Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1
Mạnh An Nhi bước nhanh lên phòng, cô không tin Lôi Lạc Thần không có tình cảm với cô.
Từ nhỏ đến lớn anh là người yêu thương cô nhất, luôn ở bên cạnh bảo vệ cô.
Thế nhưng hai năm nay mọi chuyện bắt đầu thay đổi, từ lúc anh gia nhập vào quân đội thời gian hai người gặp nhau càng lúc càng ít hơn.
Cô muốn anh biết cô yêu anh, yêu anh từ lúc cô chỉ tám tuổi.
Ở thời điểm đó cô cho rằng mình sinh ra, là đã thuộc về anh.
Mạnh An Nhi vừa bước vào trong phòng ngủ liền đi thẳng đến phòng bên cạnh được thông với phòng cô, nơi cô đặt tất cả trang phục, giày, nữ trang, phụ kiện, hàng trăm cái ví đắt tiền, đủ màu đủ kiểu của những thương hiệu nổi tiếng nhất trên toàn thế giới.
Căn phòng nhìn vào y như một cửa hàng thời trang cao cấp, những mẫu mới vừa được tung ra thị trường liền được nhân viên cửa hàng đưa đến biệt thự Mạnh Viên cho mẹ và cô.
Ánh mắt yêu thương nhìn vào cái ví màu hồng của thương hiệu YAN được trưng bày chính giữa nơi trọng tâm, sự yêu quý của cô dành chó chiếc ví Yan này không ở giá trị của nó mà là vì đó là quà sinh nhật của Lôi Lạc Thần tặng cho cô năm 14 tuổi, nên trong lòng cô nó là vô giá.
Cô cầm lấy chiếc ví YAN màu hồng bước nhanh ra khỏi biệt thự Mạnh Viên, trong lòng ôm hy vọng rằng hôm nay sẽ là ngày cô và anh chính thức ở bên cạnh nhau.
Mạnh An Nhi ngồi vào trong chiếc xe Cadillac màu đen, được tài xế riêng kiêm cận vệ lái xe đưa cô đến quân trường Hùng Tâm, quân trường lớn nhất của Thành Phố S.
Chiếc xe đắt tiền cao quý tỏa ra khí chất kiêu ngạo không thua gì với chủ nhân của nó, chậm rãi tiến vào khu quân trường.
Xung quanh được lấp đặt rất nhiều máy camera giám sát, xe vừa tiến vào phạm vi quân trường liền được giám sát chặt chẽ.
Xe dừng lại trướng cánh cổng lớn hoành tráng, Mạnh An Nhi ngước mắt nhìn lên trên, nhìn thấy mười mấy khẩu súng tự động đang nhắm thẳng vào xe cô, trong lòng thật tán thưởng sự phòng bị của nơi này.
Quân trường Hùng Tâm chứa đựng nhiều cơ mật của quốc gia nên nơi này được liệt kê vào nơi nguy hiểm, người không phận sự tuyệt đối không được bước chân vào phạm vi xung quanh quân trường.
Sau khi tên quân nhân với gương mặt hình sự, tay cầm khẩu súng trường chứng thực được thân phận của Mạnh An Nhi, con gái của Mạnh Tổng người chuyên cung cấp vũ khí cho quân đội.
Người quân nhân mới an tâm ra hiệu cho đồng đội mở cánh cổng lớn cho chiếc xe Cadillac tiến vào trong.
Chiếc xe Caddliac sang trọng từ từ tiến vào khu kiểm soát, nơi chiếc xe cùng với người ngồi trong xe được kiểm tra bằng thiết bị công nghệ tối tân nhất gọi là Eye scan, một bộ máy x ray lớn rà xét từng gốc cạnh trong chiếc xe và người để đảm bảo không có vũ khí hay vật nguy hiểm được mang vào khu quân doanh.
Xe vừa dừng lại trong bãi đỗ xe, Mạnh An Nhi đã nhanh chóng bước xuống, cô vội vàng đi đến quân doanh.
Theo thường lệ vào giờ này Lôi Lạc Thần sẽ cùng đám thuộc hạ huấn luyện.
Mạnh An Nhi trong lòng vui vẻ đi thẳng đến khu tập luyện lần trước anh đưa cô đến, ánh mắt sáng ngời tìm kiếm bóng dáng quen thuộc cao lớn trong đám quân nhân đang hăng say luyện tập.
Mạnh An Nhi thất vọng trong lòng khi tìm mãi cũng không thấy anh đâu, nụ cười rực rỡ trên khoé môi cô tắt ngủm, trong lòng cảm thấy hụt hẫng chưa từng có.
Nhất Minh cánh tay đắc lực của Lôi Lạc Thần, nhìn thấy cô liền bước tới ân cần hỏi.
- Mạnh Tiểu thư, cô đến tìm Thiếu Uý Lôi?
Mạnh An Nhi nhìn anh gật đầu, lúc trước khi Lôi Lạc Thần đưa cô vào quân doanh chơi, cô đã từng gặp qua anh nhưng chưa một lần nhìn kĩ.
Ánh mắt lấp lánh quan sát người đàn ông trước mặt từ trên xuống dưới.
Anh sở hữu gương mặt nam tính điển trai, làn da màu đồng xăn chắc, mái tóc ngắn gọn, vì luyện tập nên những giọt mồ hôi còn động lại trên tráng và tóc, chảy dàu xuống mặt anh.
Mạnh An Nhi thầm đánh giá Nhất Minh, tuy anh xuất sắc nhưng nếu so với anh Lạc Thần của cô thì còn thua xa.
Sau khi quan sát xong Nhất Minh, cô liền hỏi anh.
- Nhất Minh, Anh Lạc Thần đang ở đâu?
Nhất Minh nghe vậy cười cười tay bất giác vươn lên gãi gãi đầu, anh thật không ngờ cô lại nhớ tên anh.
- Thiếu Uý đang dự một cuộc họp quan trọng với Thiếu tướng, hay để tôi đưa Mạnh Tiểu thư vào khu giải lao chờ anh ấy.
Nhất Minh nói xong liền dẫn đường đưa Mạnh An Nhi đi về khu vực giải lao.
Doanh trại quân đội được chia ra nhiều khu vực khác nhau, một khu là ký túc xá nam một bên nữ một bên.
Một khu là nơi tập luyện, một khu là nơi tàng trữ vũ khí, một khu dành riêng cho quân nhân thư giãn giải trí.
Văn phòng chính được đặt ngay chính giữa dùng để diễn ra những cuộc họp quan trọng, nơi cấp trên trực tiếp phân phối mệnh lệnh đến cấp dưới.
Trên đường đi tìm Lôi Lạc Thần Mạnh An Nhi và Nhất Minh chạm phải Chỉ Huy Trưởng Cao Huy.
- Xin chào cô, tôi xin tự giới thiệu tôi là chỉ huy Trưởng Cao Huy.
Cao Huy vừa nói vừa đưa tay ra trước mặt bắt tay với cô, tính khí Mạnh An Nhi vô cùng kiêu ngạo ngoài những người có liên quan đến Lôi Lạc Thần ra, còn những người khác cô không hề bận tâm, dù đó có là đại Tá cũng không ngoại lệ.
Cao Huy hơi ngượng ngùng với thái độ hờ hững của cô, từ trước đến giờ mỗi khi phụ nữ nghe hắn giới thiệu mình là Chỉ huy Trưởng liền có thái độ ân cần đối với hắn.
Trong lòng hắn không hề tức giận ngược lại còn có phần hào hứng, cuối cùng cũng cho hắn gặp được một cô gái có cá tính mạnh mẽ.
Nhất Minh nhìn thấy ánh mắt Cao Huy nhìn Mạnh An Nhi, liền nói xen vào thay đổi bầu không khí quái đảng trước mặt.
- Chúng tôi đi tìm Thiếu Uý Lôi.
Cao Huy nghe vậy liền cười tươi.
- Thật trùng hợp tôi cũng có chuyện cần gặp Thiếu Uý Lôi, vậy chúng ta cùng đi.
Mạnh An Nhi không quan tâm đến Cao Huy, vào giờ phút này cô chỉ muốn được gặp Lôi Lạc Thần.
Ba người cất bước về phía trước, Cao Huy và Nhất Minh bàn bạc về chuyện bạo loạn đang diễn ra bên Syria, Mạnh An Nhi không quan tâm đến họ đang nói gì, ánh mắt lấp lánh nhìn khắp nơi tìm anh.
Lôi Lạc Thần vừa mới dự xong cuộc họp kéo dài hai tiếng, cấp trên phái anh bay sang Syria cứu một nhóm phóng viên đang bị đám khủng bố bắt giữ làm con tin trở về Thành Phố S.
Lôi Lạc Thần trên tay cầm một sắp tài liệu cùng với một nữ quân nhân từ trong phòng họp vừa đi vừa trò chuyện.
- Cô cứ tiến hành theo kế hoạch đã định, tôi cùng với đội của mình sẽ bay sang Syria vào sáng mai.
Chúng ta hãy giữ liên lạc.
Trong lúc hai người nói chuyện, đột nhiên nữ quân nhân dừng bước chân của mình lại.
Cô nhìn anh nói.
- Thiếu Uý, huy hàm của anh bị trợt sang một bên.
Để tôi chỉnh lại cho anh.
Lôi Lạc Thần chưa kịp chặn cô gái lại, cô gái đã nâng tay chỉnh lại huy hàm.
Anh ghét nhất là người khác chạm vào người mình.
Lôi Lạc Thần vươn tay cầm lấy tay nữ quân nhân muốn ngăn cô lại, anh ghét cái cảm giác bàn tay phụ nữ sờ soạng trên người anh.
Cao Huy hiếm khi nhìn thấy Lôi Lạc Thần và nữ quân nhân có cử chỉ thân mật, anh liền nhìn Mạnh An Nhi chỉ về hướng Lôi Lạc Thần nói.
- Kìa, người đó có phải là Thiếu Uý Lôi không?
Mạnh An Nhi vui mừng nhìn theo hướng Cao Huy chỉ, vừa nhìn thấy anh toàn thân cô đông cứng.
Cô không thể nào tin nổi những gì mình nhìn thấy, anh Lạc Thần cùng một nữ quân nhân có hành động thân mật.
Cô biết anh có bệnh ưa sạch sẽ, tuyệt đối không để người khác chạm vào người mình, nhất là phụ nữ.
Chỉ có cô là ngoại lệ, nhưng hôm nay anh lại thản nhiên nắm tay cô gái kia, bàn tay đang cầm chặt cái ví YAN bất giác buông lỏng ra, khiến cái ví rơi xuống mặt đất tạo ra âm thanh nặng nề.
"Bịch"
Tiếng vật gì đó rơi xuống mặt đất lôi kéo sự chú ý của mọi người.
Lôi Lạc Thần và cô gái theo phản ứng tự nhiên nhìn về nơi phát ra âm thanh kia.
Nhìn thấy Mạnh An Nhi với vẻ mặt tái xanh nước mắt lưng tròng, Lôi Lạc Thần lo lắng đẩy nữ quân nhân ra sải bước tới trước mặt cô.
- An Nhi, sao em lại ở đây?
Lôi Lạc Thần nhìn cô kinh ngạc hỏi, anh biết cô không thích đến những nơi buồn chán này, xung quanh còn thoang thoảng mùi mồ hôi nồng nặc của quân nhân.
Từ nhỏ đến lớn anh là người yêu thương cô nhất, luôn ở bên cạnh bảo vệ cô.
Thế nhưng hai năm nay mọi chuyện bắt đầu thay đổi, từ lúc anh gia nhập vào quân đội thời gian hai người gặp nhau càng lúc càng ít hơn.
Cô muốn anh biết cô yêu anh, yêu anh từ lúc cô chỉ tám tuổi.
Ở thời điểm đó cô cho rằng mình sinh ra, là đã thuộc về anh.
Mạnh An Nhi vừa bước vào trong phòng ngủ liền đi thẳng đến phòng bên cạnh được thông với phòng cô, nơi cô đặt tất cả trang phục, giày, nữ trang, phụ kiện, hàng trăm cái ví đắt tiền, đủ màu đủ kiểu của những thương hiệu nổi tiếng nhất trên toàn thế giới.
Căn phòng nhìn vào y như một cửa hàng thời trang cao cấp, những mẫu mới vừa được tung ra thị trường liền được nhân viên cửa hàng đưa đến biệt thự Mạnh Viên cho mẹ và cô.
Ánh mắt yêu thương nhìn vào cái ví màu hồng của thương hiệu YAN được trưng bày chính giữa nơi trọng tâm, sự yêu quý của cô dành chó chiếc ví Yan này không ở giá trị của nó mà là vì đó là quà sinh nhật của Lôi Lạc Thần tặng cho cô năm 14 tuổi, nên trong lòng cô nó là vô giá.
Cô cầm lấy chiếc ví YAN màu hồng bước nhanh ra khỏi biệt thự Mạnh Viên, trong lòng ôm hy vọng rằng hôm nay sẽ là ngày cô và anh chính thức ở bên cạnh nhau.
Mạnh An Nhi ngồi vào trong chiếc xe Cadillac màu đen, được tài xế riêng kiêm cận vệ lái xe đưa cô đến quân trường Hùng Tâm, quân trường lớn nhất của Thành Phố S.
Chiếc xe đắt tiền cao quý tỏa ra khí chất kiêu ngạo không thua gì với chủ nhân của nó, chậm rãi tiến vào khu quân trường.
Xung quanh được lấp đặt rất nhiều máy camera giám sát, xe vừa tiến vào phạm vi quân trường liền được giám sát chặt chẽ.
Xe dừng lại trướng cánh cổng lớn hoành tráng, Mạnh An Nhi ngước mắt nhìn lên trên, nhìn thấy mười mấy khẩu súng tự động đang nhắm thẳng vào xe cô, trong lòng thật tán thưởng sự phòng bị của nơi này.
Quân trường Hùng Tâm chứa đựng nhiều cơ mật của quốc gia nên nơi này được liệt kê vào nơi nguy hiểm, người không phận sự tuyệt đối không được bước chân vào phạm vi xung quanh quân trường.
Sau khi tên quân nhân với gương mặt hình sự, tay cầm khẩu súng trường chứng thực được thân phận của Mạnh An Nhi, con gái của Mạnh Tổng người chuyên cung cấp vũ khí cho quân đội.
Người quân nhân mới an tâm ra hiệu cho đồng đội mở cánh cổng lớn cho chiếc xe Cadillac tiến vào trong.
Chiếc xe Caddliac sang trọng từ từ tiến vào khu kiểm soát, nơi chiếc xe cùng với người ngồi trong xe được kiểm tra bằng thiết bị công nghệ tối tân nhất gọi là Eye scan, một bộ máy x ray lớn rà xét từng gốc cạnh trong chiếc xe và người để đảm bảo không có vũ khí hay vật nguy hiểm được mang vào khu quân doanh.
Xe vừa dừng lại trong bãi đỗ xe, Mạnh An Nhi đã nhanh chóng bước xuống, cô vội vàng đi đến quân doanh.
Theo thường lệ vào giờ này Lôi Lạc Thần sẽ cùng đám thuộc hạ huấn luyện.
Mạnh An Nhi trong lòng vui vẻ đi thẳng đến khu tập luyện lần trước anh đưa cô đến, ánh mắt sáng ngời tìm kiếm bóng dáng quen thuộc cao lớn trong đám quân nhân đang hăng say luyện tập.
Mạnh An Nhi thất vọng trong lòng khi tìm mãi cũng không thấy anh đâu, nụ cười rực rỡ trên khoé môi cô tắt ngủm, trong lòng cảm thấy hụt hẫng chưa từng có.
Nhất Minh cánh tay đắc lực của Lôi Lạc Thần, nhìn thấy cô liền bước tới ân cần hỏi.
- Mạnh Tiểu thư, cô đến tìm Thiếu Uý Lôi?
Mạnh An Nhi nhìn anh gật đầu, lúc trước khi Lôi Lạc Thần đưa cô vào quân doanh chơi, cô đã từng gặp qua anh nhưng chưa một lần nhìn kĩ.
Ánh mắt lấp lánh quan sát người đàn ông trước mặt từ trên xuống dưới.
Anh sở hữu gương mặt nam tính điển trai, làn da màu đồng xăn chắc, mái tóc ngắn gọn, vì luyện tập nên những giọt mồ hôi còn động lại trên tráng và tóc, chảy dàu xuống mặt anh.
Mạnh An Nhi thầm đánh giá Nhất Minh, tuy anh xuất sắc nhưng nếu so với anh Lạc Thần của cô thì còn thua xa.
Sau khi quan sát xong Nhất Minh, cô liền hỏi anh.
- Nhất Minh, Anh Lạc Thần đang ở đâu?
Nhất Minh nghe vậy cười cười tay bất giác vươn lên gãi gãi đầu, anh thật không ngờ cô lại nhớ tên anh.
- Thiếu Uý đang dự một cuộc họp quan trọng với Thiếu tướng, hay để tôi đưa Mạnh Tiểu thư vào khu giải lao chờ anh ấy.
Nhất Minh nói xong liền dẫn đường đưa Mạnh An Nhi đi về khu vực giải lao.
Doanh trại quân đội được chia ra nhiều khu vực khác nhau, một khu là ký túc xá nam một bên nữ một bên.
Một khu là nơi tập luyện, một khu là nơi tàng trữ vũ khí, một khu dành riêng cho quân nhân thư giãn giải trí.
Văn phòng chính được đặt ngay chính giữa dùng để diễn ra những cuộc họp quan trọng, nơi cấp trên trực tiếp phân phối mệnh lệnh đến cấp dưới.
Trên đường đi tìm Lôi Lạc Thần Mạnh An Nhi và Nhất Minh chạm phải Chỉ Huy Trưởng Cao Huy.
- Xin chào cô, tôi xin tự giới thiệu tôi là chỉ huy Trưởng Cao Huy.
Cao Huy vừa nói vừa đưa tay ra trước mặt bắt tay với cô, tính khí Mạnh An Nhi vô cùng kiêu ngạo ngoài những người có liên quan đến Lôi Lạc Thần ra, còn những người khác cô không hề bận tâm, dù đó có là đại Tá cũng không ngoại lệ.
Cao Huy hơi ngượng ngùng với thái độ hờ hững của cô, từ trước đến giờ mỗi khi phụ nữ nghe hắn giới thiệu mình là Chỉ huy Trưởng liền có thái độ ân cần đối với hắn.
Trong lòng hắn không hề tức giận ngược lại còn có phần hào hứng, cuối cùng cũng cho hắn gặp được một cô gái có cá tính mạnh mẽ.
Nhất Minh nhìn thấy ánh mắt Cao Huy nhìn Mạnh An Nhi, liền nói xen vào thay đổi bầu không khí quái đảng trước mặt.
- Chúng tôi đi tìm Thiếu Uý Lôi.
Cao Huy nghe vậy liền cười tươi.
- Thật trùng hợp tôi cũng có chuyện cần gặp Thiếu Uý Lôi, vậy chúng ta cùng đi.
Mạnh An Nhi không quan tâm đến Cao Huy, vào giờ phút này cô chỉ muốn được gặp Lôi Lạc Thần.
Ba người cất bước về phía trước, Cao Huy và Nhất Minh bàn bạc về chuyện bạo loạn đang diễn ra bên Syria, Mạnh An Nhi không quan tâm đến họ đang nói gì, ánh mắt lấp lánh nhìn khắp nơi tìm anh.
Lôi Lạc Thần vừa mới dự xong cuộc họp kéo dài hai tiếng, cấp trên phái anh bay sang Syria cứu một nhóm phóng viên đang bị đám khủng bố bắt giữ làm con tin trở về Thành Phố S.
Lôi Lạc Thần trên tay cầm một sắp tài liệu cùng với một nữ quân nhân từ trong phòng họp vừa đi vừa trò chuyện.
- Cô cứ tiến hành theo kế hoạch đã định, tôi cùng với đội của mình sẽ bay sang Syria vào sáng mai.
Chúng ta hãy giữ liên lạc.
Trong lúc hai người nói chuyện, đột nhiên nữ quân nhân dừng bước chân của mình lại.
Cô nhìn anh nói.
- Thiếu Uý, huy hàm của anh bị trợt sang một bên.
Để tôi chỉnh lại cho anh.
Lôi Lạc Thần chưa kịp chặn cô gái lại, cô gái đã nâng tay chỉnh lại huy hàm.
Anh ghét nhất là người khác chạm vào người mình.
Lôi Lạc Thần vươn tay cầm lấy tay nữ quân nhân muốn ngăn cô lại, anh ghét cái cảm giác bàn tay phụ nữ sờ soạng trên người anh.
Cao Huy hiếm khi nhìn thấy Lôi Lạc Thần và nữ quân nhân có cử chỉ thân mật, anh liền nhìn Mạnh An Nhi chỉ về hướng Lôi Lạc Thần nói.
- Kìa, người đó có phải là Thiếu Uý Lôi không?
Mạnh An Nhi vui mừng nhìn theo hướng Cao Huy chỉ, vừa nhìn thấy anh toàn thân cô đông cứng.
Cô không thể nào tin nổi những gì mình nhìn thấy, anh Lạc Thần cùng một nữ quân nhân có hành động thân mật.
Cô biết anh có bệnh ưa sạch sẽ, tuyệt đối không để người khác chạm vào người mình, nhất là phụ nữ.
Chỉ có cô là ngoại lệ, nhưng hôm nay anh lại thản nhiên nắm tay cô gái kia, bàn tay đang cầm chặt cái ví YAN bất giác buông lỏng ra, khiến cái ví rơi xuống mặt đất tạo ra âm thanh nặng nề.
"Bịch"
Tiếng vật gì đó rơi xuống mặt đất lôi kéo sự chú ý của mọi người.
Lôi Lạc Thần và cô gái theo phản ứng tự nhiên nhìn về nơi phát ra âm thanh kia.
Nhìn thấy Mạnh An Nhi với vẻ mặt tái xanh nước mắt lưng tròng, Lôi Lạc Thần lo lắng đẩy nữ quân nhân ra sải bước tới trước mặt cô.
- An Nhi, sao em lại ở đây?
Lôi Lạc Thần nhìn cô kinh ngạc hỏi, anh biết cô không thích đến những nơi buồn chán này, xung quanh còn thoang thoảng mùi mồ hôi nồng nặc của quân nhân.
Bình luận facebook