: “Tại sao tôi phải đi ra ngoài?”
Hoàng Nam hạ giọng: “Triệu Nam Thiên, con mẹ nó cậu đừng tưởng rằng †ôi không dám làm gì cậu!”
Triệu Nam Thiên cười cười: “Thật sao? Vậy cậu dám làm gì tôi?”
Vương Huy thấy Hoàng Nam không giải quyết được, gấp đau cả đầu.
Anh ta đứng một bên khuyên giải: “Mọi người đừng hiểu lầm, đây là là bạn cùng lớp tôi, uống nhiều quá cho nên đi nhầm phòng, ha ha, mọi người đừng quan tâm cứ tiếp tục uống đi!”
Nói xong, anh đi đến trước mặt Triệu Nam Thiên: “Nam Thiên, cậu không nể mặt lớp trưởng sao, dù sao cũng phải nể mặt người anh em này chứ? Tôi thật sự là không đi được, cái này, cậu đợi tôi một lát, một lúc nữa tôi trở về sẽ cùng cậu uống thật sảng khoái!”
Triệu Nam Thiên nhìn chằm chằm con mắt anh ta: “Bây giờ lại nhớ tôi là người anh em của cậu rồi sao? Còn tưởng rằng cậu chức cao vọng trọng, tôi một thân nghèo nàn thế này làm sao dám nhận ral”
Vương Huy bị anh nói đến đỏ cả mặt: “Là lỗi của tôi, một lúc nữa tôi trở về sẽ uống rượu phạt, cam đoan không hai lời! Cậu về uống trước với Kim Khải có được không?”
Triệu Nam Thiên cười cười: “Không được!”
Sắc mặt Vương Huy lập tức trở nên khó coi.
Hoàng Nam bắt đầu trở mặt, chỉ vào mặt Triệu Nam Thiên mắng: “Triệu Nam Thiên, con mẹ nó mày ăn phân mèo để sống hay sao mà không biết mình là ai hả?”
Hai tay Triệu Nam Thiên đút túi quần, không đợi đến khi ngón tay kia chạm tới ngực của mình, anh nhấc chân liền đạp tới.
Hoàng Nam “Ai u” một tiếng, cả người ngã nhào về phía sau.
Xảy ra sự việc này, tất cả người trong phòng cùng nhau đứng lên.
Chỉ tiếc là Tê Mạnh không có tỏ thái độ, mọi người cũng đều giữ yên lặng.
Ngược lại, chính các cô gái kia mới là người hào hứng.
€ó người đi lên đỡ dậy Hoàng Nam: “Lớp trưởng, cậu không sao chứ?”
Còn có một cô gái khắc có quan hệ không tệ với Hoàng Nam, đi lên chỉ vào mặt Triệu Nam Thiên chất vấn: “Triệu Nam Thiên, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Sao cậu lại chạy đến đây gây phiền phức thế hả?”
Cảm giác ngột ngạt vô lý khiến anh cảm thấy buồn cười.
Thực sự không muốn cuốn vào chuyện của bọn họ nhưng hết lần này tới lân khác nhưng phiền phức đều không thả cho anh.
Mạnh thăng yếu thua, bộ quy tắc đi rừng này thực sự được áp dụng ở mọi nơil Anh hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Hoàng Nam hỏi: “Lớp trưởng, cậu nói vậy là có ý gì? Tôi sao lại nghe không hiểu, tôi làm sao lại không thể tới đây?”
Hoàng Nam muốn mắng thô chửi tục nhưng vẫn phải nhịn lại.
Nhất là nhìn bộ dạng tùy ý của Triệu Nam Thiên, càng thêm khẳng định, tên này là đên nhìn mình mang Mộng Yên Lệ Lam đi, cố ý đến gây phiền phức.
Nhưng trong tình huống này, nếu là thật sự bị Triệu Nam Thiên làm khó, đừng nói đến mặt mũi của Vương Huy, anh ta chắc chắn cũng chịu không nổi!
Anh ra cắn răng nói: “Triệu Nam Thiên, mọi người đều là bạn cùng lớp, tôi vừa rồi nếu có làm cái gì không đúng sau này tôi sẽ xin lỗi cậu, cho nhau chút thể diện, cậu đi ra ngoài trước đi, được không?”
Triệu Nam Thiên cảm thấy buồn cười: “Tại sao tôi phải đi ra ngoài?”
Hoàng Nam hạ giọng: “Triệu Nam Thiên, con mẹ nó cậu đừng tưởng rằng †ôi không dám làm gì cậu!”
Triệu Nam Thiên cười cười: “Thật sao? Vậy cậu dám làm gì tôi?”
Vương Huy thấy Hoàng Nam không giải quyết được, gấp đau cả đầu.
Anh ta đứng một bên khuyên giải: “Mọi người đừng hiểu lầm, đây là là bạn cùng lớp tôi, uống nhiều quá cho nên đi nhầm phòng, ha ha, mọi người đừng quan tâm cứ tiếp tục uống đi!”
Nói xong, anh đi đến trước mặt Triệu Nam Thiên: “Nam Thiên, cậu không nể mặt lớp trưởng sao, dù sao cũng phải nể mặt người anh em này chứ? Tôi thật sự là không đi được, cái này, cậu đợi tôi một lát, một lúc nữa tôi trở về sẽ cùng cậu uống thật sảng khoái!”
Triệu Nam Thiên nhìn chằm chằm con mắt anh ta: “Bây giờ lại nhớ tôi là người anh em của cậu rồi sao? Còn tưởng rằng cậu chức cao vọng trọng, tôi một thân nghèo nàn thế này làm sao dám nhận ral”
Vương Huy bị anh nói đến đỏ cả mặt: “Là lỗi của tôi, một lúc nữa tôi trở về sẽ uống rượu phạt, cam đoan không hai lời! Cậu về uống trước với Kim Khải có được không?”
Triệu Nam Thiên cười cười: “Không được!”
Sắc mặt Vương Huy lập tức trở nên khó coi.
Hoàng Nam bắt đầu trở mặt, chỉ vào mặt Triệu Nam Thiên mắng: “Triệu Nam Thiên, con mẹ nó mày ăn phân mèo để sống hay sao mà không biết mình là ai hả?”
Hai tay Triệu Nam Thiên đút túi quần, không đợi đến khi ngón tay kia chạm tới ngực của mình, anh nhấc chân liền đạp tới.
Hoàng Nam “Ai u” một tiếng, cả người ngã nhào về phía sau.
Xảy ra sự việc này, tất cả người trong phòng cùng nhau đứng lên.
Chỉ tiếc là Tê Mạnh không có tỏ thái độ, mọi người cũng đều giữ yên lặng.
Ngược lại, chính các cô gái kia mới là người hào hứng.
€ó người đi lên đỡ dậy Hoàng Nam: “Lớp trưởng, cậu không sao chứ?”
Còn có một cô gái khắc có quan hệ không tệ với Hoàng Nam, đi lên chỉ vào mặt Triệu Nam Thiên chất vấn: “Triệu Nam Thiên, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Sao cậu lại chạy đến đây gây phiền phức thế hả?”
Bình luận facebook