Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 587
Không nói có bao nhiêu bách tính sẽ chết, không nói người nhà của bọn họ sẽ loạn ly, không nói gia sản của bọn họ sẽ biến thành phế tích.
Thiết huyết công thành ngay dưới chân thiên tử, tuyệt đối sẽ không có một ngày bọn họ vùng dậy nổi, đây tương đương với chính quyền mới ra đời, một triều đình mới ra đời, không bao giờ lại dạ thiên hạ của bọn hắn nữa.
Không thể, tuyệt đối không thể.
Tất cả quần thần đều nóng nảy.
Vẻ mặt lạnh buốt, dung mạo khuynh quốc khuynh thành mang theo thị huyết lãnh khốc và giá lạnh, tựa như trăng sáng, trong trẻo lạnh lùng tuyệt tình.
Lưu Nguyệt không thèm quan tâm đến mọi người đang hô to, ôm lấy Da Luật Hồng đang chả hiểu gì cả nhưng lại ngoan ngoãn nghe nàng nói, làm bộ sẽ đi xuống dưới.
(Su: bé Hồng đáng yêu :”> Cho Su nựng cái nào, hé hé hé)
Âu Dương Vu Phi ăn no uống say, cũng đứng lên, làm bộ đi theo phía sau Lưu Nguyệt.
“Nhiếp chính vương, đừng đi, người trong nhà không thể đánh người trong nhà, không thể, không thể.” Mắt thấy Lưu Nguyệt đứng lên muốn đi ra ngoài điện, lần này đi rồi thì mấy người bọn họ tuyệt đối không có cơ hội xoay mình, bộ tộc Gia Luật có thể thực sự trở thành quá khứ, Tam Hoàng Gia luống cuống.
“Là các ngươi ép ta, tin tưởng sau này ta sẽ cho đệ đệ ta một cái đại giang sơn to lớn, mà cái giang sơn ấy, tuyệt đối không có phần của các ngươi.” Tuyệt tình mà ngạo mạn tất cả.
Mắt thấy Lưu Nguyệt sắp hạ đài cao, tất cả quần thần Bắc Mục gần như muốn điên.
“Nhiếp chính vương, chúng ta cũng là vì tốt cho vương thượng, chỉ cần chúng ta trung thành với vương thượng, chúng ta có ngài như thể có thần, vui vẻ cũng không kịp, làm sao lại ép ngài…”
“Nhiếp chính vương, không liên quan đến chúng ta, ta đối với ngài tuyệt đối không có hai lòng…”
“Con mẹ nó, chính là một cái Da Luật Cực ngươi, trong lòng bất chính, muốn chết một mình ngươi chết, ngươi kéo chúng ta theo cùng làm gì…”
“Đúng, chính là Da Luật Cực đáng chết này, khốn kiếp…”
(Su: chết mất a cái đám này, làm ta cười chết mất =)) )
Quần thần trong đại điện mắt thấy Lưu Nguyệt càng đi càng nhanh lời sợ hãi biến thành lời tức giận, gần như muốn ăn Da Luật Cực không thể cử động kia.
“Báo, đại quân đã tới một dặm ngoại thành, nội thành Nam Viện đang chỉnh quân đợ lệnh, chờ chỉ thị của thân vương.” Lại một binh tướng của Da Luật Cực vọt vào.
Thiết huyết công thành ngay dưới chân thiên tử, tuyệt đối sẽ không có một ngày bọn họ vùng dậy nổi, đây tương đương với chính quyền mới ra đời, một triều đình mới ra đời, không bao giờ lại dạ thiên hạ của bọn hắn nữa.
Không thể, tuyệt đối không thể.
Tất cả quần thần đều nóng nảy.
Vẻ mặt lạnh buốt, dung mạo khuynh quốc khuynh thành mang theo thị huyết lãnh khốc và giá lạnh, tựa như trăng sáng, trong trẻo lạnh lùng tuyệt tình.
Lưu Nguyệt không thèm quan tâm đến mọi người đang hô to, ôm lấy Da Luật Hồng đang chả hiểu gì cả nhưng lại ngoan ngoãn nghe nàng nói, làm bộ sẽ đi xuống dưới.
(Su: bé Hồng đáng yêu :”> Cho Su nựng cái nào, hé hé hé)
Âu Dương Vu Phi ăn no uống say, cũng đứng lên, làm bộ đi theo phía sau Lưu Nguyệt.
“Nhiếp chính vương, đừng đi, người trong nhà không thể đánh người trong nhà, không thể, không thể.” Mắt thấy Lưu Nguyệt đứng lên muốn đi ra ngoài điện, lần này đi rồi thì mấy người bọn họ tuyệt đối không có cơ hội xoay mình, bộ tộc Gia Luật có thể thực sự trở thành quá khứ, Tam Hoàng Gia luống cuống.
“Là các ngươi ép ta, tin tưởng sau này ta sẽ cho đệ đệ ta một cái đại giang sơn to lớn, mà cái giang sơn ấy, tuyệt đối không có phần của các ngươi.” Tuyệt tình mà ngạo mạn tất cả.
Mắt thấy Lưu Nguyệt sắp hạ đài cao, tất cả quần thần Bắc Mục gần như muốn điên.
“Nhiếp chính vương, chúng ta cũng là vì tốt cho vương thượng, chỉ cần chúng ta trung thành với vương thượng, chúng ta có ngài như thể có thần, vui vẻ cũng không kịp, làm sao lại ép ngài…”
“Nhiếp chính vương, không liên quan đến chúng ta, ta đối với ngài tuyệt đối không có hai lòng…”
“Con mẹ nó, chính là một cái Da Luật Cực ngươi, trong lòng bất chính, muốn chết một mình ngươi chết, ngươi kéo chúng ta theo cùng làm gì…”
“Đúng, chính là Da Luật Cực đáng chết này, khốn kiếp…”
(Su: chết mất a cái đám này, làm ta cười chết mất =)) )
Quần thần trong đại điện mắt thấy Lưu Nguyệt càng đi càng nhanh lời sợ hãi biến thành lời tức giận, gần như muốn ăn Da Luật Cực không thể cử động kia.
“Báo, đại quân đã tới một dặm ngoại thành, nội thành Nam Viện đang chỉnh quân đợ lệnh, chờ chỉ thị của thân vương.” Lại một binh tướng của Da Luật Cực vọt vào.
Bình luận facebook