Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43
Sáng hôm sau, Dư Thị có một cuộc kiểm tra khảo sát lớn, ngoài Nha Hi cùng Anh Thảo ra mọi người trong phòng kế toán đều bị điều tra về việc thiếu hụt. Cả một ngày hầu như Anh Thảo và Nha Hi chỉ có thể ngồi tám chuyện ở đại sảnh, chứ chẳng làm gì. Bởi phòng kế toán đang bị lục soát, còn cả bị lấy cung nữa kìa, trông thật đáng sợ quá đi.
"Chị nè, như vậy có hơi quá không?" Nha Hi nhìn thấy tình hình không được tốt kia, thật sự bị doạ chi xanh mặt.
"Không đâu" Hà Anh Thảo lắc đầu "Mấy vụ này ở công ty ngoài cũng khá nhiều rồi, mà ở Dư Thị thì đây là lần đầu tiên đấy."
Tham nhũng ngân sách, mỗi tháng mười triệu suy ra cả năm cũng lên hơn mười triệu, còn chưa biết việc tham nhũng này bắt đầu từ khi nào. Dư tổng không mạnh tay thì không thể răng đe được nhân viên, nhưng mà như này thì quả thật hơi đáng sợ nha. Những bộ phần khác cũng tò mò nghe ngóng tình hình, Dư Thị hôm nay có vẻ ồn ào hơn mọi khi. Các nhân viên bộ phận khác cũng đến ngồi dò hỏi tình hình của các cô, trưởng phòng Lâm bị tố tham nhũng thương mại nên bị bắt đi, cả phó trưởng phòng cũng bị giải đi.
Khi bị giải đi, đi ngang qua chỗ Nha Hi ngồi ở đại sảnh, cô Lâm dừng chân, ánh mắt rất tức giận trừng trừng Huỳnh Nha Hi. Rõ ràng là nên đề phòng, Lâm Tú quá là sơ hở, còn có Hà Anh Thảo ngồi bên cạnh, trông sắc mặt có vẻ như khoẻ hơn rồi. Lâm Tú bật cười khẽ giọng "Dư phu nhân, cô làm tôi bất ngờ quá."
"..." Huỳnh Nha Hi mím môi, không biết nên nói cái gì, Hà Anh Thảo ở một bên muốn bảo vệ Nha Hi liền lên tiếng "Nếu trưởng phòng Lâm không làm thì không có cái để Nha Hi bắt, cho nên không có gì quá bất ngờ đâu."
Hà Anh Thảo lên tiếng, Lâm Tú nhìn thấy liền buồn cười, giương lên gương mặt hiểm độc "Cô khoẻ thật rồi nhỉ? Hà Anh Thảo, Hạ thiếu nhìn thấy cô khoẻ như vậy chắc sẽ vui lắm."
Lâm Tú dứt lời, bước chân rời đi cùng những người giám sát, Hà Anh Thảo hơi giựt mình, nhắc đến Hạ thiếu lúc nào Hà Anh Thảo cũng bị doạ. Còn có, cô ta nói cái gì? Hạ thiếu nhìn thấy? Anh ta còn không có về Việt Nam. Thấy Anh Thảo thất thần, Nha Hi liền vỗ lưng Anh Thảo an ủi "Không có gì đâu, chị yên tâm."
Đúng vậy, Dư Thế Phàm bảo vệ cô rất tốt, còn có Trương Thế Thành nữa. Hạ Minh Quân cũng không có quay về Việt Nam, tại sao cô mãi phải sợ hắn như vậy chứ? Chuyện đó đã là chuyện của quá khứ rồi.
Hà Anh Thảo nâng môi cười, đúng vậy, cô sẽ không sao nữa.
Buổi chiều, Dư Thế Phàm bỗng mời Hà Anh Thảo đi ăn, Hà Anh Thảo còn tưởng mình sẽ làm bóng đèn chuẩn bị được hai vợ chồng này cho ăn cơm tró. Khi đến được nhà hàng "Bốn mùa", nhìn nhân vật đang ngồi đợi sẵn ở bàn ăn mới chợt hiểu ra.
Thì ra là có cả Trương Thế Thành, như thế thì thật là không may nga, nếu cô để lộ ra biểu cảm gì trên mặt đối với Trương Thế Thành, cô gái Huỳnh Nha Hi kia chắc chắn sẽ trêu cô ngay. Nghĩ thế, trên mặt Hà Anh Thảo liền trắng bệch, cô muốn đi về, bỗng không muốn ăn cơm Dư tổng mời nữa.
"Chị Anh Thảo nha" Nha Hi chưa gì đã gọi cô với giọng nói cực kì mờ ám, Anh Thảo phải thật bình tĩnh nhất ngồi vào vị trí ngay bên cạnh Trương Thế Thành. Nha Hi cùng Thế Phàm ngồi ở phía đối diện, vừa vặn được vị trí Trương Thế Thành đã hỏi "Muốn ăn gì?"
Anh Thảo nhanh trả lời "Gì cũng được."
"Thế..." Trương Thế Thành cùng Dư Thế Phàm lựa món, Nha Hi nhìn thấy toàn bộ e ngại của Anh Thảo, gương mặt hiện rất là quỷ dị "Ahihi."
"Hửm?" Dư Thế Phàm nghe thấy Nha Hi cười liền ngạc nhiên "Có chuyện gì vui hử?"
Nha Hi lắc đầu, vu vơ đáp "Hông có gì đâu" Trong khi sắc mặt của Anh Thảo thật sự đã đen xì như cục than, Thế Thành cùng Thế Phàm nói về chuyện kiểm soát của Dư Thị hôm nay. Hai người đàn ông bàn chuyện công việc, bên cạnh có cô gái nhỏ ngồi lắng nghe. Nhìn ở phía nào cũng rất giống hẹn hò đôi, Trương Thế Thành còn bốc vỏ tôm cho Hà Anh Thảo, thật sự là rất ân cần.
Nha Hi đúng là không thể để yên, liền trêu một câu "Bác sĩ Trương với chị Hà thật sự rất hợp nha."
Hà Anh Thảo cặm cụi ăn thịt tôm, không có thèm nghe thêm giọng nói chanh như chua chín mùi của Nha Hi, nhưng hai gò mà của cô vẫn bắt đầu nóng. Trương Thế Thành lại rất vui với trêu ghẹo của Nha Hi "Dư phu nhân cũng nghĩ thế à?"
"Đúng vậy" Nha Hi giương cao nụ cười "Tôi thấy chỉ có mỗi bác sĩ Trương có thể đàm áp được chị Hà."
"Này Huỳnh Nha Hi" Hà Anh Thảo ngẩn đầu, gương mặt đen xì đe doạ, ánh mắt Anh Thảo như muốn nhắn nhủ rằng "Xin em hãy giữ im cái miệng."
Nha Hi nhướng mi, rất thẳng thừng đáp lại bằng ánh mắt "Không bao giờ."
"À nè bác sĩ Trương" Nha Hi lại tiếp tục tấn công "Bác sĩ Trương thấy chị ấy thế nào?"
"Thì có hơi cứng đầu còn có..."
Hà Anh Thảo muốn ngăn lại hai con người này nói chuyện, nhưng chẳng thể nào xen vô được, lập tức hướng ánh mắt đến cầu cứu Dư tổng. Dư Thế Phàm lại ngồi nhâm nhi rượu đỏ rất nhàng nhã xem, Hà Anh Thảo tức chết được, ngay từ đầu không nên đồng ý đi ăn nha, cái gì mà đi ăn nhẹ buổi chiều sau một ngày bị khảo sát chứ?!
"Nhưng mà sống chung tuy không lâu nhưng cũng khá hợp tính."
Hà Anh Thảo cứng người, nhìn Trương Thế Thành cực kì thản nhiên, còn phía đối diện là Huỳnh Nha Hi với đôi mắt ngạc nhiên đến há hốc, nhanh chóng chuyển sang vẻ mặt quỷ quái "Ôi dà ôi dà, chị Hà sống chung cùng bác sĩ Trương nga, chậc chậc chậc."
Điên mất, Hà Anh Thảo điên mất thôi.
Còn tiếp...
_ThanhDii
"Chị nè, như vậy có hơi quá không?" Nha Hi nhìn thấy tình hình không được tốt kia, thật sự bị doạ chi xanh mặt.
"Không đâu" Hà Anh Thảo lắc đầu "Mấy vụ này ở công ty ngoài cũng khá nhiều rồi, mà ở Dư Thị thì đây là lần đầu tiên đấy."
Tham nhũng ngân sách, mỗi tháng mười triệu suy ra cả năm cũng lên hơn mười triệu, còn chưa biết việc tham nhũng này bắt đầu từ khi nào. Dư tổng không mạnh tay thì không thể răng đe được nhân viên, nhưng mà như này thì quả thật hơi đáng sợ nha. Những bộ phần khác cũng tò mò nghe ngóng tình hình, Dư Thị hôm nay có vẻ ồn ào hơn mọi khi. Các nhân viên bộ phận khác cũng đến ngồi dò hỏi tình hình của các cô, trưởng phòng Lâm bị tố tham nhũng thương mại nên bị bắt đi, cả phó trưởng phòng cũng bị giải đi.
Khi bị giải đi, đi ngang qua chỗ Nha Hi ngồi ở đại sảnh, cô Lâm dừng chân, ánh mắt rất tức giận trừng trừng Huỳnh Nha Hi. Rõ ràng là nên đề phòng, Lâm Tú quá là sơ hở, còn có Hà Anh Thảo ngồi bên cạnh, trông sắc mặt có vẻ như khoẻ hơn rồi. Lâm Tú bật cười khẽ giọng "Dư phu nhân, cô làm tôi bất ngờ quá."
"..." Huỳnh Nha Hi mím môi, không biết nên nói cái gì, Hà Anh Thảo ở một bên muốn bảo vệ Nha Hi liền lên tiếng "Nếu trưởng phòng Lâm không làm thì không có cái để Nha Hi bắt, cho nên không có gì quá bất ngờ đâu."
Hà Anh Thảo lên tiếng, Lâm Tú nhìn thấy liền buồn cười, giương lên gương mặt hiểm độc "Cô khoẻ thật rồi nhỉ? Hà Anh Thảo, Hạ thiếu nhìn thấy cô khoẻ như vậy chắc sẽ vui lắm."
Lâm Tú dứt lời, bước chân rời đi cùng những người giám sát, Hà Anh Thảo hơi giựt mình, nhắc đến Hạ thiếu lúc nào Hà Anh Thảo cũng bị doạ. Còn có, cô ta nói cái gì? Hạ thiếu nhìn thấy? Anh ta còn không có về Việt Nam. Thấy Anh Thảo thất thần, Nha Hi liền vỗ lưng Anh Thảo an ủi "Không có gì đâu, chị yên tâm."
Đúng vậy, Dư Thế Phàm bảo vệ cô rất tốt, còn có Trương Thế Thành nữa. Hạ Minh Quân cũng không có quay về Việt Nam, tại sao cô mãi phải sợ hắn như vậy chứ? Chuyện đó đã là chuyện của quá khứ rồi.
Hà Anh Thảo nâng môi cười, đúng vậy, cô sẽ không sao nữa.
Buổi chiều, Dư Thế Phàm bỗng mời Hà Anh Thảo đi ăn, Hà Anh Thảo còn tưởng mình sẽ làm bóng đèn chuẩn bị được hai vợ chồng này cho ăn cơm tró. Khi đến được nhà hàng "Bốn mùa", nhìn nhân vật đang ngồi đợi sẵn ở bàn ăn mới chợt hiểu ra.
Thì ra là có cả Trương Thế Thành, như thế thì thật là không may nga, nếu cô để lộ ra biểu cảm gì trên mặt đối với Trương Thế Thành, cô gái Huỳnh Nha Hi kia chắc chắn sẽ trêu cô ngay. Nghĩ thế, trên mặt Hà Anh Thảo liền trắng bệch, cô muốn đi về, bỗng không muốn ăn cơm Dư tổng mời nữa.
"Chị Anh Thảo nha" Nha Hi chưa gì đã gọi cô với giọng nói cực kì mờ ám, Anh Thảo phải thật bình tĩnh nhất ngồi vào vị trí ngay bên cạnh Trương Thế Thành. Nha Hi cùng Thế Phàm ngồi ở phía đối diện, vừa vặn được vị trí Trương Thế Thành đã hỏi "Muốn ăn gì?"
Anh Thảo nhanh trả lời "Gì cũng được."
"Thế..." Trương Thế Thành cùng Dư Thế Phàm lựa món, Nha Hi nhìn thấy toàn bộ e ngại của Anh Thảo, gương mặt hiện rất là quỷ dị "Ahihi."
"Hửm?" Dư Thế Phàm nghe thấy Nha Hi cười liền ngạc nhiên "Có chuyện gì vui hử?"
Nha Hi lắc đầu, vu vơ đáp "Hông có gì đâu" Trong khi sắc mặt của Anh Thảo thật sự đã đen xì như cục than, Thế Thành cùng Thế Phàm nói về chuyện kiểm soát của Dư Thị hôm nay. Hai người đàn ông bàn chuyện công việc, bên cạnh có cô gái nhỏ ngồi lắng nghe. Nhìn ở phía nào cũng rất giống hẹn hò đôi, Trương Thế Thành còn bốc vỏ tôm cho Hà Anh Thảo, thật sự là rất ân cần.
Nha Hi đúng là không thể để yên, liền trêu một câu "Bác sĩ Trương với chị Hà thật sự rất hợp nha."
Hà Anh Thảo cặm cụi ăn thịt tôm, không có thèm nghe thêm giọng nói chanh như chua chín mùi của Nha Hi, nhưng hai gò mà của cô vẫn bắt đầu nóng. Trương Thế Thành lại rất vui với trêu ghẹo của Nha Hi "Dư phu nhân cũng nghĩ thế à?"
"Đúng vậy" Nha Hi giương cao nụ cười "Tôi thấy chỉ có mỗi bác sĩ Trương có thể đàm áp được chị Hà."
"Này Huỳnh Nha Hi" Hà Anh Thảo ngẩn đầu, gương mặt đen xì đe doạ, ánh mắt Anh Thảo như muốn nhắn nhủ rằng "Xin em hãy giữ im cái miệng."
Nha Hi nhướng mi, rất thẳng thừng đáp lại bằng ánh mắt "Không bao giờ."
"À nè bác sĩ Trương" Nha Hi lại tiếp tục tấn công "Bác sĩ Trương thấy chị ấy thế nào?"
"Thì có hơi cứng đầu còn có..."
Hà Anh Thảo muốn ngăn lại hai con người này nói chuyện, nhưng chẳng thể nào xen vô được, lập tức hướng ánh mắt đến cầu cứu Dư tổng. Dư Thế Phàm lại ngồi nhâm nhi rượu đỏ rất nhàng nhã xem, Hà Anh Thảo tức chết được, ngay từ đầu không nên đồng ý đi ăn nha, cái gì mà đi ăn nhẹ buổi chiều sau một ngày bị khảo sát chứ?!
"Nhưng mà sống chung tuy không lâu nhưng cũng khá hợp tính."
Hà Anh Thảo cứng người, nhìn Trương Thế Thành cực kì thản nhiên, còn phía đối diện là Huỳnh Nha Hi với đôi mắt ngạc nhiên đến há hốc, nhanh chóng chuyển sang vẻ mặt quỷ quái "Ôi dà ôi dà, chị Hà sống chung cùng bác sĩ Trương nga, chậc chậc chậc."
Điên mất, Hà Anh Thảo điên mất thôi.
Còn tiếp...
_ThanhDii
Bình luận facebook