Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Ngồi trên xe trở về biệt thự Tần gia Tần Gia Uy với nét mặt thâm sâu khó lường, anh không nói lời nào bàn tay đặt trên đùi thản nhiên xoay xoay chiếc bật lửa màu bạc hình con sói.
Sam đang lái xe nhìn vào kính chiếu hậu nói với giọng nghi ngờ.
"Lão Đại, ngài thật sự tin những gì Akio Kojima vừa mới nói sao?."
Tần Gia Uy không trả lời Sam liền, nét mặt lạnh lùng càng tỏa ra sự nguy hiểm.
Nhật Trung, Trần Linh Giang và Doãn Kỳ nghe Sam nói vậy liền chuyển tầm mắt nhìn thẳng vào Tần Gia Uy.
Mỗi người trong lòng đều có lối suy nghĩ riêng của mình.
Nhật Trung không tin Akio Kojima tốt đến như vậy, từ Nhật cố tình bay sang Mỹ chỉ để báo cho Lão Đại biết về tin tức này.
Trần Linh Giang trong lòng nghi ngờ không biết Akio Kojima muốn giở trò gì, cô chỉ sợ người âm thầm bắt tay với Đoàn Vũ Sơn không phải là Kumamoto mà chính là Akio Kojima.
Doãn Kỳ suy ngẫm một chút trong lòng anh thầm nghĩ, Akio Kojima là một người với dã tâm khó lườn, hắn đến báo tin cho lão đại chắc chắn trong chuyện này hắn sẽ có lợi rất lớn.
Bàn tay đang mân mê cái bật lửa của Tần Gia Uy đột nhiên dừng lại, ánh mắt hiện lên tia tự đắc nhìn thẳng về con đường phía trước.
"Tin!
Tại sao lại không tin?
Akio Kojima muốn làm bá chủ trong giới hắc đạo Nhật Bản, hắn nhất định phải tìm cho mình một chỗ dựa hùng mạnh nhất.
Hiện tại trong thế giới ngầm này ngoài Tần Gia Uy ta ra, còn ai có năng lực đó."
Giọng nói trầm khàn thốt lên những lời bá đạo này của Tần Gia Uy làm cho thuộc hạ gật đầu trong vẻ khâm phục.
Chắc tìm hết trên thế gian này sẽ không có người nào ngông cuồng ngạo mạn hơn Tần Gia Uy nữa.
Nhưng cũng chính vì sự ngông cuồng tự cao tự đại này của Tần Gia Uy mới khiến anh trở thành người đứng đầu trong giới mafia, nắm trong tay thế lực hùng mạnh nhất trong hắc đạo đương thời.
Xe của họ chậm rãi dừng lại trước đèn giao thông màu đỏ, đột nhiên cặp mắt nguy hiểm của Tần Gia Uy hiện lên đằng đằng sát khí khi anh nhìn thấy Đường Vịnh Hi cùng một người đàn ông ở độ tuổi 25-26 có cử chỉ thân mật ngồi sát vào nhau ở phía sau của chiếc xe BMW màu đen đang đỗ bên cạnh xe của họ.
Bàn tay đang đặt trên đùi của Tần Gia Uy bất giác siết chặt lại thành nắm đấm, con người đen nhánh lúc này đã bao trùm bởi tia căm phẫn.
Tứ đại hộ pháp nhìn thấy nét mặt hung tợn này của Lão Đại, liền chuyển tầm mắt của mình theo hướng Tần Gia Uy đang nhìn, đập vào mắt họ là cảnh tượng hãi hùng này.
Đối với người khác nhìn thấy người phụ nữ của mình cùng với người đàn ông khác thân mật đó chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đối với một Tần Gia Uy với tính chiếm hữu mạnh mẽ còn có bệnh ưa sạch sẽ thì đó quả thật là chuyện kinh thiên động địa.
Đèn giao thông vừa chuyển thành màu xanh, Sam bất đắc dĩ phải nhấn ga phóng về phía trước.
Nhìn thấy sắc mặt muốn giết người của Lão Đại trong lòng bọn họ cảm giác thấp thỏm không yên.
Lúc này không khí trên xe thật ngột ngạt, thở họ cũng không dám thở mạnh hơn chỉ sợ Tần Gia Uy sẽ lấy họ ra làm bia trút giận.
Tần Gia Uy với sắc mặt lạnh lùng như tảng băng ngàn năm, cả đọan Đường về biệt thự Tần gia anh không nói lời nào.
Vì đang châm chú đọc những tư liệu do Phan Minh Vũ mới điều tra được nên Đường Vịnh Hi không để ý đến những việc chung quanh.
Trong lúc đang đọc hồ sơ đột nhiên Đường Vịnh Hi rùng mình, một cơn lạnh phát ra từ tận xương tủy, cô cảm giác được có ánh mắt với sát khí đằng đằng đang nhìn chăm chăm vào cô y như một con sói đang rình rập con mồi của mình chờ đợi thời cơ để ăn tươi nuốt sống con mồi.
Đường Vịnh Hi nghi ngờ ngước khuôn mặt nghiêm túc lên quan sát chung quanh, nhưng không thấy có gì khả nghi.
Phan Minh Vũ nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Đường Vịnh Hi nhìn khắp nơi anh liền lên tiếng.
"Chủ nhân, có chuyện gì?."
Đường Vịnh Hi lắc đầu nhếch môi lên cười nhẹ cặp mắt tiếp tục nhìn xuống phần hồ sơ trên tay mình.
"Không có gì, chắc ta quá đa nghi."
Hôm nay cũng giống như ngày thường Đường Vịnh Hi đợi đến gần 12 giờ khuya cô mới về biệt thự Tần gia.
Đường Vịnh Hi đi nhẹ nhàng vào thư phòng, cô vươn tay bật đèn lên.
Đập vào mắt cô là Tần Gia Uy với nét mặt hung hăng đang ngồi uy nghiêm trên ghế sofa ngay chính giữa phòng.
Đường Vịnh Hi kinh ngạc cô không ngờ Tần Gia Uy lại có mặt ở đây.
Nhưng chỉ trong tích tắc Đường Vịnh Hi liền biết Tần Gia Uy cố tình chờ cô về.
"Sao anh lại ở đây?."
Đường Vịnh Hi muốn biết Tần Gia Uy còn định giở trò gì, đường đường là một ông trùm mafia nắm trong tay thế lực hùng mạnh nhất nhưng lại giở trò bỉ ổi dùng thuốc kích dục trên người cô.
Sau khi nghe Quyển Ni báo cáo trong lọ tinh dầu hoa mẫu đơn có thành phần thuốc kích dục, trong lòng Đường Vịnh Hi tức đến muốn tìm Tần Gia Uy tính sổ.
Nhưng sau khi bình tĩnh lại cô cố gắng dằn xuống cơn thịnh nộ trong lòng nên đã cố tình tránh mặt anh.
Càng nhìn Tần Gia Uy trong lòng Đường Vịnh Hi càng thêm phẫn nộ, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng hơn.
"Đây là Tần Gia, tôi muốn ở đâu không đến phiên em quản."
Tần Gia Uy nhìn thấy nét mặt hầm hầm của Đường Vịnh Hi trong lòng càng thêm tức giận.
Đường Vịnh Hi cười như không cười cô bước tới đặt túi sách lên trên bàn làm việc nói với giọng không quan tâm.
"Đúng!
Ở đây là Tần Gia, anh muốn ở đâu làm gì thì tuỳ anh thôi."
Đường Vịnh Hi thản nhiên nói, cô cầm một sắp văn kiện trên bàn lên chuẩn bị rời khỏi Tần Gia.
Đường Vịnh Hi tin chắc nếu cô còn ở lại chắc chắn hai người sẽ xảy ra xung đột.
Ngồi trên xe trở về biệt thự Tần gia Tần Gia Uy với nét mặt thâm sâu khó lường, anh không nói lời nào bàn tay đặt trên đùi thản nhiên xoay xoay chiếc bật lửa màu bạc hình con sói.
Sam đang lái xe nhìn vào kính chiếu hậu nói với giọng nghi ngờ.
"Lão Đại, ngài thật sự tin những gì Akio Kojima vừa mới nói sao?."
Tần Gia Uy không trả lời Sam liền, nét mặt lạnh lùng càng tỏa ra sự nguy hiểm.
Nhật Trung, Trần Linh Giang và Doãn Kỳ nghe Sam nói vậy liền chuyển tầm mắt nhìn thẳng vào Tần Gia Uy.
Mỗi người trong lòng đều có lối suy nghĩ riêng của mình.
Nhật Trung không tin Akio Kojima tốt đến như vậy, từ Nhật cố tình bay sang Mỹ chỉ để báo cho Lão Đại biết về tin tức này.
Trần Linh Giang trong lòng nghi ngờ không biết Akio Kojima muốn giở trò gì, cô chỉ sợ người âm thầm bắt tay với Đoàn Vũ Sơn không phải là Kumamoto mà chính là Akio Kojima.
Doãn Kỳ suy ngẫm một chút trong lòng anh thầm nghĩ, Akio Kojima là một người với dã tâm khó lườn, hắn đến báo tin cho lão đại chắc chắn trong chuyện này hắn sẽ có lợi rất lớn.
Bàn tay đang mân mê cái bật lửa của Tần Gia Uy đột nhiên dừng lại, ánh mắt hiện lên tia tự đắc nhìn thẳng về con đường phía trước.
"Tin!
Tại sao lại không tin?
Akio Kojima muốn làm bá chủ trong giới hắc đạo Nhật Bản, hắn nhất định phải tìm cho mình một chỗ dựa hùng mạnh nhất.
Hiện tại trong thế giới ngầm này ngoài Tần Gia Uy ta ra, còn ai có năng lực đó."
Giọng nói trầm khàn thốt lên những lời bá đạo này của Tần Gia Uy làm cho thuộc hạ gật đầu trong vẻ khâm phục.
Chắc tìm hết trên thế gian này sẽ không có người nào ngông cuồng ngạo mạn hơn Tần Gia Uy nữa.
Nhưng cũng chính vì sự ngông cuồng tự cao tự đại này của Tần Gia Uy mới khiến anh trở thành người đứng đầu trong giới mafia, nắm trong tay thế lực hùng mạnh nhất trong hắc đạo đương thời.
Xe của họ chậm rãi dừng lại trước đèn giao thông màu đỏ, đột nhiên cặp mắt nguy hiểm của Tần Gia Uy hiện lên đằng đằng sát khí khi anh nhìn thấy Đường Vịnh Hi cùng một người đàn ông ở độ tuổi 25-26 có cử chỉ thân mật ngồi sát vào nhau ở phía sau của chiếc xe BMW màu đen đang đỗ bên cạnh xe của họ.
Bàn tay đang đặt trên đùi của Tần Gia Uy bất giác siết chặt lại thành nắm đấm, con người đen nhánh lúc này đã bao trùm bởi tia căm phẫn.
Tứ đại hộ pháp nhìn thấy nét mặt hung tợn này của Lão Đại, liền chuyển tầm mắt của mình theo hướng Tần Gia Uy đang nhìn, đập vào mắt họ là cảnh tượng hãi hùng này.
Đối với người khác nhìn thấy người phụ nữ của mình cùng với người đàn ông khác thân mật đó chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đối với một Tần Gia Uy với tính chiếm hữu mạnh mẽ còn có bệnh ưa sạch sẽ thì đó quả thật là chuyện kinh thiên động địa.
Đèn giao thông vừa chuyển thành màu xanh, Sam bất đắc dĩ phải nhấn ga phóng về phía trước.
Nhìn thấy sắc mặt muốn giết người của Lão Đại trong lòng bọn họ cảm giác thấp thỏm không yên.
Lúc này không khí trên xe thật ngột ngạt, thở họ cũng không dám thở mạnh hơn chỉ sợ Tần Gia Uy sẽ lấy họ ra làm bia trút giận.
Tần Gia Uy với sắc mặt lạnh lùng như tảng băng ngàn năm, cả đọan Đường về biệt thự Tần gia anh không nói lời nào.
Vì đang châm chú đọc những tư liệu do Phan Minh Vũ mới điều tra được nên Đường Vịnh Hi không để ý đến những việc chung quanh.
Trong lúc đang đọc hồ sơ đột nhiên Đường Vịnh Hi rùng mình, một cơn lạnh phát ra từ tận xương tủy, cô cảm giác được có ánh mắt với sát khí đằng đằng đang nhìn chăm chăm vào cô y như một con sói đang rình rập con mồi của mình chờ đợi thời cơ để ăn tươi nuốt sống con mồi.
Đường Vịnh Hi nghi ngờ ngước khuôn mặt nghiêm túc lên quan sát chung quanh, nhưng không thấy có gì khả nghi.
Phan Minh Vũ nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Đường Vịnh Hi nhìn khắp nơi anh liền lên tiếng.
"Chủ nhân, có chuyện gì?."
Đường Vịnh Hi lắc đầu nhếch môi lên cười nhẹ cặp mắt tiếp tục nhìn xuống phần hồ sơ trên tay mình.
"Không có gì, chắc ta quá đa nghi."
Hôm nay cũng giống như ngày thường Đường Vịnh Hi đợi đến gần 12 giờ khuya cô mới về biệt thự Tần gia.
Đường Vịnh Hi đi nhẹ nhàng vào thư phòng, cô vươn tay bật đèn lên.
Đập vào mắt cô là Tần Gia Uy với nét mặt hung hăng đang ngồi uy nghiêm trên ghế sofa ngay chính giữa phòng.
Đường Vịnh Hi kinh ngạc cô không ngờ Tần Gia Uy lại có mặt ở đây.
Nhưng chỉ trong tích tắc Đường Vịnh Hi liền biết Tần Gia Uy cố tình chờ cô về.
"Sao anh lại ở đây?."
Đường Vịnh Hi muốn biết Tần Gia Uy còn định giở trò gì, đường đường là một ông trùm mafia nắm trong tay thế lực hùng mạnh nhất nhưng lại giở trò bỉ ổi dùng thuốc kích dục trên người cô.
Sau khi nghe Quyển Ni báo cáo trong lọ tinh dầu hoa mẫu đơn có thành phần thuốc kích dục, trong lòng Đường Vịnh Hi tức đến muốn tìm Tần Gia Uy tính sổ.
Nhưng sau khi bình tĩnh lại cô cố gắng dằn xuống cơn thịnh nộ trong lòng nên đã cố tình tránh mặt anh.
Càng nhìn Tần Gia Uy trong lòng Đường Vịnh Hi càng thêm phẫn nộ, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng hơn.
"Đây là Tần Gia, tôi muốn ở đâu không đến phiên em quản."
Tần Gia Uy nhìn thấy nét mặt hầm hầm của Đường Vịnh Hi trong lòng càng thêm tức giận.
Đường Vịnh Hi cười như không cười cô bước tới đặt túi sách lên trên bàn làm việc nói với giọng không quan tâm.
"Đúng!
Ở đây là Tần Gia, anh muốn ở đâu làm gì thì tuỳ anh thôi."
Đường Vịnh Hi thản nhiên nói, cô cầm một sắp văn kiện trên bàn lên chuẩn bị rời khỏi Tần Gia.
Đường Vịnh Hi tin chắc nếu cô còn ở lại chắc chắn hai người sẽ xảy ra xung đột.
Bình luận facebook