• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (2 Viewers)

  • Chương 393

Diệp Tử Đàn báo cáo với Trần Liệt.





Trần Liệt đến phòng B để kiểm tra tình trạng của Tống Cẩm Ninh đã hôn mê, lấy thêm một ít máu. Trong khi chờ đợi Cố Niệm Chi, tiện thể anh ta cũng kiểm tra cả quy luật máu của Tống Cẩm Ninh nữa. Tất nhiên, những số liệu đó là không thể tưởng tượng, phá vỡ sự tồn tại của bình thường.





Trần Liệt lắc cái đầu tròn trịa, thở dài nói: “Ngoài đời có biết bao người muốn sinh trưởng ngược, nhưng nào có ai biết rằng nếu con người ta thật sự sinh trưởng ngược thì thậm chí cả chỉ số IQ cũng sinh trưởng ngược theo chứ!”





Dung nhan của ba mươi tuổi, IQ của mười tám tuổi, hay là vẻ ngoài của mười tám tuổi, IQ của tám tuổi, xin hỏi bạn muốn trường hợp nào?





Đều là những lựa chọn khiến con người ta thấy nhức trứng vô cùng…





Diệp Tử đàn vốn rất căng thẳng nhưng nghe Trần Liệt nói như vậy, cô cũng không nhịn được, phì cười thành tiếng.





Cả hai đều đeo khẩu trang y tế che gần hết khuôn mặt, đầu còn đội mũ vô trùng, trêи thực tế họ chỉ nhìn thấy mắt của nhau thôi. Nhưng đối với Trần Liệt mà nói, chỉ cần nhìn thấy đôi mắt cười của Diệp Tử Đàn, anh ta cũng đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi.





“Đúng, chính là như vậy, cười nhiều lên một chút, không cần quá căng thẳng.”





Trần Liệt vô thức an ủi Diệp Tử Đàn.





Lúc này, Cố Niệm Chi đã thay xong áo choàng phẫu thuật, đi từ phòng khử trùng sang phòng phẫu thuật A, cất tiếng gọi: “Bác sĩ Diệp?”





Diệp Tử Đàn vội đáp lại: “Tôi đây!”





Cô ấy vội vã bước đến phòng phẫu thuật A, dẫn Cố Niệm Chi nằm lên ghế phẫu thuật, sau đó đặt mặt nạ thở lên mặt Cố Niệm Chi.





Một giây sau Cố Niệm Chi liền ngất đi.





Diệp Tử Đàn lấy một ống tiêm rất lớn ra chọc vào phía sau cột sống của Cố Niệm Chi.





***





Hoắc Thiệu Hằng đứng giữa phòng khách nhìn đồng hồ đeo tay, theo thời gian biểu mà Trần Liệt đưa cho anh, bây giờ là lúc bắt đầu phẫu thuật.





Anh nhẩm tính thời gian, vẫy tay gọi Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đến, ra lệnh: “Đại Hùng, cậu dẫn theo một đại đội cảnh vệ, trang bị đầy đủ, bố trí phòng vệ trong phạm vi một dặm của trụ sở, trong vòng ba giờ, không cho phép bất cứ ai tiến vào.”





Âm Thế Hùng hơi sững sờ nhưng cũng không hỏi lý do, lập tức khép hai chân đứng nghiêm hành lễ: “Rõ, Thủ trưởng!”





Sau khi Âm Thế Hùng rời đi, Hoắc Thiệu Hằng tiếp tục ra lệnh cho Triệu Lương Trạch: “Cậu dẫn theo bộ đội của phòng điện tử, trong vòng ba giờ, theo dõi tất cả mọi động thái của bộ đội phòng vệ Đế Đô. Chỉ cần có gì bất thường, phải báo cáo cho tôi ngay lập tức. Còn nữa, trong đây có một bản danh sách, tôi muốn số điện thoại di động, số máy bàn và tất cả các thiết bị mạng điện tử, camera gần đó của họ đều nằm dưới sự kiểm soát của cậu. ”





Triệu Lương Trạch cầm lấy danh sách, đứng nghiêm hành lễ: “Rõ, Thủ trưởng!”





Lúc đầu, Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch vẫn không hiểu tại sao Hoắc Thiệu Hằng phải sắp xếp như vậy. Cho đến mười lăm phút sau, Triệu Lương Trạch phát hiện ra điện thoại của những người mà anh ta đang theo dõi lại liên lạc với nhau.





Thông tin của bộ đội phòng vệ Đế Đô bị hỗn loạn mất một lúc, nhưng không biết được ông lớn nào áp chế xuống, không có dấu hiệu điều động quân đội nữa.





Cuối cùng, chỉ có cảnh sát đặc biệt của Bộ Công an được điều động thành công đến Trụ sở tổng bộ của Quân khu sáu.





Hoắc Thiệu Hằng nhận được tin từ Triệu Lương Trạch, lập tức bật máy tính lên, nhìn chằm chằm vào tình hình bên Âm Thế Hùng từ hình ảnh ghi lại của camera.





Bạch Trường Huy, Phó Tổng thư ký của Ban Thư ký Chính phủ Trung ương Đế quốc cùng em gái Bạch Cẩn Nghi đang dẫn theo một trăm sĩ quan cảnh sát đặc biệt lao tới đây như tên bắn.





***





Cùng lúc đó, trong tòa nhà giáo sư của Đại học B ở Đế Đô, Hà Chi Sơ ngồi trước bàn làm việc, nhìn vào những bức ảnh đang bày đầy trước mặt, thần sắc trêи mặt anh ta u ám đến đáng sợ. Những bức ảnh đó đều là ảnh chụp Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng.





Trêи tấm ảnh chính giữa là đêm Giáng Sinh tuyết bay đầy trời, Hoắc Thiệu Hằng mặc bộ quân phục lặng lẽ ôm Cố Niệm Chi dưới ánh đèn đường.





Còn tấm ảnh khác, Cố Niệm Chi đang lưu luyến, bịn rịn nằm trong vòng tay của anh ta.





Tấm ảnh gần đây nhất là hai người đi đến quảng trường Trại Ngang, mặt Cố Niệm Chi tươi như hoa, Hoắc Thiệu Hằng nhẹ nhàng nhìn lại, ánh mắt say đắm, cưng chiều như muốn tràn cả ra khỏi tấm ảnh…
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom