Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 56
“Lương Dạ, được rồi, sau họp báo là họp fan, chúng ta ở đây một lát rồi nhanh rời đi.”
Cũng may lúc này, nhân viên nhanh đến hối thúc, Quân Lương Dạ chỉ có thể đưa mắt nhìn kỹ Diệp Chanh rồi quay đầu đi.
Mọi người ghen ghét nhìn Diệp Chanh.
Cũng là người mới đến, lại được đạo diễn giới thiệu với nam chính.
Có người căm giận nói:”Được đạo diễn nhìn trúng đúng là khác nhau thật, hừ”
“Đúng, nghe nói Lưu đạo diễn thật sự rất coi trọng cô ta.”
Lâm Vũ Oánh nghe xong, hun hăng trừng mắt nhìn bên kia”Bọn họ đnag là ghen ghét” cô kéo Diệp Chanh rời đi, một bên còn lẩm bẩm”Quân Lương Dạ, nhìn cũng đẹp quá chứ”
đi không được bao lâu, cái người “Đẹp” Quân Lương Dạ kia lại xuất hiện trước mặt hai người một lần nữa.
“Diệp Chanh, nghe nói đây là vai diễn đầu tiên của cô, có thể nhận được vai này quả that không tồi.” Diệp Chanh đang đi ra ngoài, liền bị tên Quân Lương Dạ này bổng nhảy ra là cô bị doa giật mình.
Diệp Chanh cười nói, “Cảm ơn.”
cô xoay người muốn rời đi.
cô không phải là nguyên chủ, đối với tiểu thịt tươi này, cô không có chút cảm xúc dư thừa nào.
“Ai, Diệp Chanh.” anh ta ngăn cô lại, nhìn Diệp Chanh so với lúc trước hoàn toàn không giống nhau, trong lòng không biết làm sao, cảm giác chán ghét một chút cũng không hề có, ngược lại là cô thật sựđẹp đến động lòng người, làm cho người khác không thể kháng cự được.
“không phải là cô cố ý chọn bộ phim này chứ.”
anh ta nhận vain am chính phim này là một tháng trước, khi đó liền mở họp báo công bố, Diệp Chanh biết cũng là chuyện đương nhiên.
Diệp Chanh cười phốc một cái, nhìn người đàn ông trước mặt” anh nghĩ nhiều rồi, lúc trước tôi khôngbiết, được rồi, nếu không còn gì để nói, tôi không được khỏe, xin phép đi trước.”
“Ai, cô đừng như vậu, tôi không có ý trách cứ cô, liền đã cho là cô cố ý, cũng không có gì cả”
Điểm chính là cô không phải…
Sớm biết rằng mà có dây mơ rể má với người trước mặt, cô dù là có thiếu tiền cũng sẽ không nhận cái phim này.
anh ta cẩn thận quan sát Diệp Chanh, vừa nhìn liền thật không thể nhận ra, nhớ đến Diệp Chanh lúc trước so với lúc này thật sự không ngờ cô lại lớn lên xinh đẹp đến vậy, từng nét thoát ra cũng làm cho đàn ông nảy sinh ý đồ xấu xa.
Đáng chết, mình bị cô ta theo đuổi lâu như vậy rất phiền chán, nhưng bây giờ, lại không thể tự chủ liền cảm thấy thích cô rồi.
Mà cùng lúc đó……
Mộ Dạ Lê đang đưa Diệp Tử đến bệnh viện.
Đến bệnh viện đối với Diệp Tử là chuyện thường ngày, bên ngoài người hâm mộ biết cô theo định kì đến bệnh viện kiểm tra, liền đau lòng, nối đuôi đi theo.
Mộ Dạ Lê đứng bên, thi thoảng nâng tay xem đồng hồ”Dạ Lê, anh sao vây, hôm nay anh bận sao?”
Mộ Dạ Lê ngẩng đầu lên”không sao.”
“Dạ Lê nếu anh vội, anh mau đi đi, thật ra cũng không cần theo em đến, dù sao mỗi lần kiểm tra cũng là như nhau cả.”
“Khong liên quan, việc khám bệnh của em quan trọng hơn.”anh đi qua, nhìn cô ”Ngoan ngoãn kiểm tra đi, không cần lo cho anh.”
Diệp Tử cúi đầu, vẻ mặt khổ sở nói “ Em thật sự cảm thấy, cuộc đời em vẫn luôn phải làm xét nghiệm… Em thấy phiền chán, cho nên em không muốn anhcungf phiền chán với em, lần sau anh vẫn là khôngnên đưa em đi.”
Mộ Dạ Lê lấy lại tinh thần”Diệp Tử, được rồi, đừng nói bậy bạ nữa, cái này anh không thấy phiền, em cứ làm cho tốt đi.” anh ngồi một bên nhìn cô” Thân thể em rất quan trọng.”
Nhìn thái độ của anh nghiêm túc như vậy, Diệp Tử cảm động cúi đầu.
Kiểm tra hơn nữa, Mộ Dạ Lê đi ra ngoài, lấy di động ra.
“Imie, Diệp Chanh sao rồi, máu ra còn nhiều không, lượng máu có giảm chút nào không? Âu Dương đirồi sao?”
“Mộ thiếu…… cô chủ…… cô chủ cô ấy……”Giọng nói Imie đầy sợ hãi
Mộ Dạ Lê căng thẳng, “cô ấy xảy ra chuyện gì?”
“không phải, cô chủ không có chuyenj gì, cô chủ chỉ là… đi ra ngoài đến giờ còn chưa thấy về…”
Cái gì? Con bé đáng chết này, như vậy còn đi ra ngoài?
Cũng may lúc này, nhân viên nhanh đến hối thúc, Quân Lương Dạ chỉ có thể đưa mắt nhìn kỹ Diệp Chanh rồi quay đầu đi.
Mọi người ghen ghét nhìn Diệp Chanh.
Cũng là người mới đến, lại được đạo diễn giới thiệu với nam chính.
Có người căm giận nói:”Được đạo diễn nhìn trúng đúng là khác nhau thật, hừ”
“Đúng, nghe nói Lưu đạo diễn thật sự rất coi trọng cô ta.”
Lâm Vũ Oánh nghe xong, hun hăng trừng mắt nhìn bên kia”Bọn họ đnag là ghen ghét” cô kéo Diệp Chanh rời đi, một bên còn lẩm bẩm”Quân Lương Dạ, nhìn cũng đẹp quá chứ”
đi không được bao lâu, cái người “Đẹp” Quân Lương Dạ kia lại xuất hiện trước mặt hai người một lần nữa.
“Diệp Chanh, nghe nói đây là vai diễn đầu tiên của cô, có thể nhận được vai này quả that không tồi.” Diệp Chanh đang đi ra ngoài, liền bị tên Quân Lương Dạ này bổng nhảy ra là cô bị doa giật mình.
Diệp Chanh cười nói, “Cảm ơn.”
cô xoay người muốn rời đi.
cô không phải là nguyên chủ, đối với tiểu thịt tươi này, cô không có chút cảm xúc dư thừa nào.
“Ai, Diệp Chanh.” anh ta ngăn cô lại, nhìn Diệp Chanh so với lúc trước hoàn toàn không giống nhau, trong lòng không biết làm sao, cảm giác chán ghét một chút cũng không hề có, ngược lại là cô thật sựđẹp đến động lòng người, làm cho người khác không thể kháng cự được.
“không phải là cô cố ý chọn bộ phim này chứ.”
anh ta nhận vain am chính phim này là một tháng trước, khi đó liền mở họp báo công bố, Diệp Chanh biết cũng là chuyện đương nhiên.
Diệp Chanh cười phốc một cái, nhìn người đàn ông trước mặt” anh nghĩ nhiều rồi, lúc trước tôi khôngbiết, được rồi, nếu không còn gì để nói, tôi không được khỏe, xin phép đi trước.”
“Ai, cô đừng như vậu, tôi không có ý trách cứ cô, liền đã cho là cô cố ý, cũng không có gì cả”
Điểm chính là cô không phải…
Sớm biết rằng mà có dây mơ rể má với người trước mặt, cô dù là có thiếu tiền cũng sẽ không nhận cái phim này.
anh ta cẩn thận quan sát Diệp Chanh, vừa nhìn liền thật không thể nhận ra, nhớ đến Diệp Chanh lúc trước so với lúc này thật sự không ngờ cô lại lớn lên xinh đẹp đến vậy, từng nét thoát ra cũng làm cho đàn ông nảy sinh ý đồ xấu xa.
Đáng chết, mình bị cô ta theo đuổi lâu như vậy rất phiền chán, nhưng bây giờ, lại không thể tự chủ liền cảm thấy thích cô rồi.
Mà cùng lúc đó……
Mộ Dạ Lê đang đưa Diệp Tử đến bệnh viện.
Đến bệnh viện đối với Diệp Tử là chuyện thường ngày, bên ngoài người hâm mộ biết cô theo định kì đến bệnh viện kiểm tra, liền đau lòng, nối đuôi đi theo.
Mộ Dạ Lê đứng bên, thi thoảng nâng tay xem đồng hồ”Dạ Lê, anh sao vây, hôm nay anh bận sao?”
Mộ Dạ Lê ngẩng đầu lên”không sao.”
“Dạ Lê nếu anh vội, anh mau đi đi, thật ra cũng không cần theo em đến, dù sao mỗi lần kiểm tra cũng là như nhau cả.”
“Khong liên quan, việc khám bệnh của em quan trọng hơn.”anh đi qua, nhìn cô ”Ngoan ngoãn kiểm tra đi, không cần lo cho anh.”
Diệp Tử cúi đầu, vẻ mặt khổ sở nói “ Em thật sự cảm thấy, cuộc đời em vẫn luôn phải làm xét nghiệm… Em thấy phiền chán, cho nên em không muốn anhcungf phiền chán với em, lần sau anh vẫn là khôngnên đưa em đi.”
Mộ Dạ Lê lấy lại tinh thần”Diệp Tử, được rồi, đừng nói bậy bạ nữa, cái này anh không thấy phiền, em cứ làm cho tốt đi.” anh ngồi một bên nhìn cô” Thân thể em rất quan trọng.”
Nhìn thái độ của anh nghiêm túc như vậy, Diệp Tử cảm động cúi đầu.
Kiểm tra hơn nữa, Mộ Dạ Lê đi ra ngoài, lấy di động ra.
“Imie, Diệp Chanh sao rồi, máu ra còn nhiều không, lượng máu có giảm chút nào không? Âu Dương đirồi sao?”
“Mộ thiếu…… cô chủ…… cô chủ cô ấy……”Giọng nói Imie đầy sợ hãi
Mộ Dạ Lê căng thẳng, “cô ấy xảy ra chuyện gì?”
“không phải, cô chủ không có chuyenj gì, cô chủ chỉ là… đi ra ngoài đến giờ còn chưa thấy về…”
Cái gì? Con bé đáng chết này, như vậy còn đi ra ngoài?
Bình luận facebook