• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (2 Viewers)

  • Chương 262

Hà Chi Sơ nhận ra tư tưởng của Cố Niệm Chi không tập trung. Anh ta siết chặt nắm đấm, gân xanh trên mu bàn tay lộ ra, nổi lên rõ ràng trên làn da trắng mịn, giống như nét hoa văn nứt trên món đồ sứ tinh xảo.





“Có thể em không cho là thật, nhưng lời Hà Chi Sơ tôi đã nói ra, nhất định không nuốt lời.” Hà Chi Sơ đứng dậy: “Em đừng từ chối, cũng không cần phải suy nghĩ nhiều. Đến sinh nhật của sinh viên tôi đều tổ chức tiệc sinh nhật cho họ, không tin em có thể tự mình đi hỏi.”





Cố Niệm Chi dừng mạch suy nghĩ, cẩn thận cân nhắc.





Cô từng nghe nghiên cứu sinh đàn anh nói, quả thật các thầy hướng dẫn sẽ tổ chức sinh nhật cho nghiên cứu sinh mình phụ trách, nhưng phần lớn là đi nhà hàng ăn một bữa, rồi đi hát karaoke, còn tổ chức hoành tráng như Hà Chi Sơ, thì cô chưa từng nghe thấy bao giờ.





Đương nhiên, thầy hướng dẫn lợi hại như Hà Chi Sơ, thì cũng không thể so sánh với những người kia được.





“Trong ba lựa chọn trên dù ở đâu cũng cần có thời gian chuẩn bị, em mau chọn một cái đi.” Hà Chi Sơ quay người bước lên bậc thang kiểu xoắn ốc, để lại cho Cố Niệm Chi một bóng lưng cô đơn hiu quạnh.





Cố Niệm Chi khẽ cắn môi, nhận ra sự tức giận của Hà Chi Sơ.





Dựa vào bản lĩnh của anh ta, thì đối với những người như Hà Chi Sơ, có lẽ ba lựa chọn kia cũng chỉ như việc người bình thường mừng sinh nhật bằng cách đi xem phim, tới nhà hàng ăn cơm, và đi hát karaoke thôi.





“… Du thuyền trên vùng biển tự do Caribe à, liệu có phiền phức quá không?” Cố Niệm Chi khe khẽ lẩm nhẩm.





Cô cũng có tâm tư của riêng mình.





Nếu sinh nhật mười tám tuổi của cô được tổ chức ở điện Capitol nước Mỹ hoặc ở vườn hồng tại thảm cỏ phía Nam Nhà Trắng, thì khả năng Hoắc Thiệu Hằng có thể đến tham dự là rất thấp.





Hơn nữa dù anh không màng tất cả khó khăn, có thể đến gặp cô thật, thì Cố Niệm Chi cũng không nỡ để anh gặp nguy hiểm.





Cô biết thân thế của Hoắc Thiệu Hằng vô cùng nhạy cảm, chắc chắn bên CIA của Mỹ sẽ giám sát anh chặt chẽ…





Hà Chi Sơ dừng bước, anh ta vịn tay vào lan can cầu thang, đôi chân dài bước trên từng bậc thang, đầu không ngoảnh lại nói: “Được, vậy chọn du thuyền trên vùng biển tự do Caribe đi.”





Tâm trạng của anh ta tốt lên một chút, vì trong lòng anh ta cũng ngầm tán thành lựa chọn số ba.





Trên du thuyền ở bờ biển tự do, anh ta có thể vô tư thoải mái chúc mừng sinh nhật cô không cần lo nghĩ gì cả.





Nhưng anh ta vẫn không ngoảnh lại, một mình chầm chậm đi lên cầu thang, để Cố Niệm Chi ở lại dưới tầng.





Cố Niệm Chi thở dài, quay người rời khỏi căn phòng ở nhà chính, đi đến gara ô tô tìm người tài xế khi nãy để chở cô về.





Người tài xế này rất dẻo miệng, cứ thao thao bất tuyệt kể cho Cố Niệm Chi nghe không ít chuyện thú vị giữa Hà Chi Sơ và sinh viên.





Hóa ra, đúng là hàng năm Hà Chi Sơ đều tổ chức sinh nhật cho sinh viên anh ta hướng dẫn, hơn nữa còn đều tổ chức rất hoành tráng.





Chỉ tính trong ba năm trở lại đây, có lần anh ta đưa sinh viên của mình đi Las Vegas du lịch một ngày, có lần thì bao trọn Universal Studios ở Florida, còn có lần đưa bọn họ đến châu Phi đi săn nữa.





So với những thứ kia, ba lựa chọn anh ta chuẩn bị cho cô thực sự không có gì đặc biệt.





Cố Niệm Chi thở phào nhẹ nhõm, lại thầm tự giễu bản thân mình chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.





Khoảng cách giữa cô và Hà Chi Sơ quá lớn, một cô gái có gia cảnh bình thường như cô, thực sự không thể nào tưởng tượng được cách tiêu tiền của tầng lớp thượng lưu.





Trở về căn hộ nơi cô và Triệu Lương Trạch đang ở, Cố Niệm Chi nói với anh ta về chuyện tiệc mừng sinh nhật mười tám tuổi của mình: “… Giáo sư Hà cho em ba lựa chọn, là ở điện Capitol Mỹ, Nhà Trắng, hoặc du thuyền trên vùng biển tự do Caribe. Em chọn tổ chức sinh nhật trên du thuyền ở vùng biển tự do Caribe, như vậy khả năng chú Hoắc tới sẽ càng cao đúng không anh?”





Triệu Lương Trạch mỉm cười: “So với vào điện Capitol Mỹ và Nhà Trắng thì trên biển dễ dàng hơn nhiều. Anh sẽ nói với họ, Đại Hùng cũng sẽ tới đấy.”





“Thế thì tốt quá!” Cố Niệm Chi vui mừng đến nỗi hai mắt cười thành hai đường cong cong, hàng lông mi đen dày lấp lánh trên khuôn mặt trắng hồng mịn màng, giống như hai chú bướm làm xao động trái tim người khác.





Triệu Lương Trạch nhìn sang chỗ khác: “Anh đi nói với bọn họ một tiếng.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom