Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1009
Chương 1009
Cô ta chào hỏi: “Sắp giữa trưa rồi cậu còn định đi đâu nữa? Đi với tôi đến căng tin đi, công ty chúng ta có nhà ăn cho nhân viên!”
Vừa lúc Triệu Nam Thiên định lợi dụng mối quan hệ này làm vỏ bọc che chăn cho nên cũng không từ chối.
Toàn bộ quá trình không tránh khỏi._ bị Bạch Thảo Phương liếc nhìn vài cái.
Nhưng anh cũng lười để ý.
Căng tin năm ở tâng trệt, cũng là trung tâm phục vụ của toàn bộ Viên Khung.
Tuy rằng nói đó là căng tin nhưng thoạt nhìn không khác gì nhà hàng cao cấp.
Chỗ hai người ngồi là khu vực gọi món, căn bản không cần đi xếp hàng, rất nhanh sẽ có nhân viên phục vụ bưng mấy món cơm lên.
Triệu Nam Thiên cẩn thận nhìn vài lần, nhân viên phục vụ trong này đều có tiêu chuẩn rất cao, không phải kiểu rất đẹp mà là khuôn mặt sáng sủa, dáng người duyên dáng.
Cao Thanh Hương nhìn theo ánh mắt của anh trêu chọc: “Thế nào, có vừa mắt ai chưa? Tôi cũng có một chút đặc quyền, giúp cậu lấy được zalo hoặc số điện thoại dễ như trở bàn tay!”
Triệu Nam Thiên tự giễu: “Không dám không dám, trong nhà còn có hổ cái.”
Cao Thanh Hương chế nhạo: “Nhìn lá gan nhỏ xíu này của cậu kìa, không phải trước kia vân là bộ dáng tôi đây không sợ trời không sợ đất sao? Vậy mà bây giờ lại sợ một người phụ nữ như vậy? Thật là không giống Triệu Nam Thiên mà tôi biết nha!”
Triệu Nam Thiên hỏi ngược lại: “Còn cậu thì sao, không phải cậu cũng vậy à, tôi nhớ trước kia cậu cũng đâu phải thục nữ gì, mà bây giờ không phải cũng bị chồng quản lý sao?”
Cao Thanh Hương không nhịn được, khẽ nở nụ cười khổ. Chuyển chủ đề sang thức ăn trong căng tin.
Triệu Nam Thiên bình luận: “Không thể không nói thức ăn trong căng tin của công ty này đúng là không tệ.”
Cao Thanh Hương đem thịt mỡ mình không thích ăn đưa qua cho Triệu Nam Thiên: “Cậu nghĩ sao vậy, chỉ là không tệ thôi à? Dù sao công ty chúng ta là công ty nổi tiếng cả nước, không chỉ là đầu bếp, ngay cả nhân viên phục vụ cũng cao hơn một cấp bậc so với những nơi bình thường khác!”
Triệu Nam Thiên cười khổ: “Tật xấu kén ăn này của cậu còn chưa thay đổi sao?”
Cao Thanh Hương trừng mắt nhìn một cái: “Cậu tưởng là ai cũng giống như cậu, ăn mãi không béo hả?”
Triệu Nam Thiên gượng cười, lại tiếp tục đề tài vừa rồi: “Đúng rồi, cậu vừa nói nổi tiếng cả nước là sao?”
Cao Thanh Hương thuận miệng giải thích: “Công ty chúng ta là công ty thuộc chính phủ, không chỉ trong này, một số cơ quan trong khu vự, bao gồm cả mấy khách sạn cao cấp, cũng đều do là công ty của chúng ta làm hậu cần.”
Triệu Nam Thiên cảm thán: “Có khoa trương quá không vậy?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cao Thanh Hương dùng đũa chỉ chỉ: “Mấy chủ công ty này chính là nguồn thu nhập rất lớn của Viên Khung chúng †a đó, người đến đây đều là các lãnh đạo nổi tiếng của công ty trong top 500, nếu không thì cũng là doanh nghiệp nước ngoài, có thể không tiếp đãi tốt sao?”
“Không chỉ mấy điều này, bữa ăn và thư từ qua lại đều là miễn phí, ngay cả đi lại cũng là do Viên Khung chịu trách nhiệm!”
Triệu Nam Thiên Thuận miệng nói: “Cũng đúng, không có cây ngô đồng, không thể chiêu mộ Kim Phượng Hoàng.”
“Đúng rồi, sở khoa học Hùng An kia cũng ăn cơm ở đây sao?”
Cao Thanh Hương lắc đầu: “Cái đó thì không, bên đó họ có căng tin riêng, chất lượng buffet của họ được cho là tương tự với tiêu chuẩn của nhà hàng năm sao, tôi cũng có đến đó một lần, không hổ là doanh nghiệp nước ngoài, cách cư xử và văn hóa của doanh nghiệp, thực sự đáng để doanh nghiệp trong nước học tập theo!”
Cô ta chào hỏi: “Sắp giữa trưa rồi cậu còn định đi đâu nữa? Đi với tôi đến căng tin đi, công ty chúng ta có nhà ăn cho nhân viên!”
Vừa lúc Triệu Nam Thiên định lợi dụng mối quan hệ này làm vỏ bọc che chăn cho nên cũng không từ chối.
Toàn bộ quá trình không tránh khỏi._ bị Bạch Thảo Phương liếc nhìn vài cái.
Nhưng anh cũng lười để ý.
Căng tin năm ở tâng trệt, cũng là trung tâm phục vụ của toàn bộ Viên Khung.
Tuy rằng nói đó là căng tin nhưng thoạt nhìn không khác gì nhà hàng cao cấp.
Chỗ hai người ngồi là khu vực gọi món, căn bản không cần đi xếp hàng, rất nhanh sẽ có nhân viên phục vụ bưng mấy món cơm lên.
Triệu Nam Thiên cẩn thận nhìn vài lần, nhân viên phục vụ trong này đều có tiêu chuẩn rất cao, không phải kiểu rất đẹp mà là khuôn mặt sáng sủa, dáng người duyên dáng.
Cao Thanh Hương nhìn theo ánh mắt của anh trêu chọc: “Thế nào, có vừa mắt ai chưa? Tôi cũng có một chút đặc quyền, giúp cậu lấy được zalo hoặc số điện thoại dễ như trở bàn tay!”
Triệu Nam Thiên tự giễu: “Không dám không dám, trong nhà còn có hổ cái.”
Cao Thanh Hương chế nhạo: “Nhìn lá gan nhỏ xíu này của cậu kìa, không phải trước kia vân là bộ dáng tôi đây không sợ trời không sợ đất sao? Vậy mà bây giờ lại sợ một người phụ nữ như vậy? Thật là không giống Triệu Nam Thiên mà tôi biết nha!”
Triệu Nam Thiên hỏi ngược lại: “Còn cậu thì sao, không phải cậu cũng vậy à, tôi nhớ trước kia cậu cũng đâu phải thục nữ gì, mà bây giờ không phải cũng bị chồng quản lý sao?”
Cao Thanh Hương không nhịn được, khẽ nở nụ cười khổ. Chuyển chủ đề sang thức ăn trong căng tin.
Triệu Nam Thiên bình luận: “Không thể không nói thức ăn trong căng tin của công ty này đúng là không tệ.”
Cao Thanh Hương đem thịt mỡ mình không thích ăn đưa qua cho Triệu Nam Thiên: “Cậu nghĩ sao vậy, chỉ là không tệ thôi à? Dù sao công ty chúng ta là công ty nổi tiếng cả nước, không chỉ là đầu bếp, ngay cả nhân viên phục vụ cũng cao hơn một cấp bậc so với những nơi bình thường khác!”
Triệu Nam Thiên cười khổ: “Tật xấu kén ăn này của cậu còn chưa thay đổi sao?”
Cao Thanh Hương trừng mắt nhìn một cái: “Cậu tưởng là ai cũng giống như cậu, ăn mãi không béo hả?”
Triệu Nam Thiên gượng cười, lại tiếp tục đề tài vừa rồi: “Đúng rồi, cậu vừa nói nổi tiếng cả nước là sao?”
Cao Thanh Hương thuận miệng giải thích: “Công ty chúng ta là công ty thuộc chính phủ, không chỉ trong này, một số cơ quan trong khu vự, bao gồm cả mấy khách sạn cao cấp, cũng đều do là công ty của chúng ta làm hậu cần.”
Triệu Nam Thiên cảm thán: “Có khoa trương quá không vậy?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cao Thanh Hương dùng đũa chỉ chỉ: “Mấy chủ công ty này chính là nguồn thu nhập rất lớn của Viên Khung chúng †a đó, người đến đây đều là các lãnh đạo nổi tiếng của công ty trong top 500, nếu không thì cũng là doanh nghiệp nước ngoài, có thể không tiếp đãi tốt sao?”
“Không chỉ mấy điều này, bữa ăn và thư từ qua lại đều là miễn phí, ngay cả đi lại cũng là do Viên Khung chịu trách nhiệm!”
Triệu Nam Thiên Thuận miệng nói: “Cũng đúng, không có cây ngô đồng, không thể chiêu mộ Kim Phượng Hoàng.”
“Đúng rồi, sở khoa học Hùng An kia cũng ăn cơm ở đây sao?”
Cao Thanh Hương lắc đầu: “Cái đó thì không, bên đó họ có căng tin riêng, chất lượng buffet của họ được cho là tương tự với tiêu chuẩn của nhà hàng năm sao, tôi cũng có đến đó một lần, không hổ là doanh nghiệp nước ngoài, cách cư xử và văn hóa của doanh nghiệp, thực sự đáng để doanh nghiệp trong nước học tập theo!”
Bình luận facebook