• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Xin chào, thiếu tướng đại nhân bản mới full 2023 (3 Viewers)

  • Chương 408

Diệp Tử Đàn luôn ngồi bên cạnh bàn phẫu thuật của Tống Cẩm Ninh để trông nom bà ấy, Trần Liệt thì phụ trách những dụng cụ theo dõi số liệu kia.





Những số liệu nghịch thiên thế này, ngoài việc cảm thấy rất vui vẻ ra, Trần Liệt còn cẩn thận tải dữ liệu xuống, lưu lại sang chỗ khác chứ không ghi vào hồ sơ bệnh án của Tống Cẩm Ninh.





Cũng giống như kháng thể chống lại virus H3aB7 lần trước, tên của Cố Niệm Chi cũng không xuất hiện trong báo cáo mà bọn họ gửi lên Bộ Quốc phòng.





Những chuyện này, chỉ có hai người Trần Liệt và Hoắc Thiệu Hằng biết mà thôi, chính Cố Niệm Chi cũng không biết thể chất mình đặc thù như thế nào.





Tầm quan trọng của Cố Niệm Chi với Bộ Quốc phòng nằm ở thân thế phía sau của cô.





Hai người Hoắc Thiệu Hằng và Trần Liệt đều không hy vọng có người phát hiện ra Cố Niệm Chi có thể chất đặc thù.





Nếu như bị những người đó phát hiện ra, Cố Niệm Chi sẽ thật sự chỉ có thể làm kiếp chuột bạch, bị giam trong phòng thí nghiệm để người ta làm thí nghiệm bí mật.





Đối với điều này, Hoắc Thiệu Hằng và Trần Liệt đều ngầm hiểu với nhau, không hẹn mà cùng lựa chọn giữ bí mật cho Cố Niệm Chi.





Từ sáu năm trước, sau khi bọn họ phát hiện ra thể chất đặc thù của Cố Niệm Chi, cả hai đã bắt đầu cố ý bảo vệ và che đậy rồi.





Ngay cả nhà Hoắc Thiệu Hằng cũng không về để mấy người Bạch Cẩn Nghi đặt mục tiêu lên người Tống Cẩm Ninh, không chú ý tới sự đặc thù của Cố Niệm Chi.





Bọn họ hy vọng Cố Niệm Chi có thể giúp cứu chữa Tống Cẩm Ninh, nhưng chỉ thế mà thôi.





Việc nhờ Cố Niệm Chi hỗ trợ cứu chữa Tống Cẩm Ninh cũng đã được chính bản thân cô đồng ý.





Trần Liệt cho rằng cho dù Cố Niệm Chi có đồng ý hay không, Hoắc Thiệu Hằng cũng sẽ để cô cứu mẹ mình, nhưng thật ra điều này là không đúng.





Nếu như Cố Niệm Chi không đồng ý, Hoắc Thiệu Hằng cũng tuyệt đối sẽ không ép buộc cô.





Anh chưa từng có suy nghĩ ép buộc Cố Niệm Chi cứu mẹ mình, càng không có suy nghĩ để cô cống hiến bản thân mình cho toàn bộ Đế quốc Hoa Hạ.





Bản thân anh là quân nhân, có thể cống hiến cho quốc gia bản thân mình, bao gồm cả sinh mạng của mình, nhưng Cố Niệm Chi thì không phải. Thậm chí, anh còn không xác định được rõ ràng cô có phải là người của Đế quốc Hoa Hạ hay không. Đương nhiên, anh cũng không thể tự quyết định thay Cố Niệm Chi, bắt cô phải cống hiến tất cả mọi thứ của mình.





Điều này là trái với nguyên tắc làm đàn ông và tín ngưỡng khi làm một người lính của anh.





***





Cả đêm Hoắc Thiệu Hằng không ngủ, một mình ngồi trêи ghế massage cạnh giường, vừa xử lý công việc trêи máy tính vừa thỉnh thoảng lại xem xét tình hình Cố Niệm Chi.





Đến lúc đêm khuya, quả nhiên Cố Niệm Chi đã phát sốt, nhưng chỉ là sốt nhẹ, không có gì đặc biệt nghiêm trọng.





Trần Liệt tới xem xét tình hình nhưng anh ta cũng không cho cô uống thuốc mà chỉ nói là Cố Niệm Chi có thể tự mình kháng cự lại được.





Cứ mỗi mười lăm phút, Hoắc Thiệu Hằng lại tới sờ trán Cố Niệm Chi một lần để đảm bảo nhiệt độ thân thể cô không lên quá cao.





Cố Niệm Chi ngủ cũng không yên giấc chút nào.





Sự đau đớn của cuộc phẫu thuật chiều nay khiến cho cô như ngất đi đến nơi, nhưng vì không muốn tạo thêm áp lực và để cho Hoắc Thiệu Hằng đỡ phải áy náy nên cô chọn im lặng không kêu than.





Cô thích anh, cô yêu anh, cô hy vọng anh cũng yêu mình, nhưng cô không muốn Hoắc Thiệu Hằng tiến tới với cô chỉ vì áy náy.





Có điều, sự đau đớn vẫn lưu lại dấu tích trêи người cô khiến đầu óc cô lúc nào cũng rơi vào trong tình trạng căng thẳng.





Đến khi phát sốt lúc đêm khuya, cô đắm chìm trong một cơn ác mộng đã lâu không gặp.





***





Cảm giác đau đớn ở khắp mọi nơi, có người đang truy đuổi cô, cô gào khóc gọi mẹ, trốn tránh khắp nơi.





Ở trong mơ, có một người phụ nữ với khuôn mặt mơ hồ lúc nào cũng xuất hiện bên cạnh cô, rất giống với người mà khi còn nhỏ cô luôn khát vọng trong lòng. Nhưng khi cô chạy về phía người đó, lại bị người đó đẩy ra một cách vô tình.





Trong giấc mộng, cô há to miệng, muốn gọi người phụ nữ đó nhưng lại phát hiện ra mình không kêu lên được. Cuối cùng, cô chỉ có thể kêu lên một tiếng yếu ớt, “… Bố, bố ơi…”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom