• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Vu Thần Kỷ (2 Viewers)

  • Chương 39

“Khốn ~ kiếp ~ “

Thanh niên ba mắt hộc ra ngụm máu lớn, ngay sau đó trong mũi, tai hắn cũng không ngừng có máu tươi chảy ra.

Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh của Cơ Hạo tu luyện ra đan nguyên biến ảo khó dò, lực đạo vừa đánh vào trong cơ thể thanh niên ba mắt bá đạo, cuồng dã, giống như trời sụp đất nứt, giống như núi lửa bùng nổ, lực lượng nháy mắt bùng nổ trực tiếp tạo thành thương tổn rất lớn ở trong lục phủ ngũ tạng thanh niên ba mắt.

Thác Phách, Thác Ngạo chật vật từ trong hố bùn lầy to giãy dụa ra, bọn hắn chật vật chùi sạch nước bùn trên mặt, liền nhìn thấy thủ lĩnh nhà mình bị Cơ Hạo một quyền đánh bị thương nặng bay lên.

“Chết!” Thác Phách giơ mã kiếm, trên lưỡi kiếm một mảng gió mạnh màu xanh gào thét sinh ra, một đạo kiếm quang màu xanh từ trên lưỡi kiếm bật ra xa vài thước, tạo thế muốn một kiếm hướng Cơ Hạo bổ xuống.

Thác Phách thì cầm chùy xích, kéo theo một chuỗi tàn ảnh, nhanh chóng hướng thanh niên ba mắt phóng đi. Hắn giang hai tay, ưỡn ngực, nghiễm nhiên một tư thế muốn dùng thân thể của mình làm tấm khiên thịt người.

Tiếng xé gió sắc bén ‘Rẹt rẹt’ từ trên cao truyền đến, Nha Công bị một đạo cuồng phong của thanh niên ba mắt đánh bay tựa như sao băng từ trên cao cấp tốc rơi xuống, đôi cánh nó chấn động, vô số lông quạ màu đen bắn nhanh ra. Lông chim rậm rạp hừng hực thiêu đốt, giống như hạt mưa từ trên trời giáng xuống, phía sau mỗi một cái lông chim đều kéo làn khói màu đen dài mấy trượng.

Thác Phách, Thác Ngạo buồn giận lẫn lộn rít gào một tiếng, đối mặt Nha Công công kích từ trên trời giáng xuống, bọn hắn hít sâu một hơi cứng rắn đón đầu.

Mặt ngoài trọng giáp trên thân hai người có từng cái đường nét mượt mà sáng lên, mấy chục phù văn vặn vẹo to bằng nắm tay từ sâu trong giáp trụ hiện lên, không ngừng lóe ra ánh sáng loá mắt. Bọn hắn cúi đầu, mặc cho lông quạ gào thét rơi trên thân.

Tiếng vang lớn ‘bùm bùm bùm’ kéo dài không dứt, lông quạ giống như triều dâng bao phủ thân thể hai người. Nha Công dồn dập thét chói tai, trong con ngươi màu đỏ tươi phun ra ánh lửa dài mấy trượng. Thân thể Thác Phách, Thác Ngạo kịch liệt run rẩy, mặt ngoài trọng giáp ánh sáng cấp tốc lóe lên, thỉnh thoảng có lông quạ đục lỗ ánh sáng rơi ở mặt ngoài giáp trụ, lưu lại vết thương thật sâu ở trên giáp trụ kim loại dày nặng.

Trong mỗi một nháy mắt Nha Công đều bắn ra mấy vạn cái lông chim, cũng không biết những lông chim đó rốt cuộc từ đâu mà đến, lông chim trên thân Nha Công bắn ra giống như nước sông cuồn cuộn vô cùng vô tận, lông chim rậm rạp ập vào giáp trụ của Thác Phách, Thác Ngạo, giáp trụ của bọn hắn không ngừng bị hao tổn, không ngừng bắn ra mảng lớn đốm lửa, không ngừng có mảnh vỡ nhỏ của giáp trụ bong ra rơi xuống.

Chợt có một tiếng rú thảm, giáp vai của Thác Phách bị mưa lửa rơi xuống triệt để phá huỷ, ba cái lông quạ dài sáu thước hừng hực thiêu đốt đục lỗ bả vai Thác Phách, cắm thật sâu vào trong xương bả vai của hắn.

