Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 44
Trong quá trình này Mộ Hàn nhạy cảm phát giác ra được Văn Phổ kia cũng chấn động chậm chạp, giống như biến thành tính mạng có linh tính.
- Ông!
Đúng lúc này tâm cung của Mộ Hàn đột nhiên chấn động lên, đoàn sương mù nhỏ hiện ra hào quáng màu tím. Chợt hào quang màu tím này vừa hiện ra đã chiếm cứ tất cả hào quang màu trắng, "Tử Hư Thần Cung" lại phá vỡ che lắp hiển thị ra ngoài.
Ngay sau đó một đạo hấp lực kỳ dị từ trong "Tử Hư Thần Cung" lộ ra.
Trong đầu Mộ Hàn có bức Văn Phổ như gió thổi động không ngừng, tương dung với đoàn hào quang màu tím kia, trong khoảnh khắc đã biến mất không thấy tăm hơi đâu cả. Cảm giác này quá quỷ dị, Mộ Hàn ăn cả kinh, nhất thời giật mình tỉnh lại.
Nhưng mà trong nháy mắt tâm thần tương dung với dao găm, trong mi tâm của Mộ Hàn trong thoáng chốc cảm thấy mát lạnh, trong tâm cung nhiều ra một cây dao găm, nó giống như đang sống trong đó, Tử Hư Thần Cung đang nuôi nấng nó, trong chớp mắt đã bị sương mù che phủ lần nữa.
- Ân?
Bỗng nhiên Mộ Hàn mở to mắt, chỉ thấy dao găm trong thoáng chốc đã sáng ngời lên.
Đã xảy ra chuyện gì?
Trong nội tâm Mộ Hàn khẽ giật mình, lực chú ý chuyển dời lên tâm cung.
Tinh tế cảm ứng một lát, trên mặt Mộ Hàn hiện ra thần sắc mừng như điên, đột nhiên hắn nhớ lại Mộ Thanh Long buổi chiều đã từng nói qua, đạo khí tiến vào tâm cung, vậy ý nghĩa nó đã triệt để dung hợp, chỉ là thành công quá đột ngột, thế cho nên Mộ Hàn trong lúc này phản ứng kịp thời.
Dựa theo cách nói của Mộ Thanh Long, đi tới bước này tối thiểu tâm thần và pháp lực ân cần săn sóc thêm vài năm, có thể Mộ Hàn chỉ tiêu hao năm phút đồng hồ.
- Đây là công lao của ‘ Tử Hư Thần Cung ’.
Mộ Hàn thở phào một hơi, trong nội tâm Linh Hư tộc hiếu kỳ nhất thời nhảy lên tận đỉnh.
- Tử Hư Thần Cung làm căn nguyên, khói tím bay ra ngoài, hóa võ nhập đạo... Nhập vào Linh Hư Động Thiên, dung với Linh Hư huyết mạch, được Linh Hư truyền thừa, mới là tộc nhân Linh Hư...
Từ những lời lẽ này nói thì khuyên tai Mộ Chiêu Nghi đưa cho hắn là vật của Linh Hư tộc, mà ‘ Tử Hư Thần Cung ’ nói không chừng chính là tâm cung của Linh Hư tộc, cũng không biết nàng đạt được từ đâu, Linh Hư tộc cùng "Linh Hư Động Thiên" ở địa vực nào của Thái Huyền Thiên Vực?
Có lẽ khi thực lực của hắn mạnh hơn sẽ biết được.
Ý niệm trong đầu của Mộ Hàn lóe lên, hắn mang tâm thần đầu nhập vào, lần nữa vận hành "Lôi Cực Âm Cương ", pháp lực chui vào trong dao găm này.
Ông!
Kêu vang một tiếng, dao găm này sáng ngời trong tâm cung của Mộ Hàn.
Ngay sau đó Mộ Hàn ý niệm khẽ động, hô một tiếng, dao găm nháy lên, liền từ tâm cung bay ra ngoài hư không, lẳng lặng lơ lửng trước người Mộ Hàn. ý niệm của Mộ Hàn thay đổi lần nữa, hàn quang bắn ra bốn phía và thân hình của nó xoay tròn chậm chạp.
Thời điểm này Mộ Hàn giống như hài đồng đang chơi đồ chơi, ý niệm càng không ngừng biến hóa.
Lúc ban đầu dao găm này giống như hài nhi đang đi tập tễnh, lảo đảo trên không trung, bỗng nhiên lắc lư qua hai bên, bỗng nhiên chìm nổi cao thấp, chuyện này cũng khiến pháp lực trong tâm cung của Mộ Hàn tiêu hao thật nhanh. Nhưng mà mỗi lần thân hình của nó vòng qua, quỹ tích vận hành của nó nhanh hơn vài phần.
Qua chừng một phút sau, dao găm này do Mộ Hàn điều khiển thuận lợi như nước chảy bèo trôi, xoay tròn tự nhiên, tốc độ đã nhanh gấp hai lần lúc trước. Loại tiến bộ này khiến tâm thần Mộ Hàn phấn chấn, dao găm cùng bản thân từ từ xa xa, một mét, hai mét, ba mét...
Năm mét!
Trong tâm cung đột nhiên đau đớn, Mộ Hàn cảm thấy tước mặt tối sầm, suýt nữa ngã xuống đất, dao găm cũng lung lay theo, giống như tùy thời sẽ rơi xuống. Thấy thế Mộ Hàn như gặp phải miệng rắn, nỗ lực thu hồi dao găm trong hai mét, cảm giác đau đớn này mới giảm bớt.
Xem ra khoảng cách năm mét là cực hạn có thể khống chế hiện tại
Dao găm sáng lên chập chờn, đã trở lại tâm cung. Mộ Hàn như trút được gánh nặng thở dài một hơi, cảm giác mệt mỏi cực độ tiến ra ngoài. Ngự khí, quả nhiên phi thường tiêu hao pháp lực cùng tâm thần, đặc biệt là Mộ Hàn hiện tại chỉ có tu vị Chân Khí Cảnh, hơn nữa còn mới tiếp xúc với ngự khí chi đạo.
Nhưng mà lúc ngự khí có cảm giác kỳ diệu khiến Mộ Hàn hưng phấn.
Nếu như trong lúc giao thủ đột nhiên khống ngự đạo khí từ một góc độ không nghĩ tới công kích đối thủ, nói không chừng có thể thay đổi cục diện.
Ngự khí đánh lén, khó lòng phòng bị.
Trách không được Mộ Thanh Long nói trong cùng cảnh giới đánh nhau, Đạo Văn Sư cho tới bây giờ đều là là tu sĩ cường đại nhất. Đạo Văn Sư có thủ đoạn quỷ thần khó lường này, tu sĩ bình thường quá đau đầu, trước khi động thủ tâm lý đã yếu đi vài phần. Muốn không bại cũng khó.
Qua thêm một hồi, nỗi lòng kích động của Mộ Hàn đã bình thường lại.
Tùy tiện ăn bữa tối, Mộ Hàn lại bắt đầu chú tăm vào trong tu luyện, cơ hồ cảm giác thời gian qua đi thật nhanh. Trong nháy mắt, bảy ngày đã đi qua.
Rầm rầm rầm...
Sáng sớm trời mới vừa tờ mờ sáng, trong sân có lôi âm kích động.
Mộ Hàn vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" và thi triển "Lôi Cực Âm Cương" đến mức tận cùng, bước chân xê dịch, thân hình nhanh như điện, mỗi một thức đánh ra đều có ba tiếng lôi âm. Từ tiếng lôi âm đầu tiên xuất hiện, tiếng nổ mạnh vang lên không ngớt không dứt.
Qua mười mấy phút đồng hồ, đột nhiên thân ảnh của Mộ Hàn dừng lại, nhíu mày.
Qua mấy ngày tu luyện, chẳng những Mộ Hàn khống ngự đạo khí vô cùng thuần thục, chân khí trong người tăng lên phạm vi lớn. Thế nhưng mà bầu trời xế chiều, Mộ Hàn cảm giác mình tu luyện đạt tới bình cảnh, cho tới hôm nay loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.
Tu sĩ đạt tới Chân Khí Cảnh tu luyện càng khó khăn.
Mộ Hàn càng như vậy, có "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" trong người, dùng thời gian vài ngày cũng cảm giác chân khí đã đạt tới cực hạn dung nạp của bản thân. Tới trạng thái này nhất định phải điều động chân khí, khơi thông kinh mạch. Kinh mạch khơi thông xong mới có thể tăng trưởng tiếp.
Trong thế giới Thái Huyền Thiên Vực này cũng có kỳ kinh bát mạch cùng thập nhị chính kinh, kinh mạch cũng giống như kiếp trước của Mộ Hàn. Kiếp trước nhâm mạch cùng đốc mạch, ở đây gọi là thiên mạch cùng địa mạch. Thiên địa mạch này tương thông với tâm cung, đả thông hai kinh mạch này chính là tu sĩ Đại Thông Cảnh.
Nhưng mà phỏng đoán thật lâu, Mộ Hàn vẫn không tìm được phương pháp khai thông hia mạch này.
Loại tình huống này cơ hồ mỗi Chân Khí Cảnh đêu gặp phải.
Bình thường nói tới đột phá bình cảnh phương pháp tốt nhất là đi thực chiến. Trong quá trình thực chiến tâm cung sẽ phải chịu ngoại lực trùng kích, liên tục kết nối với hai mạch thiên địa này trong thời gian dài, rất có thể bỗng nhiên quán thông, trong khoảnh khắc đã bước vào Vũ Cảnh tứ trọng Đại Thông Cảnh.
- Thực chiến...
Thì thào lẩm bẩm hai chữ này, Mộ Hàn có chút đau đầu.
Đối với đệ tử Tuyển Phong Viện Mộ gia khác mà nói, có thể không ngừng tỉ thí với nhau, tìm kiếm cơ hội đột phá, mà Mộ Hàn lại không có đãi ngộ này.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
- Ông!
Đúng lúc này tâm cung của Mộ Hàn đột nhiên chấn động lên, đoàn sương mù nhỏ hiện ra hào quáng màu tím. Chợt hào quang màu tím này vừa hiện ra đã chiếm cứ tất cả hào quang màu trắng, "Tử Hư Thần Cung" lại phá vỡ che lắp hiển thị ra ngoài.
Ngay sau đó một đạo hấp lực kỳ dị từ trong "Tử Hư Thần Cung" lộ ra.
Trong đầu Mộ Hàn có bức Văn Phổ như gió thổi động không ngừng, tương dung với đoàn hào quang màu tím kia, trong khoảnh khắc đã biến mất không thấy tăm hơi đâu cả. Cảm giác này quá quỷ dị, Mộ Hàn ăn cả kinh, nhất thời giật mình tỉnh lại.
Nhưng mà trong nháy mắt tâm thần tương dung với dao găm, trong mi tâm của Mộ Hàn trong thoáng chốc cảm thấy mát lạnh, trong tâm cung nhiều ra một cây dao găm, nó giống như đang sống trong đó, Tử Hư Thần Cung đang nuôi nấng nó, trong chớp mắt đã bị sương mù che phủ lần nữa.
- Ân?
Bỗng nhiên Mộ Hàn mở to mắt, chỉ thấy dao găm trong thoáng chốc đã sáng ngời lên.
Đã xảy ra chuyện gì?
Trong nội tâm Mộ Hàn khẽ giật mình, lực chú ý chuyển dời lên tâm cung.
Tinh tế cảm ứng một lát, trên mặt Mộ Hàn hiện ra thần sắc mừng như điên, đột nhiên hắn nhớ lại Mộ Thanh Long buổi chiều đã từng nói qua, đạo khí tiến vào tâm cung, vậy ý nghĩa nó đã triệt để dung hợp, chỉ là thành công quá đột ngột, thế cho nên Mộ Hàn trong lúc này phản ứng kịp thời.
Dựa theo cách nói của Mộ Thanh Long, đi tới bước này tối thiểu tâm thần và pháp lực ân cần săn sóc thêm vài năm, có thể Mộ Hàn chỉ tiêu hao năm phút đồng hồ.
- Đây là công lao của ‘ Tử Hư Thần Cung ’.
Mộ Hàn thở phào một hơi, trong nội tâm Linh Hư tộc hiếu kỳ nhất thời nhảy lên tận đỉnh.
- Tử Hư Thần Cung làm căn nguyên, khói tím bay ra ngoài, hóa võ nhập đạo... Nhập vào Linh Hư Động Thiên, dung với Linh Hư huyết mạch, được Linh Hư truyền thừa, mới là tộc nhân Linh Hư...
Từ những lời lẽ này nói thì khuyên tai Mộ Chiêu Nghi đưa cho hắn là vật của Linh Hư tộc, mà ‘ Tử Hư Thần Cung ’ nói không chừng chính là tâm cung của Linh Hư tộc, cũng không biết nàng đạt được từ đâu, Linh Hư tộc cùng "Linh Hư Động Thiên" ở địa vực nào của Thái Huyền Thiên Vực?
Có lẽ khi thực lực của hắn mạnh hơn sẽ biết được.
Ý niệm trong đầu của Mộ Hàn lóe lên, hắn mang tâm thần đầu nhập vào, lần nữa vận hành "Lôi Cực Âm Cương ", pháp lực chui vào trong dao găm này.
Ông!
Kêu vang một tiếng, dao găm này sáng ngời trong tâm cung của Mộ Hàn.
Ngay sau đó Mộ Hàn ý niệm khẽ động, hô một tiếng, dao găm nháy lên, liền từ tâm cung bay ra ngoài hư không, lẳng lặng lơ lửng trước người Mộ Hàn. ý niệm của Mộ Hàn thay đổi lần nữa, hàn quang bắn ra bốn phía và thân hình của nó xoay tròn chậm chạp.
Thời điểm này Mộ Hàn giống như hài đồng đang chơi đồ chơi, ý niệm càng không ngừng biến hóa.
Lúc ban đầu dao găm này giống như hài nhi đang đi tập tễnh, lảo đảo trên không trung, bỗng nhiên lắc lư qua hai bên, bỗng nhiên chìm nổi cao thấp, chuyện này cũng khiến pháp lực trong tâm cung của Mộ Hàn tiêu hao thật nhanh. Nhưng mà mỗi lần thân hình của nó vòng qua, quỹ tích vận hành của nó nhanh hơn vài phần.
Qua chừng một phút sau, dao găm này do Mộ Hàn điều khiển thuận lợi như nước chảy bèo trôi, xoay tròn tự nhiên, tốc độ đã nhanh gấp hai lần lúc trước. Loại tiến bộ này khiến tâm thần Mộ Hàn phấn chấn, dao găm cùng bản thân từ từ xa xa, một mét, hai mét, ba mét...
Năm mét!
Trong tâm cung đột nhiên đau đớn, Mộ Hàn cảm thấy tước mặt tối sầm, suýt nữa ngã xuống đất, dao găm cũng lung lay theo, giống như tùy thời sẽ rơi xuống. Thấy thế Mộ Hàn như gặp phải miệng rắn, nỗ lực thu hồi dao găm trong hai mét, cảm giác đau đớn này mới giảm bớt.
Xem ra khoảng cách năm mét là cực hạn có thể khống chế hiện tại
Dao găm sáng lên chập chờn, đã trở lại tâm cung. Mộ Hàn như trút được gánh nặng thở dài một hơi, cảm giác mệt mỏi cực độ tiến ra ngoài. Ngự khí, quả nhiên phi thường tiêu hao pháp lực cùng tâm thần, đặc biệt là Mộ Hàn hiện tại chỉ có tu vị Chân Khí Cảnh, hơn nữa còn mới tiếp xúc với ngự khí chi đạo.
Nhưng mà lúc ngự khí có cảm giác kỳ diệu khiến Mộ Hàn hưng phấn.
Nếu như trong lúc giao thủ đột nhiên khống ngự đạo khí từ một góc độ không nghĩ tới công kích đối thủ, nói không chừng có thể thay đổi cục diện.
Ngự khí đánh lén, khó lòng phòng bị.
Trách không được Mộ Thanh Long nói trong cùng cảnh giới đánh nhau, Đạo Văn Sư cho tới bây giờ đều là là tu sĩ cường đại nhất. Đạo Văn Sư có thủ đoạn quỷ thần khó lường này, tu sĩ bình thường quá đau đầu, trước khi động thủ tâm lý đã yếu đi vài phần. Muốn không bại cũng khó.
Qua thêm một hồi, nỗi lòng kích động của Mộ Hàn đã bình thường lại.
Tùy tiện ăn bữa tối, Mộ Hàn lại bắt đầu chú tăm vào trong tu luyện, cơ hồ cảm giác thời gian qua đi thật nhanh. Trong nháy mắt, bảy ngày đã đi qua.
Rầm rầm rầm...
Sáng sớm trời mới vừa tờ mờ sáng, trong sân có lôi âm kích động.
Mộ Hàn vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" và thi triển "Lôi Cực Âm Cương" đến mức tận cùng, bước chân xê dịch, thân hình nhanh như điện, mỗi một thức đánh ra đều có ba tiếng lôi âm. Từ tiếng lôi âm đầu tiên xuất hiện, tiếng nổ mạnh vang lên không ngớt không dứt.
Qua mười mấy phút đồng hồ, đột nhiên thân ảnh của Mộ Hàn dừng lại, nhíu mày.
Qua mấy ngày tu luyện, chẳng những Mộ Hàn khống ngự đạo khí vô cùng thuần thục, chân khí trong người tăng lên phạm vi lớn. Thế nhưng mà bầu trời xế chiều, Mộ Hàn cảm giác mình tu luyện đạt tới bình cảnh, cho tới hôm nay loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.
Tu sĩ đạt tới Chân Khí Cảnh tu luyện càng khó khăn.
Mộ Hàn càng như vậy, có "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" trong người, dùng thời gian vài ngày cũng cảm giác chân khí đã đạt tới cực hạn dung nạp của bản thân. Tới trạng thái này nhất định phải điều động chân khí, khơi thông kinh mạch. Kinh mạch khơi thông xong mới có thể tăng trưởng tiếp.
Trong thế giới Thái Huyền Thiên Vực này cũng có kỳ kinh bát mạch cùng thập nhị chính kinh, kinh mạch cũng giống như kiếp trước của Mộ Hàn. Kiếp trước nhâm mạch cùng đốc mạch, ở đây gọi là thiên mạch cùng địa mạch. Thiên địa mạch này tương thông với tâm cung, đả thông hai kinh mạch này chính là tu sĩ Đại Thông Cảnh.
Nhưng mà phỏng đoán thật lâu, Mộ Hàn vẫn không tìm được phương pháp khai thông hia mạch này.
Loại tình huống này cơ hồ mỗi Chân Khí Cảnh đêu gặp phải.
Bình thường nói tới đột phá bình cảnh phương pháp tốt nhất là đi thực chiến. Trong quá trình thực chiến tâm cung sẽ phải chịu ngoại lực trùng kích, liên tục kết nối với hai mạch thiên địa này trong thời gian dài, rất có thể bỗng nhiên quán thông, trong khoảnh khắc đã bước vào Vũ Cảnh tứ trọng Đại Thông Cảnh.
- Thực chiến...
Thì thào lẩm bẩm hai chữ này, Mộ Hàn có chút đau đầu.
Đối với đệ tử Tuyển Phong Viện Mộ gia khác mà nói, có thể không ngừng tỉ thí với nhau, tìm kiếm cơ hội đột phá, mà Mộ Hàn lại không có đãi ngộ này.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook