Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 191
- Đây là có chuyện gì? Ta không nhìn lầm đi!
- Hắn... Hắn lại bắt Vân Trúc sư tỷ?
- Làm sao có thể a, hắn chỉ là tu sĩ Vũ Hóa Cảnh, Vân Trúc sư tỷ đã đạt tới Huyền Thai Nhất Trọng Thiên, lại cứ như vậy bị bại dưới tay hắn...
Nghe thấy đám người Kỷ Vũ Lộ kêu lên vui mừng, tám vị đệ tử Vũ Long thiên tông Hoắc Minh Kiệt như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng. Họ vội vàng sợ hãi lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy chấn động, kinh ngạc và hồ nghi.
- Ngươi... Ngươi đánh bại ta?
Cơ Vân Trúc ánh mắt rốt cục cũng chớp một cái, khuôn mặt đột nhiên trở nên trắng bệch như tờ giấy. Theo bản năng giãy dụa một cái, mới bừng tỉnh mà tỉnh ngộ ra rằng chính mình bị Mộ Hàn bắt được. Hai gò má trong chớp mắt liền căng lên đỏ bừng, nàng thét chói tai rồi bắt đầu giãy dụa
- Hỗn đản, buông! Ngươi dám bắt ta? Ngươi nhất định phải chết! Ngươi thật sự chết chắc rồi! Nhị tỷ Cơ Vân Yên của ta là tu sĩ 'Huyền Thai Thất Trọng Thiên', Đại tỷ Cơ Vân Thiền của ta là tu sĩ 'Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên'. Đại tỷ phu của ta là Đại Long Thiên Tử Vũ Long thiên tông, đã sớm đột phá đến 'Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên'. Ngươi dám bắt ta, bọn họ tùy tiện người nào trong đó ra tay đều có thể bóp chết ngươi giống như miết một con kiến.
- Hả?
Ánh mắt của Mộ Hàn hơi cứng lại, trong lòng không khỏi thất thần giật thột một cái. Cơ thị Tam tỷ muội của Vũ Long thiên tông quả nhiên không giống người thường. Cơ Vân Trúc này đừng nói, tuổi phỏng đoán liền mới mười lăm mười sáu tuổi mà đã liền Hóa Võ Nhập Đạo, đột phá đến Huyền Thai Nhất Trọng Thiên; Cơ Vân Yên kia nói vậy tuổi cũng không lớn, Huyền Thai Thất Trọng Thiên kia có khả năng tương đương với đệ tử Thiên Cực của Vô Cực Thiên Tông ; Cơ Vân Thiền càng là lợi hại, lại đã đạt đến Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên.
Trước đây nghe Kỷ Vũ Lộ nói nàng ta đã đột phá đến cảnh giới Mệnh Tuyền Đạo Cảnh Nhị Trọng, hắn còn tưởng rằng nàng ấy chỉ là Mệnh Tuyền Nhất Trọng Thiên. Không nghĩ tới đúng là cảnh giới Mệnh Tuyền đỉnh cao, đây chính là nhân vật có cảnh giới như Tiêu Tố Ảnh vậy. Còn có vị cái gì Đại Long Thiên Tử Tư Không Chiếu kia, không ngờ đã đạt đến Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên.
Vạn Lưu Cảnh, Đạo Cảnh Tam Trọng, tu sĩ như vậy mà xuất hành, đó chính là chủ nhân một tông, có thể tung hoành thiên địa. Phải biết rằng mặc dù là Tông chủ Tứ Đại Thiên Tông như Thần Tiêu, Vô Cực, Vũ Long, Linh Bảo này, thì cũng mới chỉ là Vạn Lưu Thất Trọng Thiên. Thực lực của Tư Không Chiếu kia so với bọn hắn lại không sai biệt lắm.
Vừa nghe Cơ Vân Trúc nói ra những lời này, trên mặt đám người Kỷ Vũ Lộ lập tức liền thay đổi. Hiện tại bắt được Cơ Vân Trúc, đích xác có thể tạm thời giữ được an toàn bản thân. Nhưng bắt nàng, đồng dạng là đắc tội hai người tỷ tỷ của nàng, còn có Tư Không Chiếu kia mà trong cảm nhận của tu sĩ trẻ tuổi Tứ Đại Thiên Tông thì giống như vị thần.
Đắc tội bọn họ, có lẽ tại trên đường từ thành Cổ Linh quay về Vô Cực Thiên Tông, mấy người bọn họ sẽ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Nếu mà có thể may mắn trở lại Vô Cực Thiên Tông, thì đích thật là an toàn. Đại Long Thiên Tử kia dẫu có kiêu ngạo đến đâu, cũng không có khả năng đến Vô Cực Thiên Tông để đòi người trút giận cho Cơ Vân Trúc.
Chính là, từ đó về sau, bọn họ hoặc là không bao giờ rời khỏi thành Vô Cực nửa bước nữa, hoặc là chỉ có thể chờ cho thời gian đủ dài, để Cơ Vân Trúc quên chuyện này đi!
Nhìn thấy thần sắc của đám người Kỷ Vũ Lộ thì Cơ Vân Trúc tươi cười vui vẻ, nói:
- Ha ha ha, sợ hãi a! Lập tức thả ta ra, giao toàn bộ đồ vật của các ngươi có trong động quật ra đây, còn có cao phẩm đạo khí kia, ta còn có thể bỏ qua cho các ngươi. Nhưng mà ngươi... Ngươi gọi là Mộ Hàn đúng không? Nếu ngươi muốn còn sống, còn phải phế bỏ tâm cung, đây là trừng phạt của ta...
Đám người Kỷ Vũ Lộ nghe xong nội tâm phát lạnh, thần sắc phẩn uất nói không ra lời.
Quá phận! Cơ Vân Trúc này đúng là quá phận!
Đưa toàn bộ vật phẩm và đạo khí của Mộ Hàn thì cũng bỏ đi, lại còn muốn phế tâm cung của Mộ Hàn. Đối với tu sĩ mà nói không có tâm cung chính là phế nhân, sống không bằng chết. Đã sớm nghe nói Cơ thị trong ba tỷ muội, Cơ Vân Trúc vô cùng kiêu ngạo hung hăng càn quấy, lại không nghĩ tới hung hăng càn quấy tới mức này.
Nếu sau khi bị bắt thì kết quả sẽ như thế nào?
- Câm miệng!
Thấy Cơ Vân Trúc sau khi bị hắn bắt còn hung hăng cần quấy không có giác ngộ của tù binh, ngược lại còn ương ngạnh, ánh mắt Mộ Hàn lạnh lùng, lúc này tát một cái, ba tiếng giòn tan vang vọng, gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Cơ Vân Trúc xuất hiện chưởng ấn đỏ tươi.
Mộ Hàn đánh làm Cơ Vân Trúc phát mộng, khó có thể tin được nhìn qua Mộ Hàn một lát, tức giận kêu lên:
- Ngươi... Ngươi dám đánh ta?
Cơ Vân Trúc đồng thời giãy dụa kịch liệt, nhưng mà tâm cung của nàng bị phong ấn, chân khí cạn kiệt, làm sao có thể thoát khỏi tay Mộ Hàn cơ chứ.
Ba!
Lại một tát đánh xuống.
Má phải của Cơ Vân Trúc lúc này hiện ra dấu chưởng ấn sưng đỏ, miệng của nàng trướng lên, ánh mắt nhìn qua Mộ Hàn đang giơ tay lên đánh vào miệng nhỏ nhắn của nàng ta, những lời định nói nuốt vào trong bụng, trong đôi mắt đầy nước mắt ủy khuất.
Trong lòng Mộ Hàn muốn giết Cơ Vân Trúc, cũng phải diết chín người ở đây trừ hậu hoạn.
Nhưng mà ý niệm này vừa hiện ra thì nội tâm Mộ Hàn đè xuống, hắn và Cơ Vân Trúc giao thủ tiêu hao quá lớn, chỉ bằng Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị cùng Ôn Siêu không có khả năng đánh chết Hoắc Minh Kiệt và tám tên cao thủ Vũ Hóa Cảnh, chỉ cần có một người chạy thoát thì nguy cơ của hắn lớn lắm.
Đánh chết đệ tử Vũ Long Thiên Tông, nếu như bị người khác biết, mặc dù là Vô Cực Thiên Tông cũng không che chở bọn họ.
- Mộ Hàn, ngươi thật lớn mật, không ngờ dám ra tay hung ác với Vân Trúc sư tỷ!
Hai ba cái tát cũng làm bọn người Hoắc Minh Kiệt tỉnh táo lại, thần sắc âm lệ hô lên, ngay sau đó một tay bắt lấy Hàng Thần.
- Mộ Hàn, ngươi không muốn mạng của hắn sao?
- Không có giết nàng đã là xem mặt mũi của Tứ đại Thiên Tông rồi.
Mộ Hàn cười lạnh nói:
- Hoắc Minh Kiệt, mang Hạng Thần sư đệ tới đây cho ta.
Giọng của Hoắc Minh Kiệt nói:
- Mộ Hàn, ngươi thả Vân Trúc sư tỷ ra, ta sẽ thả Hạng Thần.
- Ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta!
Tay phải của Mộ Hàn đưa lên, kiếm lóe lên đặt ngay cổ nàng ta. Tuy Cơ Vân Trúc cực lực ngăn cản, nhưng mà vẫn kêu đau một tiếng, trên cổ trắng nõn của nàng có vết máu, huyết châu đỏ tươi chảy ra ngoài, mặc dù vô cùng kiêu ngạo, nhưng mà trong mắt Cơ Vân Trúc vẫn có sợ hãi hiện ra
- Ngươi, ngươi...
Hoắc Minh Kiệt vừa vội vừa giận lại sợ, nếu như nguyên nhân là do mình mà Cơ Vân Trúc bị giết, hắn sẽ bị hai tỷ tỷ của Cơ Vân Trúc xé sống ngay lập tức. Bảy têm tu sĩ Vũ Hóa Cảnh bên cạnh cũng sợ hãi, sợ Mộ Hàn tức giận giết Cơ Vân Trúc đi.
- Hắn... Hắn lại bắt Vân Trúc sư tỷ?
- Làm sao có thể a, hắn chỉ là tu sĩ Vũ Hóa Cảnh, Vân Trúc sư tỷ đã đạt tới Huyền Thai Nhất Trọng Thiên, lại cứ như vậy bị bại dưới tay hắn...
Nghe thấy đám người Kỷ Vũ Lộ kêu lên vui mừng, tám vị đệ tử Vũ Long thiên tông Hoắc Minh Kiệt như mới tỉnh lại từ trong giấc mộng. Họ vội vàng sợ hãi lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy chấn động, kinh ngạc và hồ nghi.
- Ngươi... Ngươi đánh bại ta?
Cơ Vân Trúc ánh mắt rốt cục cũng chớp một cái, khuôn mặt đột nhiên trở nên trắng bệch như tờ giấy. Theo bản năng giãy dụa một cái, mới bừng tỉnh mà tỉnh ngộ ra rằng chính mình bị Mộ Hàn bắt được. Hai gò má trong chớp mắt liền căng lên đỏ bừng, nàng thét chói tai rồi bắt đầu giãy dụa
- Hỗn đản, buông! Ngươi dám bắt ta? Ngươi nhất định phải chết! Ngươi thật sự chết chắc rồi! Nhị tỷ Cơ Vân Yên của ta là tu sĩ 'Huyền Thai Thất Trọng Thiên', Đại tỷ Cơ Vân Thiền của ta là tu sĩ 'Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên'. Đại tỷ phu của ta là Đại Long Thiên Tử Vũ Long thiên tông, đã sớm đột phá đến 'Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên'. Ngươi dám bắt ta, bọn họ tùy tiện người nào trong đó ra tay đều có thể bóp chết ngươi giống như miết một con kiến.
- Hả?
Ánh mắt của Mộ Hàn hơi cứng lại, trong lòng không khỏi thất thần giật thột một cái. Cơ thị Tam tỷ muội của Vũ Long thiên tông quả nhiên không giống người thường. Cơ Vân Trúc này đừng nói, tuổi phỏng đoán liền mới mười lăm mười sáu tuổi mà đã liền Hóa Võ Nhập Đạo, đột phá đến Huyền Thai Nhất Trọng Thiên; Cơ Vân Yên kia nói vậy tuổi cũng không lớn, Huyền Thai Thất Trọng Thiên kia có khả năng tương đương với đệ tử Thiên Cực của Vô Cực Thiên Tông ; Cơ Vân Thiền càng là lợi hại, lại đã đạt đến Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên.
Trước đây nghe Kỷ Vũ Lộ nói nàng ta đã đột phá đến cảnh giới Mệnh Tuyền Đạo Cảnh Nhị Trọng, hắn còn tưởng rằng nàng ấy chỉ là Mệnh Tuyền Nhất Trọng Thiên. Không nghĩ tới đúng là cảnh giới Mệnh Tuyền đỉnh cao, đây chính là nhân vật có cảnh giới như Tiêu Tố Ảnh vậy. Còn có vị cái gì Đại Long Thiên Tử Tư Không Chiếu kia, không ngờ đã đạt đến Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên.
Vạn Lưu Cảnh, Đạo Cảnh Tam Trọng, tu sĩ như vậy mà xuất hành, đó chính là chủ nhân một tông, có thể tung hoành thiên địa. Phải biết rằng mặc dù là Tông chủ Tứ Đại Thiên Tông như Thần Tiêu, Vô Cực, Vũ Long, Linh Bảo này, thì cũng mới chỉ là Vạn Lưu Thất Trọng Thiên. Thực lực của Tư Không Chiếu kia so với bọn hắn lại không sai biệt lắm.
Vừa nghe Cơ Vân Trúc nói ra những lời này, trên mặt đám người Kỷ Vũ Lộ lập tức liền thay đổi. Hiện tại bắt được Cơ Vân Trúc, đích xác có thể tạm thời giữ được an toàn bản thân. Nhưng bắt nàng, đồng dạng là đắc tội hai người tỷ tỷ của nàng, còn có Tư Không Chiếu kia mà trong cảm nhận của tu sĩ trẻ tuổi Tứ Đại Thiên Tông thì giống như vị thần.
Đắc tội bọn họ, có lẽ tại trên đường từ thành Cổ Linh quay về Vô Cực Thiên Tông, mấy người bọn họ sẽ biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Nếu mà có thể may mắn trở lại Vô Cực Thiên Tông, thì đích thật là an toàn. Đại Long Thiên Tử kia dẫu có kiêu ngạo đến đâu, cũng không có khả năng đến Vô Cực Thiên Tông để đòi người trút giận cho Cơ Vân Trúc.
Chính là, từ đó về sau, bọn họ hoặc là không bao giờ rời khỏi thành Vô Cực nửa bước nữa, hoặc là chỉ có thể chờ cho thời gian đủ dài, để Cơ Vân Trúc quên chuyện này đi!
Nhìn thấy thần sắc của đám người Kỷ Vũ Lộ thì Cơ Vân Trúc tươi cười vui vẻ, nói:
- Ha ha ha, sợ hãi a! Lập tức thả ta ra, giao toàn bộ đồ vật của các ngươi có trong động quật ra đây, còn có cao phẩm đạo khí kia, ta còn có thể bỏ qua cho các ngươi. Nhưng mà ngươi... Ngươi gọi là Mộ Hàn đúng không? Nếu ngươi muốn còn sống, còn phải phế bỏ tâm cung, đây là trừng phạt của ta...
Đám người Kỷ Vũ Lộ nghe xong nội tâm phát lạnh, thần sắc phẩn uất nói không ra lời.
Quá phận! Cơ Vân Trúc này đúng là quá phận!
Đưa toàn bộ vật phẩm và đạo khí của Mộ Hàn thì cũng bỏ đi, lại còn muốn phế tâm cung của Mộ Hàn. Đối với tu sĩ mà nói không có tâm cung chính là phế nhân, sống không bằng chết. Đã sớm nghe nói Cơ thị trong ba tỷ muội, Cơ Vân Trúc vô cùng kiêu ngạo hung hăng càn quấy, lại không nghĩ tới hung hăng càn quấy tới mức này.
Nếu sau khi bị bắt thì kết quả sẽ như thế nào?
- Câm miệng!
Thấy Cơ Vân Trúc sau khi bị hắn bắt còn hung hăng cần quấy không có giác ngộ của tù binh, ngược lại còn ương ngạnh, ánh mắt Mộ Hàn lạnh lùng, lúc này tát một cái, ba tiếng giòn tan vang vọng, gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Cơ Vân Trúc xuất hiện chưởng ấn đỏ tươi.
Mộ Hàn đánh làm Cơ Vân Trúc phát mộng, khó có thể tin được nhìn qua Mộ Hàn một lát, tức giận kêu lên:
- Ngươi... Ngươi dám đánh ta?
Cơ Vân Trúc đồng thời giãy dụa kịch liệt, nhưng mà tâm cung của nàng bị phong ấn, chân khí cạn kiệt, làm sao có thể thoát khỏi tay Mộ Hàn cơ chứ.
Ba!
Lại một tát đánh xuống.
Má phải của Cơ Vân Trúc lúc này hiện ra dấu chưởng ấn sưng đỏ, miệng của nàng trướng lên, ánh mắt nhìn qua Mộ Hàn đang giơ tay lên đánh vào miệng nhỏ nhắn của nàng ta, những lời định nói nuốt vào trong bụng, trong đôi mắt đầy nước mắt ủy khuất.
Trong lòng Mộ Hàn muốn giết Cơ Vân Trúc, cũng phải diết chín người ở đây trừ hậu hoạn.
Nhưng mà ý niệm này vừa hiện ra thì nội tâm Mộ Hàn đè xuống, hắn và Cơ Vân Trúc giao thủ tiêu hao quá lớn, chỉ bằng Kỷ Vũ Lộ, Lăng Nghị cùng Ôn Siêu không có khả năng đánh chết Hoắc Minh Kiệt và tám tên cao thủ Vũ Hóa Cảnh, chỉ cần có một người chạy thoát thì nguy cơ của hắn lớn lắm.
Đánh chết đệ tử Vũ Long Thiên Tông, nếu như bị người khác biết, mặc dù là Vô Cực Thiên Tông cũng không che chở bọn họ.
- Mộ Hàn, ngươi thật lớn mật, không ngờ dám ra tay hung ác với Vân Trúc sư tỷ!
Hai ba cái tát cũng làm bọn người Hoắc Minh Kiệt tỉnh táo lại, thần sắc âm lệ hô lên, ngay sau đó một tay bắt lấy Hàng Thần.
- Mộ Hàn, ngươi không muốn mạng của hắn sao?
- Không có giết nàng đã là xem mặt mũi của Tứ đại Thiên Tông rồi.
Mộ Hàn cười lạnh nói:
- Hoắc Minh Kiệt, mang Hạng Thần sư đệ tới đây cho ta.
Giọng của Hoắc Minh Kiệt nói:
- Mộ Hàn, ngươi thả Vân Trúc sư tỷ ra, ta sẽ thả Hạng Thần.
- Ngươi không có tư cách bàn điều kiện với ta!
Tay phải của Mộ Hàn đưa lên, kiếm lóe lên đặt ngay cổ nàng ta. Tuy Cơ Vân Trúc cực lực ngăn cản, nhưng mà vẫn kêu đau một tiếng, trên cổ trắng nõn của nàng có vết máu, huyết châu đỏ tươi chảy ra ngoài, mặc dù vô cùng kiêu ngạo, nhưng mà trong mắt Cơ Vân Trúc vẫn có sợ hãi hiện ra
- Ngươi, ngươi...
Hoắc Minh Kiệt vừa vội vừa giận lại sợ, nếu như nguyên nhân là do mình mà Cơ Vân Trúc bị giết, hắn sẽ bị hai tỷ tỷ của Cơ Vân Trúc xé sống ngay lập tức. Bảy têm tu sĩ Vũ Hóa Cảnh bên cạnh cũng sợ hãi, sợ Mộ Hàn tức giận giết Cơ Vân Trúc đi.
Bình luận facebook