Lông quạ bị ngọn lửa màu đỏ vàng vờn quanh, lửa nóng thiêu đốt đầu vai Thác Phách, một mùi thịt nướng khó ngửi tản ra, Thác Phách đau đến mức gương mặt vặn vẹo thành một cục.

Thác Ngạo bất chấp đi yểm hộ thanh niên ba mắt nữa, mà là giang hai tay, chặn lông quạ không ngừng hướng Thác Phách bắn tới.

Cơ Hạo bước lướt một cái lao tới phía sau thanh niên ba mắt hộc máu chạy trốn, hai tay như điện, mang theo mấy chục quyền ảnh không ngừng nện xuống. Thân thể thanh niên ba mắt kịch liệt run rẩy, từng ngụm từng ngụm máu tươi không ngừng phun ra.

“Chết đi!” Thanh niên ba mắt bị đánh cho lục phủ ngũ tạng hầu như vỡ nát hung lệ xoay người, con mắt dựng thẳng ở mi tâm chợt sáng lên, một phong đao dài hơn một trượng mang theo tiếng xé gió chói tai bắn nhanh ra.

Nhưng thanh niên ba mắt vừa mới quay đầu, một bạt tai của Cơ Hạo cũng nhanh như tia chớp tát ra.

Phong đao còn chưa bắn ra, thanh niên ba mắt đã bị đánh cho xoay ba vòng tại chỗ, phong đao con mắt dựng thẳng ở mi tâm hắn phun ra ‘Soạt’ một cái kề sát thân thể Cơ Hạo cắt qua, nháy mắt đã bổ ra ngoài một ngàn trượng.

Phong đao sắc bén vô cùng, nơi đi qua núi đá, cỏ cây tất cả đều bổ thành hai đoạn. Càng có mấy chục gã dã man xui xẻo chắn trên đường phong đao qua, bọn hắn ngay cả rú thảm cũng chưa phát ra nổi một tiếng, đã bị phong đao cắt thành hai mảnh.

Mang theo mảng sương mù máu lớn, phong đao sau khi bổ ra nghìn trượng ầm ầm nổ tung, một cơn gió xoáy màu lam màu lục bỗng nổi lên, gió xoáy to cả trượng gào thét tàn sát bừa bãi, cuốn lên mấy trăm mảnh phong đao to bằng bàn tay đem tất cả trong phạm vi mười mấy trượng đều xay thành phấn, lúc này mới thong thả tiêu tán.

Cơ Hạo cũng nhìn mà ghê răng một trận, phong đao này uy lực quả thực làm người nghe kinh sợ, đặt ở trên chiến trường, một đòn này ít nhất có thể chém giết mấy trăm kẻ địch.

Không đợi thanh niên ba mắt từ trong cái tát vừa rồi phục hồi tinh thần, Cơ Hạo túm chặt mái tóc dài màu xanh nhạt của đối phương, một cú liêu âm thối thuần thục đến cực điểm đạp tới. Thanh niên ba mắt lắc lư cái đầu còn muốn phản kháng rú thảm một tiếng, theo bản năng cúi gập người, hai tay ôm chặt lấy chỗ yếu hại chịu khổ độc hại.

“Quỳ xuống! Quỳ xuống cho ta!” Cơ Hạo lớn tiếng rống to, chân phải đạp ra thật mạnh.

Thời gian ngắn ngủn một hơi thở, Cơ Hạo ít nhất đạp hơn một trăm cái ở trên bắp chân thanh niên ba mắt, chỉ nghe tiếng vang lớn ‘Đương đương’, xương ngón chân Cơ Hạo cũng thiếu chút nữa bị chấn nát, xương bắp chân thanh niên ba mắt lúc này mới ‘Rắc’ một tiếng gãy thành vài khúc.

“Chết tiệt khốn kiếp!” Thanh niên ba mắt đau đến mức khàn giọng rú thảm, nước mắt nước mũi đồng thời phun ra.

Cơ Hạo rút ra một con dao găm, thừa dịp thanh niên ba mắt chửi ầm lên, dao găm chọc vào trong mồm hắn, hung hăng dùng sức vặn một cái. Cổ tay Cơ Hạo chấn động một trận, giống như dùng dao cùn cắt da trâu, hắn dùng sức rất lớn, lúc này mới đem lưỡi của thanh niên ba mắt cắt đứt, đau đớn khiến thân thể thanh niên ba mắt run rẩy một trận, thân thể chợt mềm nhũn, không còn lực lượng phản kháng.

Trong tiếng ‘Quạ quạ’, Nha Công từ trên cao đáp xuống mặt đất, há mồm phun nhanh ra một ngọn lửa màu đỏ vàng.

Thác Phách, Thác Ngạo mắt thấy thanh niên ba mắt đã rơi vào trong tay Cơ Hạo, bọn hắn gần như tuyệt vọng rên rỉ một tiếng, mặc kệ Nha Công phun lửa, giống như liều mạng hướng chéo phía trước lao đi, đem Cơ Ưng, Cơ Lang bị thương nặng ngã xuống đất cầm chắn trước ngực.

Mắt thấy lửa mình phun ra đã sắp đốt tới Cơ Ưng, Cơ Lang, Nha Công chợt mở to mắt nhìn, há mồm hít một cái đem lửa phun ra hút về.

‘Phành’ một cái, ngọn lửa cuộn ngược mà quay về xâm nhập bụng Nha Công, nổ tung ở trong khoang bụng của nó, trong lỗ mũi Nha Công phun ra hai làn khói đen, Nha Công bị nghẹn kêu lên quái dị ‘Khục khục’, trong hốc mắt màu đỏ tươi tràn ra cả đống nước mắt.

Cơ Hạo đem dao găm đè ở trên huyệt Thái Dương của thanh niên ba mắt, hắn dùng sức quấy mũi đao, dao găm đã cắt rách da thịt của thanh niên ba mắt, chỉ cần hắn nhẹ nhàng dùng sức một chút, là có thể đem dao găm đâm vào sâu trong đầu thanh niên ba mắt.

“Thả người, thả người cho ta!” Nhìn Cơ Ưng cùng Cơ Lang bị Thác Phách, Thác Ngạo giữ trong tay, Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Không muốn tiểu tử ba mắt này chết, thì thả người cho ta!”

“Thả người, thả đội trưởng của chúng ta ra!” Tám con mắt của Thác Phách, Thác Ngạo thì càng biến thành một mảng đỏ bừng, làn da màu đồng xanh mơ hồ biến thành màu đen: “Trên tay chúng ta trừ hai tiểu tử này, còn có nhiều tộc nhân như vậy của các ngươi!”

Một đội thủ hạ của thanh niên ba mắt từ trong rừng rậm phía sau đi ra ùn ùn chạy tới, trên tay bọn hắn đều phân biệt mang theo một chiến sĩ Hỏa Nha bộ hoặc là Thanh Di bộ. Những chiến sĩ đó bị Thác Phách, Thác Ngạo làm bị thương nặng, giờ phút này đều không có lực lượng phản kháng.

Cơ Hạo đang muốn mở miệng, Thác Phách đã lớn tiếng quát: “Giết ba đứa trước!”

Ba tráng hán da đen hét lớn một tiếng, lật ngược tay một đao liền đem đầu chiến sĩ Hỏa Nha bộ mình bắt giữ trên tay chặt xuống.

“Giết!” Cơ Hạo không chút do dự nổi giận gầm lên một tiếng, dao găm đâm vào hốc mắt bên phải của thanh niên ba mắt, đem một con mắt của hắn móc hoàn chỉnh ra!

“Cho rằng ta không dám giết người sao? Hòa cả làng, cùng chết đi!” Cơ Hạo điên cuồng gào thét một tiếng, đem con mắt của thanh niên ba mắt ném xuống đất, giẫm một cước thành thịt vụn.

Thác Phách, Thác Ngạo giống như gặp quỷ nhìn Cơ Hạo, trong Lãnh Khê cốc nhất thời yên tĩnh như chết.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Hộ Quốc Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 1-5
Thần chủ bí ẩn
  • Đang cập nhật..
Chương 21-25
Chiến thần điện hạ
Ác Ma Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 16-20
Thiết Soái Chiến Thần
  • Đang cập nhật..
Chương 146-150

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom