Editor: Gà
Lúc Tần Nhất Lộ và Tấn Trọng Bắc cùng xuất hiện ở quán thịt nướng thì ánh mắt A Tác và mấy cậu chàng khác cũng nhìn thẳng.
"Anh Bắc, sao anh đưa Nhất Lộ đến đây vậy? Nếu sớm biết anh mời Nhất Lộ ăn cơm, chúng em đã đổi một nơi trang nhã hơn rồi." A Tác cười với Nhất Lộ.
Tần Nhất Lộ tự nhiên ngồi xuống: "Em vẫn luôn rất thích ăn thịt nướng, chẳng qua bây giờ không dám tùy ý ăn."
"Người đại diện của em sẽ mắng em à?"
"Không, chị ấy sẽ bảo huấn luyện viên thể hình đến thẳng nhà em, để trợ lý của em rút hết tất cả đồ ăn vặt của em."
A Tác cảm thán: "Cô nhóc Khương Hiểu này thật sự càng ngày càng lợi hại. Nhớ năm đó... Thôi, không nói chuyện xưa của cô ấy nữa, nếu lần sau gặp được anh sẽ nói."
Mùi thịt nướng hấp dẫn, làm người ta muốn ăn thật nhiều. Nhất Lộ vô thức đã ăn rất nhiều.
Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện.
Hai ngày nay mọi người đã quen thuộc một chút. Tần Nhất Lộ năm nay mới 23 tuổi, bọn họ đều lớn hơn cô. Hơn nữa, tài ca hát của Nhất Lộ thật sự có chút thực lực, đề tài mọi người bàn luận cũng tương đối nhiều.
Tấn Trọng Bắc ngồi bên phải cô, anh không biết nói gì, khui một lon bia. Nhận thấy có ánh mắt, anh nghiêng đầu: "Em muốn uống?"
Tần Nhất Lộ lắc đầu liên tục.
Tấn Trọng Bắc cười: "Muốn uống cũng không thể cho em uống."
"Phụt!" Mấy người kia phì cười.
"Anh Bắc có ai đùa giỡn như anh à."
Con ngươi Tấn Trọng Bắc chuyển một cái, nhìn về phía chủ quán: "Cho hai chai Sprite đi."
Chủ quán: "Được rồi."
Chủ quán nhanh chóng mang tới hai chai Sprite, đặt trên bàn.
Tấn Trọng Bắc nói với Tần Nhất Lộ: "Cho em."
A Tác ríu rít kêu: "Anh Bắc, em cũng muốn uống Sprite."
Tần Nhất Lộ vội vàng cầm lấy một chai đưa cho anh ta: "Cho anh."
A Tác: "..." Đứa nhỏ này không thấy anh ta đang nói đùa à.
Tần Nhất Lộ nghiêm trang nói: "Thỉnh thoảng uống chút cũng không sao. Giống như Sprite vậy, bia cũng thế, ba em hơn ba mươi tuổi, trở thành ông già thích uống bia, bốn mươi tuổi đã có bụng bia rồi."
Mấy vị nam sĩ nhìn cô.
Tần Nhất Lộ bắt đầu phổ cập khoa học: "Ba em không thích vận động, hơn 40 tuổi đã như Địa Trung Hải (ý nói đầu bị hói), định cạo thành đầu trọc rồi. Mẹ em nói, lúc còn trẻ mắt mẹ mù, bảo em tìm bạn trai nhất định phải mở to hai mắt. Mẹ không muốn tìm thêm một con rể Địa Trung Hải nữa."
Đám đàn ông cười lớn, cười đến ngã trước ngã sau.
Tấn Trọng Bắc cầm lon bia trong tay: "Em cũng nói cho mẹ em biết, cái này không có liên quan gì đến bia đâu."
Tần Nhất Lộ nhìn anh từ trên xuống dưới: "Bụng bia và bia tóm lại có quan hệ." Lúc cô nói lời này vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, còn mang theo vài phần chắc chắn, ngay cả Tấn Trọng Bắc cũng cảm thấy hình như cô nói đúng.
A Tác đã sắp cười ra nước mắt: "Anh Bắc, em nhớ không lầm, anh năm nay đã 32 rồi nhỉ. Vậy hay là nên nghe lời Nhất Lộ đi, uống ít thôi."
"Đúng đúng, nhưng mà tóc anh Bắc rất dày mà."
"Không sao, tóc có vấn đề có thể tìm Bá Vương, Duang—Duang— "
...
Tần Nhất Lộ vỡ lẽ, không lẽ mình nói sai rồi, tại sao có thể lỗ mãng ở trước mặt Bắc thần như thế chứ! "Thầy Tấn, em không phải nói anh."
Tấn Trọng Bắc đáp một tiếng.
Sau đó, Tần Nhất Lộ vẫn luôn chú ý, Tấn Trọng Bắc không đụng vào lon bia đó nữa rồi.
Hơn nữa sau này, hai người quen thuộc, quan hệ từng bước gần hơn.
Tấn Trọng Bắc nói: "Từ ngày đó đã bỏ bia rồi."
Tần Nhất Lộ mới biết mình có bao nhiêu ảnh hưởng với Tấn Trọng Bắc.
Ca khúc chủ đề《 Giữa anh và em 》theo bộ phim truyền hình được lan truyền rầm rộ, bài hát này trong nháy mắt cũng nóng lên. Tần Nhất Lộ lướt bình luận, đều là ca ngợi giọng của cô, nói cô hát không tệ, cô rất vui, gặm một quả táo, lại ăn một trái xoài, một bên còn bày một bọc khoai tây chiên vị dưa leo.
Điện thoại di động còn để 《 Giữa anh và em 》.
Nghệ sĩ nhà khác đều là thiếu nữ khéo léo, còn cô là Hán tử thô lỗ hay sao?
Trợ lý Nhạc Nhạc của cô cũng không nhìn nổi. "Hai ngày nay Khương Hiểu đi công tác, trở về sẽ kiểm tra cân nặng của chị đấy."
Tần Nhất Lộ hớn hở: "Em còn số khác không?"
Nhạc Nhạc căng thẳng: "Chị muốn bôi đen ai?"
Tần Nhất Lộ bình thản nói: "Chị muốn bôi hồng cho chị, còn có anh Bắc."
Nhạc Nhạc thở phào nhẹ nhõm, cống hiến một dãy số.
Tần Nhất Lộ sung sướng sửa lại tên: fan người qua đường của Bắc Bắc đáng yêu.
Nhạc Nhạc nhìn lướt qua, thật khó nghe. "Đúng rồi, không phải chị Khương chuẩn bị nắm lấy vai nữ chính《Ỷ Thiên Đồ Long ký》sao? Hai ngày nay chị xem bản gốc một chút, xem mấy bộ phim trước đó đi."
Tần Nhất Lộ: "Chị diễn Triệu Mẫn à?" Cô hơi hoài nghi mình là một người mới toanh, thật có thể lấy được vai nữ chính sao?
Nhạc Nhạc cũng có vài phần lo lắng: "Chị Khương bảo chị xem thì chị phải đi xem, chị nên đọc sách một chút để nung đúc tình cảm."
Tần Nhất Lộ gật đầu: "Em nói đúng. Nhạc Nhạc, hai ngày nay công ty không giúp chị mua fan nhỉ?" Cô khẽ cắn răng, hơi khó xử nói: "Người hâm mộ của chị từ hơn 8000 tăng vọt đến 30 vạn, trong này có bao nhiêu fan ảo thế?"
Nhạc Nhạc khiếp sợ nhìn cô: "Em nghĩ chị tự mình mua."
Khóe miệng Tần Nhất Lộ co quắp. "Chẳng lẽ đây đều là thật? Chị hốt được từ chỗ thầy Tấn?"
Nhạc Nhạc gật đầu: "Hào quang đại thần chiếu rọi vào chị."
Tần Nhất Lộ: "Không uổng lần trước chị mang cho anh ấy một chút nước trái cây." Dừng một chút: "Nhạc Nhạc, người hâm mộ đều nói chị và thầy Tấn rất xứng đôi, bây giờ bọn họ gọi tụi chị là #Một đường hướng Bắc# [1]."
[1] Giải thích về tên ‘Một đường hướng Bắc’: Nhất Lộ (一璐) dịch ra từ Hán Việt là một con đường, còn Tấn Trọng Bắc, chữ Bắc (北) có nghĩa là hướng bắc.
Hai ngày nay Nhạc Nhạc cũng xem weibo,《Giữa anh và em》đứng đầu đã mang đến độ nổi tiếng cho Nhất Lộ, có lẽ trong mạng cô có vận đỏ chăng. "Cho nên, chị tạm thời ăn một chút thôi, nếu lấy được vai nữ chính trong 《Ỷ Thiên》, thì chị chính là Lê Tư, Giả Tịnh Văn [2] tiếp theo." Nói xong, cô ấy vèo vèo bỏ hết đồ ăn vặt vào trong túi lớn.
[2] Lê Tư, Giả Tịnh Văn (bản raw là Cổ Tĩnh Văn): là 2 nữ diễn viên đóng phim ‘Ỷ thiên đồ long ký’ bản 2000 và bản 2003.
Tấn Trọng Bắc cũng biết CP #Một đường hướng Bắc # trên web, bình thường anh không lướt những tin tức này, ngược lại A Tác thường ghé vào lỗ tai anh nói thầm.
A Tác rót một ly nước, bên trong nổi lên vài miếng trái cây, anh ta đưa một ly cho Tấn Trọng Bắc. "Nếm thử một chút. Cô nhóc Nhất Lộ kia đưa đến."
Tấn Trọng Bắc liếc mắt nhìn: "Cái gì?" Uống một hớp, mùi không tệ lắm.
"Lần đầu tiên em cũng nghe nói, gọi là Bách hương quả, Nhất Lộ nói, trái cây ngâm nước có thể thanh nhiệt nhuận phổi, hạ hỏa giải độc, trị liệu ho khan cũng rất tốt, không phải hai ngày nay anh hay ho khan sao? Uống nhiều chút đi."
Tấn Trọng Bắc mấp máy môi: "Không tệ lắm."
"Cô ấy nói nếu anh thích, cô ấy sẽ mua cho anh nhiều thêm."
Tấn Trọng Bắc nhẹ nhàng nói: "Giúp tôi cảm ơn cô ấy."
"Cô ấy muốn cảm ơn anh, đã giúp cô ấy tăng ba mươi vạn fan."
Tấn Trọng Bắc không nhịn được cười, thuận tay cầm lấy điện thoại di động, mở weibo ra, tìm kiếm weibo của Tần Nhất Lộ.
Chú ý: 266, người hâm mộ: 300524, weibo: 99
Vừa vào trang chính nhìn, tất cả đều là giới thiệu món bánh ngọt, trà sữa, có loại thức ăn ngon mà weibo chủ vừa xem.
Tấn Trọng Bắc nhấn chú ý, biểu hiện song phương chú ý lẫn nhau.
A Tác: "... Bách hương quả này có giá trị liên thành rồi!"
Mà giờ khắc này Tần Nhất Lộ đang ở tổ phim thử vai, trong lúc nghỉ ngơi đột nhiên phát hiện mình có thêm một fan. Không còn cách nào, hơn 30 vạn fan, cô thật rất quý trọng, thường sẽ lướt danh sách người hâm mộ của mình.
Người hâm mộ thứ 30520 của cô, cô đang chuẩn bị mở weibo đưa 520 bao tiền lì xì. Trời ơi, Tấn Trọng Bắc chú ý cô.
Vì vậy, những người hâm mộ sôi trào.
Bắc thần chú ý Tần Nhất Lộ rồi!
Trong bầy đàn người hâm mộ của Tấn Trọng Bắc, những người hâm mộ ra rả lẫn nhau cho biết.
Số người hâm mộ của Tần Nhất Lộ từ từ tăng vọt.
Lạ thay, fan của Bắc thần không ai phản đối, CP Bắc thần và Tần Nhất Lộ. Điểm này, không riêng gì Tần Nhất Lộ cảm thấy kỳ lạ, phòng công tác của Tấn Trọng Bắc cũng cảm thấy lạ kỳ.
Tần Nhất Lộ mặc đồ nam, giờ phút này chính là hình tượng Triệu Mẫn phẫn nam trang, hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng. Cô đang cầm điện thoại di động, gọi Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc: "Sao thế? Muốn đi toilet à?"
Tần Nhất Lộ ngẩng đầu lên, mặt muốn khóc.
Nhạc Nhạc: "Không nhịn được sao?"
Tần Nhất Lộ nuốt cổ họng: "Trời ơi! Bách hương quả của chị quả thật quá thần kỳ. Sau khi Bắc thần uống xong, đã chú ý chị rồi."
Nhạc Nhạc kinh ngạc: "Trời ơi! Thật sự chú ý rồi! Bắc thần muốn tiếp đất rồi."
Đầu óc Tần Nhất Lộ choáng váng: "Mau nói với chị Khương. Sau đó chị nên làm thế nào?"
Nhạc Nhạc: "Éc éc éc! Em sẽ đi gọi điện thoại."
Tần Nhất Lộ hít thở sâu vài hơi, từ từ bình tĩnh lại, cô suy nghĩ một chút rồi gửi cho Tấn Trọng Bắc một tin nhắn, thái độ chân thành tha thiết.
"Thầy Tấn, em thật sự quá kích động. Anh đã chú ý em rồi! [kích động] nhờ ưu ái, xin quan tâm nhiều hơn! [ôm quyền]"
Một người 7000 vạn fan weibo, một người mới hơn 30 vạn fan, chênh lệch như trời và đất.
Nhưng mà có câu thế này ——Võng lạc nhân duyên nhất tuyến khiên [3], quý trọng đoạn duyên này.
[3] Võng lạc nhân duyên nhất tuyến khiên: lấy từ câu ‘Thiên lý nhân duyên nhất tuyến khiên’, có nghĩa là ’Nếu có duyên thì ngàn dặm cũng có 1 sợi dây cột lại’, võng lạc ở đây ý nói mạng internet.
Cô sẽ cố gắng quý trọng.
Bình luận facebook