Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 130
‘Rầm’ một tiếng, Cơ Hạ lại quỳ gối xuống đất, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt ngay ngắn, mộc mạc.
Tiếng ‘Phốc phốc’ vang lên, Cơ Hạ quỳ dưới đất dập đầu như mưa, hướng tới gần trăm món vu bảo ánh lửa phun trào kia không ngừng hành lễ, trong miệng lẩm bẩm gọi từng cái tên: “A ba, a huynh, a đệ, các vị a công, lão tổ… Hu hu, Cơ Hạ vô năng, Cơ Hạ vô năng!”
Cơ Hạo nhìn những vu bảo đó, trên vu bảo có khí tức huyết mạch cực kỳ thân thiết, thân cận không ngừng khuếch tán ra, kích thích máu toàn thân Cơ Hạo chảy như nước, trái tim kịch liệt nhảy lên. Trong cơ thể từng đợt nhiệt lưu dâng trào, Cơ Hạo theo bản năng há mồm, phát ra một tiếng hú kéo dài thật dài.
Tu luyện Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh, Cơ Hạo nguyên khí dư thừa, ngân nga, khác hẳn các Đại Vu vu lực cực kì bùng nổ. Một tiếng thét dài giống như long ngâm lên tận chín tầng trời, một đợt tiếp nối một đợt, một chuyển tiếp nối một chuyển, mỗi lần lúc mọi người cảm thấy một tiếng thét dài này của Cơ Hạo đã sắp đoạn tuyệt, thanh âm hắn lại đột nhiên cất cao một khoảng, kích động Hắc Long đàm nhấc lên mảng lớn gợn sóng.
Thủy viên, hắc giao, còn có vô số tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ trên đảo giống như gặp quỷ nhìn Cơ Hạo —— người thường nào có khí tức ngân nga như hắn? Một tiếng tru hướng về bầu trời, thế mà kiên trì non nửa khắc đồng hồ còn chưa ngừng lại!
Chúc Dung Đồng Cung vui vẻ nhìn Cơ Hạo không ngừng gật đầu, hắn đối với Cơ Hạo là càng thêm vui vẻ, càng thêm kiên định muốn bồi dưỡng Hỏa Nha bộ —— mấy ngàn năm trước, Kim Ô bộ còn là đại bộ lạc tiếng tăm lừng lẫy trong rừng rậm Nam Hoang, chỉ là mấy năm nay mới dần dần suy bại xuống.
Tiếng thét dài của Cơ Hạo im bặt mà dừng, hắn nhìn những vu bảo đó, một tay đem Cơ Hạ kéo dậy: “A ba, những vu bảo này, đều là của tộc nhân chúng ta?”
Cơ Hạ liên tục gật đầu, hắn cũng đột nhiên hít một hơi, ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng. Giống như tinh tinh phát cuồng, đấm thật mạnh vào ngực mình. ‘Thùng, thùng thùng, thùng thùng thùng’, tiếng Cơ Hạ đấm ngực giống như trống trận, truyền từng đợt từng đợt ra thật xa.
Trong tiếng ù ù, trên tứ chi Cơ Hạ từng điểm từng điểm ánh lửa phun ra, sau đó mấy chục chỗ vu huyệt sáng hết lên. Ngay sau đó, các vu huyệt từng bị hủy giữa ngực bụng Cơ Hạ cũng không ngừng sáng lên, một cái tiếp một cái phun ra ánh lửa chói mắt.
Trong tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ, có mấy nam tử thân hình cao gầy gầy yếu khàn giọng kinh hô lên: “Thằng nhãi này khôi phục rồi? Sao có thể? Vu huyệt của hắn rõ ràng là bị chúng ta phá rồi! Chúng ta còn dùng nọc độc của lão tổ, hắn sao có thể khôi phục chứ?”
Rống to ‘Cáp’ một tiếng, Cơ Hạ giơ hai tay, hơn một trăm chỗ vu huyệt toàn thân rạng rỡ tỏa sáng, từng đợt hỏa kình hùng hồn hóa thành cơn lốc hướng bốn phương tám hướng thổi ra, Cơ Hạo chỉ có thể khom lưng, hai chân dùng sức chống đỡ mặt đất, mới chưa dễ dàng bị cuồng phong Cơ Hạ nhấc lên thổi bay.
“Lão hầu tử, chiến!” Cơ Hạ lớn tiếng quát: “Những cái này đều là truyền thừa vu bảo của tộc ta, vô số tộc nhân chết trận, các trọng bảo này đều lưu lạc ở trong tay các ngươi! Hôm nay, Hỏa Nha ta… Không, Kim Ô bộ ta nhất định phải đem toàn bộ truyền thừa vu bảo của tổ tiên thu hồi!”
Cơ Hạo chậm rãi thẳng lưng lên, cũng giơ lên hai tay, trên người cũng phun ra mảng lớn ánh lửa.
Tuy không bá đạo cương mãnh như hỏa kình bằng trên người Cơ Hạ phun ra, nhưng hỏa lực trên người Cơ Hạo càng thêm phóng đãng, càng thêm tinh thuần, như ánh sáng mặt trời mới mọc, mang theo một sức mạnh tươi mới không thể ngăn cản.
Khí tức trên thân các vu bảo này, khí tức có thể kích thích máu tăng tốc chảy trong thân thể này của Cơ Hạo, những cái này là truyền thừa vu bảo của Cơ Hạo tộc nhân nhất mạch này, là truyền thừa vu bảo các tổ tiên nhất mạch này của Cơ Hạo, từng thế hệ Vu Đế, từng thế hệ Vu Vương, từng thế hệ Đại Vu dùng bản mạng tinh huyết ôn dưỡng vô số năm!
Các vu bảo này huyết mạch tương thông với Cơ Hạo, chỉ cần trở lại trong tay Cơ Hạo, liền có thể lập tức phát huy ra lực sát thương cường đại!
Ở Nam Hoang, mỗi một món truyền thừa vu bảo đều không dễ có được, gần trăm món truyền thừa vu bảo, là các đời tổ tiên của Hỏa Nha bộ vất vả khai thác tài liệu quý hiếm, vất vả tế luyện mài giũa, hao phí vô số tâm huyết cuối cùng rèn luyện mà thành trọng khí huyết mạch tương thông!
Ở trong chiến tranh với Hắc Thủy Huyền Xà bộ, một lại một tổ tiên cường đại của Hỏa Nha bộ ngã xuống, truyền thừa vu bảo của bọn họ liền rơi vào trong tay Hắc Thủy Huyền Xà bộ. Mất đi mỗi một món truyền thừa vu bảo, thực lực Hỏa Nha bộ liền suy yếu một bộ phận, cuối cùng nam đinh một mũi tộc nhân này của Cơ Hạo chỉ còn lại Cơ Hạ cùng Cơ Hạo hai người, mà truyền thừa vu bảo trong tay bọn họ, càng là một món cũng không có!
Nhìn thấy bộ dáng Cơ Hạo cùng Cơ Hạ như vậy, thủy viên, hắc giao không khỏi nhếch miệng cười dữ tợn.
Thủy viên quay đầu nhìn Chúc Dung Đồng Cung, rất đắc ý cười nói: “Chúc Dung thái tử, dựa theo lời ta lập ra ván cược chứ? Hắc Thủy Huyền Xà bộ thắng, chúng ta cũng không yêu cầu nhiều, thái tử lui binh, lãnh địa hai tộc bảo trì nguyên dạng bất động.”
Chúc Dung Đồng Cung gật gật đầu, thản nhiên nói: “Nếu là Hỏa Nha bộ thắng, Hắc Thủy Huyền Xà bộ giao ra toàn bộ lãnh địa, chạy trở về trong lãnh địa lệ thuộc trực tiếp Thủy Viên bộ các ngươi, trong trăm năm không được bước ra một bước… Bọn hắn còn phải giao ra mười vạn tộc nhân tinh nhuệ, làm tế phẩm!”
Thân thể thủy viên giật giật, cả giận nói: “Chúc Dung thái tử còn muốn tăng giá? Mười vạn tộc nhân làm tế phẩm, thái tử không khỏi quá đáng rồi đó!”
Chúc Dung Đồng Cung vung tay, lạnh nhạt nói: “Nhìn xem các truyền thừa vu bảo này, các ngươi đã giết bao nhiêu tộc nhân của Kim Ô bộ? Ngươi nếu không đồng ý, chuyện lần này, sẽ không phải vẻn vẹn mười vạn người có thể giải quyết!”
‘Vù’!
Dung nham cự nhân đứng ở bên người Cơ Hạo giơ lên chiến phủ thật lớn trong tay.
‘Hô ~ cáp’!
Năm vạn chiến sĩ Chúc Dung thần quân đồng thời rút binh khí, một ngàn chiến xa hạng nặng vốn hạ xuống mặt đất phun ra mây lửa, ở dưới Độc Giác Hỏa Mã kéo cấp tốc xông lên bầu trời, bày ra trận hình mũi tên lợi nhất cho đánh bất ngờ.
“Được!” Thủy viên lập tức gật gật đầu: “Nếu Hắc Thủy Huyền Xà bộ thua, bọn họ lui về lãnh địa Thủy Viên bộ, trong trăm năm không được có một tộc nhân bước ra một bước, hơn nữa lưu lại mười vạn tộc nhân tinh anh cho Kim Ô bộ huyết tế. Ta dùng danh nghĩa các đời tổ tiên Thủy Viên bộ ta thề, chuyện này cứ quyết định như vậy.”
Dùng sức chà chà bàn tay, thủy viên cười nói: “Như vậy, tộc nhân Kim Ô bộ tham gia tử chiến thì sao? Bọn nhỏ Hắc Thủy Huyền Xà bộ lớn tuổi nhất cũng chỉ khoảng mười lăm, bọn họ tổng cộng có ba ngàn người, ba ngàn thiếu niên Kim Ô bộ ở đâu?”
Cơ Hạ và Cơ Báo nhìn nhau một cái, Cơ Báo ồm ồm nói: “Chờ, chúng ta lập tức triệu tập trẻ con trong tộc! Ba ngàn người, tử chiến đến cùng, binh sĩ Kim Ô bộ chúng ta, từng khi nào sợ các ngươi bọn rắn da thối này?”
Cơ Hạ càng hào khí ngút trời cười nói: “Chính diện đánh trận, Hắc Thủy Huyền Xà bộ rắn da thối các ngươi từng thắng khi nào?”
Thủy viên cười ‘Hắc hắc’ không ngừng, hắc giao ngạo nghễ ngẩng đầu.
Nhưng Cơ Hạo lại đột nhiên xông ra ngoài, hắn cất tiếng cười nói: “Tử chiến mà thôi, nào cần ba ngàn người? Lão đầu khỉ, lão hắc xà, một mình Cơ Hạo ta tử chiến với bọn hắn! Người Hắc Thủy Huyền Xà bộ các ngươi có dám không?”
Thanh âm Cơ Hạo giống như lôi đình cuồn cuộn truyền ra thật xa, Cơ Hạ, Cơ Báo tất cả đều ngẩn ngơ, sau đó mỉm cười trầm mặc không nói.
Chúc Dung Đồng Cung thì vỗ tay lớn một cái, lớn tiếng cười lên: “Tốt! Cơ Hạo, ngươi nếu thắng, ta tặng hai con Thần Hỏa Xà cho ngươi làm cước lực!”
‘Hô ~ cáp’!
Năm vạn chiến sĩ Chúc Dung thần quân đồng thời đánh trống reo hò hoan hô, đều dùng binh khí gõ giáp ngực mình, phát ra tiếng vang rung trời.
Tiếng ‘Phốc phốc’ vang lên, Cơ Hạ quỳ dưới đất dập đầu như mưa, hướng tới gần trăm món vu bảo ánh lửa phun trào kia không ngừng hành lễ, trong miệng lẩm bẩm gọi từng cái tên: “A ba, a huynh, a đệ, các vị a công, lão tổ… Hu hu, Cơ Hạ vô năng, Cơ Hạ vô năng!”
Cơ Hạo nhìn những vu bảo đó, trên vu bảo có khí tức huyết mạch cực kỳ thân thiết, thân cận không ngừng khuếch tán ra, kích thích máu toàn thân Cơ Hạo chảy như nước, trái tim kịch liệt nhảy lên. Trong cơ thể từng đợt nhiệt lưu dâng trào, Cơ Hạo theo bản năng há mồm, phát ra một tiếng hú kéo dài thật dài.
Tu luyện Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh, Cơ Hạo nguyên khí dư thừa, ngân nga, khác hẳn các Đại Vu vu lực cực kì bùng nổ. Một tiếng thét dài giống như long ngâm lên tận chín tầng trời, một đợt tiếp nối một đợt, một chuyển tiếp nối một chuyển, mỗi lần lúc mọi người cảm thấy một tiếng thét dài này của Cơ Hạo đã sắp đoạn tuyệt, thanh âm hắn lại đột nhiên cất cao một khoảng, kích động Hắc Long đàm nhấc lên mảng lớn gợn sóng.
Thủy viên, hắc giao, còn có vô số tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ trên đảo giống như gặp quỷ nhìn Cơ Hạo —— người thường nào có khí tức ngân nga như hắn? Một tiếng tru hướng về bầu trời, thế mà kiên trì non nửa khắc đồng hồ còn chưa ngừng lại!
Chúc Dung Đồng Cung vui vẻ nhìn Cơ Hạo không ngừng gật đầu, hắn đối với Cơ Hạo là càng thêm vui vẻ, càng thêm kiên định muốn bồi dưỡng Hỏa Nha bộ —— mấy ngàn năm trước, Kim Ô bộ còn là đại bộ lạc tiếng tăm lừng lẫy trong rừng rậm Nam Hoang, chỉ là mấy năm nay mới dần dần suy bại xuống.
Tiếng thét dài của Cơ Hạo im bặt mà dừng, hắn nhìn những vu bảo đó, một tay đem Cơ Hạ kéo dậy: “A ba, những vu bảo này, đều là của tộc nhân chúng ta?”
Cơ Hạ liên tục gật đầu, hắn cũng đột nhiên hít một hơi, ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng. Giống như tinh tinh phát cuồng, đấm thật mạnh vào ngực mình. ‘Thùng, thùng thùng, thùng thùng thùng’, tiếng Cơ Hạ đấm ngực giống như trống trận, truyền từng đợt từng đợt ra thật xa.
Trong tiếng ù ù, trên tứ chi Cơ Hạ từng điểm từng điểm ánh lửa phun ra, sau đó mấy chục chỗ vu huyệt sáng hết lên. Ngay sau đó, các vu huyệt từng bị hủy giữa ngực bụng Cơ Hạ cũng không ngừng sáng lên, một cái tiếp một cái phun ra ánh lửa chói mắt.
Trong tộc nhân Hắc Thủy Huyền Xà bộ, có mấy nam tử thân hình cao gầy gầy yếu khàn giọng kinh hô lên: “Thằng nhãi này khôi phục rồi? Sao có thể? Vu huyệt của hắn rõ ràng là bị chúng ta phá rồi! Chúng ta còn dùng nọc độc của lão tổ, hắn sao có thể khôi phục chứ?”
Rống to ‘Cáp’ một tiếng, Cơ Hạ giơ hai tay, hơn một trăm chỗ vu huyệt toàn thân rạng rỡ tỏa sáng, từng đợt hỏa kình hùng hồn hóa thành cơn lốc hướng bốn phương tám hướng thổi ra, Cơ Hạo chỉ có thể khom lưng, hai chân dùng sức chống đỡ mặt đất, mới chưa dễ dàng bị cuồng phong Cơ Hạ nhấc lên thổi bay.
“Lão hầu tử, chiến!” Cơ Hạ lớn tiếng quát: “Những cái này đều là truyền thừa vu bảo của tộc ta, vô số tộc nhân chết trận, các trọng bảo này đều lưu lạc ở trong tay các ngươi! Hôm nay, Hỏa Nha ta… Không, Kim Ô bộ ta nhất định phải đem toàn bộ truyền thừa vu bảo của tổ tiên thu hồi!”
Cơ Hạo chậm rãi thẳng lưng lên, cũng giơ lên hai tay, trên người cũng phun ra mảng lớn ánh lửa.
Tuy không bá đạo cương mãnh như hỏa kình bằng trên người Cơ Hạ phun ra, nhưng hỏa lực trên người Cơ Hạo càng thêm phóng đãng, càng thêm tinh thuần, như ánh sáng mặt trời mới mọc, mang theo một sức mạnh tươi mới không thể ngăn cản.
Khí tức trên thân các vu bảo này, khí tức có thể kích thích máu tăng tốc chảy trong thân thể này của Cơ Hạo, những cái này là truyền thừa vu bảo của Cơ Hạo tộc nhân nhất mạch này, là truyền thừa vu bảo các tổ tiên nhất mạch này của Cơ Hạo, từng thế hệ Vu Đế, từng thế hệ Vu Vương, từng thế hệ Đại Vu dùng bản mạng tinh huyết ôn dưỡng vô số năm!
Các vu bảo này huyết mạch tương thông với Cơ Hạo, chỉ cần trở lại trong tay Cơ Hạo, liền có thể lập tức phát huy ra lực sát thương cường đại!
Ở Nam Hoang, mỗi một món truyền thừa vu bảo đều không dễ có được, gần trăm món truyền thừa vu bảo, là các đời tổ tiên của Hỏa Nha bộ vất vả khai thác tài liệu quý hiếm, vất vả tế luyện mài giũa, hao phí vô số tâm huyết cuối cùng rèn luyện mà thành trọng khí huyết mạch tương thông!
Ở trong chiến tranh với Hắc Thủy Huyền Xà bộ, một lại một tổ tiên cường đại của Hỏa Nha bộ ngã xuống, truyền thừa vu bảo của bọn họ liền rơi vào trong tay Hắc Thủy Huyền Xà bộ. Mất đi mỗi một món truyền thừa vu bảo, thực lực Hỏa Nha bộ liền suy yếu một bộ phận, cuối cùng nam đinh một mũi tộc nhân này của Cơ Hạo chỉ còn lại Cơ Hạ cùng Cơ Hạo hai người, mà truyền thừa vu bảo trong tay bọn họ, càng là một món cũng không có!
Nhìn thấy bộ dáng Cơ Hạo cùng Cơ Hạ như vậy, thủy viên, hắc giao không khỏi nhếch miệng cười dữ tợn.
Thủy viên quay đầu nhìn Chúc Dung Đồng Cung, rất đắc ý cười nói: “Chúc Dung thái tử, dựa theo lời ta lập ra ván cược chứ? Hắc Thủy Huyền Xà bộ thắng, chúng ta cũng không yêu cầu nhiều, thái tử lui binh, lãnh địa hai tộc bảo trì nguyên dạng bất động.”
Chúc Dung Đồng Cung gật gật đầu, thản nhiên nói: “Nếu là Hỏa Nha bộ thắng, Hắc Thủy Huyền Xà bộ giao ra toàn bộ lãnh địa, chạy trở về trong lãnh địa lệ thuộc trực tiếp Thủy Viên bộ các ngươi, trong trăm năm không được bước ra một bước… Bọn hắn còn phải giao ra mười vạn tộc nhân tinh nhuệ, làm tế phẩm!”
Thân thể thủy viên giật giật, cả giận nói: “Chúc Dung thái tử còn muốn tăng giá? Mười vạn tộc nhân làm tế phẩm, thái tử không khỏi quá đáng rồi đó!”
Chúc Dung Đồng Cung vung tay, lạnh nhạt nói: “Nhìn xem các truyền thừa vu bảo này, các ngươi đã giết bao nhiêu tộc nhân của Kim Ô bộ? Ngươi nếu không đồng ý, chuyện lần này, sẽ không phải vẻn vẹn mười vạn người có thể giải quyết!”
‘Vù’!
Dung nham cự nhân đứng ở bên người Cơ Hạo giơ lên chiến phủ thật lớn trong tay.
‘Hô ~ cáp’!
Năm vạn chiến sĩ Chúc Dung thần quân đồng thời rút binh khí, một ngàn chiến xa hạng nặng vốn hạ xuống mặt đất phun ra mây lửa, ở dưới Độc Giác Hỏa Mã kéo cấp tốc xông lên bầu trời, bày ra trận hình mũi tên lợi nhất cho đánh bất ngờ.
“Được!” Thủy viên lập tức gật gật đầu: “Nếu Hắc Thủy Huyền Xà bộ thua, bọn họ lui về lãnh địa Thủy Viên bộ, trong trăm năm không được có một tộc nhân bước ra một bước, hơn nữa lưu lại mười vạn tộc nhân tinh anh cho Kim Ô bộ huyết tế. Ta dùng danh nghĩa các đời tổ tiên Thủy Viên bộ ta thề, chuyện này cứ quyết định như vậy.”
Dùng sức chà chà bàn tay, thủy viên cười nói: “Như vậy, tộc nhân Kim Ô bộ tham gia tử chiến thì sao? Bọn nhỏ Hắc Thủy Huyền Xà bộ lớn tuổi nhất cũng chỉ khoảng mười lăm, bọn họ tổng cộng có ba ngàn người, ba ngàn thiếu niên Kim Ô bộ ở đâu?”
Cơ Hạ và Cơ Báo nhìn nhau một cái, Cơ Báo ồm ồm nói: “Chờ, chúng ta lập tức triệu tập trẻ con trong tộc! Ba ngàn người, tử chiến đến cùng, binh sĩ Kim Ô bộ chúng ta, từng khi nào sợ các ngươi bọn rắn da thối này?”
Cơ Hạ càng hào khí ngút trời cười nói: “Chính diện đánh trận, Hắc Thủy Huyền Xà bộ rắn da thối các ngươi từng thắng khi nào?”
Thủy viên cười ‘Hắc hắc’ không ngừng, hắc giao ngạo nghễ ngẩng đầu.
Nhưng Cơ Hạo lại đột nhiên xông ra ngoài, hắn cất tiếng cười nói: “Tử chiến mà thôi, nào cần ba ngàn người? Lão đầu khỉ, lão hắc xà, một mình Cơ Hạo ta tử chiến với bọn hắn! Người Hắc Thủy Huyền Xà bộ các ngươi có dám không?”
Thanh âm Cơ Hạo giống như lôi đình cuồn cuộn truyền ra thật xa, Cơ Hạ, Cơ Báo tất cả đều ngẩn ngơ, sau đó mỉm cười trầm mặc không nói.
Chúc Dung Đồng Cung thì vỗ tay lớn một cái, lớn tiếng cười lên: “Tốt! Cơ Hạo, ngươi nếu thắng, ta tặng hai con Thần Hỏa Xà cho ngươi làm cước lực!”
‘Hô ~ cáp’!
Năm vạn chiến sĩ Chúc Dung thần quân đồng thời đánh trống reo hò hoan hô, đều dùng binh khí gõ giáp ngực mình, phát ra tiếng vang rung trời.
Bình luận facebook