Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 191
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
"Hạ Nhất Nhiễm, đồ bà điên, cô nói cái gì!" Tuy là sự thật, đúng là sự thật nói ra thường khiến người ta khó chịu. Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp lại rõ ràng nói ra như vậy, tổn thương nghiêm trọng cái gọi là tôn nghiêm của Chu Giai Ngưng, khiến sắc mặt cô ta càng hung dữ.
"Chẳng lẽ tôi nói sai sao?" Hạ Nhất Nhiễm không mặn không nhạt tiếp lời Chu Giai Ngưng. Nói đến cùng, kỳ thật cô cùng Chu Giai Ngưng thật không có ân oán gì quá lớn. So với ân oán cùng Đồng Y Mộng khi đó, chút chuyện giữa cô và Chu Giai Ngưng đủ để nói là việc nhỏ như hạt mè hạt đậu một dạng.
Chỉ là hiện tại.
Hạ Nhất Nhiễm cô không cho phép bất cứ một người nào xuất hiện, phá hoại cuộc sống yên bình hạnh phúc cùng anh Hạo Nam sắp tới, bất cứ chướng ngại vật gì ngăn cản cô bước tới con đường hạnh phúc phía trước, cô toàn bộ đều phải quét sạch.
Chỉ là lúc này, Hạ Nhất Nhiễm chính đang suy nghĩ giải quyết cái đại phiền toái trước mắt này, cũng không biết lại vẫn có một cái phiền toái càng lớn hơn nữa đang chờ cô.
Lúc này Chu Giai Ngưng thật sự bị Hạ Nhất Nhiễm mà cho tức điên, một đôi mắt hung hăng trừng mắt Hạ Nhất Nhiễm. Dáng vẻ nhe răng trợn mắt kia, dường như hận đến muốn há to mồm như bồn máu đem Hạ Nhất Nhiễm lập tức nuốt sống.
"Hạ Nhất Nhiễm, cô thì tốt hơn chỗ nào, còn không phải cả ngày nhớ nhung mơ mộng muốn lại bay lên ngọn cây làm Phượng Hoàng, cho nên mới sinh con cho Đường Hạo Nam, muốn mẹ vinh nhờ con thăng chức rất nhanh, đúng là chim sẻ vĩnh viễn đều là chim sẻ, cô căn bản là làm không được Phượng Hoàng gì."
Chu Giai Ngưng gầm thét một hồi giống như nghĩ tới chuyện gì đắc ý lắm, ngược lại không tiếp tục gầm thét như người bệnh tâm thần nữa, lại một lần nữa đem Hạ Nhất Nhiễm từ đầu đến chân đánh giá một phen. Ánh mắt càng thêm cân nhắc hẳn lên.
"Hạ Nhất Nhiễm, cô nói cô xem, có cái gì tốt đẹp đáng để cô đứng ở chỗ này cùng tôi diễu võ dương oai đây? Cô theo Đường Hạo Nam từ khi còn nhỏ, đến giờ con đều đã lớn như vậy. Kết quả là, cô đến cái danh phận đều không có, có thấy mình đáng thương không. Cô hẳn là chưa từng quên Đường Hạo Nam lúc ấy hướng truyền thông nói những lời này đi, anh ta căn bản là không có có yêu cô."
Hạ Nhất Nhiễm vốn là phẫn nộ, rồi sau đó trở nên bình tĩnh. Cô đã không phải tiểu cô nương hành động theo cảm tính nữa, sao có thể bị mấy câu nói đó kích thích. Tuy Chu Giai Ngưng gằn từng tiếng nói đều là sự thật, những chuyện giữa hai người bọn họ, vĩnh viễn không cần người khác chen chân. Giữa bọn họ bất đắc dĩ hay có nỗi khổ gì, đều nên do hai người bọn họ tự mình giải quyết.
Nếu trải qua nhiều chuyện như thế, Hạ Nhất Nhiễm cô còn chưa tin Đường Hạo Nam. Vậy cô thật sự là một người cực kỳ ngu ngốc.
Tính chất ban đầu cũng từ từ biến mất. Hạ Nhất Nhiễm chẳng muốn lại cùng người phụ nữ này nhiều lời.
"Nếu cô thật sự là muốn tiền bạc muốn đến điên rồi mà nói, liền đi công ty tìm anh Hạo Nam đòi bồi thường đi. Tôi không làm chủ được." Đem trách nhiệm đẩy đi, Hạ Nhất Nhiễm cũng là vui vẻ rảnh tay.
Cô thật sự là ấm đầu mới có thể ở lại cùng người phụ nữ này tranh luận.
"Hạ Nhất Nhiễm, cô đừng giả thanh cao nữa!" Chu Giai Ngưng tiến lên một bước. Sau lưng phịch một tiếng dựa vào trên cửa, không cho Hạ Nhất Nhiễm trở lại căn hộ.
"Chu Giai Ngưng, tôi thấy người không cần giả vờ phải là cô mới đúng." Thang máy phía sau lại một lần nữa đinh một tiếng mở ra. Từ bên trong đi tới hai người rõ ràng là Hứa Thành cùng Đường Hạo Nam.
Thì ra Hứa Thành biến mất tăm chính là liền đi gọi điện thoại cho Đường Hạo Nam rồi. Mà Đường Hạo Nam cũng không thích mấy loại bữa tiệc dối trá tụ hội như vậy, vừa nghe đến Chu Giai Ngưng đang ở của nhà mình gây khó dễ cho Hạ Nhất Nhiễm, dưới lòng bàn chân lập tức như là đổ dầu một dạng chạy trở về.
"Anh Hạo Nam." Hạ Nhất Nhiễm nhẹ nhàng cong lên khóe miệng, Đường Hạo Nam lập tức vươn tay kéo cô vào trong ngực, một đôi mắt như là dao găm một dạng, rơi vào trên gương mặt Chu Giai Ngưng.
"Tôi nghe Hứa Thành nói, cô là tới muốn tìm tôi đòi bồi thường?" Đường Hạo Nam nhíu mày hỏi.
Chu Giai Ngưng trong lòng cũng chột dạ, thái độ hiện tại của anh đã rõ ràng cho thấy che chở Hạ Nhất Nhiễm, cô ta căn bản là dự liệu không tới Đường Hạo Nam có thể chịu bỏ tiền ra hay không.
Hẳn là sẽ đồng ý đi, Đường Hạo Nam từ trước đến nay là một người cực kỳ hào phóng. Chút tiền lẻ đó, anh hẳn là không cần. Nghĩ như vậy, Chu Giai Ngưng lo lắng cũng đủ, đem những lý do vừa cùng Hạ Nhất Nhiễm nói lại một lần nữa.
Một tiếng xùy, tràn đầy khinh miệt.
"Cô muốn cái gì? Tôi thấy cô là không biết xấu hổ rồi. Chu Giai Ngưng, tôi đụng chạm hay không chạm qua chính cô rõ ràng nhất, giao dịch lúc trước kết thúc, thù lao đưa cho cô cũng không ít đi, làm người cũng không thể lòng tham không đáy!" Đường Hạo Nam lạnh lùng nói xong. Hai tay như là lo lắng ôm chặt Hạ Nhất Nhiễm trong lòng, chỉ là không biết Hạ Nhất Nhiễm nghĩ như thế nào. Có bị lời Chu Giai Ngưng mà mê hoặc hay không.
Hiểu lầm trước kia giữa hai người vừa được giải trừ, anh cũng không nghĩ muốn lại tăng thêm hiểu lầm rồi.
Chuyện lúc trước, anh cũng cùng Hạ Nhất Nhiễm giải thích qua, anh chưa từng chạm qua bất cứ người phụ nữ nào. Anh không muốn để cho Hạ Nhất Nhiễm bởi vì Chu Giai Ngưng lại sản sinh thêm chút hoài nghi nào.
Trước đây, hoài nghi của hai người bọn họ giống như là một vướng mắc không có giải đáp, sẽ càng kết càng chặt, nhiều năm tình lộ nhấp nhô như thế, anh xem như cực kỳ hiểu rõ đạo lý này.
Nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Đường Hạo Nam, Hạ Nhất Nhiễm nắm chặt tay Đường Hạo Nam, mười ngón đan xen.
Đường Hạo Nam trái tim treo cao lập tức hạ xuống rồi.
Nhưng mà, động tác của Hạ Nhất Nhiễm giờ này khắc này, ở trong mắt Chu Giai Ngưng liền thay đổi hương vị, này xem như cái gì? Ở trước mặt cô ta diễn trò ân ái, diễu võ dương oai đó sao?
"Đường Hạo Nam, tôi đứng ở trước cửa nhà các người muốn bồi thường, đó là tôi nể mặt anh, không nên ép tôi dùng trình tự pháp luật. Nói vậy, mọi người người nào cũng xấu mặt." Chu Giai Ngưng hung tợn nói.
Cô không tin Đường Hạo Nam sẽ không nhân nhượng để bớt phiền, hình tượng hiện tại của anh ở trước truyền thông ảnh hưởng đã rất kém, nếu là. . . Hừ!
"Vậy thì mời Chu tiểu thư cứ tự nhiên, nhưng mà, cuối cùng là cô phá đổ tôi trước, hay vẫn lại là tôi phá đổ cô trước, vậy thì chưa biết được rồi!" Lạnh lùng quẳng xuống một câu như vậy, Đường Hạo Nam kéo Hạ Nhất Nhiễm liền trở về phòng. Chỉ để lại Chu Giai Ngưng một người, sắc mặt trắng bệch đứng ở bậc thang.
"Anh Hạo Nam. . . Ưm!" Vừa mới mở miệng nói chuyện, bị nụ hôn ẩm ướt mềm mại trực tiếp nghẹn trở về, hơi thở người đàn ông, dồn dập lại áp lực. Dưới thân hỏa nhiệt, dáng người thướt tha của cô không ngừng ma xát. Một đôi tay, xấu xa theo vạt áo chui vào, hai gò bông đảo mềm mại trước ngực cô vững vàng bị anh nắm giữ trong tay.
Ngón tay đi qua nơi nào, đều đã để lại tầng tầng dục hỏa, không ngừng chồng khiêu khích thần kinh của cô.
Muốn chống đẩy, lại càng muốn đón ý nói hùa.
"Ưm, anh Hạo Nam. . . Không. . . Không được, thương tổn đến Bảo Bảo." Bụng dưới thình lình xảy ra một trận co rút đau đớn nháy mắt nhắc nhở cô.
"Shit!" Loại tâm tình dục hỏa thiêu đốt, tình thú dâng cao lại bị cắt ngang, quả thực chính là một loại hành hạ.
Bàn tay to lớn đặt lên bụng Hạ Nhất Nhiễm, cảm thụ được sinh mệnh nhỏ bé trong đó, Đường Hạo Nam có chút không nhịn được cười khổ."Con mau chóng chui ra đi, nếu không, cha sớm muộn gì cũng có một ngày đã bị con làm nghẹn chết." Dáng vẻ tức giận của Đường Hạo Nam, xem ra càng như là một đứa bé.
"Mẹ!" Nini xoa đôi mắt còn buồn ngủ trực tiếp hướng về Hạ Nhất Nhiễm chạy tới. Lại bị Đường Hạo Nam nửa đường chặn được, vững vàng ôm ấp ở trong lòng.
"Cha, con muốn mẹ." Nini tay chân nhỏ nhắn không ngừng đá đạp lung tung.
"Con đá đến tiểu bảo bảo trong bụng mẹ, con liền không có em trai em gái rồi." Vươn tay nhéo nhéo cái mũi Nini, Đường Hạo Nam ánh mắt ôn nhu lại sủng nịch.
Đây, là cuộc sống tốt đẹp nhất đi. Cho dù Nini cũng không phải con gái ruột của Đường Hạo Nam anh, nhưng mà Đường Hạo Nam lại đem Nini làm như con gái ruột của chính mình. Làm cách nào cũng không muốn dứt bỏ.
"Mẹ, người xảy ra chuyện gì, sắc mặt của người thật trắng, mẹ có phải sinh bệnh rồi hay không." Nini mắt sắc, liếc thấy xuất Hạ Nhất Nhiễm khác thường.
Trong lòng trấn an, vươn tay xoa xoa mái tóc rối xù của Nini."Không có việc gì, mẹ thân thể chỉ là có chút không thoải mái, mẹ đi nghỉ ngơi trước, con cũng ngoan ngoãn đi ngủ đi."
Xoay người vào phòng ngủ, cô nhất định là gần đây quá mỏi mệt, cho nên có chút thần kinh suy nhược, vậy mà thấy được bóng lưng Đổng Hưng Á, gặp quỷ rồi. Cười lắc lắc đầu, cả chính mình đều đã cảm thấy được tố chất thần kinh của mình suy giảm. Tiện tay mở TV, liền thấy được bóng dáng Đường Hạo Nam.
Tự tin lại dâng cao, đứng ở hội trường xanh vàng rực rỡ, anh tự thân liền là một bức tranh tuyệt đẹp.
"Hạ Nhất Nhiễm là vợ của tôi." Hai thanh âm trùng điệp cùng một chỗ, ôm ấp ấm áp bất ngờ kéo đến để cho Hạ Nhất Nhiễm say mê.
"Nini ngủ rồi sao?" Đem khăn tắm vây ở trên người, ngăn cản Đường Hạo Nam ánh mắt đầy xấu xa. Hạ Nhất Nhiễm đem mái tóc uốn xoăn mày rám nắm quấn lên đầu đỉnh, lộ ra một mảng lớn da thịt tuyết trắng sau lưng, da thịt nhẵn nhụi bóng loáng, không có chút dấu vết năm tháng.
"Uh'm, ngủ." Tựa đầu tựa vào cổ Hạ Nhất Nhiễm, xúc cảm nhẵn nhụi bóng loáng, để cho máu nóng anh sục sôi, hô hấp từng trận khẩn căng.
Loại cảm giác này, thật sự là để cho anh muốn chửi má nó, cảm giác ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, lại không thể động một chút, thật sự là ngày tháng chó mà mà.
"Anh đi tắm đã."
Đường Hạo Nam trực tiếp chạy vào nhà vệ sinh, tiếng nước ào ào, từ phòng vệ sinh truyền ra. Hạ Nhất Nhiễm bật cười.
. . .
Sáng ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy, Đường Hạo Nam đã không thấy nữa. Khăn trải giường bên cạnh người đã lạnh, anh đi thật lâu rồi.
Hạ Nhất Nhiễm xỏ dép lê, hướng phòng khách, Nini đã giơ lên thìa nhỏ chờ đợi ăn cơm rồi. Nhìn đến Hạ Nhất Nhiễm, giòn giã gọi mẹ. Rồi sau đó lại ủy khuất mím mím môi. Cô bé không có quên lời cha đêm qua đã nói, cô bé không thể hướng trên người mẹ mà nhào tới rồi.
Trách không được ở nhà trẻ có nhiều bạn nhỏ đều không thích cha mẹ có thêm em trai em gái như vậy, bọn họ quả nhiên không thương cô bé rồi. Nini mắt to ngấn nước bên trong tràn ngập thương cảm. Thìa nhỏ trong tay cầm cũng không có lực như vậy rồi.
"Nini làm sao vậy." Vươn tay đem Nini ôm ấp ở trên đùi.
Bữa sáng từng phần từng phần được bưng lên.
"Mẹ có phải có em trai em gái rồi, sẽ không thương Nini nữa hay không." Nini bàn tay nhỏ mềm mại, đặt ở trên bụng Hạ Nhất Nhiễm.
"Sao có thể chứ, mẹ vĩnh viễn đều yêu các con."
"Em mau từ trên người mẹ xuống đi, đều đã lớn như vậy, lại vẫn bám người." William như ông cụ non nói.
"Em mới không cần, anh hai là sĩ diện, mới không cho mẹ ôm ấp." Nini hai tay ôm lấy cổ Hạ Nhất Nhiễm.
"Phu nhân, bên trong hộp thư có mấy phong thư của người."
"Để ở đây đi, lát nữa ăn xong tôi sẽ xem." Hạ Nhất Nhiễm vốn là kinh ngạc một chút, ánh mắt đảo qua liền nhìn sơ một chút, nào phải thư từ gì, đều là thư triệu tập của tòa án!
,
"Hạ Nhất Nhiễm, đồ bà điên, cô nói cái gì!" Tuy là sự thật, đúng là sự thật nói ra thường khiến người ta khó chịu. Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp lại rõ ràng nói ra như vậy, tổn thương nghiêm trọng cái gọi là tôn nghiêm của Chu Giai Ngưng, khiến sắc mặt cô ta càng hung dữ.
"Chẳng lẽ tôi nói sai sao?" Hạ Nhất Nhiễm không mặn không nhạt tiếp lời Chu Giai Ngưng. Nói đến cùng, kỳ thật cô cùng Chu Giai Ngưng thật không có ân oán gì quá lớn. So với ân oán cùng Đồng Y Mộng khi đó, chút chuyện giữa cô và Chu Giai Ngưng đủ để nói là việc nhỏ như hạt mè hạt đậu một dạng.
Chỉ là hiện tại.
Hạ Nhất Nhiễm cô không cho phép bất cứ một người nào xuất hiện, phá hoại cuộc sống yên bình hạnh phúc cùng anh Hạo Nam sắp tới, bất cứ chướng ngại vật gì ngăn cản cô bước tới con đường hạnh phúc phía trước, cô toàn bộ đều phải quét sạch.
Chỉ là lúc này, Hạ Nhất Nhiễm chính đang suy nghĩ giải quyết cái đại phiền toái trước mắt này, cũng không biết lại vẫn có một cái phiền toái càng lớn hơn nữa đang chờ cô.
Lúc này Chu Giai Ngưng thật sự bị Hạ Nhất Nhiễm mà cho tức điên, một đôi mắt hung hăng trừng mắt Hạ Nhất Nhiễm. Dáng vẻ nhe răng trợn mắt kia, dường như hận đến muốn há to mồm như bồn máu đem Hạ Nhất Nhiễm lập tức nuốt sống.
"Hạ Nhất Nhiễm, cô thì tốt hơn chỗ nào, còn không phải cả ngày nhớ nhung mơ mộng muốn lại bay lên ngọn cây làm Phượng Hoàng, cho nên mới sinh con cho Đường Hạo Nam, muốn mẹ vinh nhờ con thăng chức rất nhanh, đúng là chim sẻ vĩnh viễn đều là chim sẻ, cô căn bản là làm không được Phượng Hoàng gì."
Chu Giai Ngưng gầm thét một hồi giống như nghĩ tới chuyện gì đắc ý lắm, ngược lại không tiếp tục gầm thét như người bệnh tâm thần nữa, lại một lần nữa đem Hạ Nhất Nhiễm từ đầu đến chân đánh giá một phen. Ánh mắt càng thêm cân nhắc hẳn lên.
"Hạ Nhất Nhiễm, cô nói cô xem, có cái gì tốt đẹp đáng để cô đứng ở chỗ này cùng tôi diễu võ dương oai đây? Cô theo Đường Hạo Nam từ khi còn nhỏ, đến giờ con đều đã lớn như vậy. Kết quả là, cô đến cái danh phận đều không có, có thấy mình đáng thương không. Cô hẳn là chưa từng quên Đường Hạo Nam lúc ấy hướng truyền thông nói những lời này đi, anh ta căn bản là không có có yêu cô."
Hạ Nhất Nhiễm vốn là phẫn nộ, rồi sau đó trở nên bình tĩnh. Cô đã không phải tiểu cô nương hành động theo cảm tính nữa, sao có thể bị mấy câu nói đó kích thích. Tuy Chu Giai Ngưng gằn từng tiếng nói đều là sự thật, những chuyện giữa hai người bọn họ, vĩnh viễn không cần người khác chen chân. Giữa bọn họ bất đắc dĩ hay có nỗi khổ gì, đều nên do hai người bọn họ tự mình giải quyết.
Nếu trải qua nhiều chuyện như thế, Hạ Nhất Nhiễm cô còn chưa tin Đường Hạo Nam. Vậy cô thật sự là một người cực kỳ ngu ngốc.
Tính chất ban đầu cũng từ từ biến mất. Hạ Nhất Nhiễm chẳng muốn lại cùng người phụ nữ này nhiều lời.
"Nếu cô thật sự là muốn tiền bạc muốn đến điên rồi mà nói, liền đi công ty tìm anh Hạo Nam đòi bồi thường đi. Tôi không làm chủ được." Đem trách nhiệm đẩy đi, Hạ Nhất Nhiễm cũng là vui vẻ rảnh tay.
Cô thật sự là ấm đầu mới có thể ở lại cùng người phụ nữ này tranh luận.
"Hạ Nhất Nhiễm, cô đừng giả thanh cao nữa!" Chu Giai Ngưng tiến lên một bước. Sau lưng phịch một tiếng dựa vào trên cửa, không cho Hạ Nhất Nhiễm trở lại căn hộ.
"Chu Giai Ngưng, tôi thấy người không cần giả vờ phải là cô mới đúng." Thang máy phía sau lại một lần nữa đinh một tiếng mở ra. Từ bên trong đi tới hai người rõ ràng là Hứa Thành cùng Đường Hạo Nam.
Thì ra Hứa Thành biến mất tăm chính là liền đi gọi điện thoại cho Đường Hạo Nam rồi. Mà Đường Hạo Nam cũng không thích mấy loại bữa tiệc dối trá tụ hội như vậy, vừa nghe đến Chu Giai Ngưng đang ở của nhà mình gây khó dễ cho Hạ Nhất Nhiễm, dưới lòng bàn chân lập tức như là đổ dầu một dạng chạy trở về.
"Anh Hạo Nam." Hạ Nhất Nhiễm nhẹ nhàng cong lên khóe miệng, Đường Hạo Nam lập tức vươn tay kéo cô vào trong ngực, một đôi mắt như là dao găm một dạng, rơi vào trên gương mặt Chu Giai Ngưng.
"Tôi nghe Hứa Thành nói, cô là tới muốn tìm tôi đòi bồi thường?" Đường Hạo Nam nhíu mày hỏi.
Chu Giai Ngưng trong lòng cũng chột dạ, thái độ hiện tại của anh đã rõ ràng cho thấy che chở Hạ Nhất Nhiễm, cô ta căn bản là dự liệu không tới Đường Hạo Nam có thể chịu bỏ tiền ra hay không.
Hẳn là sẽ đồng ý đi, Đường Hạo Nam từ trước đến nay là một người cực kỳ hào phóng. Chút tiền lẻ đó, anh hẳn là không cần. Nghĩ như vậy, Chu Giai Ngưng lo lắng cũng đủ, đem những lý do vừa cùng Hạ Nhất Nhiễm nói lại một lần nữa.
Một tiếng xùy, tràn đầy khinh miệt.
"Cô muốn cái gì? Tôi thấy cô là không biết xấu hổ rồi. Chu Giai Ngưng, tôi đụng chạm hay không chạm qua chính cô rõ ràng nhất, giao dịch lúc trước kết thúc, thù lao đưa cho cô cũng không ít đi, làm người cũng không thể lòng tham không đáy!" Đường Hạo Nam lạnh lùng nói xong. Hai tay như là lo lắng ôm chặt Hạ Nhất Nhiễm trong lòng, chỉ là không biết Hạ Nhất Nhiễm nghĩ như thế nào. Có bị lời Chu Giai Ngưng mà mê hoặc hay không.
Hiểu lầm trước kia giữa hai người vừa được giải trừ, anh cũng không nghĩ muốn lại tăng thêm hiểu lầm rồi.
Chuyện lúc trước, anh cũng cùng Hạ Nhất Nhiễm giải thích qua, anh chưa từng chạm qua bất cứ người phụ nữ nào. Anh không muốn để cho Hạ Nhất Nhiễm bởi vì Chu Giai Ngưng lại sản sinh thêm chút hoài nghi nào.
Trước đây, hoài nghi của hai người bọn họ giống như là một vướng mắc không có giải đáp, sẽ càng kết càng chặt, nhiều năm tình lộ nhấp nhô như thế, anh xem như cực kỳ hiểu rõ đạo lý này.
Nhìn ra được suy nghĩ trong lòng Đường Hạo Nam, Hạ Nhất Nhiễm nắm chặt tay Đường Hạo Nam, mười ngón đan xen.
Đường Hạo Nam trái tim treo cao lập tức hạ xuống rồi.
Nhưng mà, động tác của Hạ Nhất Nhiễm giờ này khắc này, ở trong mắt Chu Giai Ngưng liền thay đổi hương vị, này xem như cái gì? Ở trước mặt cô ta diễn trò ân ái, diễu võ dương oai đó sao?
"Đường Hạo Nam, tôi đứng ở trước cửa nhà các người muốn bồi thường, đó là tôi nể mặt anh, không nên ép tôi dùng trình tự pháp luật. Nói vậy, mọi người người nào cũng xấu mặt." Chu Giai Ngưng hung tợn nói.
Cô không tin Đường Hạo Nam sẽ không nhân nhượng để bớt phiền, hình tượng hiện tại của anh ở trước truyền thông ảnh hưởng đã rất kém, nếu là. . . Hừ!
"Vậy thì mời Chu tiểu thư cứ tự nhiên, nhưng mà, cuối cùng là cô phá đổ tôi trước, hay vẫn lại là tôi phá đổ cô trước, vậy thì chưa biết được rồi!" Lạnh lùng quẳng xuống một câu như vậy, Đường Hạo Nam kéo Hạ Nhất Nhiễm liền trở về phòng. Chỉ để lại Chu Giai Ngưng một người, sắc mặt trắng bệch đứng ở bậc thang.
"Anh Hạo Nam. . . Ưm!" Vừa mới mở miệng nói chuyện, bị nụ hôn ẩm ướt mềm mại trực tiếp nghẹn trở về, hơi thở người đàn ông, dồn dập lại áp lực. Dưới thân hỏa nhiệt, dáng người thướt tha của cô không ngừng ma xát. Một đôi tay, xấu xa theo vạt áo chui vào, hai gò bông đảo mềm mại trước ngực cô vững vàng bị anh nắm giữ trong tay.
Ngón tay đi qua nơi nào, đều đã để lại tầng tầng dục hỏa, không ngừng chồng khiêu khích thần kinh của cô.
Muốn chống đẩy, lại càng muốn đón ý nói hùa.
"Ưm, anh Hạo Nam. . . Không. . . Không được, thương tổn đến Bảo Bảo." Bụng dưới thình lình xảy ra một trận co rút đau đớn nháy mắt nhắc nhở cô.
"Shit!" Loại tâm tình dục hỏa thiêu đốt, tình thú dâng cao lại bị cắt ngang, quả thực chính là một loại hành hạ.
Bàn tay to lớn đặt lên bụng Hạ Nhất Nhiễm, cảm thụ được sinh mệnh nhỏ bé trong đó, Đường Hạo Nam có chút không nhịn được cười khổ."Con mau chóng chui ra đi, nếu không, cha sớm muộn gì cũng có một ngày đã bị con làm nghẹn chết." Dáng vẻ tức giận của Đường Hạo Nam, xem ra càng như là một đứa bé.
"Mẹ!" Nini xoa đôi mắt còn buồn ngủ trực tiếp hướng về Hạ Nhất Nhiễm chạy tới. Lại bị Đường Hạo Nam nửa đường chặn được, vững vàng ôm ấp ở trong lòng.
"Cha, con muốn mẹ." Nini tay chân nhỏ nhắn không ngừng đá đạp lung tung.
"Con đá đến tiểu bảo bảo trong bụng mẹ, con liền không có em trai em gái rồi." Vươn tay nhéo nhéo cái mũi Nini, Đường Hạo Nam ánh mắt ôn nhu lại sủng nịch.
Đây, là cuộc sống tốt đẹp nhất đi. Cho dù Nini cũng không phải con gái ruột của Đường Hạo Nam anh, nhưng mà Đường Hạo Nam lại đem Nini làm như con gái ruột của chính mình. Làm cách nào cũng không muốn dứt bỏ.
"Mẹ, người xảy ra chuyện gì, sắc mặt của người thật trắng, mẹ có phải sinh bệnh rồi hay không." Nini mắt sắc, liếc thấy xuất Hạ Nhất Nhiễm khác thường.
Trong lòng trấn an, vươn tay xoa xoa mái tóc rối xù của Nini."Không có việc gì, mẹ thân thể chỉ là có chút không thoải mái, mẹ đi nghỉ ngơi trước, con cũng ngoan ngoãn đi ngủ đi."
Xoay người vào phòng ngủ, cô nhất định là gần đây quá mỏi mệt, cho nên có chút thần kinh suy nhược, vậy mà thấy được bóng lưng Đổng Hưng Á, gặp quỷ rồi. Cười lắc lắc đầu, cả chính mình đều đã cảm thấy được tố chất thần kinh của mình suy giảm. Tiện tay mở TV, liền thấy được bóng dáng Đường Hạo Nam.
Tự tin lại dâng cao, đứng ở hội trường xanh vàng rực rỡ, anh tự thân liền là một bức tranh tuyệt đẹp.
"Hạ Nhất Nhiễm là vợ của tôi." Hai thanh âm trùng điệp cùng một chỗ, ôm ấp ấm áp bất ngờ kéo đến để cho Hạ Nhất Nhiễm say mê.
"Nini ngủ rồi sao?" Đem khăn tắm vây ở trên người, ngăn cản Đường Hạo Nam ánh mắt đầy xấu xa. Hạ Nhất Nhiễm đem mái tóc uốn xoăn mày rám nắm quấn lên đầu đỉnh, lộ ra một mảng lớn da thịt tuyết trắng sau lưng, da thịt nhẵn nhụi bóng loáng, không có chút dấu vết năm tháng.
"Uh'm, ngủ." Tựa đầu tựa vào cổ Hạ Nhất Nhiễm, xúc cảm nhẵn nhụi bóng loáng, để cho máu nóng anh sục sôi, hô hấp từng trận khẩn căng.
Loại cảm giác này, thật sự là để cho anh muốn chửi má nó, cảm giác ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, lại không thể động một chút, thật sự là ngày tháng chó mà mà.
"Anh đi tắm đã."
Đường Hạo Nam trực tiếp chạy vào nhà vệ sinh, tiếng nước ào ào, từ phòng vệ sinh truyền ra. Hạ Nhất Nhiễm bật cười.
. . .
Sáng ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy, Đường Hạo Nam đã không thấy nữa. Khăn trải giường bên cạnh người đã lạnh, anh đi thật lâu rồi.
Hạ Nhất Nhiễm xỏ dép lê, hướng phòng khách, Nini đã giơ lên thìa nhỏ chờ đợi ăn cơm rồi. Nhìn đến Hạ Nhất Nhiễm, giòn giã gọi mẹ. Rồi sau đó lại ủy khuất mím mím môi. Cô bé không có quên lời cha đêm qua đã nói, cô bé không thể hướng trên người mẹ mà nhào tới rồi.
Trách không được ở nhà trẻ có nhiều bạn nhỏ đều không thích cha mẹ có thêm em trai em gái như vậy, bọn họ quả nhiên không thương cô bé rồi. Nini mắt to ngấn nước bên trong tràn ngập thương cảm. Thìa nhỏ trong tay cầm cũng không có lực như vậy rồi.
"Nini làm sao vậy." Vươn tay đem Nini ôm ấp ở trên đùi.
Bữa sáng từng phần từng phần được bưng lên.
"Mẹ có phải có em trai em gái rồi, sẽ không thương Nini nữa hay không." Nini bàn tay nhỏ mềm mại, đặt ở trên bụng Hạ Nhất Nhiễm.
"Sao có thể chứ, mẹ vĩnh viễn đều yêu các con."
"Em mau từ trên người mẹ xuống đi, đều đã lớn như vậy, lại vẫn bám người." William như ông cụ non nói.
"Em mới không cần, anh hai là sĩ diện, mới không cho mẹ ôm ấp." Nini hai tay ôm lấy cổ Hạ Nhất Nhiễm.
"Phu nhân, bên trong hộp thư có mấy phong thư của người."
"Để ở đây đi, lát nữa ăn xong tôi sẽ xem." Hạ Nhất Nhiễm vốn là kinh ngạc một chút, ánh mắt đảo qua liền nhìn sơ một chút, nào phải thư từ gì, đều là thư triệu tập của tòa án!
,
Bình luận facebook