• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (2 Viewers)

  • Chương 336

Hai người ở phòng khách nói chuyện chưa đến nửa tiếng thì bỗng có một mùi thơm bay ra từ trong phòng bếp nhỏ.





Tuyến nước bọt của Cố Niệm Chi tự động tiết ra, thèm quá.





Sao có thể thơm đến vậy được chứ!





Đó là mùi thơm thuần túy nhất của thức ăn, có đậu Hà Lan, có hải sản, hình như còn có cả trứng gà nữa.





Cố Niệm Chi hít hít ngửi ngửi rồi bất giác lần mò tới trước cửa phòng bếp.





Hoắc Thiệu Hằng đang cầm cái chảo đổ cơm rang ra đĩa.





Thấy Cố Niệm Chi thò đầu vào, anh hơi nhướng mày, hỏi: “Cháu vẫn ăn được nữa à?”





Cố Niệm Chi gật đầu như trống bỏi: “Được ạ, được ạ!”





Hoắc Thiệu Hằng cạn lời. Anh bình tĩnh quay người, lại lấy thêm một cái bát nhỏ, múc cho cô một bát cơm chiên Dương Châu.





Tống Cẩm Ninh cũng đi vào nhưng lại không dám đi lên trước, chỉ hơi sợ sệt đứng sau lưng Cố Niệm Chi.





Hoắc Thiệu Hằng liếc nhìn bà, cũng không nói gì, chỉ đặt một đĩa ngọc băng hình hoa địa lan trắng lên trên bàn, trên đĩa là cơm rang vàng óng ả. Mỗi hạt cơm đều chắc nịch vàng ươm, mỗi một hạt đều được trứng bao phủ. Hạt đậu Hà Lan tươi mới vừa ngọt vừa giòn, mặc dù tôm bóc vỏ là đồ đông lạnh nhưng lại được ướp với rượu Thiệu Hưng, cực kì ngon lành, còn không có cả mùi tanh.





Gần như chỉ hai ba miếng, Cố Niệm Chi đã ăn sạch món cơm chiên Dương Châu trong chiếc bát nhỏ của mình. Ăn xong cô vẫn còn cảm thấy chưa đã thèm, chỉ muốn cầm bát lên ɭϊếʍ thêm lần nữa.





Thật sự quá ngon, hương vị đó giống như có sức lôi cuốn kỳ lạ, làm cho vị giác của Cố Niệm Chi như sống lại sau cơn sốt.





Tống Cẩm Ninh ngồi yên phía đối diện Cố Niệm Chi, cầm thìa lên bắt đầu ăn cơm rang.





Ăn một lát, lông mày của bà nhíu lại, ngẩng đầu nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng với vẻ nghi ngờ, sau đó lại nhìn về phía Cố Niệm Chi.





“Sao thế ạ? Không ngon sao? Hay là để cháu ăn giúp cho…” Cố Niệm Chi đã vươn tay ra, thật sự muốn “quét sạch” giúp Tống Cẩm Ninh.





Hoắc Thiệu Hằng nắm chặt tay cô, kéo lại, ánh mắt trở nên nghiêm khắc: “Cháu không thể ăn nữa!”





Cố Niệm Chi hơi mím môi, lẳng lặng đứng dậy đi rót trà.





Lúc này, Tống Cẩm Ninh nhẹ nhàng hỏi Hoắc Thiệu Hằng: “Xin hỏi, làm sao mà cậu có thể nấu ra hương vị này?”





“Học của người ta.” Hoắc Thiệu Hằng nhẹ nhàng nói, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Tống Cẩm Ninh rồi quay sang gọi Cố Niệm Chi: “Có muốn ra ngoài đi chơi không?”





“Có ạ, có ạ!” Cố Niệm Chi vội vàng đặt khay trà xuống trước mặt Tống Cẩm Ninh, nói: “Bác Hoắc này, bác ăn cơm rang xong thì uống tách trà Phổ Nhĩ cho đỡ ngấy nhé!” Nói xong cô lại nghiêng đầu nhìn Hoắc Thiệu Hằng, đôi mắt như lóe lên những ngôi sao nhỏ: “Chú dẫn cháu ra ngoài chơi thật ạ?”





“Hôm nay là ngày Boxing day (ngày tặng quà), trong các cửa hàng ở Đế Đô sẽ có rất nhiều thứ hay ho.” Hoắc Thiệu Hằng tránh người sang một bên, nói: “Không phải cháu vẫn luôn muốn mua sắm sao?”





“A a a! Đúng vậy, đúng vậy!” Cố Niệm Chi nháy mắt với Tống Cẩm Ninh nói: “Bác cứ từ từ ăn nhé, cháu ra ngoài mua đồ một chút.”





Tống Cẩm Ninh hơi nghi hoặc gật đầu nhưng vẫn nhìn Hoắc Thiệu Hằng nói: “…Hương vị này rất quen thuộc, tôi cũng có thể làm ra loại hương vị này.”





“Vậy sao?”





Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười không để ý lắm, kéo tay Cố Niệm Chi rời đi.





***





Cố Niệm Chi đi theo Hoắc Thiệu Hằng từ tầng ba đi xuống, nhỏ giọng hỏi anh: “…Tại sao mẹ của chú lại hỏi chú rằng hương vị đó rất quen thuộc ạ?”





“Bởi vì đó là món cơm rang mà bà ấy thường làm cho chú khi chú còn nhỏ, cũng là món hồi đó chú thích ăn nhất.” Hoắc Thiệu Hằng thản nhiên đáp.





Cố Niệm Chi đang định lộ ra vẻ mặt thương cảm thì Hoắc Thiệu Hằng lại đưa hai tay lên, nhéo nhéo khuôn mặt của cô rồi nói: “Cháu đừng có nghĩ quá nhiều, chú không đa sầu đa cảm tới mức đó đâu!”





Lực tay của Hoắc Thiệu Hằng khá lớn khiến khuôn mặt trắng nõn của Cố Niệm Chi xuất hiện hai vệt đỏ ửng, làm anh không nhịn được cười, vỗ nhẹ vào mặt của cô rồi quay người đi xuống tầng dưới.





Vừa đến ngã rẽ, họ lại gặp được Hoắc Gia Lan đang vội vàng đi lên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom