• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (4 Viewers)

  • Chương 242

Vừa nhìn thấy trang phục này của Hà Chi Sơ, sự khó chịu lúc nãy của Cố Niệm Chi đối với Ôn Thủ Ức lập tức tan thành mây khói.





“Hôm nay nhìn Giáo sư Hà đẹp trai oai phong lẫm liệt quá.” Cố Niệm Chi cười hì hì khen anh ta, cùng anh ta đi vào Ủy ban Ngân sách ở trong điện Capitol Hill.





Sắc mặt lạnh lùng của Hà Chi Sơ có vẻ ấm áp hơn một chút, mặc dù giọng nói của anh vẫn rất lạnh lẽo: “Em ở đây đã quen chưa? Đó là khách sạn kiểu căn hộ, ngày nào cũng có người quét dọn.”





Cố Niệm Chi gật đầu, tươi cười nói: “Cảm ơn Giáo sư Hà, chỗ ở rất tốt, đồ dùng trong nhà đầy đủ, thái độ phục vụ cũng rất tốt ạ.”





“Tiền thuê nhà một tháng là tám nghìn đô mà, còn không tốt nữa thì không còn gì để nói.” Hà Chi Sơ đưa cô đến cửa Ủy ban, anh ta đưa tay chỉnh lại cái nơ bướm trên cổ áo màu hồng tím của Cố Niệm Chi, rồi nói: “Đi vào đi. Tất cả mọi người đều nghĩ đây là nơi thừa thãi nhất trong Quốc hội, nhưng tôi cho rằng chỉ có người không có đầu óc mới nghĩ như vậy.”





“Hả? Thật vậy ạ?” Cố Niệm Chi hứng thú hẳn lên. Cô thích nhất những thử thách dạng như thế này, tìm ra những manh mối không hề tầm thường từ những công việc bình thường nhất.





“Ừ, còn phải xem em thông minh cỡ nào nữa. Nếu em đủ thông minh, em sẽ nhận ra nơi này mới thật sự là đầu não trong toàn bộ điện Capitol.” Hà Chi Sơ nói một cách đầy ẩn ý, “Nếu như em có thể phát hiện ra đầu mối trong đó, tôi sẽ tặng em một món quà sinh nhật tuổi mười tám hoành tráng nhất.”





Cố Niệm Chi giơ cao tay lên, hai con ngươi đen láy của cô giống như một viên thạch anh màu đen xinh đẹp, “Thỏa thuận rồi đấy nhé!”





Hà Chi Sơ nhìn cô chăm chú, từ sóng nước lấp lánh trong mắt cô, anh ta có thể nhìn thấy bóng người cao lớn và sắc mặt rất lạnh lùng của chính mình.





Anh ta khẽ mỉm cười, quàng lên cổ cô một bảng tên, đưa tay xoa đầu cô, rồi quay người rời đi.





Một mình bước vào cửa Ủy ban Ngân sách, Cố Niệm Chi nói với một người phụ nữ da trắng đang đứng cười tủm tỉm ở trước cửa: “Cháu là Cố Niệm Chi, thực tập sinh ạ.” Cô chỉ vào bảng tên của mình.





Trên bảng tên này có ảnh, tên và số điện thoại của cô, kèm theo địa điểm làm việc và mã vạch.





Nhờ vào bảng tên này, cô sẽ có thể đi lại thoải mái trong điện Capitol Hill.





Thấy một thiếu nữ xinh đẹp người châu Á như Cố Niệm Chi đến, người phụ nữ da trắng kia rất vui vẻ, dang rộng tay ôm cô một cái. “Cố, cuối cùng cháu đã đến rồi. Cô là Mary, nào nào, cô đưa cháu đến văn phòng của cháu nhé.”





Cố Niệm Chi ngạc nhiên: “Cháu cũng có văn phòng riêng cơ ạ?!”





Cô còn tưởng rằng mình còn phải ngồi ở đại sảnh chứ…





“Đương nhiên. Nơi này của chúng ta có rất nhiều phòng trống, bởi vì tất cả mọi người đều không muốn tới…” Mary nháy mắt với cô.





Hai người cùng phì cười.











Mấy ngày sau đó, Cố Niệm Chi và Triệu Lương Trạch đều bận tối mắt tối mũi.





Mặc dù hai người ở cùng một căn phòng, nhưng hầu như không gặp mặt nhau.





Bữa sáng và bữa trưa Cố Niệm Chi đều ăn ở trong điện Capitol Hill, bữa tối thì thông thường sẽ do Hà Chi Sơ hoặc Ôn Thủ Ức đưa cô và anh Hoàng cùng đi ăn.





Đến một tuần sau, Cố Niệm Chi mới biết Triệu Lương Trạch giải quyết ba bữa cơm trong một ngày như thế nào.





“Ngày nào anh cũng ăn pizza á?!” Cố Niệm Chi vừa kinh ngạc nhìn đống hộp pizza chồng chất trong phòng Triệu Lương Trạch, vừa lấy tay bịt mũi: “Em thấy cả người anh toàn là mùi hành tây với phomai rồi đó!”





Cô rất ghét hành tây, nhưng bình thường trong pizza lúc nào cũng có hành tây.





Mấy ngày nay Triệu Lương Trạch gần như không ngủ không nghỉ để giải mã số liệu Hoắc Thiệu Hằng gửi tới cho anh ta, cuối cùng hôm nay cũng đã làm gần xong.





Quay đầu lại thấy Cố Niệm Chi đang bước vào, Triệu Lương Trạch vẫy tay với cô, “Thần đồng bé nhỏ, ra đây xem thử nhóm số liệu này đi, em có cảm nghĩ gì không?”





Cố Niệm Chi bịt mũi đi vòng qua đống hộp pizza kia, đến trước máy vi tính của Triệu Lương Trạch, cúi người xem xét kỹ càng.





“Đây là số liệu gì vậy ạ?”





“Là số liệu về từ trường và hải lưu trong một tháng gần đây của vùng biển ở vịnh Aden.” Triệu Lương Trạch chỉ lên hải đồ vệ tinh trên màn hình, “Em nhìn đi, đó là bản đồ ban đầu.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom