Không khí bữa ăn tối có chút quái dị, mặc dù mọi người đều chuyện trò vui vẻ, nhưng Dung Thi Âm vẫn có cảm giác hoảng sợ trong lòng.
Dung Thi Tinh buông đũa xuống, nhìn về phía Lăng Thiếu Nghị, ánh mắt hơi khác thường.
Mà Dung Thi Âm luôn nhạy cảm cũng nhận ra điều này, cô sợ đến chẳng dám thở mạnh một hơi, chị ấy muốn nói điều gì sao?
Hay là muốn chất vấn A Nghị, cứ như vậy mà nói, ba mẹ chẳng phải sẽ biết sao?
Lăng Thiếu Nghị phát hiện cô đang nơm nớp lo sợ, anh gắp miếng thịt đặt trong bát của cô, nhẹ giọng nói:
“Âm Âm, ăn nhiều một chút, em gầy quá!”
Một loạt động tác liền mạch làm người ta không khỏi hoài nghi quan hệ giữa hai người.
Dung Thi Âm nhìn thức ăn trong bát, cắn môi, cúi đầu, lặng lẽ ăn cơm, không nói một lời.
“A Nghị...”
Dung Thi Tinh mở miệng, đối với việc A Nghị thiên vị trong lòng cô rất khó chịu, nhưng người ngồi trước mặt dù sao cũng là em gái của mình, còn nữa, bối cảnh nhà A Nghị có lẽ còn vượt xa tưởng tượng của mình, không đơn giản giống người bình thường như vậy, vô cùng phúc tạp.
“Lần trước anh giúp em sửa phương án rất tuyệt, sau khi chủ quản thấy lập tức tiến hành, còn rất tán thưởng em!”
Thật ra thì, lần này cô ta trở về là có mục đích khác.
Sau khi ba Dung nghe xong, cùng mẹ Dung hai mắt nhìn nhau, ngay sau đó nhìn về phía Lăng Thiếu Nghị hỏi:
“Ah? A Nghị, cháu hiểu về phương diện này sao?”
“Ba...”
Dung Thi Tinh vội vàng chen lời: “Ba không biết A Nghị tài giỏi thế nào đâu, chủ quản của bọn con nổi danh hay soi mói, phương án không qua tay ông ta bốn, năm lần thì sẽ không thông qua, không ngờ phương án đêm đó A Nghị sửa giúp con, một lần đã thông qua, chủ quản liên tục khen con là chuyên gia trong phương diện này!”
“Thật sao? A Nghị, chàng trai này thật đúng là không đơn giản?”
Mẹ Dung cười híp mắt nhìn Lăng Thiếu Nghị, bà đã sớm cảm thấy... Trên người chàng trai này có khí chất không giống người thường, chỉ là cậu ta không nhắc đến thân thế của mình với người khác, bà cũng không có cách nào hỏi tiếp.
Nhưng mà, phụ nữ dù sao cũng là phụ nữ, bà cũng có một thời là cô gái hoài xuân ngây thơ, tâm tư của hai cô con gái làm sao bà lại không nhìn ra, nhất là con nhóc Âm Âm, từ ánh mắt ngượng ngùng của con gái, bà là mẹ dĩ nhiên là biết trong lòng con nhóc này thích A Nghị.
Chỉ là...
Mẹ Dung nhìn về phía ba Dung, nếu như A Nghị chỉ là một người bình thường hoặc là một người nghèo, ông già này sẽ đồng ý để hai chúng nó qua lại sao?
Nghĩ tới đây, đuôi lông mày của mẹ Dung hiện rõ vẻ ưu sầu.
Lăng Thiếu Nghị nghe mọi người nói xong, cười nhạt nói: “Cháu cũng không phải là rất hiểu rõ, chỉ đơn giản là có chút hứng thú thôi!”
“Như vậy, A Nghị...”
Vẻ mặt Dung Thi Tinh hưng phấn nhìn anh nói:
“Vậy lần này, ngày đấu thầu cũng rất nhanh sẽ đến, A Nghị, anh tới Lăng Thị giúp em một tay, với năng lực của anh nhất định sẽ được khẳng định!”
Đây mới là mục đích chính cô về nhà lần này, cô hy vọng có thể đưa A Nghị đi, dù sao một người đàn ông giống như anh chỉ ở cửa hàng bánh ngọt của ba giúp việc, thì chẳng phải sẽ uất ức anh sao?"
“Đến Lăng thị?”
Động tác gắp thức ăn của Lăng Thiếu Nghị thoáng dừng lại một chút, chỗ sâu nhất trong đáy mắt chợt lóe lên.
“Đúng vậy, anh không phải muốn biết công ty Thode đấy đến tột cùng là có bối cảnh gì sao? Nếu hiếu kỳ như vậy, tại sao không đến Lăng thị làm việc, em nghĩ, một người có năng lực như anh, đến Lăng thị bọn em làm việc nhất định sẽ tiền đồ rộng mở!”
Dung Thi Tinh càng nghĩ càng đắc ý, cô ta đang mơ ước được ngày ngày cùng anh đi làm.
Dung Thi Âm ngồi một bên ăn cơm khẽ giật mình, động tác ăn cơm cũng từ từ biến thành đứt quãng, trong mắt cực kỳ phúc tạp.
Lăng Thiếu Nghị lập tức nghĩ đến chuyện trước kia, anh toàn ở tổng bộ Lăng thị, phân bộ ở Đài Loan anh chỉ đi một lần, nhưng cũng là nhiều năm trước rồi, như vậy tên Johnny Hanks mới nhậm chức kia cũng không nhận ra mình.
Chỉ là... Trái tim mình có thể buông xuống mọi việc sao?
“Tôi nghĩ, tôi không thích hợp đi nơi đó!” Sau một lúc lâu, anh mới mở miệng cự tuyệt.
Nếu như có thể, anh tình nguyện muốn tìm một nơi cách xa Lăng thị, hoặc là cách xa tứ đại tài phiệt.
Thế nhưng, chi nhánh của tứ đại tài phiệt lại phân bố trên toàn thế giới, mặc dù sản nghiệp kinh doanh của mỗi tài phiệt khác nhau, nhưng lại liên kết thành một cái lưới khổng lồ, phần lớn các hạng mục được đưa lên internet, tạo thành một thành lũy không chịu tác động của thế giới bên ngoài.
“Tại sao lại không thích hợp?”
Dung Thi Tinh nghe xong, lần nữa buông đũa xuống, vội vã hỏi.
“A Nghị, chủ quản bọn em nói, thông qua phương án đó có thể nhìn ra người làm có không dưới mười năm kinh nghiệm, anh nói, một nhân tài giống như anh làm sao em có thể không tích cực đề cử?”
“Đúng vậy nha, A Nghị, bác cảm thấy để cháu làm việc ở cửa hàng bánh ngọt thật là uất ức cho cháu!”
Mẹ Dung cũng cực kỳ đồng ý, dù sao thì người tìm chỗ cao mà đi, Lăng thị mang tính chất là nhà tài phiệt quốc tế, nơi đó cũng không phải người bình thường có thể đi vào, đã có cơ hội như vậy thì cứ thử đi.
Ba Dung nghe được lại mất hứng, ông buông đôi dũa trong tay xuống, bất mãn nói:
“Làm sao? Cửa hàng bánh ngọt của tôi là cái miếu nhỏ sao? Để A Nghị làm việc ở đấy rất uất ức nó sao?”
“Ai nha, tôi nói cái ông già này, A Nghị người ta còn trẻ như vậy, ông thật muốn ngăn cản tiền đồ của nó sao? Tôi xem ông thật đúng là một lão già hồ đồ!” Mẹ Dung trừng mắt liếc ba Dung một cái nói.
Bình luận facebook