Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 988
Chương 988
Suy nghĩ một chút, cô nói: “Triệu Nam Thiên thôi quên đi!”
Triệu Nam Thiên nhíu chặt mày: “Em đừng quản chuyện này!”
Tô Mục Tuyết mặt lạnh đập bàn một cái: ‘Làm sao vậy, em còn không quản được anh nữa?”
Rốt cuộc, Triệu Nam Thiên vẫn phải chịu khuất phục: “Vậy em thấy sao, trong người có khỏe không?”
Tô Mục Tuyết lắc đầu: “Em không sao!”
Vừa nói cô vừa đứng dậy đi lại: “Nhìn xem, không sao đâu.”
Triệu Nam Thiên thấy thế thở phào nhẹ nhõm.
Nếu hôm nay Tô Mục Tuyết có chuyện gì không may, thì đừng nghĩ tới chuyện chỉ vậy là xong đâu!
Lừa bịp tống tiền không thành lại muốn động tay chân.
Thực đúng là một đôi sói mắt trắng mài Triệu Hiểu Mân đã lẻn ra ngoài xem náo nhiệt, liền trốn ở một bên cười hắc hắc nói: “Dì à, dì thật lợi hại có thể trị được vị hỗn thế ma vương nhà mình!”
Cậu ta càng nói càng tự hào: “Cha, mẹ, bà và cả cháu nữa đều không làm được đâu!”.
Tô Mục Tuyết mặt đỏ bừng, không thèm nể mặt nói một câu: “Cắt, ai muốn quan tâm đến anh tai”
Mẹ Triệu mỉm cười hoà ái, như thể bà đã phát hiện ra điều gì đó rất thú vị.
Anh cả Triệu và chị dâu cả cũng trêu ghẹo nói: “Chú nhỏ, đây là bị người ta hàng phục nhat”
Triệu Nam Thiên không kìm được sắc mặt, quay đầu trừng mắt: “Cháu đi viết bài đi. Ở đây có chỗ cho cháu chen miệng sao?”
Triệu Hiểu Mân lè lưỡi, lập tức rụt lại.
Anh Lý nhìn thấy vậy cố gắng tận dụng một chút cơ hội: “Nam Thiên cậu xem chuyện này…”
Vừa dứt lời, điện thoại của Triệu Nam Thiên liền vang lên.
Lần này anh chỉ đơn giản nhấn vào loa ngoài.
Người bên kia điện thoại lịch sự nói: “Anh Thiên tôi và Đại Hùng là anh em tốt của nhau. Hai năm qua, tôi thường nghe anh ấy nhắc đến anh nhưng thấy anh quá bận rộn nên chưa có cơ hội gặp mặt. Khi nào có thời gian, chúng ta ra ngoài uống vài ly nhé?”
“Đội trưởng Tề khách sáo quá. Tôi đã xuất ngũ từ lâu rồi. Bây giờ chỉ là một người bình thường đầu bù tóc rối.
Muốn uống rượu tôi lúc nào cũng đi được hết, chỉ cần anh có thời gian thì cứ gọi tôi là được?”
“Anh Thiên anh làm tôi xấu hổ phải không? Gọi tôi Tê Mạnh là được!”
Chuyện phiếm vài câu, đầu dây bên kia điện thoại hỏi vào chuyện chính: “Tình huống là thế nào vậy? Vừa rồi Đại Hùng nói với tôi là có người đến nhà anh lừa đảo tống tiền?”
Triệu Nam Thiên nhìn Chị dâu Lý: “Đúng là có chuyện như vậy.”
Vẻ mặt của Chị dâu Lý căng thẳng, cả người như cứng lại.
Đội trưởng Tề đáp: “Được rồi, chút nữa anh gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ trực tiếp yêu cầu chỉ cục cho người tới, tôi sẽ không tìm đồn cảnh sát nơi đó, phiên phức quát”
“Trước tiên đưa người trở về, suốt đêm chắc chắn sẽ lấy được lời khai.”
“Chậm nhất là ngày mai, tôi sẽ cho anh một câu trả lời chính xác!”
Mặt chị dâu Lý tái mét khi nghe điều này.
Suy nghĩ một chút, cô nói: “Triệu Nam Thiên thôi quên đi!”
Triệu Nam Thiên nhíu chặt mày: “Em đừng quản chuyện này!”
Tô Mục Tuyết mặt lạnh đập bàn một cái: ‘Làm sao vậy, em còn không quản được anh nữa?”
Rốt cuộc, Triệu Nam Thiên vẫn phải chịu khuất phục: “Vậy em thấy sao, trong người có khỏe không?”
Tô Mục Tuyết lắc đầu: “Em không sao!”
Vừa nói cô vừa đứng dậy đi lại: “Nhìn xem, không sao đâu.”
Triệu Nam Thiên thấy thế thở phào nhẹ nhõm.
Nếu hôm nay Tô Mục Tuyết có chuyện gì không may, thì đừng nghĩ tới chuyện chỉ vậy là xong đâu!
Lừa bịp tống tiền không thành lại muốn động tay chân.
Thực đúng là một đôi sói mắt trắng mài Triệu Hiểu Mân đã lẻn ra ngoài xem náo nhiệt, liền trốn ở một bên cười hắc hắc nói: “Dì à, dì thật lợi hại có thể trị được vị hỗn thế ma vương nhà mình!”
Cậu ta càng nói càng tự hào: “Cha, mẹ, bà và cả cháu nữa đều không làm được đâu!”.
Tô Mục Tuyết mặt đỏ bừng, không thèm nể mặt nói một câu: “Cắt, ai muốn quan tâm đến anh tai”
Mẹ Triệu mỉm cười hoà ái, như thể bà đã phát hiện ra điều gì đó rất thú vị.
Anh cả Triệu và chị dâu cả cũng trêu ghẹo nói: “Chú nhỏ, đây là bị người ta hàng phục nhat”
Triệu Nam Thiên không kìm được sắc mặt, quay đầu trừng mắt: “Cháu đi viết bài đi. Ở đây có chỗ cho cháu chen miệng sao?”
Triệu Hiểu Mân lè lưỡi, lập tức rụt lại.
Anh Lý nhìn thấy vậy cố gắng tận dụng một chút cơ hội: “Nam Thiên cậu xem chuyện này…”
Vừa dứt lời, điện thoại của Triệu Nam Thiên liền vang lên.
Lần này anh chỉ đơn giản nhấn vào loa ngoài.
Người bên kia điện thoại lịch sự nói: “Anh Thiên tôi và Đại Hùng là anh em tốt của nhau. Hai năm qua, tôi thường nghe anh ấy nhắc đến anh nhưng thấy anh quá bận rộn nên chưa có cơ hội gặp mặt. Khi nào có thời gian, chúng ta ra ngoài uống vài ly nhé?”
“Đội trưởng Tề khách sáo quá. Tôi đã xuất ngũ từ lâu rồi. Bây giờ chỉ là một người bình thường đầu bù tóc rối.
Muốn uống rượu tôi lúc nào cũng đi được hết, chỉ cần anh có thời gian thì cứ gọi tôi là được?”
“Anh Thiên anh làm tôi xấu hổ phải không? Gọi tôi Tê Mạnh là được!”
Chuyện phiếm vài câu, đầu dây bên kia điện thoại hỏi vào chuyện chính: “Tình huống là thế nào vậy? Vừa rồi Đại Hùng nói với tôi là có người đến nhà anh lừa đảo tống tiền?”
Triệu Nam Thiên nhìn Chị dâu Lý: “Đúng là có chuyện như vậy.”
Vẻ mặt của Chị dâu Lý căng thẳng, cả người như cứng lại.
Đội trưởng Tề đáp: “Được rồi, chút nữa anh gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ trực tiếp yêu cầu chỉ cục cho người tới, tôi sẽ không tìm đồn cảnh sát nơi đó, phiên phức quát”
“Trước tiên đưa người trở về, suốt đêm chắc chắn sẽ lấy được lời khai.”
“Chậm nhất là ngày mai, tôi sẽ cho anh một câu trả lời chính xác!”
Mặt chị dâu Lý tái mét khi nghe điều này.
Bình luận facebook