Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 96
Vì "Dục Thần Luyện Tâm", nói trắng ra là chính là lấy đại thần thông để tiến hành rèn luyện lại đối với linh hồn của hắn, làm cho tâm thần hắn hoàn toàn bị khống chế. Loại thủ đoạn này vốn chỉ có cường giả Đạo Cảnh mới có thể thi triển.
Mộ gia có hai vị cường giả Đạo Cảnh, hẳn chính là đoán chắc hắn không thể nhảy ra được sự khống chế của Mộ gia.
- Chỉ tiếc, chỉ cần là ngọn nguồn của công kích linh hồn đều không có khả năng làm gì được 'Tử Hư Thần Cung' của ta, các ngươi nhất định sẽ phải thất vọng! Có điều, trước khi rời khỏi thành Liệt Sơn, rời khỏi Việt Quốc thì khỏi phải nghĩ đến chuyện dùng hay không dùng nguồn tài nguyên của Mộ gia.
Mộ Hàn vươn vai đứng lên, ra khỏi phòng, hắn nhằm Tàng Phong Các ở núi Liệt Sơn mà đi.
Lại lần nữa đi tới Tàng Phong Các, Mộ Hàn nhìn thấy người canh cửa vẫn là ông lão tóc bạc trắng lần trước. Lão vẫn nhắm mắt không nhúc nhích, tựa hồ thời khắc nào cũng đều là một điệu bộ buồn ngủ.
- Ra mắt tiền bối.
Mộ Hàn nhẹ nhàng chào rành mạch một tiếng, thấy ông lão một hồi lâu không có động tĩnh, hắn liền nhẹ nhàng đặt Ngọc Bài đại biểu thân phận đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong của chính mình ở bên cạnh lão. Rồi hắn đi một cách nhanh nhất về hướng cầu thang lối lên lầu hai.
Lầu hai, là nơi cất dấu tất cả công pháp võ đạo trung phẩm của Mộ gia.
- Tiểu tử kia, đừng ngại nhìn thật kĩ loại công pháp thứ ba ở hàng thứ tư.
Ngay vào lúc Mộ Hàn sắp sửa bước lên một bậc thang cuối cùng thì một đạo âm thanh già nua phút chốc chui vào trong tai.
- Cái gì?
Mộ Hàn kìm lòng không đậu lập tức quay đầu lại nhìn về cửa ra vào phía lầu một. Hắn lại thấy lão già kia vẫn cứ nhắm mắt ngủ say. Có điều bên trong Tàng Phong Các này cũng không có một người nào khác, vậy thì người mở miệng nói chuyện tất nhiên chính là lão ta.
- Đa tạ tiền bối.
Mộ Hàn cung kính khom người thi lễ, nhưng giữa đôi lông mày cũng có hơi cau cau lại mà không dễ dàng phát hiện ra được.
Mặc dù mục đích của ông lão kia có thể là để đề xuất gợi ý cho chính mình, nhưng cung cách giả thần giả quỷ này, phương thức làm ra vẻ thần bí lại khiến cho hắn theo bản năng còn có chút phản cảm.
Ông lão kia vẫn không hề có động tĩnh gì cả.
Mộ Hàn thu hồi ánh mắt, hắn bắt đầu đánh giá lầu hai. Ở lầu một thì số lượng giá gỗ đặt công pháp có tám hàng, mà ở trong này lại trực tiếp giảm mạnh chỉ còn có bốn hàng.
Chỉ là trong lòng hơi hơi làm ra vẻ so sánh, rồi Mộ Hàn vẫn cứ quyết định bắt đầu nhìn từ hàng thứ nhất trở đi.
Ông lão kia nhắc nhở có lẽ vẫn có đạo lý nhất định, thế nhưng Mộ Hàn không muốn sau khi xem qua một lượt lại để cho chính mình sinh ra trạng thái ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo. Còn về phần sau khi nhận thấy hành động của mình thì ông lão giả vờ làm bộ làm tịch ở lầu một có ngầm thấy mà trong lòng không vui hay không, cái này đang không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Mộ Hàn.
Tất cả các phiến ngọc được bày biện đều nhất loạt mở ra. Tên của các chủng loại công pháp võ đạo hiện lên trong tầm mắt của Mộ Hàn.
Linh Xà Tam Biến, Hỏa Vân Thập Tam Kích, Lưu Tinh Chỉ, Cuồng Phong Đao pháp...
Tất cả các công pháp võ đạo trung phẩm mà trước đây hắn từng tiếp xúc qua, toàn bộ cũng có thể tìm kiếm được từ trong vài hàng giá gỗ này của Mộ gia. Chả mấy chốc Mộ Hàn liền đi tới hàng thứ tư, nhưng hắn bắt đầu nhìn từ phần cuối giá gỗ.
- Lôi Vân Phong Bạo?
Vừa nhìn thấy tên công pháp trên một quả ngọc phiến, Mộ Hàn theo bản năng dừng bước chân lại. Bởi vì trong nháy mắt nhìn thấy nó, Mộ Hàn liền không nhịn được mà liên tưởng đến "Lôi Cực Âm Cương" hiện chính mình đang tu luyện.
"Lôi Vân Phong Bạo" này chắc chắn là một loại công pháp cực kỳ thịnh nộ điên cuồng. Nói chung, khi thi triển loại công pháp thì tốc độ tiêu hao chân khí đều phi thường nhanh.
Chỉ hơi hơi làm bộ do dự, Mộ Hàn nhìn qua một chút con số đánh trên phiến ngọc. Đó là loại công pháp thứ tư ở hàng này.
Ánh mắt có hơi chớp chớp, tầm mắt của Mộ Hàn liền chuyển hướng sang phiến ngọc bên cạnh trên đó có đánh số ba. Trên mặt của nó rõ ràng viết bốn chữ to "Huyền Thiên Kiếm quyết".
- Đúng là 'Huyền Thiên Kiếm quyết' sao?
Trong lòng Mộ Hàn thất thần giật thột một cái, "Huyền Thiên Kiếm quyết" này thì hắn đã từng nghe người đàm luận rất nhiều về nó. Nghe nói đó là công pháp thượng phẩm võ đạo của Mộ gia do Thái Thượng trưởng lão Mộ Huyền Thiên sáng chế, cực kỳ lợi hại.
Thế nhưng công pháp thượng phẩm hẳn là nên đặt tại lầu ba mới đúng, làm thế nào để bị đặt tại lầu hai? Chẳng lẽ nó cũng giống như "Lôi Cực Âm Cương", cũng bị giáng cấp độ?
Mộ Hàn vui mừng vội vàng đưa tay chộp tới. Thế nhưng đúng trong khoảnh khắc chỉ mới đụng chạm đến phiến ngọc, Mộ Hàn đột nhiên tỉnh táo lại. Sự nghi ngờ trong đầu liền nổi lên. công pháp thượng phẩm võ đạo giống như "Huyền Thiên Kiếm quyết" mà bị giáng cấp độ, phẩm chất, chuyện đó chỉ sợ sớm đã lan truyền ầm ĩ xôn xao tại Mộ gia.
Có điều là gần đây hắn lại không hề nghe được những lời đồn đại có liên quan. Thậm chí hôm qua còn có một tên đệ tử viện Tuyển Phong được Mộ Thiết Tiên cho phép tiến vào lầu hai Tàng Phong Các.
Mộ Hàn cũng không phát hiện thấy người kia có điều gì khác thường, có lẽ là không hề từng nhìn thấy "Huyền Thiên Kiếm quyết"ở chỗ này.
Nếu như nói công pháp này đúng hôm nay mới giáng phẩm cấp, vậy thì có phần quá mức đúng dịp đây! Càng suy nghĩ, mối nghi ngờ trong lòng Mộ Hàn lại càng là đậm đặc.
- Lôi Vân Phong Bạo, Huyền Thiên Kiếm quyết...
Mộ Hàn thu hồi tay phải. Ánh mắt dịch chuyển qua lại băn khoăn giữa hai loại công pháp. Chỉ qua mấy giây, bàn tay Mộ Hàn lại thấy vươn ra cầm lấy phiến ngọc có ghi chép loại công pháp võ đạo trung phẩm "Lôi Vân Phong Bạo".
Pháp lực vừa mới thâm nhập vào trong đó, từ phiến ngọc này liền có đám mây tím bắn ra.
Mộ Hàn tập trung tinh thần, ghi nhớ lại tất cả kí tự và hình vẽ lộ ra ở tầng ngoài vào sâu trong óc.
Thế nhưng mà hắn lại không nhìn thấy, liền ngay trong khoảnh khắc hắn bỏ qua "Huyền Thiên Kiếm quyết", để cầm lấy "Lôi Vân Phong Bạo" thì ông lão tóc bạc ở cửa lầu một kia đột nhiên mở mắt. Lão có hơi ngẩng đầu, trong đôi mắt sâu thẳm bắn ra hai chùm tia sáng bốc lửa dữ dội giống như có thể xuyên qua sàn gác dầy cộp.
Sau khi trôi qua một hồi lâu, Mộ Hàn lại thả phiến ngọc xuống. Giữa trán như khắc tràn đầy một nét mừng rỡ.
Quả nhiên đúng như hắn lúc trước suy đoán vậy, "Lôi Vân Phong Bạo" này đúng là một loại công pháp cực kỳ thịnh nộ điên cuồng. Khi nó thi triển liền giống như sấm chớp Lôi Đình, mưa to gió dữ.
Sau khi ấn nhập công pháp vào trong đầu, trong lòng Mộ Hàn liền bất chợt hiện lên một loại ý nghĩ. Nếu như là kết hợp "Lôi Vân Phong Bạo" và "Lôi Cực Âm Cương" lại thì có lẽ sẽ xuất hiện công hiệu càng kỳ diệu hơn. Vừa mới nghĩ đến điểm này, Mộ Hàn có vẻ như hơi không thể chờ đợi thêm được. Hắn vội vàng xoay người đi xuống lầu.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Mộ gia có hai vị cường giả Đạo Cảnh, hẳn chính là đoán chắc hắn không thể nhảy ra được sự khống chế của Mộ gia.
- Chỉ tiếc, chỉ cần là ngọn nguồn của công kích linh hồn đều không có khả năng làm gì được 'Tử Hư Thần Cung' của ta, các ngươi nhất định sẽ phải thất vọng! Có điều, trước khi rời khỏi thành Liệt Sơn, rời khỏi Việt Quốc thì khỏi phải nghĩ đến chuyện dùng hay không dùng nguồn tài nguyên của Mộ gia.
Mộ Hàn vươn vai đứng lên, ra khỏi phòng, hắn nhằm Tàng Phong Các ở núi Liệt Sơn mà đi.
Lại lần nữa đi tới Tàng Phong Các, Mộ Hàn nhìn thấy người canh cửa vẫn là ông lão tóc bạc trắng lần trước. Lão vẫn nhắm mắt không nhúc nhích, tựa hồ thời khắc nào cũng đều là một điệu bộ buồn ngủ.
- Ra mắt tiền bối.
Mộ Hàn nhẹ nhàng chào rành mạch một tiếng, thấy ông lão một hồi lâu không có động tĩnh, hắn liền nhẹ nhàng đặt Ngọc Bài đại biểu thân phận đệ tử Tứ Trọng của viện Tuyển Phong của chính mình ở bên cạnh lão. Rồi hắn đi một cách nhanh nhất về hướng cầu thang lối lên lầu hai.
Lầu hai, là nơi cất dấu tất cả công pháp võ đạo trung phẩm của Mộ gia.
- Tiểu tử kia, đừng ngại nhìn thật kĩ loại công pháp thứ ba ở hàng thứ tư.
