Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 63
Sau khi biết được tin tức khảo nghiệm Tuyển Phong đột nhiên được tổ chức sớm, những thiếu niên này trở nên càng thêm chăm chỉ khắc khổ trong tu luyện, để rồi trong khảo nghiệm có thể thu được thứ tự tốt.
Đối với bọn họ mà nói, được tiến vào viện Duệ Phong của Mộ gia tuyệt đối là điều tha thiết ước mơ. Một khi tấn chức thành đệ tử của viện Duệ Phong, sau này liền sẽ trở thành trụ cột vững vàng của Mộ gia, không chỉ có đãi ngộ đối với bản thân bọn họ sẽ thu được mức nâng cao trên diện rộng, mà người nhà cũng có thể thu được những phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh từ Mộ gia.
- Ô! Ô! Ô! Ô! Ô! Ô!
Gần hai trăm người hoặc một mình tu luyện công pháp võ đạo, hoặc luận bàn với nhau. Mọi người huy động chân tay đến mồ hôi như mưa, tiếng quát không ngừng vang lên. Cả vùng không gian hàng trăm mét này cơ hồ khắp nơi đều là kình phong chấn động.
Mộ Thiết Tiên chắp hai tay sau lưng, thong thả bước đi bước lại ở trong đám người. Trên mặt thỉnh thoảng lộ ra sự vui vẻ vừa lòng.
Ở cách lão không xa, còn có bóng dáng một người nam nhân trung niên khác. Người này có tên gọi là Mộ Phi Hồng. Cũng như Mộ Thiết Tiên, lão cũng là giáo thụ võ đạo khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong. Tám vị giáo thụ của viện Tuyển Phong đều có được thực lực Võ Cảnh Thất Trọng cấp bậc Ngọc Xu Cảnh, với thuộc tính này hai người có địa vị tối cao trong khu vực Tứ Trọng.
- Mộ Hàn?
Phút chốc, nụ cười của Mộ Thiết Tiên chợt tắt lịm, sắc mặt trong nháy mắt sa sầm xuống. Lão không chút lưu tình mở miệng trách mắng
- Hiện tại là thời gian tu luyện, ngươi chỉ là Nhị Trọng đệ tử thì chạy đến khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong làm cái gì? Nếu vẫn còn không quay về thì ta sẽ tự gọi là thuật sĩ!
Âm thanh này lập tức làm bừng tỉnh Mộ Phi Hồng đang hòa thuận tươi cười với một số thiếu niên nam nữ.
Đảo mắt nhìn lại, chỉ thấy một bóng dáng dong dỏng cao đang lúc vượt qua cánh cổng ở lối vào khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong.
Người này vóc người cân xứng, đang mặc một bộ hắc y. Hai hàng lông mày như kiếm, ánh mắt đen bóng giống như hai vì sao ban đêm, dung mạo đúng là tuấn tú dị thường. Nhưng mà ba chữ tiểu bạch kiểm này cũng tuyệt đối vô duyên cùng với hắn, nước da hơi có vẻ ngăm ngăm đen làm hiện ra tư thế càng được tôn lên càng thêm oai hùng. Hắn đúng là Mộ Hàn nhiều ngày chưa từng đến viện Tuyển Phong.
- Khởi bẩm Thiết Tiên giáo thụ, vãn bối hiện tại đã là đệ tử Tam Trọng của viện Tuyển Phong.
Mộ Hàn có hơi khom người, cầm trong tay lệnh bài dâng trình lên, trên mặt vẫn giữ nụ cười bình tĩnh.
Mộ Thiết Tiên tiếp nhận lệnh bài nhìn một chút, trước tiên là có chút kinh ngạc nhướng nhướng mày, nhưng tiếp theo lông mày còn có chút ghét bỏ mà nhíu lại. Lão ném lệnh bài trả lại, ngữ điệu nghiêm trang
- Đệ tử Tam Trọng thì đã làm sao? Trong thời gian tu luyện thì khu vực Tứ Trọng này viện Tuyển Phong cũng không phải chỗ ngươi nên tới! Đi ra ngoài!
Mộ Hàn cũng vẫn mỉm cười, không vội không nóng đáp lại:
- Thiết Tiên giáo thụ, chờ sau khi vãn bối trở thành đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong thì tự nhiên sẽ đi ra ngoài.
- Hả?
Mộ Thiết Tiên không khỏi ngẩn người, còn tưởng rằng là chính mình nghe lầm
- Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn trở thành đệ tử Tứ Trọng?
- Không sai!
Mộ Hàn gật đầu, muốn tham gia khảo nghiệm Tuyển Phong, nhất định trước hết phải trở thành đệ tử Tứ Trọng.
Sau khi đến viện Tuyển Phong vài phần mười canh giờ, Mộ Hàn phi thường thoải mái mà lấy được lệnh bài dành cho đệ tử Tam Trọng, rồi sau đó không dừng lại chút nào mà đi vào khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong.
Thấy Mộ Hàn trả lời như vậy, chung quanh cũng là đồng loạt ồ lên, từng đôi mắt hoặc tò mò, hoặc kinh ngạc, hoặc đùa cợt rơi trên người hắn. Cũng có càng nhiều thiếu niên chú ý đến đã sớm bị hấp dẫn lại đây.
Mộ Thiết Tiên mặt lộ ra nụ cười lạnh, có chút châm chọc quát mắng:
- Mộ Hàn, đầu óc ngươi không có hồ đồ chứ, nếu muốn trở thành đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong, ngươi đâu có tư cách kia
Câu nói còn chưa dứt lời, Mộ Thiết Tiên giống như con vịt đột nhiên bị chẹn ở cổ, âm thanh đang quàng quạc dừng lại đột ngột. Gương mặt lão thoắt xanh thoắt trắng, đúng là xấu hổ tới cực điểm.
Liền tại lúc vừa rồi, lão đột nhiên phát hiện khí tức quanh người Mộ Hàn trở nên cực kì sinh động. Đó nhất định là Mộ Hàn vận chuyển chân khí mà ra. Cứ nhìn khí tức sinh động đến trình độ kia, rõ ràng sau khi tu sĩ Đại Thông Cảnh có được hai mạch Thiên Địa nối thẳng mới có thể làm được. Hơn hai mươi ngày không thấy, Mộ Hàn này không ngờ đã đột phá đến Đại Thông Cảnh!
- Thiết Tiên giáo thụ, xem ra vãn bối có tư cách kia, hẳn là người đã cảm giác được chứ?
Mộ Hàn phảng phất không hề thấy sắc mặt khó coi kia của Mộ Thiết Tiên, cứ thế mà vui vẻ dạt dào hỏi thêm.
- Ngươi
Gương mặt của Mộ Thiết Tiên nhất thời phồng to đỏ bừng rồi lại tím đi, lão biết đây là Mộ Hàn cố ý xem nhẹ chính mình, khiến cho chính mình bị mất mặt ở trước mặt nhiều người như vậy. Vốn lão không có chút thiện cảm nào đối với Mộ Hàn, lúc này càng là hận không thể một cước đá tên hỗn đản đang cười híp mắt này ra khỏi viện Tuyển Phong.
Những thiếu niên chung quanh này vẻ lập tức trở nên đặc sắc.
Chỉ nhìn vẻ mặt của Mộ Thiết Tiên là bọn họ liền đoán được Mộ Hàn rất có thể đã đạt tới Đại Thông Cảnh, có được tư cách tiến vào khu vực Tứ Trọng. Thế nhưng bọn họ không nghĩ tới chính là, Mộ Hàn lại lớn mật như vậy, lại khiến cho Mộ Thiết Tiên không xuống đài được giữa mọi người. Hắn không sợ Mộ Thiết Tiên sẽ ngăn cản hắn ở ngoài cửa?
- Mộ Hàn, ta tới thăm ngươi một chút xem đã tu luyện tới tình trạng gì?
Đúng lúc này, một âm thanh vang dội chen vào. Đó cũng là Mộ Phi Hồng đi tới phụ cận, hai mắt sáng quắc nhìn chăm chú Mộ Hàn, đưa tay về hướng bả vai hắn mà ấn.
Mộ Hàn không có né tránh, tùy ý cho lão đặt tay xuống. Chỉ là khóe môi lại hiện ra một sự tươi cười quái dị. Buổi tối hôm qua lúc vẫn còn ở Đạo Tiên lâu thì hắn đã xin Mộ Thanh Long hỗ trợ, lại làm bế tắc mười tám con trong số hai mươi con kinh mạch trở về như cũ. Đương nhiên, cái này chỉ là biểu hiện bề ngoài, chỉ cần Mộ Hàn nguyện ý thì trong khoảnh khắc liền có thể khơi thông.
- Thiên mạch thẳng đường, Địa mạch thẳng đường. Xem ra vừa mới đột phá đến Đại Thông Cảnh không tới vài ngày.
Một lát sau, Mộ Phi Hồng chậm rãi gật đầu, nhanh chóng lại cười híp mắt bảo
- Mộ Hàn, ngươi thật sự là có được tư cách tiến vào khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong. Có điều thời gian chọn lựa đệ tử Tứ Trọng năm nay đã sớm trôi qua. Ngươi chỉ có thể chờ sang năm vào lúc lại chọn lựa lần nữa, mới đến đây để thay đổi lệnh bài.
- Phi Hồng giáo thụ xác nhận, không có sai. Hắn thật sự đạt tới Đại Thông Cảnh!
- Tốc độ thật nhanh, từ lúc hắn đạt tới Ngoại Tráng Cảnh đến bây giờ, ngay cả hai tháng cũng không tới!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Đối với bọn họ mà nói, được tiến vào viện Duệ Phong của Mộ gia tuyệt đối là điều tha thiết ước mơ. Một khi tấn chức thành đệ tử của viện Duệ Phong, sau này liền sẽ trở thành trụ cột vững vàng của Mộ gia, không chỉ có đãi ngộ đối với bản thân bọn họ sẽ thu được mức nâng cao trên diện rộng, mà người nhà cũng có thể thu được những phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh từ Mộ gia.
- Ô! Ô! Ô! Ô! Ô! Ô!
Gần hai trăm người hoặc một mình tu luyện công pháp võ đạo, hoặc luận bàn với nhau. Mọi người huy động chân tay đến mồ hôi như mưa, tiếng quát không ngừng vang lên. Cả vùng không gian hàng trăm mét này cơ hồ khắp nơi đều là kình phong chấn động.
Mộ Thiết Tiên chắp hai tay sau lưng, thong thả bước đi bước lại ở trong đám người. Trên mặt thỉnh thoảng lộ ra sự vui vẻ vừa lòng.
Ở cách lão không xa, còn có bóng dáng một người nam nhân trung niên khác. Người này có tên gọi là Mộ Phi Hồng. Cũng như Mộ Thiết Tiên, lão cũng là giáo thụ võ đạo khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong. Tám vị giáo thụ của viện Tuyển Phong đều có được thực lực Võ Cảnh Thất Trọng cấp bậc Ngọc Xu Cảnh, với thuộc tính này hai người có địa vị tối cao trong khu vực Tứ Trọng.
- Mộ Hàn?
Phút chốc, nụ cười của Mộ Thiết Tiên chợt tắt lịm, sắc mặt trong nháy mắt sa sầm xuống. Lão không chút lưu tình mở miệng trách mắng
- Hiện tại là thời gian tu luyện, ngươi chỉ là Nhị Trọng đệ tử thì chạy đến khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong làm cái gì? Nếu vẫn còn không quay về thì ta sẽ tự gọi là thuật sĩ!
Âm thanh này lập tức làm bừng tỉnh Mộ Phi Hồng đang hòa thuận tươi cười với một số thiếu niên nam nữ.
Đảo mắt nhìn lại, chỉ thấy một bóng dáng dong dỏng cao đang lúc vượt qua cánh cổng ở lối vào khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong.
Người này vóc người cân xứng, đang mặc một bộ hắc y. Hai hàng lông mày như kiếm, ánh mắt đen bóng giống như hai vì sao ban đêm, dung mạo đúng là tuấn tú dị thường. Nhưng mà ba chữ tiểu bạch kiểm này cũng tuyệt đối vô duyên cùng với hắn, nước da hơi có vẻ ngăm ngăm đen làm hiện ra tư thế càng được tôn lên càng thêm oai hùng. Hắn đúng là Mộ Hàn nhiều ngày chưa từng đến viện Tuyển Phong.
- Khởi bẩm Thiết Tiên giáo thụ, vãn bối hiện tại đã là đệ tử Tam Trọng của viện Tuyển Phong.
Mộ Hàn có hơi khom người, cầm trong tay lệnh bài dâng trình lên, trên mặt vẫn giữ nụ cười bình tĩnh.
Mộ Thiết Tiên tiếp nhận lệnh bài nhìn một chút, trước tiên là có chút kinh ngạc nhướng nhướng mày, nhưng tiếp theo lông mày còn có chút ghét bỏ mà nhíu lại. Lão ném lệnh bài trả lại, ngữ điệu nghiêm trang
- Đệ tử Tam Trọng thì đã làm sao? Trong thời gian tu luyện thì khu vực Tứ Trọng này viện Tuyển Phong cũng không phải chỗ ngươi nên tới! Đi ra ngoài!
Mộ Hàn cũng vẫn mỉm cười, không vội không nóng đáp lại:
- Thiết Tiên giáo thụ, chờ sau khi vãn bối trở thành đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong thì tự nhiên sẽ đi ra ngoài.
- Hả?
Mộ Thiết Tiên không khỏi ngẩn người, còn tưởng rằng là chính mình nghe lầm
- Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn trở thành đệ tử Tứ Trọng?
- Không sai!
Mộ Hàn gật đầu, muốn tham gia khảo nghiệm Tuyển Phong, nhất định trước hết phải trở thành đệ tử Tứ Trọng.
Sau khi đến viện Tuyển Phong vài phần mười canh giờ, Mộ Hàn phi thường thoải mái mà lấy được lệnh bài dành cho đệ tử Tam Trọng, rồi sau đó không dừng lại chút nào mà đi vào khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong.
Thấy Mộ Hàn trả lời như vậy, chung quanh cũng là đồng loạt ồ lên, từng đôi mắt hoặc tò mò, hoặc kinh ngạc, hoặc đùa cợt rơi trên người hắn. Cũng có càng nhiều thiếu niên chú ý đến đã sớm bị hấp dẫn lại đây.
Mộ Thiết Tiên mặt lộ ra nụ cười lạnh, có chút châm chọc quát mắng:
- Mộ Hàn, đầu óc ngươi không có hồ đồ chứ, nếu muốn trở thành đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong, ngươi đâu có tư cách kia
Câu nói còn chưa dứt lời, Mộ Thiết Tiên giống như con vịt đột nhiên bị chẹn ở cổ, âm thanh đang quàng quạc dừng lại đột ngột. Gương mặt lão thoắt xanh thoắt trắng, đúng là xấu hổ tới cực điểm.
Liền tại lúc vừa rồi, lão đột nhiên phát hiện khí tức quanh người Mộ Hàn trở nên cực kì sinh động. Đó nhất định là Mộ Hàn vận chuyển chân khí mà ra. Cứ nhìn khí tức sinh động đến trình độ kia, rõ ràng sau khi tu sĩ Đại Thông Cảnh có được hai mạch Thiên Địa nối thẳng mới có thể làm được. Hơn hai mươi ngày không thấy, Mộ Hàn này không ngờ đã đột phá đến Đại Thông Cảnh!
- Thiết Tiên giáo thụ, xem ra vãn bối có tư cách kia, hẳn là người đã cảm giác được chứ?
Mộ Hàn phảng phất không hề thấy sắc mặt khó coi kia của Mộ Thiết Tiên, cứ thế mà vui vẻ dạt dào hỏi thêm.
- Ngươi
Gương mặt của Mộ Thiết Tiên nhất thời phồng to đỏ bừng rồi lại tím đi, lão biết đây là Mộ Hàn cố ý xem nhẹ chính mình, khiến cho chính mình bị mất mặt ở trước mặt nhiều người như vậy. Vốn lão không có chút thiện cảm nào đối với Mộ Hàn, lúc này càng là hận không thể một cước đá tên hỗn đản đang cười híp mắt này ra khỏi viện Tuyển Phong.
Những thiếu niên chung quanh này vẻ lập tức trở nên đặc sắc.
Chỉ nhìn vẻ mặt của Mộ Thiết Tiên là bọn họ liền đoán được Mộ Hàn rất có thể đã đạt tới Đại Thông Cảnh, có được tư cách tiến vào khu vực Tứ Trọng. Thế nhưng bọn họ không nghĩ tới chính là, Mộ Hàn lại lớn mật như vậy, lại khiến cho Mộ Thiết Tiên không xuống đài được giữa mọi người. Hắn không sợ Mộ Thiết Tiên sẽ ngăn cản hắn ở ngoài cửa?
- Mộ Hàn, ta tới thăm ngươi một chút xem đã tu luyện tới tình trạng gì?
Đúng lúc này, một âm thanh vang dội chen vào. Đó cũng là Mộ Phi Hồng đi tới phụ cận, hai mắt sáng quắc nhìn chăm chú Mộ Hàn, đưa tay về hướng bả vai hắn mà ấn.
Mộ Hàn không có né tránh, tùy ý cho lão đặt tay xuống. Chỉ là khóe môi lại hiện ra một sự tươi cười quái dị. Buổi tối hôm qua lúc vẫn còn ở Đạo Tiên lâu thì hắn đã xin Mộ Thanh Long hỗ trợ, lại làm bế tắc mười tám con trong số hai mươi con kinh mạch trở về như cũ. Đương nhiên, cái này chỉ là biểu hiện bề ngoài, chỉ cần Mộ Hàn nguyện ý thì trong khoảnh khắc liền có thể khơi thông.
- Thiên mạch thẳng đường, Địa mạch thẳng đường. Xem ra vừa mới đột phá đến Đại Thông Cảnh không tới vài ngày.
Một lát sau, Mộ Phi Hồng chậm rãi gật đầu, nhanh chóng lại cười híp mắt bảo
- Mộ Hàn, ngươi thật sự là có được tư cách tiến vào khu vực Tứ Trọng của viện Tuyển Phong. Có điều thời gian chọn lựa đệ tử Tứ Trọng năm nay đã sớm trôi qua. Ngươi chỉ có thể chờ sang năm vào lúc lại chọn lựa lần nữa, mới đến đây để thay đổi lệnh bài.
- Phi Hồng giáo thụ xác nhận, không có sai. Hắn thật sự đạt tới Đại Thông Cảnh!
- Tốc độ thật nhanh, từ lúc hắn đạt tới Ngoại Tráng Cảnh đến bây giờ, ngay cả hai tháng cũng không tới!Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook