Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13
Sở Nam đem những chữ viết bằng máu trên mảnh vải trắng đọc xong ba lượt, nhìn thấy chữ “Ài…” kia thì trong lòng thầm suy nghĩ, lại tự nói:
- Ma Đạo Tử tiền bối hẳn đang cảm thán bởi vì lão thiên chết tiệt lại đùa giỡn với ông ta như vậy, đúng là tạo hóa trêu người mà!
- Ma Đạo Tử tiền bối quả là một tuyệt thế thiên tài, mới hơn bốn mươi tuổi đã tấn chức Võ Tôn, sau khi kinh mạch đứt đoạn không ngờ lại tự mình nghĩ ra võ quyết nghịch thiên, nếu không phải tại ả nữ nhân Thanh Phượng và tên Huyền Vô Kỳ của Thiên Nhất Tông kia thì Ma Đạo Tử tiền bối nói không chừng còn có thể trở thành Võ Thần trong truyền thuyết…..
Nghĩ đến đây, Sở Nam lại nhìn con Huyết Mãng tựa rắn mà không phải rắn, giống rồng mà không phải rồng, nói:
- Nếu không phải con Huyết Mãng này nuốt Ma Đạo Tử tiền bối thì tin rằng Ma Đạo Tử tiền bối sẽ có thể hoàn thiện võ quyết Nghịch Càn Khôn này, một lần nữa tu luyện thành tuyệt thế cường giả, tự mình giết chết cừu nhân rồi!
Sở Nam đem toàn bộ chữ viết bằng máu ghi trên mảnh vải trắng, cùng với Địa cấp thượng phẩm Càn Khôn Cửu Chuyển và cả Nghịch Càn Khôn chưa hoàn thiện học thuộc không sót một chữ, khắc sâu trong đầu….
Sau đó Sở Nam đánh lửa lên, đem mảnh vải trắng thiêu hủy, đem toàn bộ tro tàn bỏ vào bên trong cái hộp dài do Canh Kinh tạo thành, sau đó đào một cái hố thật sâu, vất cái hốp vào trong hố rồi vùi lại.
Tiếp theo, Sở Nam liền quỳ gối về phía cái hộp đã bị chôn, chậm rãi nói:
- Mặc dù ta không thể tu luyện võ quyết Càn Khôn Cửu Chuyển, nhưng lại học được Nghịch Càn Khôn mà tiền bối lưu lại, từ thời khắc này trở đi, Sở Nam ta sẽ là đồ đệ của Ma Đạo Tử tiền bối, Ma Đạo Tử tiền bối sẽ trở thành sư phụ của ta!
- Tìm không thấy thân thể và quần áo của sư phụ, chỉ có thể dùng cái hộp và mảnh vải trắng đã thiêu hủy mà sư phụ lưu lại để lập một cái huyệt!
- Tại trước mộ phần của sư phụ, đồ nhi dùng tính mệnh thề, đồ nhi sẽ dốc toàn lực, liều chết báo thù kẻ thù của sư phụ! Chỉ cần Thanh Phượng và Huyền Vô Kỳ vẫn còn tại thế thì nhất định sẽ đem đầu của hai người về huyết tế sư phụ, nhất định hủy diệt môn phái Thiên Nhất Tông! Nếu vi phạm lời thề sẽ chết không toàn thây!
- Đồ nhi sẽ dùng hết tính mạng của mình hoàn thiện võ quyết Nghịch Càn Khôn, trở thành một người nghịch thiên!
- Về phần Càn Khôn Cửu Chuyển, đồ nhi sẽ tìm người khác thay sư phụ truyền nghệ, làm truyền nhân đời sau của Càn Khôn Tông!
Nói xong lời này, Sở Nam dập đầu xuống đất, thần thái cực kỳ thành kính trang nghiêm, sau khi khấu đầu chín cái thì trong núi đột nhiên nổi lên một trận gió mạnh, dường như trong mơ hồ Ma Đạo Tử đã nghe thấy huyết thệ mà Sở Nam phát ra vậy.
Sở Nam từ nhỏ đã gặp phải trắc trở, tâm trí tương đối thành thục, lúc bị bệnh liệt giường đã xem qua không ít ghi chép về Dã Sử, sau khi trải qua chuyện Huyết Mãng và bái sư thì Sở Nam lại càng thành thục hơn, cho nên hắn mới đốt mảnh vải trắng đi.
- Chỉ một cái Bạch gia thôn nho nhỏ đã có nhiều phân tranh như vậy, thế giới bên ngoài chắc là càng hung hiểm hơn, mạnh được yếu thua, việc Huyết Mãng nuốt ta vào trong bụng cũng vậy, nếu như ta có thực lực mạnh hơn nó, nó há dám làm như vậy? Nguy cơ trùng trùng, rất dễ gặp người phản bội giống như trường hợp của sư phụ….
- Đúng rồi, sư phụ nói ông ta còn có một pháp bảo tên là Hỗn Nguyên Ban Chỉ, chắc là ở trong bụng Huyết Mãng!
Sở Nam nhìn chằm chằm vào Huyết Mãng, lập tức có chú ý:
- Di vật của sư phụ hiển nhiên phải lấy ra, còn con Huyền Hỏa Huyết Mãng mà người nói cũng không thể cứ để ở đây được, chỉ có điều, lân phiến của con Huyền Hỏa Huyết Mạng này quả thật là cứng rắn….
- Long nha!
Sở Nam nghĩ đến long nha có thể phá hủy được cả hộp Canh Kim thì lập tức đi đến, khẽ nói:
- Dùng răng của ngươi lột da của ngươi, uống máu của ngươi, ăn thịt của ngươi, quả là có ý tứ….
Sở Nam bật cười, đem toàn bộ khí lực tập trung vào hai tay, nắm chặt lấy miệng rắn, giằng co cả buổi thì mới lấy long nha ra được khỏi huyết nhục, sau khi lấy được cái long nha này ra, lại dùng nó đánh gãy toàn bộ những chiếc còn lại.
Long nha quả thật thích hợp chế tạo thần binh lợi khí, dọc theo lân phiến của mãng xà có rất nhiều khe hở, chỉ cần nhẹ nhàng cạy đã có thể lấy lân phiến của nó xuống, Sở Nam nhìn một đống lớn lân phiến, vừa cười vừa nói:
- Nếu phụ thân nhìn thấy những thứ này có khi sẽ mừng đến không ngủ được. Con Huyết Mãng này rất thích hợp để ta tu luyện võ quyết….
Nói xong, Sở Nam từ trên cổ Huyết Mãng lột xuống một cái nghịch lân, nhìn thấy sắc trời đã tối, liền trầm tư nói:
- Dù sao thì đỉnh Long Giác sơn này cũng không ai dám đến, ta cứ về trước đã, không thể để mẫu thân lo lắng được, về nói cho phụ thân, sau đó cùng người lên Long Giác sơn này thu thập Huyết Mãng….
Sở Nam đứng lên, đưa mắt nhìn bốn phía, đột nhiên sửng sốt, long nha sắc bén trong tay đủ để cạy nghịch lân khiến vạn người tranh đoạt từ trong tay hắn rơi xuống.
Bởi vì, Sở Nam rốt cuộc cũng phát hiện chỗ mà hắn đang đứng không phải là Long Giác sơn….
- Không phải Long Giác sơn? Đây là đâu?
Sở Nam điên cuồng chạy về phía trước, thân thể được long đan cải tạo có thể dùng từ “chạy như bay” để hình dung, nhưng hắn chạy như điên hơn mười dặm vẫn không thấy có chút gì quen thuộc, không phải là đỉnh núi Long Giác sơn, ngoại trừ một vài cây đại thụ khổng lồ ra thì toàn núi là núi….
Sở Nam quay trở lại chỗ Huyết Mãng, lại chọn một hướng khác chạy như điên, thế nhưng vẫn vô ích, thế nhưng Sở Nam vẫn không từ bỏ, chạy khắp bốn phương tám hướng Đông Tây Nam Bắc, chạy mấy lần mới không thể không cam chịu số phận, sự thật là hắn đã không còn ở Long Giác sơn nữa rồi.
- Phịch….
Sở Nam chán nản đặt mông ngồi xuống đất, tự nói:
- Mẫu thân và phụ thân khẳng định rất lo lắng cho ta, không biết mẫu thân bây giờ khóc như thế nào, lúc ta leo lên đỉnh Long Giác sơn vừa lúc có tia chớp bổ xuống, không biết mẫu thân có cho rằng ta đã bị thiên lôi đánh chết rồi hay không?
- Nếu như mẫu thân thực sự cho rằng ta đã chết thì sẽ rất thương tâm, không chừng mỗi ngày người còn dùng nước mắt rửa mặt nữa. Con Huyền Hỏa Huyết Mãng chết tiệt này, đều là tại ngươi, ta bị ngươi nuốt vào bụng đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại đến nơi này?
- Không được, ta phải cố gắng nhanh chóng trở về nhà, không thể để mẫu thân và phụ thân cho rằng ta đã chết được, không thể để mẫu thân đau lòng được…
Nghĩ đến đây, Sở Nam liền cảm thấy toàn thân tràn đầy khí lực, đứng lên, sau đó lại không ngừng quấn lấy thi thể của Huyền Hỏa Huyết Mãng.
- Không biết con Huyền Hỏa Huyết Mãng này đến tột cùng đã tu luyện bao nhiêu năm, cũng không biết sư phụ lúc bị nuốt vào trong bụng nó bao nhiêu năm rồi, nếu là mấy trăm năm trước có khi hai người đó đã bị chết rồi, trừ phi bọn chúng luyện đến cảnh giới Võ Thần thì mới có thể giữ tính mạng được lâu như vậy….
Lúc trời tối, Sở Nam vẫn không ngừng lại, hắn đốt một bó đuốc lớn, tiếp tục xẻ thịt rắn, ở trong bụng rắn tìm kiếm Hỗn Nguyên Ban Chỉ….
Đói bụng thì ăn một miếng thịt Huyền Hỏa Huyết Mãng, hoặc ăn sống, hoặc nước lên ăn….
Khát thì uống một ngụm máu Huyền Hỏa Huyết Mãng, ngay cả tủy bên trong long cốt cũng bị Sở Nam uống sạch sẽ.
Ngày đêm liên tục như vậy mà Sở Nam cũng không cảm thấy mệt mỏi, giống như tinh lực vô cùng vô tận vậy, chỉ có điều hắn vẫn cảm thấy trong thân thể có chút xao động. Cứ như vậy ba ngày, Sở Nam không chỉ gặt hái được mấy chục cái long nha, long giác, mấy mảnh lân phiến và một cái long gân cùng một đống huyết nhục mà còn tìm được Hỗn Nguyên Ban Chỉ….
- Rốt cuộc đã tìm được rồi!
Sở Nam mấy ngày qua mặt mày ủ rũ cuối cùng cũng lộ ra chút mừng rỡ, nhưng lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn xung quanh thì sắc mặt đột nhiên đại biến.
Chỉ thấy bốn phía xung quanh, từng đàn thú đông nghịt đang vây đến….
- Ma Đạo Tử tiền bối hẳn đang cảm thán bởi vì lão thiên chết tiệt lại đùa giỡn với ông ta như vậy, đúng là tạo hóa trêu người mà!
- Ma Đạo Tử tiền bối quả là một tuyệt thế thiên tài, mới hơn bốn mươi tuổi đã tấn chức Võ Tôn, sau khi kinh mạch đứt đoạn không ngờ lại tự mình nghĩ ra võ quyết nghịch thiên, nếu không phải tại ả nữ nhân Thanh Phượng và tên Huyền Vô Kỳ của Thiên Nhất Tông kia thì Ma Đạo Tử tiền bối nói không chừng còn có thể trở thành Võ Thần trong truyền thuyết…..
Nghĩ đến đây, Sở Nam lại nhìn con Huyết Mãng tựa rắn mà không phải rắn, giống rồng mà không phải rồng, nói:
- Nếu không phải con Huyết Mãng này nuốt Ma Đạo Tử tiền bối thì tin rằng Ma Đạo Tử tiền bối sẽ có thể hoàn thiện võ quyết Nghịch Càn Khôn này, một lần nữa tu luyện thành tuyệt thế cường giả, tự mình giết chết cừu nhân rồi!
Sở Nam đem toàn bộ chữ viết bằng máu ghi trên mảnh vải trắng, cùng với Địa cấp thượng phẩm Càn Khôn Cửu Chuyển và cả Nghịch Càn Khôn chưa hoàn thiện học thuộc không sót một chữ, khắc sâu trong đầu….
Sau đó Sở Nam đánh lửa lên, đem mảnh vải trắng thiêu hủy, đem toàn bộ tro tàn bỏ vào bên trong cái hộp dài do Canh Kinh tạo thành, sau đó đào một cái hố thật sâu, vất cái hốp vào trong hố rồi vùi lại.
Tiếp theo, Sở Nam liền quỳ gối về phía cái hộp đã bị chôn, chậm rãi nói:
- Mặc dù ta không thể tu luyện võ quyết Càn Khôn Cửu Chuyển, nhưng lại học được Nghịch Càn Khôn mà tiền bối lưu lại, từ thời khắc này trở đi, Sở Nam ta sẽ là đồ đệ của Ma Đạo Tử tiền bối, Ma Đạo Tử tiền bối sẽ trở thành sư phụ của ta!
- Tìm không thấy thân thể và quần áo của sư phụ, chỉ có thể dùng cái hộp và mảnh vải trắng đã thiêu hủy mà sư phụ lưu lại để lập một cái huyệt!
- Tại trước mộ phần của sư phụ, đồ nhi dùng tính mệnh thề, đồ nhi sẽ dốc toàn lực, liều chết báo thù kẻ thù của sư phụ! Chỉ cần Thanh Phượng và Huyền Vô Kỳ vẫn còn tại thế thì nhất định sẽ đem đầu của hai người về huyết tế sư phụ, nhất định hủy diệt môn phái Thiên Nhất Tông! Nếu vi phạm lời thề sẽ chết không toàn thây!
- Đồ nhi sẽ dùng hết tính mạng của mình hoàn thiện võ quyết Nghịch Càn Khôn, trở thành một người nghịch thiên!
- Về phần Càn Khôn Cửu Chuyển, đồ nhi sẽ tìm người khác thay sư phụ truyền nghệ, làm truyền nhân đời sau của Càn Khôn Tông!
Nói xong lời này, Sở Nam dập đầu xuống đất, thần thái cực kỳ thành kính trang nghiêm, sau khi khấu đầu chín cái thì trong núi đột nhiên nổi lên một trận gió mạnh, dường như trong mơ hồ Ma Đạo Tử đã nghe thấy huyết thệ mà Sở Nam phát ra vậy.
Sở Nam từ nhỏ đã gặp phải trắc trở, tâm trí tương đối thành thục, lúc bị bệnh liệt giường đã xem qua không ít ghi chép về Dã Sử, sau khi trải qua chuyện Huyết Mãng và bái sư thì Sở Nam lại càng thành thục hơn, cho nên hắn mới đốt mảnh vải trắng đi.
- Chỉ một cái Bạch gia thôn nho nhỏ đã có nhiều phân tranh như vậy, thế giới bên ngoài chắc là càng hung hiểm hơn, mạnh được yếu thua, việc Huyết Mãng nuốt ta vào trong bụng cũng vậy, nếu như ta có thực lực mạnh hơn nó, nó há dám làm như vậy? Nguy cơ trùng trùng, rất dễ gặp người phản bội giống như trường hợp của sư phụ….
- Đúng rồi, sư phụ nói ông ta còn có một pháp bảo tên là Hỗn Nguyên Ban Chỉ, chắc là ở trong bụng Huyết Mãng!
Sở Nam nhìn chằm chằm vào Huyết Mãng, lập tức có chú ý:
- Di vật của sư phụ hiển nhiên phải lấy ra, còn con Huyền Hỏa Huyết Mãng mà người nói cũng không thể cứ để ở đây được, chỉ có điều, lân phiến của con Huyền Hỏa Huyết Mạng này quả thật là cứng rắn….
- Long nha!
Sở Nam nghĩ đến long nha có thể phá hủy được cả hộp Canh Kim thì lập tức đi đến, khẽ nói:
- Dùng răng của ngươi lột da của ngươi, uống máu của ngươi, ăn thịt của ngươi, quả là có ý tứ….
Sở Nam bật cười, đem toàn bộ khí lực tập trung vào hai tay, nắm chặt lấy miệng rắn, giằng co cả buổi thì mới lấy long nha ra được khỏi huyết nhục, sau khi lấy được cái long nha này ra, lại dùng nó đánh gãy toàn bộ những chiếc còn lại.
Long nha quả thật thích hợp chế tạo thần binh lợi khí, dọc theo lân phiến của mãng xà có rất nhiều khe hở, chỉ cần nhẹ nhàng cạy đã có thể lấy lân phiến của nó xuống, Sở Nam nhìn một đống lớn lân phiến, vừa cười vừa nói:
- Nếu phụ thân nhìn thấy những thứ này có khi sẽ mừng đến không ngủ được. Con Huyết Mãng này rất thích hợp để ta tu luyện võ quyết….
Nói xong, Sở Nam từ trên cổ Huyết Mãng lột xuống một cái nghịch lân, nhìn thấy sắc trời đã tối, liền trầm tư nói:
- Dù sao thì đỉnh Long Giác sơn này cũng không ai dám đến, ta cứ về trước đã, không thể để mẫu thân lo lắng được, về nói cho phụ thân, sau đó cùng người lên Long Giác sơn này thu thập Huyết Mãng….
Sở Nam đứng lên, đưa mắt nhìn bốn phía, đột nhiên sửng sốt, long nha sắc bén trong tay đủ để cạy nghịch lân khiến vạn người tranh đoạt từ trong tay hắn rơi xuống.
Bởi vì, Sở Nam rốt cuộc cũng phát hiện chỗ mà hắn đang đứng không phải là Long Giác sơn….
- Không phải Long Giác sơn? Đây là đâu?
Sở Nam điên cuồng chạy về phía trước, thân thể được long đan cải tạo có thể dùng từ “chạy như bay” để hình dung, nhưng hắn chạy như điên hơn mười dặm vẫn không thấy có chút gì quen thuộc, không phải là đỉnh núi Long Giác sơn, ngoại trừ một vài cây đại thụ khổng lồ ra thì toàn núi là núi….
Sở Nam quay trở lại chỗ Huyết Mãng, lại chọn một hướng khác chạy như điên, thế nhưng vẫn vô ích, thế nhưng Sở Nam vẫn không từ bỏ, chạy khắp bốn phương tám hướng Đông Tây Nam Bắc, chạy mấy lần mới không thể không cam chịu số phận, sự thật là hắn đã không còn ở Long Giác sơn nữa rồi.
- Phịch….
Sở Nam chán nản đặt mông ngồi xuống đất, tự nói:
- Mẫu thân và phụ thân khẳng định rất lo lắng cho ta, không biết mẫu thân bây giờ khóc như thế nào, lúc ta leo lên đỉnh Long Giác sơn vừa lúc có tia chớp bổ xuống, không biết mẫu thân có cho rằng ta đã bị thiên lôi đánh chết rồi hay không?
- Nếu như mẫu thân thực sự cho rằng ta đã chết thì sẽ rất thương tâm, không chừng mỗi ngày người còn dùng nước mắt rửa mặt nữa. Con Huyền Hỏa Huyết Mãng chết tiệt này, đều là tại ngươi, ta bị ngươi nuốt vào bụng đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại đến nơi này?
- Không được, ta phải cố gắng nhanh chóng trở về nhà, không thể để mẫu thân và phụ thân cho rằng ta đã chết được, không thể để mẫu thân đau lòng được…
Nghĩ đến đây, Sở Nam liền cảm thấy toàn thân tràn đầy khí lực, đứng lên, sau đó lại không ngừng quấn lấy thi thể của Huyền Hỏa Huyết Mãng.
- Không biết con Huyền Hỏa Huyết Mãng này đến tột cùng đã tu luyện bao nhiêu năm, cũng không biết sư phụ lúc bị nuốt vào trong bụng nó bao nhiêu năm rồi, nếu là mấy trăm năm trước có khi hai người đó đã bị chết rồi, trừ phi bọn chúng luyện đến cảnh giới Võ Thần thì mới có thể giữ tính mạng được lâu như vậy….
Lúc trời tối, Sở Nam vẫn không ngừng lại, hắn đốt một bó đuốc lớn, tiếp tục xẻ thịt rắn, ở trong bụng rắn tìm kiếm Hỗn Nguyên Ban Chỉ….
Đói bụng thì ăn một miếng thịt Huyền Hỏa Huyết Mãng, hoặc ăn sống, hoặc nước lên ăn….
Khát thì uống một ngụm máu Huyền Hỏa Huyết Mãng, ngay cả tủy bên trong long cốt cũng bị Sở Nam uống sạch sẽ.
Ngày đêm liên tục như vậy mà Sở Nam cũng không cảm thấy mệt mỏi, giống như tinh lực vô cùng vô tận vậy, chỉ có điều hắn vẫn cảm thấy trong thân thể có chút xao động. Cứ như vậy ba ngày, Sở Nam không chỉ gặt hái được mấy chục cái long nha, long giác, mấy mảnh lân phiến và một cái long gân cùng một đống huyết nhục mà còn tìm được Hỗn Nguyên Ban Chỉ….
- Rốt cuộc đã tìm được rồi!
Sở Nam mấy ngày qua mặt mày ủ rũ cuối cùng cũng lộ ra chút mừng rỡ, nhưng lúc hắn ngẩng đầu lên nhìn xung quanh thì sắc mặt đột nhiên đại biến.
Chỉ thấy bốn phía xung quanh, từng đàn thú đông nghịt đang vây đến….
Bình luận facebook