Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 82
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Hôm nay là sinh nhật của Thiết An Lâm, cô hẹn với đám bạn thân đến bar Night Angel để tổ chức tiệc sinh nhật.
Khi Đường Vịnh Hi vừa bước vào cửa chính liền bị tiếng nhạc ồn ào làm cô cảm thấy khó chịu bất giác nhíu mày.
Đường Vịnh Hi liền đảo cặp mắt sắc bén của mình một vòng, đập vào mắt cô là một Thiết An Lâm thật dịu dàng khác một trời một vực với ngày thường, trên người cô là cái đầm dài màu đen bó sát vào thân thể quyến rũ, mái tóc dài được cô xõa xuống đến thắt lưng cùng với đôi giày cao gót càng tôn lên vẻ đẹp trời ban, làm cho mấy người đàn ông ngồi bên cạnh nhìn đến ngây cả người.
Thiết An Lâm ngồi cùng một đám bạn tươi cười trò chuyện, Đường Vịnh Hi theo thói quen quan sát từng người, họ toàn là những người bạn quen nhau từ nhỏ của Thiết An Lâm và cô.
Tầm mắt của Đường Vịnh Hi chợt khựng lại trên người Lục Cẩn Phi.
Đường Vịnh Hi cảm giác không thoải mái trong lòng, cô ngập ngừng một chút mới tiến đến bàn của bọn họ.
"Vịnh Hi, sao chị lại đến trễ như vậy?
Tụi em đợi chị đã lâu."
Giọng nói với âm thanh cao để áp chế tiếng nhạc ồn ào của Thiết An Lâm vang lên, khi cô nhìn thấy Đường Vịnh Hi.
Đường Vịnh Hi cong môi cười nhẹ, cô tao nhã ngồi xuống cái ghế trống bên cạnh do Thiết An Lâm cố tình chừa cho cô.
"Vừa rồi công ty có chuyện gấp cần chị đích thân giải quyết, nên mới đến trễ."
Thật ra cô đã rời khỏi biệt thự Tần gia từ sớm, nhưng vì Quyển Ni và Phan Minh Vũ có chuyện gấp tìm cô nên mới đến trễ.
Ngoài Tần Gia Uy và thuộc hạ của anh ra không ai biết đến thân phận thật sự của cô, kể cả người bạn tri kỷ là Thiết An Lâm cũng không biết sự thật này.
Đường Vịnh Hi vừa nói xong cô liền nhìn sang Lục Cẩn Phi lúc này anh đang ngồi đối diện với cô, trên gương mặt anh tuấn hiện lên rõ ràng sự buồn bã không vui.
"Cẩn Phi, đã lâu không gặp?."
Đường Vịnh Hi nhìn Lục Cẩn Phi nói, ánh mắt không được tự nhiên lập tức rời khỏi khuôn mặt anh.
"Đúng vậy, quả thật đã lâu."
Lục Cẩn Phi nhìn chăm chăm vào Đường Vịnh Hi nói, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự ái ngại giữa hai người nhưng họ không biết đó là gì.
Thiết An Lâm cảm giác được bầu không khí thật căng thẳng, cùng với lời nói khách sáo của hai người liền lên tiếng.
"Nào chúng mình cụng ly để chúc mừng sinh nhật của em."
Nghe Thiết An Lâm nói vậy Đường Vịnh Hi mới thả lỏng tâm tình của mình, nâng ly rượu trước mặt do Thiết An Lâm gọi sẵn cho cô lên làm động tác cụng ly.
Lục Cẩn Phi với nét mặt phiền muộn nâng ly rượu đỏ trong tay lên cụng ly uống một hơi cạn sạch.
Sau khi uống xong rượu chúc mừng mọi người bị Thiết An Lâm kéo ra sàn nhảy, trên bàn chỉ còn lại một mình Đường Vịnh Hi và Lục Cẩn Phi.
Trong người của Đường Vịnh Hi cảm thấy không được khỏe nên không có tâm trạng vui đùa cùng bọn họ.
"Em và chồng vẫn tốt chứ?
Hắn có bắt nạt em không?"
Lục Cẩn Phi đặt ly rượu xuống bàn nhìn Đường Vịnh Hi nói với giọng ủ rũ.
Nhìn thấy anh như vậy Đường Vịnh Hi cảm giác xót xa trong lòng, Lục Cẩn Phi, Thiết An Lâm và cô là ba người bạn thân chơi chung từ nhỏ đến lớn nên tình cảm giữa ba người rất sâu đậm.
Nhưng sau khi Đường Vịnh Hi biết tình cảm của Lục Cẩn Phi dành cho cô vượt quá giới hạn bạn bè.
Đường Vịnh Hi biết mình không yêu anh nên cô cố tình giữ một khoảng cách cố định, để tránh làm tổn thương đến anh nhiều hơn.
"Anh ấy là người đàn ông tốt nhất em từng gặp qua."
Đường Vịnh Hi nhìn thẳng vào ánh mắt chán nản của Lục Cẩn Phi nói một cách nghiêm túc.
Đột nhiên trên gương mặt phiền muộn của Lục Cẩn Phi hiện lên một nụ cười chế giễu.
Anh cười chế giễu bản thân của mình sao lại hỏi một câu ngu xuẩn đến như vậy, cho dù Đường Vịnh Hi có nói với anh Tần Gia Uy đối xử không tốt với cô anh cũng không có khả năng để giành giật Đường Vịnh Hi với Tần Gia Uy.
Lục Cẩn Phi ngồi trầm tư nhớ đến chuyện diễn ra sau buổi tiệc sinh nhật của Đường Chấn Nam.
Sau khi trở về từ tiệc sinh nhật của Đường Chấn Nam, anh không cam tâm, đã tìm đến Đoàn Vũ Sơn nhờ hắn giúp đỡ.
Đoàn Vũ Sơn vừa nghe thuộc hạ thông báo Lục Cẩn Phi đến tìm hắn, hắn liền từ trên lầu đi xuống để gặp mặt của Lục Cẩn Phi.
Nhìn thấy Lục Cẩn Phi ngồi nghiêm túc trên ghế sofa tại phòng khách.
"Lục công tử, ngọn gió nào đã thổi cậu đến Đoàn gia hôm nay?."
Người còn chưa tới Lục Cẩn Phi đã nghe được giọng nói ngang tàng của Đoàn Vũ Sơn vang lên từ phía sau.
Anh đứng lên xoay người lại nhìn Đoàn Vũ Sơn cười xã giao rồi hai người ngồi lại trên ghế sofa.
Lục Cẩn Phi định lên tiếng nhờ Đoàn Vũ Sơn giúp đỡ, lời nói của anh bị cô giúp việc với thân hình bốc lửa làm cho khựng lại.
Cô mặc trên người chỉ duy nhất bộ nội y màu đen quyến rũ choàng một cái tập dề màu trắng để lộ đường cong quyến rũ lúc ẩn lúc hiện dưới tạp dề.
Lúc này Lục Cẩn Phi mới chú y đến những người giúp việc xung quanh, tất cả đều là phụ nữ trên người họ chỉ mặc duy nhất nội y và tạp dề.
Khi cô giúp việc khom người đặt hai ly cafe xuống cái bàn trước mặt của Đoàn Vũ Sơn và anh, thân hình quyến rũ trắng nõn của cô hiện ra trước mắt của hai người.
Từ cặp ngực cho đến bờ mông đều lộ ra rõ ràng trước mặt của Lục Cẩn Phi, làm anh ngại ngùng liền chuyển tầm mắt của mình nhìn sang chỗ khác.
"Chát........."
Đột nhiên một tiếng chát vang lên, Lục Cẩn Phi lập tức xoay người lại nhìn, Đoàn Vũ Sơn dùng tay vổ lên mông của cô giúp việc.
Lúc này Lục Cẩn Phi nhìn thấy trên gương mặt tự đắc của Đoàn Vũ Sơn hiện lên nụ cười xàm sỡ.
Lục Cẩn Phi đã nghe danh Đoàn Vũ Sơn từ lâu, anh biết hắn là loại người bỉ ổi vô liêm sĩ thích nhất là trêu đùa phụ nữ, nhưng anh thật không ngờ Đoàn Vũ Sơn lại biến thái bắt người giúp việc phải ăn mặc như thế này.
"Đoàn Lão Đại, tôi đến đây là muốn nhờ ngài giúp đỡ."
Lục Cẩn Phi muốn nói ra mục đích của mình rồi nhanh chóng rời khỏi Đoàn Gia.
Anh không muốn ở lại một nơi chỉ vừa bước vào đã làm anh cảm giác thấp thỏm trong lòng.
"Lục Công Tử, có chuyện gì cứ nói, Đoàn Vũ Sơn tôi sẽ đứng ra giải quyết thay cho cậu."
Đoàn Vũ Sơn với nét mặt hóng hách không xem ai ra gì nhìn Lục Cẩn Phi nói, thật ra hắn chỉ vì nể tình Lục Cẩn Trung nên mới có hành vi khách sáo với Lục Cẩn Phi.
"Tôi muốn nhờ Đoàn Lão Đại ra tay cảnh cáo một người, vì hắn đã đoạt người phụ nữ tôi yêu."
Hôm nay là sinh nhật của Thiết An Lâm, cô hẹn với đám bạn thân đến bar Night Angel để tổ chức tiệc sinh nhật.
Khi Đường Vịnh Hi vừa bước vào cửa chính liền bị tiếng nhạc ồn ào làm cô cảm thấy khó chịu bất giác nhíu mày.
Đường Vịnh Hi liền đảo cặp mắt sắc bén của mình một vòng, đập vào mắt cô là một Thiết An Lâm thật dịu dàng khác một trời một vực với ngày thường, trên người cô là cái đầm dài màu đen bó sát vào thân thể quyến rũ, mái tóc dài được cô xõa xuống đến thắt lưng cùng với đôi giày cao gót càng tôn lên vẻ đẹp trời ban, làm cho mấy người đàn ông ngồi bên cạnh nhìn đến ngây cả người.
Thiết An Lâm ngồi cùng một đám bạn tươi cười trò chuyện, Đường Vịnh Hi theo thói quen quan sát từng người, họ toàn là những người bạn quen nhau từ nhỏ của Thiết An Lâm và cô.
Tầm mắt của Đường Vịnh Hi chợt khựng lại trên người Lục Cẩn Phi.
Đường Vịnh Hi cảm giác không thoải mái trong lòng, cô ngập ngừng một chút mới tiến đến bàn của bọn họ.
"Vịnh Hi, sao chị lại đến trễ như vậy?
Tụi em đợi chị đã lâu."
Giọng nói với âm thanh cao để áp chế tiếng nhạc ồn ào của Thiết An Lâm vang lên, khi cô nhìn thấy Đường Vịnh Hi.
Đường Vịnh Hi cong môi cười nhẹ, cô tao nhã ngồi xuống cái ghế trống bên cạnh do Thiết An Lâm cố tình chừa cho cô.
"Vừa rồi công ty có chuyện gấp cần chị đích thân giải quyết, nên mới đến trễ."
Thật ra cô đã rời khỏi biệt thự Tần gia từ sớm, nhưng vì Quyển Ni và Phan Minh Vũ có chuyện gấp tìm cô nên mới đến trễ.
Ngoài Tần Gia Uy và thuộc hạ của anh ra không ai biết đến thân phận thật sự của cô, kể cả người bạn tri kỷ là Thiết An Lâm cũng không biết sự thật này.
Đường Vịnh Hi vừa nói xong cô liền nhìn sang Lục Cẩn Phi lúc này anh đang ngồi đối diện với cô, trên gương mặt anh tuấn hiện lên rõ ràng sự buồn bã không vui.
"Cẩn Phi, đã lâu không gặp?."
Đường Vịnh Hi nhìn Lục Cẩn Phi nói, ánh mắt không được tự nhiên lập tức rời khỏi khuôn mặt anh.
"Đúng vậy, quả thật đã lâu."
Lục Cẩn Phi nhìn chăm chăm vào Đường Vịnh Hi nói, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự ái ngại giữa hai người nhưng họ không biết đó là gì.
Thiết An Lâm cảm giác được bầu không khí thật căng thẳng, cùng với lời nói khách sáo của hai người liền lên tiếng.
"Nào chúng mình cụng ly để chúc mừng sinh nhật của em."
Nghe Thiết An Lâm nói vậy Đường Vịnh Hi mới thả lỏng tâm tình của mình, nâng ly rượu trước mặt do Thiết An Lâm gọi sẵn cho cô lên làm động tác cụng ly.
Lục Cẩn Phi với nét mặt phiền muộn nâng ly rượu đỏ trong tay lên cụng ly uống một hơi cạn sạch.
Sau khi uống xong rượu chúc mừng mọi người bị Thiết An Lâm kéo ra sàn nhảy, trên bàn chỉ còn lại một mình Đường Vịnh Hi và Lục Cẩn Phi.
Trong người của Đường Vịnh Hi cảm thấy không được khỏe nên không có tâm trạng vui đùa cùng bọn họ.
"Em và chồng vẫn tốt chứ?
Hắn có bắt nạt em không?"
Lục Cẩn Phi đặt ly rượu xuống bàn nhìn Đường Vịnh Hi nói với giọng ủ rũ.
Nhìn thấy anh như vậy Đường Vịnh Hi cảm giác xót xa trong lòng, Lục Cẩn Phi, Thiết An Lâm và cô là ba người bạn thân chơi chung từ nhỏ đến lớn nên tình cảm giữa ba người rất sâu đậm.
Nhưng sau khi Đường Vịnh Hi biết tình cảm của Lục Cẩn Phi dành cho cô vượt quá giới hạn bạn bè.
Đường Vịnh Hi biết mình không yêu anh nên cô cố tình giữ một khoảng cách cố định, để tránh làm tổn thương đến anh nhiều hơn.
"Anh ấy là người đàn ông tốt nhất em từng gặp qua."
Đường Vịnh Hi nhìn thẳng vào ánh mắt chán nản của Lục Cẩn Phi nói một cách nghiêm túc.
Đột nhiên trên gương mặt phiền muộn của Lục Cẩn Phi hiện lên một nụ cười chế giễu.
Anh cười chế giễu bản thân của mình sao lại hỏi một câu ngu xuẩn đến như vậy, cho dù Đường Vịnh Hi có nói với anh Tần Gia Uy đối xử không tốt với cô anh cũng không có khả năng để giành giật Đường Vịnh Hi với Tần Gia Uy.
Lục Cẩn Phi ngồi trầm tư nhớ đến chuyện diễn ra sau buổi tiệc sinh nhật của Đường Chấn Nam.
Sau khi trở về từ tiệc sinh nhật của Đường Chấn Nam, anh không cam tâm, đã tìm đến Đoàn Vũ Sơn nhờ hắn giúp đỡ.
Đoàn Vũ Sơn vừa nghe thuộc hạ thông báo Lục Cẩn Phi đến tìm hắn, hắn liền từ trên lầu đi xuống để gặp mặt của Lục Cẩn Phi.
Nhìn thấy Lục Cẩn Phi ngồi nghiêm túc trên ghế sofa tại phòng khách.
"Lục công tử, ngọn gió nào đã thổi cậu đến Đoàn gia hôm nay?."
Người còn chưa tới Lục Cẩn Phi đã nghe được giọng nói ngang tàng của Đoàn Vũ Sơn vang lên từ phía sau.
Anh đứng lên xoay người lại nhìn Đoàn Vũ Sơn cười xã giao rồi hai người ngồi lại trên ghế sofa.
Lục Cẩn Phi định lên tiếng nhờ Đoàn Vũ Sơn giúp đỡ, lời nói của anh bị cô giúp việc với thân hình bốc lửa làm cho khựng lại.
Cô mặc trên người chỉ duy nhất bộ nội y màu đen quyến rũ choàng một cái tập dề màu trắng để lộ đường cong quyến rũ lúc ẩn lúc hiện dưới tạp dề.
Lúc này Lục Cẩn Phi mới chú y đến những người giúp việc xung quanh, tất cả đều là phụ nữ trên người họ chỉ mặc duy nhất nội y và tạp dề.
Khi cô giúp việc khom người đặt hai ly cafe xuống cái bàn trước mặt của Đoàn Vũ Sơn và anh, thân hình quyến rũ trắng nõn của cô hiện ra trước mắt của hai người.
Từ cặp ngực cho đến bờ mông đều lộ ra rõ ràng trước mặt của Lục Cẩn Phi, làm anh ngại ngùng liền chuyển tầm mắt của mình nhìn sang chỗ khác.
"Chát........."
Đột nhiên một tiếng chát vang lên, Lục Cẩn Phi lập tức xoay người lại nhìn, Đoàn Vũ Sơn dùng tay vổ lên mông của cô giúp việc.
Lúc này Lục Cẩn Phi nhìn thấy trên gương mặt tự đắc của Đoàn Vũ Sơn hiện lên nụ cười xàm sỡ.
Lục Cẩn Phi đã nghe danh Đoàn Vũ Sơn từ lâu, anh biết hắn là loại người bỉ ổi vô liêm sĩ thích nhất là trêu đùa phụ nữ, nhưng anh thật không ngờ Đoàn Vũ Sơn lại biến thái bắt người giúp việc phải ăn mặc như thế này.
"Đoàn Lão Đại, tôi đến đây là muốn nhờ ngài giúp đỡ."
Lục Cẩn Phi muốn nói ra mục đích của mình rồi nhanh chóng rời khỏi Đoàn Gia.
Anh không muốn ở lại một nơi chỉ vừa bước vào đã làm anh cảm giác thấp thỏm trong lòng.
"Lục Công Tử, có chuyện gì cứ nói, Đoàn Vũ Sơn tôi sẽ đứng ra giải quyết thay cho cậu."
Đoàn Vũ Sơn với nét mặt hóng hách không xem ai ra gì nhìn Lục Cẩn Phi nói, thật ra hắn chỉ vì nể tình Lục Cẩn Trung nên mới có hành vi khách sáo với Lục Cẩn Phi.
"Tôi muốn nhờ Đoàn Lão Đại ra tay cảnh cáo một người, vì hắn đã đoạt người phụ nữ tôi yêu."
Bình luận facebook