Lăng Thiếu Nghị nhìn Lăng Thiếu Đường, trên mặt nở một nụ cười tà ác, hắn nhàn nhạt nói: "Đầu tiên anh phải lập tức hạ lệnh đóng tất cả đường và thiết bị theo dõi trên không! Còn nữa, ra lệnh cho người của anh không được phép hành động thiếu suy nghĩ!"
"Không thành vấn đề!" Lăng Thiếu Đường uy nghiêm nói. Ngay sau đó, gọi một cuộc điện thoại, thông báo rõ ràng, anh nhìn về phía Lăng Thiếu Nghị: "Tiếp theo cậu muốn thế nào?"
Tay Lăng Thiếu Nghị khẽ vuốt khuôn mặt Kỳ Hinh, sau đó cố ý nhìn Lăng Thiếu Đường đột nhiên thay đổi sắc mặt, thật là thú vị, hắn mong chờ ngày lâu lắm rồi.
Hắn mỉm cười, liếc mắt ra hiệu cho một tên đặc công bên cạnh, sau đó, đặc công lấy từ trong ngực ra một thứ, ném về phía Lăng Thiếu Đường.
Lăng Thiếu Đường vững vàng bắt được vật kia.
"Đây là một phần tài liệu hình ảnh, thật ra nó là hình ảnh chụp một vị trí xác định, cũng là nơi sẽ giam giữ Kỳ Hinh, tôi cho phép cả bốn người các anh cùng tham gia trò chơi này, lqd nhưng không cho phép sử dụng vệ tinh định vị, không được phái người theo dõi!" Lăng Thiếu Nghị cười lớn, sảng khoái nói quy tắc trò chơi.
"Này, tôi nói này Lăng Thiếu Nghị, cậu như vậy là không công bằng!" Cung Quý Dương nhướn mày, nói to, đáy mắt thâm sâu lo lắng cho sự an toàn của Kỳ Hinh.
"Công bằng? Cái gì là công bằng? Hừ! Tôi nhớ nhóm bốn người các anh có khả năng lớn phát triển công ty để kiêu ngạo với thế giới, chỉ điểm đó thôi trò chơi này sẽ không làm khó các anh! A..., đúng rồi, anh cả, ddlqd hình như chỉ còn gần hai tiếng nữa sẽ diễn ra hôn lễ của anh, chúc anh may mắn, nếu đến trước giờ diễn ra hôn lễ mà vẫn không tìm thấy Kỳ Hinh, vậy thật đáng tiếc, Kỳ Hinh - - chỉ có thể về tôi!"
Lăng Thiếu Nghị tỏ vẻ thương xót nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Kỳ Hinh, trong mắt lộ rõ ham muốn chiến giữ.
"Nếu cậu dám làm hại Hinh Nhi, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!" Lăng Thiếu Đường nắm chặt tay thành quả đấm, toàn thân tản ra sức mạnh hung ác giống như dã thú, nhưng Kỳ Hinh bất hạnh ở trong tay hắn, anh chỉ có thể là hành động tùy theo hoàn cảnh.
Lăng Thiếu Nghị dùng súng chặn Kỳ Hinh, chậm rãi đưa cô rời khỏi phòng nghỉ.
"Anh cả, làm sao tôi có thể cam lòng mà làm hại Kỳ Hinh, anh yên tâm, nếu anh không đến đúng giờ như quy định, như thế tôi sẽ chậm rãi thưởng thức cô dâu của anh, lqd nếm thử Hinh Nhi của anh rốt cuộc ngọt bao nhiêu, ngọt đến mức nào mà khiến anh nhanh chóng quên An Vũ Ân phong *** bầu bạn trên giường kia!"
Kèm với tiếng cười to của Lăng Thiếu Nghị là ngôn ngữ mờ ám, hắn ép Kỳ Hinh cùng đi lên tiến trực thăng đến cứu viện, thời điểm sắp rời khỏi, hắn lạnh lùng nói: "Anh cả, ngàn vạn lần anh đừng cố vi phạm quy tắc trò chơi... bởi vì, nơi này của tôi có thể giám sát chính xác tín hiệu của thiết bị."
Bởi vì Lăng Thiếu Đường đã hạ lệnh, cho nên hệ thống theo dõi đều đã tắt, tất cả bảo vệ, sát thủ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ddlqd chỉ có thể trừng mắt nhìn chiếc trực thăng bay thẳng lên trời.
"Ầm - -" Một tiếng vang thật lớn, Lăng Thiếu Đường dùng tay đập trên mặt bàn trang điểm, vì phẫn nộ mà gân xanh nổi lên khác thường.
Lần đầu tiên, từ lúc sinh ra đây là lần đầu tiên anh tay trắng không có kế sách như vậy, trơ mắt nhìn Kỳ Hinh bị cướp đi, vậy mà không có cách nào hành động!
Lãnh Thiên Dục, Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng xuất hiện loại cảm giác này, vì Lăng Thiếu Đường và Kỳ Hinh, từ trước tới nay cũng là lần đầu bọn họ nén giận.
"Lăng Thiếu Nghị, nếu cậu dám nghịch lửa, vậy đừng trách tôi không nghĩ tới tình anh em!"
Nháy mắt, gương trên bàn trang điểm theo tiếng mà vỡ vụn - -
"Thiếu Đường, dưới chân cậu - -" Hoàng Phủ cao giọng nói.
Lăng Thiếu Đường híp mắt, cúi đầu thì thấy một chiếc đĩa CD dưới chân mình.
Khi thấy chiếc đĩa, đột nhiên anh nhớ tới lời An Vũ Ân đã từng nói, đây chẳng phải là chứng cứ tố cáo Thiếu Nghị phạm tội của Tuyên Tử Dương hay sao? lqd Cha sứ vội vàng đưa cho Kỳ Hinh, mà nhất định Kỳ Hinh vì Lăng Thiếu Nghị đột nhập vào đây, sau đó nhét vào phía dưới bàn trang điểm.
"Hinh Nhi, chờ anh!" Lăng Thiếu Đường nắm chặt chiếc đĩa CD.
****
Lúc Kỳ Hinh được cởi bịt mắt, cô phát hiện mình bị đưa tới một nơi ánh sáng mờ mịt.
Kỳ Hinh đứng dậy, nhìn bốn phía xung quanh, nơi này giống như một rương gỗ lớn khép kín, thật là là một căn phòng, cô cố gắng làm cho đôi mắt thích ứng với hoàn cảnh.
Cửa phòng mở ra, Lăng Thiếu Nghị điềm đạm tươi cười đi về phía Kỳ Hinh.
"Thiếu Nghị, cuối cùng anh muốn làm gì?" Kỳ Hinh từng bước lùi về phía sau vặn hỏi.
"Muốn làm cái gì? Thật ra rất đơn giản, tôi muốn Lăng Thiếu Đường chết!" Đáy mắt Lăng Thiếu Nghị tỏa ra sự lạnh lẽo u ám, Kỳ Hinh lại càng run lên.
"Thiếu Nghị, là anh thay đổi hay tôi vẫn không nhìn thấu anh? Thật không ngờ anh lại là người như vậy, anh - -" Trong giọng nói của Kỳ Hinh ẩn chứa đau lòng.
Lăng Thiếu Nghị tới gần Kỳ Hinh, bất chấp sự phản ứng của cô lập tức ôm chặt cô vào trong ngực, "Hinh Nhi, em phải tin tưởng tôi, tôi đối với em là thật, sự xuất hiện của em hoàn toàn phá hỏng kế hoạch báo thù của tôi, vì không muốn em bị thương, tôi không tiếc toàn bộ chi phí đưa em rời khỏi Lăng Thiếu Đường, nhưng vì cái gì? Vì điều gì mà hai năm sau em lại trở về?"
Kỳ Hinh không thể tin nhìn Lăng Thiếu Nghị: "Anh - - lúc đó anh lại - -"
"Đúng, tôi hận Lăng Thiếu Đường, cũng hận Lăng Diệu Hồng, cho nên tôi không chỉ muốn Lăng thị suy đổ, mà càng muốn Lăng Thiếu Đường chết, cho nên tôi mới liều lĩnh thông qua tổ chức phi pháp dụ dỗ Kỳ thị mắc lừa. Mục đích chính là muốn Lăng thị chao đảo, không nghĩ rằng Lăng Thiếu Đường có biện pháp, gánh vác mọi oan uổng, có thể chuyển bại thành thắng!" Vừa nghĩ đến đây, Lăng Thiếu Nghị không kìm nén được giận dữ.
"Lăng Thiếu Nghị, tôi không ngờ rằng anh đê tiện như thế, uổng công tôi coi anh là tri kỷ tốt nhất!" Kỳ Hinh tức giận đến mức toàn thân run rẩy không ngừng.
Bình luận facebook