Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 105
Mộ Hàn vốn vẫn còn tính toán sau này sẽ lại đi Đạo Tiên lâu để lấy chiếc sừng Kim Giác này, không nghĩ tới Vân Phiêu Phiêu lại tự mình đem nó tới. Xem ra Mộ Thanh Long cũng là biết qui củ của viện Duệ Phong.
- Không cám ơn ta sao?
Vân Phiêu Phiêu ranh mãnh cười nói.
- Vân cô nương thì đương nhiên cũng phải cảm tạ rồi.
Mộ Hàn cười cười một tiếng, chợt đã có chút lo lắng mà hỏi
- Vân cô nương, cô nương đưa đồ đến đây cho ta, không biết đối với nàng có thể có ảnh hưởng gì hay không?
Theo Mộ Hàn suy đoán, nếu như chính mình đã biết ở bên cạnh Hắc Ma Cốc có che dấu một loại quặng mạch khoáng bí mật nào đó, thì sau khi ra khỏi viện Duệ Phong, rất có thể có cao thủ Mộ gia dọc đường đi theo giám thị chính mình. Nếu mà để cho người ta biết Vân Phiêu Phiêu giờ phút này đang ở trong nhà mình, sợ là sẽ khiến gây ra sự hoài nghi.
Vân Phiêu Phiêu không đồng tình khoát khoát tay:
- Không có việc gì, chúng ta cũng không phải là người làm chuyện gì đó mà muốn thiên hạ không nhận ra. Mộ gia coi như đã biết cũng không dám làm gì ta cả.
- A?
Thấy dáng vẻ Vân Phiêu Phiêu như thể đã tính trước, Mộ Hàn ngẩn người.
- Ngươi còn không biết, ta và một gia hỏa Mộ gia có tên Mộ Tinh Vũ đã từng có hôn ước.
Nói đến cái tên Mộ Tinh Vũ này thì Vân Phiêu Phiêu khinh thường bĩu môi. Nhưng rồi ngay sau đó liền bắt đầu mặt mày hớn hở
- Nhưng mà ngày mai ta liền phải rời khỏi thành Liệt Sơn, rốt cục có khả năng giải thoát.
- Lại có việc này sao?
Mộ Hàn hơi cảm giác kinh ngạc, thế nhưng lập tức cũng liền thoải mái. Bởi vì trong cả thành Liệt Sơn, thiên tài trẻ tuổi ưu tú nhất thực sự không phải là Mộ Tinh Hà của Mộ gia, mà là Vân Phiêu Phiêu đang ở trước mặt mình. Năm mười sáu mười bảy tuổi đã đạt tới Võ Cảnh Bát Trọng Không Cốc Cảnh, sắp sửa đuổi kịp Mộ Chiêu Nghi năm đó.
Mộ gia hùng cứ thành Liệt Sơn, nhìn thấy trong gia tộc lệ thuộc xuất hiện một thiên tài có tài hoa hơn người, tiềm lực vô hạn như vậy, vậy thì làm thế nào mà không nghĩ biện pháp nhét vào trong tầm khống chế.
Vân Phiêu Phiêu là thiếu nữ, thông gia tự nhiên trở thành sự lựa chọn tốt nhất.
Cái tện gọi là Mộ Tinh Vũ kia thì Mộ Hàn cũng đã được nghe nói tới. Tựa hồ là cháu chắt của Thái Thượng trưởng lão Mộ Huyền Thiên. Năm mười bảy tuổi đã đạt tới Võ Cảnh Thất Trọng Ngọc Xu Cảnh, cũng được coi là thiên tài. Thế nhưng nghe giọng điệu vừa rồi của Vân Phiêu Phiêu, tựa hồ nàng nhìn Mộ Tinh Vũ rất không thuận mắt.
Đương nhiên, với tư chất và thực lực của mình thì nàng đích xác cũng có tư cách này.
