• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (1 Viewer)

  • Chương 138

Chương 138:





Đến khi quay về phòng mình, tâm trạng của Cố Niệm Chi vẫn vô cùng kϊƈɦ động.





Có điều, dù gì cũng vẫn còn nhỏ tuổi, nên cô chỉ lật qua lật lại trên giường một lúc là đã chìm vào giấc ngủ rồi.





Ngày hôm sau, đồng hồ báo thức vừa reo vang, cô liền mở to mắt rời giường.





Vội vàng rửa mặt và ăn điểm tâm xong xuôi, Cố Niệm Chi mới đeo laptop ra khỏi cửa.





Buổi sáng hôm nay thực ra cô không phải học, nhưng vì để tìm lý do tới trường Kỹ thuật Điện tử đối diện với trường Luật nên cô vẫn đến phòng tự học nhỏ ở trường Luật từ sớm để tự học.





Đến khoảng tám chín giờ, sinh viên và các Giáo sư trong trường càng ngày càng đông, sân trường lại ồn ào náo nhiệt sau một đêm yên tĩnh.





Cố Niệm Chi đã chuẩn bị xong xuôi toàn bộ kế hoạch.





Cô dùng hệ thống của trường tìm được website của trường Kỹ thuật Điện tử, tìm được toàn bộ ngành học và phòng thí nghiệm của trường Kỹ thuật Điện tử. Trong đó còn có cả danh sách người hướng dẫn trong phòng thí nghiệm, đề tài nghiên cứu và danh sách các nghiên cứu sinh Tiến sĩ và Thạc sĩ mà bọn họ tuyển nhận.





Ánh mắt Cố Niệm Chi vội vàng đảo qua những cái tên trên danh sách kia, nhận thấy có một tổ hơi đặc biệt.





Đề tài nghiên cứu của tổ này được giữ bí mật, trên mạng cũng không tìm được chút dấu vết nào.





Thế nhưng, lại có danh sách các thành viên tham dự.





Đọc tên những người trên danh sách đó, cô nhận ra rằng, bọn họ không phải Tiến sĩ thì cũng là phó Giáo sư, thậm chí là cả Giáo sư, nhưng người đứng đầu lại là một nghiên cứu sinh Tiến sĩ mới đến đại học Harvard không lâu. Người đó còn chưa có cả tư cách thi Tiến sĩ, nhưng lại là tổ trưởng của tổ này.





Ánh mắt Cố Niệm Chi dừng lại trên bức ảnh của người kia.





Đây là một cô gái trẻ tuổi của Đế Quốc Hoa Hạ. Cô ta tốt nghiệp từ Khoa sáng chế dụng cụ tinh xảo cơ bản, hai năm trước đã đến đại học Harvard làm nghiên cứu sinh Tiến sĩ, tên là Tân Hạnh Cao.





Với lý lịch thế này, vậy mà cô ta vẫn tới một đại học hàng đầu của thế giới học tập, lại lấy trình độ nông cạn của mình để lãnh đạo những thành viên già đời hơn mình, còn là trong tổ được bảo mật nữa…





Trên mặt Cố Niệm Chi thoáng nở nụ cười, cô cảm thấy mình không cần đi mạo hiểm ở trường Kỹ thuật Điện tử nữa mà đã có phương hướng chính xác rồi.





Cô chỉ làm hai việc, thứ nhất, tìm website của Hội sinh viên Đế Quốc Hoa Hạ ở đại học Harvard, tra soát lịch hoạt động của bọn họ.





Bởi vì đang kỳ nghỉ hè, người đi học ở trường không nhiều, nhưng hoạt động của Hội sinh viên lại không ít.





Buổi chiều ngày hôm nay, Hội sinh viên Đế Quốc Hoa Hạ có một hoạt động giao lưu hữu nghị.





Cố Niệm Chi thấy trong số người tổ chức, có một nghiên cứu sinh Tiến sĩ của trường Kỹ thuật Điện tử.





“Hoạt động này, mình có thể đi xem thế nào.” Nụ cười trên khuôn mặt Cố Niệm Chi càng trở nên tươi hơn, lưu trang thông báo kia lại.





Chuyện thứ hai, cô tải lý lịch của Tân Hạnh Cao trên trang website của trường Kỹ thuật Điện tử xuống, gửi cho Âm Thế Hùng, để anh ta nhờ người của Cục tác chiến đặc biệt kiểm tra thời kỳ đi học của người này tại trường T xem chuyên ngành là gì, từng có nghiên cứu gì, còn cả bối cảnh gia đình và quan hệ xã hội.





Chuyện thứ hai này giao cho Cục tác chiến đặc biệt kiểm tra là cực kỳ dễ dàng.





Cố Niệm Chi còn chưa đợi được tới buổi giao lưu hữu nghị của Hội sinh viên Đế Quốc Hoa Hạ thì Cục tác chiến đặc biệt của Đế Quốc đã kiểm tra xong toàn bộ lý lịch của Tân Hạnh Cao, gửi kết quả tới cho Âm Thế Hùng.





Khi Âm Thế Hùng liên lạc với người trong nước, đã đặc biệt căn dặn bọn họ đừng dùng hệ thống truyền tin của Nam Đẩu, bởi vậy nên phần tài liệu này mới được gửi thuận lợi vào hòm thư của Âm Thế Hùng.





Đọc hết phần tài liệu đó xong, anh ta cũng hít ngược vào một hơi lạnh.





“Niệm Chi à, em tìm ở đâu ra tư liệu về người này thế?!” Âm Thế Hùng gọi điện thoại cho Cố Niệm Chi, “Em đừng có quá lỗ mãng, đừng nghe Hoắc thiếu. Yêu cầu của anh ấy luôn cao và nghiêm ngặt vậy đấy, em không phải là người chuyên nghiệp, không cần…”





Nghe vậy, Cố Niệm Chi không vui, cắt ngang Âm Thế Hùng không chút nể nang, “Anh Đại Hùng này, anh nói thế là có ý gì? Mặc dù em không lợi hại như các anh, nhưng không phải là không biết gì cả, chú Hoắc đã tin tưởng em, ủy thác trách nhiệm này cho em, thế mà anh còn xem thường em sao?”





Âm Thế Hùng nghe vậy cũng chỉ biết cười khổ, “Anh xem thường em chỗ nào chứ? Niệm Chi à, anh đang lo lắng cho an toàn của em mà.”





“Em biết.” Cố Niệm Chi khẽ cười, “Đối với người thông minh mà nói, giải quyết vấn đề là bằng đầu óc, không phải là dùng lá gan. Được rồi, em cúp máy đây. Chiều nay em còn muốn tham gia một hoạt động giao lưu hữu nghị nữa.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom