Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Tác giả
- Giang Hà
- Thể loại
- Ngôn tình
- Tình trạng
- Đang viết
- Lượt đọc
- 14,229
- Cập nhật
Ánh mắt nhìn dọc theo cằm của tôi xuống tới xương quai xanh: “Xương quai xanh tương tự, từng tấc đau đến tận đáy lòng. Long Duy, cảm giác huyết và xương quai xanh này có dễ chịu không?”
Giọng nói của hắn chợt trở nên mơ hồ, ngón tay đang di chuyển trên cánh tay đang ôm lấy ngực của tôi từng chút hướng lên trên, nắm lấy xương quai xanh của tôi.
Bóp chặt đến mức ở trong mơ mà tôi vẫn thấy đau, nhưng tôi lại không dám lên tiếng, ngược lại là hắn tỏ vẻ đau lòng, chỉ tay vào xương quai xanh của tôi, như muốn bóp nát nó vậy.
Mặc Dạ từng nói, lúc giữa trước, nước trong đầm Âm Dương tựa như nước sôi, rất nóng. Cũng không biết vì sao mà lúc này tôi vẫn không thấy nóng, chỉ cảm thấy lạnh lẽo. Trong hơi nước tràn ngập, Mặc Dạ kề trán lên trán tôi.
Tôi hơi rũ mắt xuống, lập tức nhìn thấy dưới hơi nước bao phủ, dòng máu đỏ tươi chảy xuống xương quai xanh trắng ngà của Mặc Dạ, một đỏ một trắng, trông thì khác biệt, lại như chậm rãi dung hợp với nhau.
Tay của Mặc Dạ nhẹ nhàng kéo một cái ở sau lưng tôi, xé quần áo của tôi xuống. Hắn ôm chặt tôi vào lòng: “Hơi đau đấy, em cố nhịn một chút” “Như vậy cũng đỡ, dưới cảm giác đau đớn của định thủy tinh thấu xương, em sẽ không cảm nhận được rõ ràng cảm giác đau đớn khi lấy huyết xà”, Mặc Dạ cuốn đuôi rắn một cái, đẩy đám quần áo kia ra.
Giọng nói của hắn chợt trở nên mơ hồ, ngón tay đang di chuyển trên cánh tay đang ôm lấy ngực của tôi từng chút hướng lên trên, nắm lấy xương quai xanh của tôi.
Bóp chặt đến mức ở trong mơ mà tôi vẫn thấy đau, nhưng tôi lại không dám lên tiếng, ngược lại là hắn tỏ vẻ đau lòng, chỉ tay vào xương quai xanh của tôi, như muốn bóp nát nó vậy.
Mặc Dạ
Mặc Dạ từng nói, lúc giữa trước, nước trong đầm Âm Dương tựa như nước sôi, rất nóng. Cũng không biết vì sao mà lúc này tôi vẫn không thấy nóng, chỉ cảm thấy lạnh lẽo. Trong hơi nước tràn ngập, Mặc Dạ kề trán lên trán tôi.
Tôi hơi rũ mắt xuống, lập tức nhìn thấy dưới hơi nước bao phủ, dòng máu đỏ tươi chảy xuống xương quai xanh trắng ngà của Mặc Dạ, một đỏ một trắng, trông thì khác biệt, lại như chậm rãi dung hợp với nhau.
Tay của Mặc Dạ nhẹ nhàng kéo một cái ở sau lưng tôi, xé quần áo của tôi xuống. Hắn ôm chặt tôi vào lòng: “Hơi đau đấy, em cố nhịn một chút” “Như vậy cũng đỡ, dưới cảm giác đau đớn của định thủy tinh thấu xương, em sẽ không cảm nhận được rõ ràng cảm giác đau đớn khi lấy huyết xà”, Mặc Dạ cuốn đuôi rắn một cái, đẩy đám quần áo kia ra.
Bình luận facebook