Chỉ có hơi chút dừng lại, Mộ Hàn nghĩ đến nửa câu nói phía sau kia, liền hỏi một cách hiếu kì hơn một chút:
- Vân cô nương, cô nương rời khỏi thành Liệt Sơn, vậy thì chuẩn bị đi chỗ nào?
- Linh Bảo Thiên Tông!
Vân Phiêu Phiêu nắm chặt nắm đấm nhỏ nhắn, trên gương mặt trắng nõn hiện lên một vẻ đỏ ửng đầy hưng phấn
- Mộ Hàn, hiện tại ta đã là đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông.
Linh Bảo Thiên Tông!
Nghe thấy bốn chữ này, tâm thần của Mộ Hàn chấn động mạnh.
Thái Huyền Thiên Vực có bốn Đại tông phái thế lực ngất trời, phân biệt là Thần Tiêu, Vô Cực, Vũ Long, Linh Bảo. Bốn tông phái này có thể nói là thánh địa trong Thái Huyền Thiên Vực của tất cả tu sĩ võ đạo, tiếng tăm nhất là "Thiên tông". Nghe nói bên trong từng tông phái đều có rất nhiều cường giả Đạo Cảnh trong truyền thuyết.
Nếu như nói Liệt Sơn Mộ gia là một gò đất nhỏ, vậy tứ Đại Thiên Tông này là quả núi lớn nguy nga.
Đừng xem Mộ gia đã có được hai vị cường giả Đạo Cảnh Mộ Huyền Thiên và Mộ Thanh Sơn. Nhưng so sánh với tứ Đại Thiên Tông thì ngay cả xách giày cho bọn hắn cũng không xứng.
Không nghĩ tới Vân Phiêu Phiêu có thể may mắn trở thành đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông.
Với tư chất của nàng, tiến vào tông phái như vậy, khẳng định cũng là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, tốc độ tu luyện tất nhiên sẽ tăng nhiều. Nói không chừng chỉ sau hai năm liền có thể Hóa Võ Nhập Đạo, trở thành cường giả Đạo Cảnh.
Hơn nữa, có thân phận đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông, Vân Phiêu Phiêu tùy thời đều có thể giải trừ hôn ước với Mộ gia, vẫn còn không cần lo lắng gia tộc sẽ rơi vào sự trả thù của Mộ gia.
Không trách được nàng nói ngày mai liền có thể giải thoát!
- Trước đây mấy ngày có một vị trưởng lão 'Linh Bảo Thiên Tông' đi ngang qua thành Liệt Sơn. Sư phụ đã có duyên gặp mặt bà ta mấy lần tại tổng bộ Đạo Tiên lâu, do đó liền đề cử ta với bà. Bà ấy đã đồng ý thu ta làm đệ tử môn hạ, ngày mai ta liền đi cùng bà ấy tới Linh Bảo Thiên Tông.
Vân Phiêu Phiêu mắt nhung híp lại như vầng trăng khuyết, tiếp theo lại hạ giọng nói
- Mộ Hàn, ngươi chỉ hai tháng liền từ Ngoại Tráng Cảnh tu luyện tới Yên Hà Cảnh, tư chất về võ đạo có thể mạnh hơn nhiều so với ta, khẳng định cũng có thể đủ gia nhập Đại tông phái như Linh Bảo Thiên Tông, như vậy liền không cần phải chịu cảnh bị khinh bỉ tại Mộ gia.
- Ta sao?
Trong lòng Mộ Hàn giật thột một cái.
Hắn đã sớm hạ quyết tâm muốn rời khỏi Mộ gia. Nhưng mà sau khi rời khỏi Mộ gia thì sẽ đi nơi nào, hắn lại có chút mờ mịt. Mà hiện tại những lời Vân Phiêu Phiêu đã nói cũng chẳn những đã mở ra một cái cửa sổ cho hắn, đồng thời chỉ rõ mục tiêu cho hắn.
Tứ Đại Thiên Tông, cực kì hùng mạnh huyền bí.
Nếu như là có cơ hội, cho dù tiến vào tông phái nào đó cũng đều có thể khiến cho hắn thu được hoàn cảnh tu luyện tốt. Hơn nữa nơi đó cường giả đông đảo, nói không chừng có thể khai quật ra bí mật bên trong Tâm Cung của bản thân. Bởi vì liên tiếp những nghi vấn do Hắc Ma cổ điện chỉ ra, có lẽ cũng có thể thu được đáp án.
Thế nhưng ý nghĩ này vừa mới hiện ra, Mộ Hàn liền tỉnh táo lại.
Bây giờ còn không phải lúc này. Ở trong khảo nghiệm Tuyển Phong hắn đã bộc lộ tài năng, hiện nay lại gia nhập viện Duệ Phong. Nhất cử nhất động nhất định đều đã bị chú ý, nếu là trốn, tuyệt đối không thể thành công. Đồng thời nếu không phải sẽ bị cao thủ Mộ gia chộp lại quay về, thì chính là sẽ bị những gia hỏa như Mộ Phi Hổ âm thầm hạ sát.
Nếu như muốn rời khỏi đây, thì còn phải yên tĩnh chờ thời cơ.
Trong lúc thay đổi suy nghĩ, Mộ Hàn liền cười nói:
- Nếu như có cơ hội ta nhất định sẽ đi thử xem. Nói không chừng đến lúc đó còn có thể đủ cùng ngươi tiến vào cùng một tông phái.
Nghe vậy, Vân Phiêu Phiêu hình như có chút thất vọng. Nhưng rồi nàng lại nhanh chóng liền cười hì hì nói:
- Mộ Hàn, nói vậy, thì ngươi chỉ có thể là sư đệ của ta.
- Ơ ơ...
Lại là qua một hồi lâu, Mộ Hàn mới tiễn đưa Vân Phiêu Phiêu ra khỏi phòng. Sau khi trở lại nhà, Mộ Hàn chỉ thu thập một chút quần áo để thay đổi khi giặt. Sau đó hắn liền mang theo Kim Giác đi tới viện Duệ Phong.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Không cám ơn ta sao?
Vân Phiêu Phiêu ranh mãnh cười nói.
- Vân cô nương thì đương nhiên cũng phải cảm tạ rồi.
Mộ Hàn cười cười một tiếng, chợt đã có chút lo lắng mà hỏi
- Vân cô nương, cô nương đưa đồ đến đây cho ta, không biết đối với nàng có thể có ảnh hưởng gì hay không?
Theo Mộ Hàn suy đoán, nếu như chính mình đã biết ở bên cạnh Hắc Ma Cốc có che dấu một loại quặng mạch khoáng bí mật nào đó, thì sau khi ra khỏi viện Duệ Phong, rất có thể có cao thủ Mộ gia dọc đường đi theo giám thị chính mình. Nếu mà để cho người ta biết Vân Phiêu Phiêu giờ phút này đang ở trong nhà mình, sợ là sẽ khiến gây ra sự hoài nghi.
Vân Phiêu Phiêu không đồng tình khoát khoát tay:
- Không có việc gì, chúng ta cũng không phải là người làm chuyện gì đó mà muốn thiên hạ không nhận ra. Mộ gia coi như đã biết cũng không dám làm gì ta cả.
- A?
Thấy dáng vẻ Vân Phiêu Phiêu như thể đã tính trước, Mộ Hàn ngẩn người.
- Ngươi còn không biết, ta và một gia hỏa Mộ gia có tên Mộ Tinh Vũ đã từng có hôn ước.
Nói đến cái tên Mộ Tinh Vũ này thì Vân Phiêu Phiêu khinh thường bĩu môi. Nhưng rồi ngay sau đó liền bắt đầu mặt mày hớn hở
- Nhưng mà ngày mai ta liền phải rời khỏi thành Liệt Sơn, rốt cục có khả năng giải thoát.
- Lại có việc này sao?
Mộ Hàn hơi cảm giác kinh ngạc, thế nhưng lập tức cũng liền thoải mái. Bởi vì trong cả thành Liệt Sơn, thiên tài trẻ tuổi ưu tú nhất thực sự không phải là Mộ Tinh Hà của Mộ gia, mà là Vân Phiêu Phiêu đang ở trước mặt mình. Năm mười sáu mười bảy tuổi đã đạt tới Võ Cảnh Bát Trọng Không Cốc Cảnh, sắp sửa đuổi kịp Mộ Chiêu Nghi năm đó.
Mộ gia hùng cứ thành Liệt Sơn, nhìn thấy trong gia tộc lệ thuộc xuất hiện một thiên tài có tài hoa hơn người, tiềm lực vô hạn như vậy, vậy thì làm thế nào mà không nghĩ biện pháp nhét vào trong tầm khống chế.
Vân Phiêu Phiêu là thiếu nữ, thông gia tự nhiên trở thành sự lựa chọn tốt nhất.
Cái tện gọi là Mộ Tinh Vũ kia thì Mộ Hàn cũng đã được nghe nói tới. Tựa hồ là cháu chắt của Thái Thượng trưởng lão Mộ Huyền Thiên. Năm mười bảy tuổi đã đạt tới Võ Cảnh Thất Trọng Ngọc Xu Cảnh, cũng được coi là thiên tài. Thế nhưng nghe giọng điệu vừa rồi của Vân Phiêu Phiêu, tựa hồ nàng nhìn Mộ Tinh Vũ rất không thuận mắt.
Đương nhiên, với tư chất và thực lực của mình thì nàng đích xác cũng có tư cách này.
Chỉ có hơi chút dừng lại, Mộ Hàn nghĩ đến nửa câu nói phía sau kia, liền hỏi một cách hiếu kì hơn một chút:
- Vân cô nương, cô nương rời khỏi thành Liệt Sơn, vậy thì chuẩn bị đi chỗ nào?
- Linh Bảo Thiên Tông!
Vân Phiêu Phiêu nắm chặt nắm đấm nhỏ nhắn, trên gương mặt trắng nõn hiện lên một vẻ đỏ ửng đầy hưng phấn
- Mộ Hàn, hiện tại ta đã là đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông.
Linh Bảo Thiên Tông!
Nghe thấy bốn chữ này, tâm thần của Mộ Hàn chấn động mạnh.
Thái Huyền Thiên Vực có bốn Đại tông phái thế lực ngất trời, phân biệt là Thần Tiêu, Vô Cực, Vũ Long, Linh Bảo. Bốn tông phái này có thể nói là thánh địa trong Thái Huyền Thiên Vực của tất cả tu sĩ võ đạo, tiếng tăm nhất là "Thiên tông". Nghe nói bên trong từng tông phái đều có rất nhiều cường giả Đạo Cảnh trong truyền thuyết.
Nếu như nói Liệt Sơn Mộ gia là một gò đất nhỏ, vậy tứ Đại Thiên Tông này là quả núi lớn nguy nga.
Đừng xem Mộ gia đã có được hai vị cường giả Đạo Cảnh Mộ Huyền Thiên và Mộ Thanh Sơn. Nhưng so sánh với tứ Đại Thiên Tông thì ngay cả xách giày cho bọn hắn cũng không xứng.
Không nghĩ tới Vân Phiêu Phiêu có thể may mắn trở thành đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông.
Với tư chất của nàng, tiến vào tông phái như vậy, khẳng định cũng là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, tốc độ tu luyện tất nhiên sẽ tăng nhiều. Nói không chừng chỉ sau hai năm liền có thể Hóa Võ Nhập Đạo, trở thành cường giả Đạo Cảnh.
Hơn nữa, có thân phận đệ tử của Linh Bảo Thiên Tông, Vân Phiêu Phiêu tùy thời đều có thể giải trừ hôn ước với Mộ gia, vẫn còn không cần lo lắng gia tộc sẽ rơi vào sự trả thù của Mộ gia.
Không trách được nàng nói ngày mai liền có thể giải thoát!
- Trước đây mấy ngày có một vị trưởng lão 'Linh Bảo Thiên Tông' đi ngang qua thành Liệt Sơn. Sư phụ đã có duyên gặp mặt bà ta mấy lần tại tổng bộ Đạo Tiên lâu, do đó liền đề cử ta với bà. Bà ấy đã đồng ý thu ta làm đệ tử môn hạ, ngày mai ta liền đi cùng bà ấy tới Linh Bảo Thiên Tông.
Vân Phiêu Phiêu mắt nhung híp lại như vầng trăng khuyết, tiếp theo lại hạ giọng nói
- Mộ Hàn, ngươi chỉ hai tháng liền từ Ngoại Tráng Cảnh tu luyện tới Yên Hà Cảnh, tư chất về võ đạo có thể mạnh hơn nhiều so với ta, khẳng định cũng có thể đủ gia nhập Đại tông phái như Linh Bảo Thiên Tông, như vậy liền không cần phải chịu cảnh bị khinh bỉ tại Mộ gia.
- Ta sao?
Trong lòng Mộ Hàn giật thột một cái.
Hắn đã sớm hạ quyết tâm muốn rời khỏi Mộ gia. Nhưng mà sau khi rời khỏi Mộ gia thì sẽ đi nơi nào, hắn lại có chút mờ mịt. Mà hiện tại những lời Vân Phiêu Phiêu đã nói cũng chẳn những đã mở ra một cái cửa sổ cho hắn, đồng thời chỉ rõ mục tiêu cho hắn.
Tứ Đại Thiên Tông, cực kì hùng mạnh huyền bí.
Nếu như là có cơ hội, cho dù tiến vào tông phái nào đó cũng đều có thể khiến cho hắn thu được hoàn cảnh tu luyện tốt. Hơn nữa nơi đó cường giả đông đảo, nói không chừng có thể khai quật ra bí mật bên trong Tâm Cung của bản thân. Bởi vì liên tiếp những nghi vấn do Hắc Ma cổ điện chỉ ra, có lẽ cũng có thể thu được đáp án.
Thế nhưng ý nghĩ này vừa mới hiện ra, Mộ Hàn liền tỉnh táo lại.
Bây giờ còn không phải lúc này. Ở trong khảo nghiệm Tuyển Phong hắn đã bộc lộ tài năng, hiện nay lại gia nhập viện Duệ Phong. Nhất cử nhất động nhất định đều đã bị chú ý, nếu là trốn, tuyệt đối không thể thành công. Đồng thời nếu không phải sẽ bị cao thủ Mộ gia chộp lại quay về, thì chính là sẽ bị những gia hỏa như Mộ Phi Hổ âm thầm hạ sát.
Nếu như muốn rời khỏi đây, thì còn phải yên tĩnh chờ thời cơ.
Trong lúc thay đổi suy nghĩ, Mộ Hàn liền cười nói:
- Nếu như có cơ hội ta nhất định sẽ đi thử xem. Nói không chừng đến lúc đó còn có thể đủ cùng ngươi tiến vào cùng một tông phái.
Nghe vậy, Vân Phiêu Phiêu hình như có chút thất vọng. Nhưng rồi nàng lại nhanh chóng liền cười hì hì nói:
- Mộ Hàn, nói vậy, thì ngươi chỉ có thể là sư đệ của ta.
- Ơ ơ...
Lại là qua một hồi lâu, Mộ Hàn mới tiễn đưa Vân Phiêu Phiêu ra khỏi phòng. Sau khi trở lại nhà, Mộ Hàn chỉ thu thập một chút quần áo để thay đổi khi giặt. Sau đó hắn liền mang theo Kim Giác đi tới viện Duệ Phong.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook