• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (3 Viewers)

  • Chương 309

Ngay trong mấy phút này, cô trông thấy đội xe đó chậm rãi ngừng lại trước mặt mình. Một chiếc xe không rõ nhãn hiệu trông vô cùng xa hoa và cao quý đi ở giữa dừng ngay trước mặt cô.





Cửa xe bật mở, một bóng người cao lớn bước ra khỏi xe, đứng ở cửa xe nhìn cô.





Chiếc áo khoác quân phục màu xanh tím than khiến cho hình bóng anh càng có vẻ cao lớn, vĩ ngạn hơn, cành tùng màu vàng kim và một ngôi sao ở quân hàm trên đầu vai lấp lánh trong trời đêm, dưới chiếc mũ quân phục là một gương mặt tuấn mỹ đến mức làm cho người ta tuyệt vọng. Thời khắc này, nét mặt lạnh lùng làm người ta run sợ ấy đang lẳng lặng nhìn cô.





Là Hoắc thiếu!





Hoắc Thiếu đến đón cô rồi!





Cuối cùng những giọt nước mắt đang tích tụ trong mắt Cố Niệm Chi cũng rơi xuống. Cô đứng vụt lên, chạy nhào về phía Hoắc Thiệu Hằng.





Hoắc Thiệu Hằng giang hai tay ra, vững vàng ôm lấy cô.





Trong màn tuyết rơi đầy trời, người đàn ông cao lớn đứng thẳng sừng sững, lẳng lặng ôm lấy cô gái đang không ngừng nức nở trong lòng





Những ánh đèn xe sáng ngời như một dòng sông dài làm cho con phố không người này như được trang trí đèn đóm sáng trưng, đêm Giáng Sinh yên tĩnh đột nhiên trở nên ồn ào náo động.





Cố Niệm Chi rúc vào trong lồng ngực rộng lớn của Hoắc Thiệu Hằng, lập tức cảm thấy tất cả những tịch mịch và cô đơn đều bị đuổi hết ra ngoài.





Quá khứ, hiện tại và tương lai của cô, chỉ có duy nhất một chỗ để gửi gắm, chính là ở bên cạnh anh, trong lồng ngực của anh.





Cố Niệm Chi nhỏ giọng thút thít, cố gắng đè nén những tiếng nức nở như con mèo con vô cùng đáng thương đang kêu trong đêm khuya của mình.





Cô không muốn phát ra âm thanh quá lớn để tránh cho người khác chê cười cô lớn rồi mà còn nhõng nhẽo.





Hơn nữa, tình cảm của cô đối với Hoắc Thiệu Hằng đã sớm không còn thuần túy chỉ là sự ỷ lại như trước nữa. Sau khi thả cho cảm xúc của mình dâng trào một lúc, Cố Niệm Chi tựa đầu vào ngực Hoắc Thiệu Hằng, hít một hơi thật dài như là muốn mượn cơ hội này để hít cho đẫy sự ấm áp trên người anh vậy.





Hoắc Thiệu Hằng vỗ nhè nhẹ vào lưng cô, không nhanh không chậm giống như khi cô còn bé anh vẫn thường trấn an, dỗ dành tâm trạng căng thẳng của cô vậy.





Cố Niệm Chi nhắm mắt lại, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên từ trong ngực Hoắc Thiệu Hằng, lui lại một bước, tránh ra khỏi vòng tay của anh.





Cô đưa mắt nhìn quanh bọn họ một vòng, lúc này mới ý thức được rằng, lần này đội hình đến đón cô của Hoắc Thiệu Hằng, thật sự chỉ có thể dùng câu “thế trận hoành tráng” để hình dung.





Một dãy dài xe quân đội đỗ trên đường cái, đi đầu là ba chiếc xe việt dã chống đạn và bom mìn, kể cả có gặp phải địa lôi hay hỏa tiễn cũng không sợ.





Sau đó là bốn chiếc xe con chống đạn màu đen giống nhau như đúc dùng để đánh lạc hướng tai mắt của kẻ địch. Nếu có người muốn ra tay với xe chuyên dụng này vậy thì việc đầu tiên là chúng nhất định phải tìm được chính xác chiếc xe mà thủ trưởng ngồi lẫn trong bốn chiếc xe chống đạn đó.





Phía sau bốn chiếc xe con đó là ba chiếc xe tải cỡ nhỏ, trên khoang sau của mỗi xe là vài chục người lính đặc nhiệm được trang bị vũ trang đầy đủ.





Những người này đều là lính đặc nhiệm của Hoắc Thiệu Hằng do Phạm Kiến cầm đầu, chỉ nghe mệnh lệnh của anh.





Hoắc Thiệu Hằng vừa xuống xe, lập tức có ít nhất một trăm lính đặc nhiệm súng ống đầy đủ bước từ những xe đó xuống theo, giương súng lên, trấn giữ từng giao lộ trên phố.





Ngẫu nhiên có người đi đường hoặc xe cá nhân muốn đi qua, trông thấy trận thế này đều bị dọa sợ đến mức phải vội vàng đi đường vòng. Trên cơ bản, cả con đường đều đã bị người của Hoắc Thiệu Hằng phong tỏa.





Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đều mặc quân phục trung tá, đứng một trái một phải trong bóng tối sau lưng Hoắc Thiệu Hằng, ánh mắt cảnh giác nhìn quanh bốn phía.





Cách nơi này không xa, còn có tay lính bắn tỉa vào vị trí, ghé vào đầu tường, nhìn chằm chằm từng góc chết, đề phòng có người ám sát.





Trận thế này chính là vì quân hàm Thiếu tướng của Hoắc Thiệu Hằng, là tiêu chuẩn xuất hành chính thức của Tư lệnh Quân khu 6.





Trước kia anh rất ít khi dùng tiêu chuẩn xuất hành này, hầu hết thời gian đều tinh giản, cải trang mà đi.





Tại sao lại muốn tới đón cô với trận thế lớn thế này?





Thân phận của cô không cần giữ bí mật nữa sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom