• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Vợ Yêu - Tổng Giám Đốc Phóng Ngựa Tới Đây (1 Viewer)

  • Chương 105

Nghe chồng mình kể về mối tình đầu của anh, cô có cảm giác thật lạ lùng và hết sức ngạc nhiên. Bạch Tuyết nghe kể mê say, bởi vì cô thật sự rất muốn biết nhiều hơn về người đàn ông mang tên là Nhiếp Phong này.

Thực ra, lúc đàn ông thẳng thắn rất mê người, bởi vì lúc đó bọn họ tin tưởng lẫn nhau, cũng bắt đầu giao phó tâm tư và tình cảm cho đối phương rồi.

Mặc dù không biết tình yêu giữa anh và Tân Nhu sẽ đi đến đâu, đến lúc nào sẽ dừng lại nhưng khi đó qủa thực Nhiếp Phong không có suy tính nào mà chỉ muốn một lòng một dạ ở bên cạnh Tân Nhu mà thôi.

Do Khúc Như Hoa bận chăm sóc chồng nên không biết con trai thứ của mình ở trường học đã yêu sớm. Bà vẫn cho rằng Nhiếp Phong chỉ đang giao lưu và vui chơi cùng những công tử người Hoa trong giới xã hội thượng lưu kia mà thôi.

Mãi đến tận ngày tổ chức tang lễ cho chồng, Nhiếp Phong dẫn đến một cô gái ăn mặc trang phục màu đen khá trang trọng bước về phía lễ đường, sau đó lại giới thiệu một chút về cô ấy. Ngay lập tức, Khúc Như Hoa nhận ra con trai bà và cô gái đang đứng trước mặt mình đây có mối quan hệ không bình thường chút nào.

Nghe đến đó, Bạch Tuyết có thể tưởng tượng ra cảnh Khúc Như Hoa phải tức giận thế nào đối với Tân Nhu. Chắc hẳn bà sẽ,nghĩ cô ấy "thừa lúc vắng nhà mà vào" đây.

"Lúc ấy, anh thật sự nghĩ trên thế gian này không có gì anh muốn mà không thể chiếm được." Nhiếp Phong tự giễu cười cợt, nói: "Cũng cho rằng Tân Nhu nhất định cũng chỉ thích một mình anh mà thôi."

Vì vậy, sau này chính anh cũng không nghĩ tới sau này Tân Nhu lại trở về nước tiến vào tập đoàn PLO làm việc. Thậm chí cô bị anh trai Nhiếp Vân mê hoặc mà từ bỏ luôn mối tình sâu đậm đối với Nhiếp Phong anh.

Khi Tân Nhu xuất hiện trước mặt anh lần nữa chính là lúc cô ấy đang mang thai. Thế giới của anh như đổ sụp xuống, bóng tối dần lan rộng thay thế cho chút ánh sáng le lói có từ lúc đầu. Việc bị chính người anh trai và người phụ nữ mình yêu thương nhất đời phản bội chính là một sự sỉ nhục khiến anh không thể nào chấp nhận được.

“Hoài Dương... anh ta cũng có cảm giác giống anh hiện giờ chứ?" Bạch Tuyết nghĩ đến cảnh ngày đó ở trong phòng bệnh Hoài Dương phẫn nộ phát điên khiến cô sợ hãi và lo lắng.

Thời điểm ba Tư bị bỏ tù, công ty phải đối mặt với nguy cơ phá sản mà cậu ta không muốn gặp ai, không chịu nghe điện thoại thì đúng là thế giới sụp xuống, bóng tối bao trùm khắp vũ trụ, thậm chí còn có người không muốn sống nữa.

Nhiếp Phong trầm mặc vài giây, đưa tay mơn trớn gò má Bạch Tuyết. Vảy kết vì bị Hoa Nhị Nhị cào đã bị tróc ra nhưng vết tích màu hồng phấn nhạt vẫn cần thêm một vài ngày nữa mới lành hẳn.

"Nếu như lúc này cậu ta có cảm giác giống như anh lúc đó thì anh tin chắc chẳng bao lâu sau cậu ta cũng sẽ thông suốt thôi." Nhiếp Phong nhàn nhạt lên tiếng.

"Hả?" Bạch Tuyết đang chú ý bàn tay Nhiếp Phong xoa khắp mặt mình nên không nghe rõ anh nói gì.

Nhiếp Phong cười cợt, nói: "Không có gì, có thể chờ Tư Hoài Dương trải qua giai đoạn khó khăn này và có khi cậu ấy sẽ hối hận đến xin lỗi em và yêu cầu giảng hòa thì sao?"

Bạch Tuyết nở nụ cười xinh đẹp, cô cũng hi vọng như vậy.

Anh tiếp tục kể Tân Nhu mang thai tìm đến Nhiếp Phong, khóc lóc với anh rằng chính mình đã yêu Nhiếp Vân từ lâu, cầu xin Nhiếp Phong tha thứ cho cô. Đồng thời, cô cũng hi vọng anh có thể giúp cô ấy tìm cách để hai người đến với nhau vì Khúc Như Hoa hoàn toàn không chấp nhận cô và đứa con cô đang mang trong bụng.

"Khi đó anh đã nhìn Tân Nhu nói “Người em nên tìm không phải anh, phải là anh trai anh mới đúng. Nếu ngay cả người đàn bà và đứa con của chính mình không bảo vệ được thì cũng chứng minh anh ta chưa bao giờ nghĩ đến việc chịu trách nhiệm với em và con em." Nhiếp Phong nhớ lại những lời nói vô tình như dao cắt của mình đối với Tân Nhu lúc trước mà cảm thấy hối hận không dứt. Phải, anh đã hối hận suốt bảy năm trời ròng rã rồi.

"Bởi vì anh cảm thấy bị phản bội cho nên anh nói ra những lời như vậy thì người khác cũng có thể thông cảm thôi." Bạch Tuyết đưa tay ra an ủi, lại nhẹ nhàng ấp tay lên lồng ngực Nhiếp Phong "Giống như khi Hoài Dương nói muốn tuyệt giao với em, em cũng không trách cậu ấy mà trái lại cảm thấy rất hối hận. Em tin lúc đó Tân Nhu nhất định sẽ hiểu cho nỗi lòng của anh lúc đó."

Nhiếp Phong nắm chặt đôi tay Bạch Tuyết đang đặt lên lồng ngực của mình và bắt đầu xoay tay "Có thể là vậy nhưng sau lần gặp mặt đó, Tân Nhu và anh trai anh cũng dường như mất tăm mất tích. Nửa năm sau, anh trai và Đái Kiều Nhu đính hôn. Một năm sau, có một người phụ nữ trung niên cầm một phong thư đi tới trước mặt mẹ anh, nói bà được Tân Nhu nhờ đưa đứa con mới sinh này về nhà họ Nhiếp."

Biết được chuyện này, Nhiếp Phong cố ý về nước nhìn đứa bé nhưng anh không gặp được mẹ của nó cũng như không có cơ hội nói tiếng xin lỗi.

"Vào ngày Học Văn lên hai tuổi, anh trai đột nhiên không nói lời từ biệt, bỏ ngang hai cuộc họp quan trọng, trở về nhà thu gom vài thứ và lái xe đi. Trước khi đi, anh ấy nói muốn đến một chỗ và kết quả là xảy ra tai nạn xe cộ." Giọng Nhiếp Phong có chút cao hơn bình thường "Anh ta để lại một chiếc nhẫn kim cương thì anh cho Đái Kiều Nhu làm nhẫn kết hôn, còn dẫn em đến cửa hàng châu báu kia thì cho em chọn cặp nhẫn cao quý kia đấy."

Bạch Tuyết hơi kinh ngạc nâng nửa người trên của mình lên nhìn gương mặt tuấn tú của Nhiếp Phong bình tĩnh không lay động "Nhẫn kia là của anh trai anh và... Tân Nhu?"

"Thật buồn cười là tên tiếng Anh của Tân Nhu lại trùng tên với Đái Kiều Nhu như vậy thậm chí ngay cả cái tên cũng giống chữ Nhu." Nhiếp Phong thở dài, giống như sau khi nói ra chuyện cũ này thì trong lòng cũng như buông thả xuống “Cho nên lúc anh trai cưới Đái Kiều Nhu, anh từng hoài nghi rằng có phải là anh ấy khó có thể quên Tân Nhu hay không mà người phụ nữ mới cưới này lại trùng hợp có cái tên giống với Tân Nhu như vậy. Nhưng nếu anh trai anh thật sự yêu Tân Nhu thì tại sao khi Tân Nhu mang thai mà anh lại không cưới cô ấy đây? Và tại sao sau khi Tân Nhu rời đi, anh ta tại sao lại không đi tìm mà trái lại rất nhanh kết hôn với người phụ nữ khác cơ chứ?"

Năm đó chính vì những nghi vấn này khiến Nhiếp Phong phát điên. Anh thậm chí không thể chập nhận sự thật rằng Nhiếp Vân đã rời đi khỏi thế gian này.

Nhưng nhìn mẹ đau lòng lại ôm đứa cháu trai mới hơn hai tuổi trong lòng khiến anh không thể để mình buồn rầu quá lâu. Anh cũng nhanh chóng về nước tiếp nhận tập đoàn PLO, lần nữa chống đỡ lấy sự nghiệp nhà họ Nhiếp.

"Nói về ẩn tình bên trong, thực ra anh chỉ là vai phụ mà vai chính phải là anh trai anh và Tân Nhu. Vì vậy cũng không có gì kể tiếp được." Nhiếp Phong nhìn Bạch Tuyết mỉm cười "Thất vọng sao? Một người đàn ông tốt như vậy mà lại không có ai thèm."

Bạch Tuyết đau lòng nhìn nụ cười trên mặt Nhiếp Phong, có thể lúc này anh chưa soi gương xem qua nụ cười của anh có bao nhiêu giả tạo, rõ ràng từng đường nét trên khuôn mặt cương nghị kia tràn ngập tự trách cùng bi thương.

Đưa tay ra ôm chặt eo Nhiếp Phong, Bạch Tuyết vùi mặt mình trong ngực anh.

"Không phải các bộ phim Hàn Quốc đều diễn nam chính là dành cho nữ chính, còn nam phụ là để cho khán giả yêu sao? Ông trời nhất định để anh lạc đàn, sau đó chờ em tới đón." Bạch Tuyết mặt dày nói.

Lồng ngực Nhiếp Phong chấn động, anh nở nụ cười.

"Như vậy anh có thể lý giải thành thế này, thực ra là em yêu anh? Hoặc là em đang chuẩn bị yêu anh?" Nhiếp Phong trêu ghẹo hỏi.

Bạch Tuyết ngẩng mặt lên nhìn gương mặt Nhiếp Phong, nghiêm túc nói: "Bốn năm trước em đã yêu anh, anh không biết sao?"

Nhiếp Phong vốn đang nắm cánh tay Bạch Tuyết ngưng trệ trên không trung thì khi nghe cô nói thế, nụ cười cũng cứng đờ trên mặt.

"Trong chuyện của người khác thì anh là vai phụ nhưng chuyện tình của chính mình thì anh chính là nhân vật chính." Bạch Tuyết lại lần nữa áp mặt mình kề sát vào lồng ngực Nhiếp Phong "Cho nên, hiện tại chúng ta là nhân vật chính, hãy cố gắng diễn một vở ái tình kịch tính hơn đi."

Diễn một vở kịch sao? Vở ái tình kịch tính hơn sao? Là diễn hay là thật? Nhiếp Phong bị Bạch Tuyết làm cho hồ đồ rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tổng Tài Hắc Bang Cưng Chiều Vợ Yêu
Vợ Yêu Của Tần Tổng
  • Ta Là Đại Boss
Tổng Tài Chỉ Yêu Mỗi Vợ
Cô Vợ Câm : Tổng Tài, Hãy Yêu Đi!
Tổng Tài Chỉ Yêu Mỗi Vợ

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom