Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 72
Chủy Thủ này là Đạo Khí thấp phẩm, hơn nữa là do Mộ Hàn tự tay luyện chế, tạm thời đã sớm tương thông cùng tâm thần của Mộ Hàn. Nay dung hợp "Tử Dương Long Tinh" vào trong đó, đối với hắn mà nói là việc quá đơn giản.
Tay phải khẽ nâng lên, Chủy Thủ đã bị Mộ Hàn nắm vào trong lòng bàn tay.
Lập tức, trong cơ thể Mộ Hàn đã vận hành "Lôi Cực Âm Cương", pháp lực rất nhanh chóng thâm nhập vào trong Chủy Thủ. Một tia chớp sáng trắng trong chớp mắt bùng nổ lan ra. Cùng với pháp lực tiến vào Chủy Thủ từ từ được tăng cường, tia chớp sáng trắng kia cũng trở nên càng tỏ ra chói mắt, những nét Đạo Văn vốn thật giống như được khắc họa vào bên trong Chủy Thủ lại bắt đầu hiện ra.
Một vầng ánh sáng lấp lánh lượn lờ, Đạo Văn cũng như dòng nước bắt đầu róc rách lan tỏa.
Mộ Hàn nheo mắt, pháp lực tràn vào Chủy Thủ tiến thêm một bước mạnh mẽ hơn. Đạo Văn quay vòng càng thêm linh động, phảng phất như nó có được sinh mệnh còn sống. Sau khi hơn mười giây trôi qua, chỉ nghe "Ông ông! Ông ông! Ông ông!" một tràng reo vang. Thanh Chủy Thủ kia đột nhiên bắt đầu có hơi chấn động, âm thanh đúng là trở nên càng ngày càng kịch liệt.
Không có một hồi, âm thanh vù vù mãnh liệt cơ hồ làm tốc mái của cả căn phòng ngủ này.
Mộ Hàn tâm thần bất động. Hắn tỉnh táo cảm ứng được sự biến hóa của Chủy Thủ. Điều hiện tại hắn phải làm là phát huy uy lực của Đạo Văn bên trong thanh Chủy Thủ này đến mức độ lớn nhất.
- Ong ong
Ước chừng sau một hai phần mười canh giờ, tiếng vù vù của Chủy Thủ đã trở nên đinh tai nhức óc.
- Thế này đã là lực lượng Đạo Văn đến mức cao nhất.
Mộ Hàn ánh mắt khẽ nheo lại. Giờ phút này, lực lượng do Đạo Văn phát huy ra đã đạt tới cực hạn của nó. Nếu lại tiếp tục kích phát nữa thì Chủy Thủ sợ là sã bị hư hại.
Chủy Thủ này cho dù là chất liệu hay tay nghề rèn giữa chế tạo đều không được coi là phi thường xuất sắc.
Nếu như không có Đạo Văn, nó sẽ chỉ là một thanh Chủy Thủ bình thường, chỉ có thể chịu tải Văn Phổ đơn giản. Coi như khắc họa phụ trách thêm Văn Phổ thì sau khi rèn luyện thành công, uy lực cũng sẽ không có thay đổi quá lớn.
Biết lực lượng Đạo Văn đã đạt tới cực hạn, Mộ Hàn trong lúc dung hợp "Tử Dương Long Tinh" cũng có thể hiểu rõ hơn trong lòng.
Trong tâm niệm, Mộ Hàn một mặt duy trì trình độ Đạo Văn sinh động bên trong Chủy Thủ, một mặt khác điều động pháp lực bao vây "Tử Dương Long Tinh" ở trong tay trái lại.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong khoảnh khắc pháp lực tiến vào "Tử Dương Long Tinh", nó giống như mặt hồ tĩnh lặng đột nhiên bị ném xuống một tảng đá lớn, Long Tinh lại bắt đầu làm nổi lên sóng gió rất nhỏ.
Phảng phất có được những vòng rung động thật nhỏ đang dập dờn lan ra từ tầng ngoài Long Tinh.
Đây chính là điều kì diệu không thuộc tính pháp lực.
Các loại dụng cụ Đạo Khí do thiên địa sinh thành thì có rất nhiều thứ đều sẽ chứa đặc điểm không cùng thuộc tính. Ví dụ như "Tử Dương Long Tinh" này, kỳ thật nó chính là ẩn chứa Hỏa Chúc tính. Trong tình huống bình thường, chỉ có lực lượng có được đặc tính Hỏa pháp thì mới có thể thông suốt tiến vào bên trong nó. Còn các pháp lực với thuộc tính khác rất dễ dàng khiến cho nó bài xích.
Trừ phi pháp lực cực kỳ dũng mãnh, mới có thể chứa được vô số loại thuộc tính khác nhau.
Mà những pháp lực không có thuộc tính liền sẽ không gặp phải vấn đề như vậy. Bản thân nó liền không có thuộc tính, cho nên bất cứ dụng cụ có thuộc tính nào cũng sẽ không sinh ra trở ngại đối với nó.
Pháp lực của Mộ Hàn liên tục như dòng nước lũ, ồ ồ tuôn ra khỏi Tâm Cung.
"Tử Dương Long Tinh" kia bắt đầu dao động đến dần dần kịch liệt. Sau đó mấy chục giây, Long Tinh rộng nửa tấc dài ba tấc kia lại trở nên mềm mại như sợi bún. Lại là gần một hai phần mười canh giờ trôi qua, Long Tinh tựa hồ hoàn toàn hòa tan lan ra, biến thành một thác nước nước dạt dào, những chất lỏng trong suốt hoa mắt.
Điều hấp dẫn ánh mắt nhất chính là, Long Tinh này cho dù biến hóa như thế nào đều vẫn duy trì Long hình lúc ban đầu.
- Không tệ lắm.
Mộ Hàn ánh mắt chăm chú, tay trái đột nhiên bắt đầu nhúc nhích rồi nhanh như tia chớp vỗ "Tử Dương Long Tinh" đang dập dờn bồng bềnh kia vào trên thân Chủy Thủ.
Ngay sau đó, pháp lực đậm đặc đã đồng thời bao trùm cả Chủy Thủ và Tử Dương Long Tinh.
Cơ hồ cùng thời khắc đó, Mộ Hàn bắt đầu vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", linh khí thiên địa đang lượn lờ liền từ bốn phía không trung lập tức điên cuồng mà tràn vào phòng ngủ, rồi dập dờn bên thân Mộ Hàn. Dưới tác dụng của loại công pháp võ đạo thần kỳ này, một pháp lực mới nảy sinh rất nhanh. Nó không ngừng bổ sung cho Tâm Cung đang dần dần có xu thế không gợn sóng nữa.
Lúc này, tâm thần Mộ Hàn đang đắm chìm vào trong Chủy Thủ.
Ở giữa đôi tay như đang khắc họa lại hình ảnh đầu đuôi gốc ngọn hiện ra ở trong đầu Mộ Hàn. Do pháp lực dẫn đạo, Đạo Văn trong Chủy Thủ kia giống như là một con mãnh thú đã vài ngày không có miếng ăn. Nó há miệng ra, rồi giống như đói khát mà điên cuồng nuốt chửng "Tử Dương Long Tinh" vào.
Không được mấy giây, toàn bộ "Tử Dương Long Tinh" giống như màng chất lỏng dinh dính liền bị Đạo Văn hấp thu.
Mộ Hàn ý nghĩ khẽ động, "Lôi Cực Âm Cương" lấy tốc độ trước nay chưa từng có để bắt đầu vận hành ở trong cơ thể. Những tiếng sấm sét rầm rầm liên tiếp vang ra từ trong ngực bụng. Nhịp điệu này làm kích động ra kình đạo nhanh chóng xuyên thấu qua song chưởng, những đạo pháp lực từ bên trong Chủy Thủ cứ thế tuôn ra, giống như cơn sóng mãnh liệt mênh mông trong trận phong ba.
Mỗi đạo kình đạo ập đến đều bị Đạo Văn bên trong Chủy Thủ nuốt chửng hết ánh tím, sau đó chỉ còn đọng lại một phân.
Sau một lúc lâu, pháp lực như thủy triều lại lui về Tâm Cung. Lôi Âm chấn động rầm rầm ở trong ngực bụng cứ thế mà lịm đi, những tiếng ông ông hòa theo ở trong gian phòng bất chợt im lặng đi.
- Ba!
Trong tiếng nổ đì đùng rất nhỏ, hai tay Mộ Hàn đột nhiên tách ra.
Chủy Thủ được ý niệm của Mộ Hàn thao túng vẫn cứ lẳng lặng trôi nổi trước người. Ánh sáng lành lạnh bắn ra bốn phía, lưỡi dao trơn tuột nhẵn thín lúc này hiện ra một con Tiểu Long màu tím. Nó giống như trực tiếp nằm cuộn tròn ở bên trong Chủy Thủ. Cái đầu rồng hướng tới mũi dao nhọn hoắt, còn đuôi rồng duỗi dài vào trong chuôi đao. Trông nó rất sống động, giống như muốn nhảy ra từ bên trong Chủy Thủ. Ánh tím chói mắt, khiến cho thanh Chủy Thủ này vốn là trơn tuột nhẵn thín có vẻ càng sáng lạn chói mắt, rực rỡ.
- Cuối cùng đại công cáo thành.
Cảm ứng được Đạo Văn bên trong Chủy Thủ ẩn chứa lực lượng dồi dào, Mộ Hàn vui sướng ra mặt. Trong lòng hắn chộn rộn, chỉ sau một lúc liền không thể kiềm chế được, hắn liền trực tiếp bắn người nhảy dựng lên, lao nhanh ra phía ngoài phòng ngủ. Chủy Thủ xẹt qua một ánh sáng lành lạnh trắng tím xen kẽ giao nhau cứ thế theo sát tại phía sau Mộ Hàn.
Giờ phút này, trong không trung thành Liệt Sơn đã là màn đêm sâu lắng.
Tay phải khẽ nâng lên, Chủy Thủ đã bị Mộ Hàn nắm vào trong lòng bàn tay.
Lập tức, trong cơ thể Mộ Hàn đã vận hành "Lôi Cực Âm Cương", pháp lực rất nhanh chóng thâm nhập vào trong Chủy Thủ. Một tia chớp sáng trắng trong chớp mắt bùng nổ lan ra. Cùng với pháp lực tiến vào Chủy Thủ từ từ được tăng cường, tia chớp sáng trắng kia cũng trở nên càng tỏ ra chói mắt, những nét Đạo Văn vốn thật giống như được khắc họa vào bên trong Chủy Thủ lại bắt đầu hiện ra.
Một vầng ánh sáng lấp lánh lượn lờ, Đạo Văn cũng như dòng nước bắt đầu róc rách lan tỏa.
Mộ Hàn nheo mắt, pháp lực tràn vào Chủy Thủ tiến thêm một bước mạnh mẽ hơn. Đạo Văn quay vòng càng thêm linh động, phảng phất như nó có được sinh mệnh còn sống. Sau khi hơn mười giây trôi qua, chỉ nghe "Ông ông! Ông ông! Ông ông!" một tràng reo vang. Thanh Chủy Thủ kia đột nhiên bắt đầu có hơi chấn động, âm thanh đúng là trở nên càng ngày càng kịch liệt.
Không có một hồi, âm thanh vù vù mãnh liệt cơ hồ làm tốc mái của cả căn phòng ngủ này.
Mộ Hàn tâm thần bất động. Hắn tỉnh táo cảm ứng được sự biến hóa của Chủy Thủ. Điều hiện tại hắn phải làm là phát huy uy lực của Đạo Văn bên trong thanh Chủy Thủ này đến mức độ lớn nhất.
- Ong ong
Ước chừng sau một hai phần mười canh giờ, tiếng vù vù của Chủy Thủ đã trở nên đinh tai nhức óc.
- Thế này đã là lực lượng Đạo Văn đến mức cao nhất.
Mộ Hàn ánh mắt khẽ nheo lại. Giờ phút này, lực lượng do Đạo Văn phát huy ra đã đạt tới cực hạn của nó. Nếu lại tiếp tục kích phát nữa thì Chủy Thủ sợ là sã bị hư hại.
Chủy Thủ này cho dù là chất liệu hay tay nghề rèn giữa chế tạo đều không được coi là phi thường xuất sắc.
Nếu như không có Đạo Văn, nó sẽ chỉ là một thanh Chủy Thủ bình thường, chỉ có thể chịu tải Văn Phổ đơn giản. Coi như khắc họa phụ trách thêm Văn Phổ thì sau khi rèn luyện thành công, uy lực cũng sẽ không có thay đổi quá lớn.
Biết lực lượng Đạo Văn đã đạt tới cực hạn, Mộ Hàn trong lúc dung hợp "Tử Dương Long Tinh" cũng có thể hiểu rõ hơn trong lòng.
Trong tâm niệm, Mộ Hàn một mặt duy trì trình độ Đạo Văn sinh động bên trong Chủy Thủ, một mặt khác điều động pháp lực bao vây "Tử Dương Long Tinh" ở trong tay trái lại.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong khoảnh khắc pháp lực tiến vào "Tử Dương Long Tinh", nó giống như mặt hồ tĩnh lặng đột nhiên bị ném xuống một tảng đá lớn, Long Tinh lại bắt đầu làm nổi lên sóng gió rất nhỏ.
Phảng phất có được những vòng rung động thật nhỏ đang dập dờn lan ra từ tầng ngoài Long Tinh.
Đây chính là điều kì diệu không thuộc tính pháp lực.
Các loại dụng cụ Đạo Khí do thiên địa sinh thành thì có rất nhiều thứ đều sẽ chứa đặc điểm không cùng thuộc tính. Ví dụ như "Tử Dương Long Tinh" này, kỳ thật nó chính là ẩn chứa Hỏa Chúc tính. Trong tình huống bình thường, chỉ có lực lượng có được đặc tính Hỏa pháp thì mới có thể thông suốt tiến vào bên trong nó. Còn các pháp lực với thuộc tính khác rất dễ dàng khiến cho nó bài xích.
Trừ phi pháp lực cực kỳ dũng mãnh, mới có thể chứa được vô số loại thuộc tính khác nhau.
Mà những pháp lực không có thuộc tính liền sẽ không gặp phải vấn đề như vậy. Bản thân nó liền không có thuộc tính, cho nên bất cứ dụng cụ có thuộc tính nào cũng sẽ không sinh ra trở ngại đối với nó.
Pháp lực của Mộ Hàn liên tục như dòng nước lũ, ồ ồ tuôn ra khỏi Tâm Cung.
"Tử Dương Long Tinh" kia bắt đầu dao động đến dần dần kịch liệt. Sau đó mấy chục giây, Long Tinh rộng nửa tấc dài ba tấc kia lại trở nên mềm mại như sợi bún. Lại là gần một hai phần mười canh giờ trôi qua, Long Tinh tựa hồ hoàn toàn hòa tan lan ra, biến thành một thác nước nước dạt dào, những chất lỏng trong suốt hoa mắt.
Điều hấp dẫn ánh mắt nhất chính là, Long Tinh này cho dù biến hóa như thế nào đều vẫn duy trì Long hình lúc ban đầu.
- Không tệ lắm.
Mộ Hàn ánh mắt chăm chú, tay trái đột nhiên bắt đầu nhúc nhích rồi nhanh như tia chớp vỗ "Tử Dương Long Tinh" đang dập dờn bồng bềnh kia vào trên thân Chủy Thủ.
Ngay sau đó, pháp lực đậm đặc đã đồng thời bao trùm cả Chủy Thủ và Tử Dương Long Tinh.
Cơ hồ cùng thời khắc đó, Mộ Hàn bắt đầu vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết", linh khí thiên địa đang lượn lờ liền từ bốn phía không trung lập tức điên cuồng mà tràn vào phòng ngủ, rồi dập dờn bên thân Mộ Hàn. Dưới tác dụng của loại công pháp võ đạo thần kỳ này, một pháp lực mới nảy sinh rất nhanh. Nó không ngừng bổ sung cho Tâm Cung đang dần dần có xu thế không gợn sóng nữa.
Lúc này, tâm thần Mộ Hàn đang đắm chìm vào trong Chủy Thủ.
Ở giữa đôi tay như đang khắc họa lại hình ảnh đầu đuôi gốc ngọn hiện ra ở trong đầu Mộ Hàn. Do pháp lực dẫn đạo, Đạo Văn trong Chủy Thủ kia giống như là một con mãnh thú đã vài ngày không có miếng ăn. Nó há miệng ra, rồi giống như đói khát mà điên cuồng nuốt chửng "Tử Dương Long Tinh" vào.
Không được mấy giây, toàn bộ "Tử Dương Long Tinh" giống như màng chất lỏng dinh dính liền bị Đạo Văn hấp thu.
Mộ Hàn ý nghĩ khẽ động, "Lôi Cực Âm Cương" lấy tốc độ trước nay chưa từng có để bắt đầu vận hành ở trong cơ thể. Những tiếng sấm sét rầm rầm liên tiếp vang ra từ trong ngực bụng. Nhịp điệu này làm kích động ra kình đạo nhanh chóng xuyên thấu qua song chưởng, những đạo pháp lực từ bên trong Chủy Thủ cứ thế tuôn ra, giống như cơn sóng mãnh liệt mênh mông trong trận phong ba.
Mỗi đạo kình đạo ập đến đều bị Đạo Văn bên trong Chủy Thủ nuốt chửng hết ánh tím, sau đó chỉ còn đọng lại một phân.
Sau một lúc lâu, pháp lực như thủy triều lại lui về Tâm Cung. Lôi Âm chấn động rầm rầm ở trong ngực bụng cứ thế mà lịm đi, những tiếng ông ông hòa theo ở trong gian phòng bất chợt im lặng đi.
- Ba!
Trong tiếng nổ đì đùng rất nhỏ, hai tay Mộ Hàn đột nhiên tách ra.
Chủy Thủ được ý niệm của Mộ Hàn thao túng vẫn cứ lẳng lặng trôi nổi trước người. Ánh sáng lành lạnh bắn ra bốn phía, lưỡi dao trơn tuột nhẵn thín lúc này hiện ra một con Tiểu Long màu tím. Nó giống như trực tiếp nằm cuộn tròn ở bên trong Chủy Thủ. Cái đầu rồng hướng tới mũi dao nhọn hoắt, còn đuôi rồng duỗi dài vào trong chuôi đao. Trông nó rất sống động, giống như muốn nhảy ra từ bên trong Chủy Thủ. Ánh tím chói mắt, khiến cho thanh Chủy Thủ này vốn là trơn tuột nhẵn thín có vẻ càng sáng lạn chói mắt, rực rỡ.
- Cuối cùng đại công cáo thành.
Cảm ứng được Đạo Văn bên trong Chủy Thủ ẩn chứa lực lượng dồi dào, Mộ Hàn vui sướng ra mặt. Trong lòng hắn chộn rộn, chỉ sau một lúc liền không thể kiềm chế được, hắn liền trực tiếp bắn người nhảy dựng lên, lao nhanh ra phía ngoài phòng ngủ. Chủy Thủ xẹt qua một ánh sáng lành lạnh trắng tím xen kẽ giao nhau cứ thế theo sát tại phía sau Mộ Hàn.
Giờ phút này, trong không trung thành Liệt Sơn đã là màn đêm sâu lắng.
Bình luận facebook