Ngay vào lúc Mộ Hàn sắp sửa bước lên một bậc thang cuối cùng thì một đạo âm thanh già nua phút chốc chui vào trong tai.
- Cái gì?
Mộ Hàn kìm lòng không đậu lập tức quay đầu lại nhìn về cửa ra vào phía lầu một. Hắn lại thấy lão già kia vẫn cứ nhắm mắt ngủ say. Có điều bên trong Tàng Phong Các này cũng không có một người nào khác, vậy thì người mở miệng nói chuyện tất nhiên chính là lão ta.
- Đa tạ tiền bối.
Mộ Hàn cung kính khom người thi lễ, nhưng giữa đôi lông mày cũng có hơi cau cau lại mà không dễ dàng phát hiện ra được.
Mặc dù mục đích của ông lão kia có thể là để đề xuất gợi ý cho chính mình, nhưng cung cách giả thần giả quỷ này, phương thức làm ra vẻ thần bí lại khiến cho hắn theo bản năng còn có chút phản cảm.
Ông lão kia vẫn không hề có động tĩnh gì cả.
Mộ Hàn thu hồi ánh mắt, hắn bắt đầu đánh giá lầu hai. Ở lầu một thì số lượng giá gỗ đặt công pháp có tám hàng, mà ở trong này lại trực tiếp giảm mạnh chỉ còn có bốn hàng.
Chỉ là trong lòng hơi hơi làm ra vẻ so sánh, rồi Mộ Hàn vẫn cứ quyết định bắt đầu nhìn từ hàng thứ nhất trở đi.
Ông lão kia nhắc nhở có lẽ vẫn có đạo lý nhất định, thế nhưng Mộ Hàn không muốn sau khi xem qua một lượt lại để cho chính mình sinh ra trạng thái ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo. Còn về phần sau khi nhận thấy hành động của mình thì ông lão giả vờ làm bộ làm tịch ở lầu một có ngầm thấy mà trong lòng không vui hay không, cái này đang không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Mộ Hàn.
Tất cả các phiến ngọc được bày biện đều nhất loạt mở ra. Tên của các chủng loại công pháp võ đạo hiện lên trong tầm mắt của Mộ Hàn.
Linh Xà Tam Biến, Hỏa Vân Thập Tam Kích, Lưu Tinh Chỉ, Cuồng Phong Đao pháp...
Tất cả các công pháp võ đạo trung phẩm mà trước đây hắn từng tiếp xúc qua, toàn bộ cũng có thể tìm kiếm được từ trong vài hàng giá gỗ này của Mộ gia. Chả mấy chốc Mộ Hàn liền đi tới hàng thứ tư, nhưng hắn bắt đầu nhìn từ phần cuối giá gỗ.
- Lôi Vân Phong Bạo?
Vừa nhìn thấy tên công pháp trên một quả ngọc phiến, Mộ Hàn theo bản năng dừng bước chân lại. Bởi vì trong nháy mắt nhìn thấy nó, Mộ Hàn liền không nhịn được mà liên tưởng đến "Lôi Cực Âm Cương" hiện chính mình đang tu luyện.
"Lôi Vân Phong Bạo" này chắc chắn là một loại công pháp cực kỳ thịnh nộ điên cuồng. Nói chung, khi thi triển loại công pháp thì tốc độ tiêu hao chân khí đều phi thường nhanh.
Chỉ hơi hơi làm bộ do dự, Mộ Hàn nhìn qua một chút con số đánh trên phiến ngọc. Đó là loại công pháp thứ tư ở hàng này.
Ánh mắt có hơi chớp chớp, tầm mắt của Mộ Hàn liền chuyển hướng sang phiến ngọc bên cạnh trên đó có đánh số ba. Trên mặt của nó rõ ràng viết bốn chữ to "Huyền Thiên Kiếm quyết".
- Đúng là 'Huyền Thiên Kiếm quyết' sao?
Trong lòng Mộ Hàn thất thần giật thột một cái, "Huyền Thiên Kiếm quyết" này thì hắn đã từng nghe người đàm luận rất nhiều về nó. Nghe nói đó là công pháp thượng phẩm võ đạo của Mộ gia do Thái Thượng trưởng lão Mộ Huyền Thiên sáng chế, cực kỳ lợi hại.
Thế nhưng công pháp thượng phẩm hẳn là nên đặt tại lầu ba mới đúng, làm thế nào để bị đặt tại lầu hai? Chẳng lẽ nó cũng giống như "Lôi Cực Âm Cương", cũng bị giáng cấp độ?
Mộ Hàn vui mừng vội vàng đưa tay chộp tới. Thế nhưng đúng trong khoảnh khắc chỉ mới đụng chạm đến phiến ngọc, Mộ Hàn đột nhiên tỉnh táo lại. Sự nghi ngờ trong đầu liền nổi lên. công pháp thượng phẩm võ đạo giống như "Huyền Thiên Kiếm quyết" mà bị giáng cấp độ, phẩm chất, chuyện đó chỉ sợ sớm đã lan truyền ầm ĩ xôn xao tại Mộ gia.
Có điều là gần đây hắn lại không hề nghe được những lời đồn đại có liên quan. Thậm chí hôm qua còn có một tên đệ tử viện Tuyển Phong được Mộ Thiết Tiên cho phép tiến vào lầu hai Tàng Phong Các.
Mộ Hàn cũng không phát hiện thấy người kia có điều gì khác thường, có lẽ là không hề từng nhìn thấy "Huyền Thiên Kiếm quyết"ở chỗ này.
Nếu như nói công pháp này đúng hôm nay mới giáng phẩm cấp, vậy thì có phần quá mức đúng dịp đây! Càng suy nghĩ, mối nghi ngờ trong lòng Mộ Hàn lại càng là đậm đặc.
- Lôi Vân Phong Bạo, Huyền Thiên Kiếm quyết...
Mộ Hàn thu hồi tay phải. Ánh mắt dịch chuyển qua lại băn khoăn giữa hai loại công pháp. Chỉ qua mấy giây, bàn tay Mộ Hàn lại thấy vươn ra cầm lấy phiến ngọc có ghi chép loại công pháp võ đạo trung phẩm "Lôi Vân Phong Bạo".
Pháp lực vừa mới thâm nhập vào trong đó, từ phiến ngọc này liền có đám mây tím bắn ra.
Mộ Hàn tập trung tinh thần, ghi nhớ lại tất cả kí tự và hình vẽ lộ ra ở tầng ngoài vào sâu trong óc.
Thế nhưng mà hắn lại không nhìn thấy, liền ngay trong khoảnh khắc hắn bỏ qua "Huyền Thiên Kiếm quyết", để cầm lấy "Lôi Vân Phong Bạo" thì ông lão tóc bạc ở cửa lầu một kia đột nhiên mở mắt. Lão có hơi ngẩng đầu, trong đôi mắt sâu thẳm bắn ra hai chùm tia sáng bốc lửa dữ dội giống như có thể xuyên qua sàn gác dầy cộp.
Sau khi trôi qua một hồi lâu, Mộ Hàn lại thả phiến ngọc xuống. Giữa trán như khắc tràn đầy một nét mừng rỡ.
Quả nhiên đúng như hắn lúc trước suy đoán vậy, "Lôi Vân Phong Bạo" này đúng là một loại công pháp cực kỳ thịnh nộ điên cuồng. Khi nó thi triển liền giống như sấm chớp Lôi Đình, mưa to gió dữ.
Sau khi ấn nhập công pháp vào trong đầu, trong lòng Mộ Hàn liền bất chợt hiện lên một loại ý nghĩ. Nếu như là kết hợp "Lôi Vân Phong Bạo" và "Lôi Cực Âm Cương" lại thì có lẽ sẽ xuất hiện công hiệu càng kỳ diệu hơn. Vừa mới nghĩ đến điểm này, Mộ Hàn có vẻ như hơi không thể chờ đợi thêm được. Hắn vội vàng xoay người đi xuống lầu.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook