Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 770
Chưuong 770:
Anh Hoàng và anh Đoàn rời đi không bao lâu thì cửa phòng Hà Chi Sơ lại mở ra lần nữa, anh Vệ và Quế Tố Dao cũng ra về.
“Tiểu Quế, email của em là gì? Về anh sẽ gửi danh mục sách cho em.” Anh Vệ giơ tay ấn nút gọi thang máy đi xuống.
Đầu óc của Quế Tố Dao vẫn còn ở chỗ Hà Chi Sơ, cô ta mất một lúc mới nói: “Anh Vệ này, bình thường các anh lên lớp với Giáo sư Hà có nhiều không?”
“Không mấy khi lên lớp, đều là thầy ấy giao bài tập, bọn anh làm rồi nộp.” Trong lúc nói chuyện, thang máy đã đến. Anh Vệ bước vào thang máy trước, giơ tay ngăn cửa thang máy chờ Quế Tố Dao vào cùng, lại nói: “Năm nay em mới vào, có gì không hiểu có thể hỏi anh.”
Quế Tố Dao hơi thất vọng, nhưng vẫn vâng một tiếng, lại hỏi: “Vậy Giáo sư Hà có bao giờ nói, nếu muốn tới đại học Harvard học ngành Luật thì thầy ấy có đồng ý không ạ?”
“Cái này thì anh thật sự không biết, em phải tự hỏi Giáo sư Hà thôi.” Anh Vệ hơi ngạc nhiên: “Tiểu Quế, em muốn đến Harvard à?”
“Ai mà không muốn đến cơ chứ?” Quế Tố Dao khẽ vuốt tóc, mỉm cười đắc ý, “Nhưng bây giờ đã gặp được Giáo sư Hà rồi, em còn tới Harvard làm gì nữa?”
“Đúng vậy, đến Harvard cũng đều là học sinh của Giáo sư Hà cả mà.”Anh Vệ gật đầu theo, “Lại còn phải xa nhà, không hợp lý chút nào.”
Quế Tố Dao chỉ cười, không nói gì.
Hai người ở trong thang máy im lặng một lúc, mãi cho đến khi thang máy vang lên một tiếng “tinh” báo hiệu đã đến tầng một. Sau khi bước ra khỏi thang máy, Quế Tố Dao lại hỏi: “ Anh Vệ, anh có biết tại sao tự nhiên Giáo sư Hà lại tuyển nghiên cứu sinh thạc sĩ không? Em nghe trong khoa nói trường nhờ hết người này người khác mời thì Giáo sư Hà mới nhận hướng dẫn nghiên cứu sinh tiến sĩ ấy. Thầy ấy nói trước là sẽ hướng dẫn năm người, kết quả lại chỉ tuyển có ba người, em thì năm nay mới chuyển tới, còn Cố Niệm Chi coi như là sinh viên đầu tiên mà Giáo sư Hà đích thân tuyển.”
Thật ra trước đó anh Hoàng, anh Đoàn hay là anh Vệ đều có giáo viên hướng dẫn rồi. Sau khi Hà Chi Sơ đồng ý giảng dạy ở Đại học B thì ba người này mới chuyển sang do Hà Chi Sơ hướng dẫn.
Đương nhiên, muốn chuyển cũng không hề dễ chút nào, đều phải trải qua cuộc thi chọn lọc nghiêm ngặt, cuối cùng mới chọn ra ba người.
Anh Vệ lắc đầu: “Điều này thì anh không rõ. Nhưng mà…” Anh ta nhìn Quế Tố Dao, “Em không cần tham gia thi mà có thể trực tiếp chuyển sang Giáo sư Hà hướng dẫn như vậy, bản lĩnh cũng không nhỏ nhỉ…”
Quế Tố Dao không hề có ý muốn giấu anh Vệ, cô thẳng thắn nói: “Đó là do người thân trong nhà em nhờ vả. Nhà cậu em quen biết nhiều, có tiếng tăm, Giáo sư Hà là vì nể tình cậu em thôi.”
“Cậu em á?” Anh Vệ vô cùng ngạc nhiên nhìn cô: “Vậy cũng tốt quá còn gì.”
Có thể tìm được người trực tiếp tạo mối quan hệ với Giáo sư Hà, chứng tỏ năng lực không tầm thường.
Quế Tố Dao mỉm cười nói: “Cậu em họ Đậu.”
“Họ Đậu ư?” Anh Vệ nhăn mày suy nghĩ một lúc, người đầu tiên mà anh ta nghĩ tới là Thủ tướng Đậu.
Nhưng nếu cậu của Quế Tố Dao là Thủ tướng Đậu, vậy chẳng phải cô ta cũng không phải người bình thường sao? Như vậy thì làm sao cho đến bây giờ cô ta vẫn chỉ là một giáo viên quản lý nhỏ bé ở trường đại học thôi được?
“… Không phải là người họ Đậu mà anh nghĩ đến đấy chứ?” Anh Vệ thăm dò, “Nếu vậy thì anh đúng là có mắt mà không thấy Thái Sơn rồi?”
“Anh Vệ nói quá, cậu em vốn dĩ cũng là người bình thường, chỉ là học giỏi nên sau này mới được làm thủ tướng thôi ạ.” Quế Tố Dao nói nhẹ bẫng, “Sau khi cậu em làm thủ tướng thì hai nhà cũng rất ít qua lại với nhau. Có điều, để trở thành học sinh của Giáo sư Hà, đó cũng là lần đầu tiên em đi cầu xin cậu ấy, thế nên từ trước đến giờ em không hề nói với ai chuyện này.”
“Quả nhiên là Thủ tướng Đậu à!” Anh Vệ ngạc nhiên, “Tiểu Quế, em dễ gần như thế này là rất hiếm đấy.”
“Anh Vệ quá khen rồi.” Quế Tố Dao vừa nói vừa quay đầu ngẩng lên nhìn về phía tầng 28.
Đó là phòng của Hà Chi Sơ, vẫn còn sáng đèn.
Đồ đạc trong nhà đơn giản và nhã nhặn nhưng Quế Tố Dao là một người biết nhìn đồ. Cô biết rằng đồ nội thất càng đơn giản và tinh tế thì càng đắt tiền đến kinh người.
Nguồn tài chính của Giáo sư Hà quả thật phi thường.
…
Lúc này trong phòng của Giáo sư Hà, Cố Niệm Chi đã đứng lên đeo ba lô muốn ra về.
Anh Hoàng và anh Đoàn rời đi không bao lâu thì cửa phòng Hà Chi Sơ lại mở ra lần nữa, anh Vệ và Quế Tố Dao cũng ra về.
“Tiểu Quế, email của em là gì? Về anh sẽ gửi danh mục sách cho em.” Anh Vệ giơ tay ấn nút gọi thang máy đi xuống.
Đầu óc của Quế Tố Dao vẫn còn ở chỗ Hà Chi Sơ, cô ta mất một lúc mới nói: “Anh Vệ này, bình thường các anh lên lớp với Giáo sư Hà có nhiều không?”
“Không mấy khi lên lớp, đều là thầy ấy giao bài tập, bọn anh làm rồi nộp.” Trong lúc nói chuyện, thang máy đã đến. Anh Vệ bước vào thang máy trước, giơ tay ngăn cửa thang máy chờ Quế Tố Dao vào cùng, lại nói: “Năm nay em mới vào, có gì không hiểu có thể hỏi anh.”
Quế Tố Dao hơi thất vọng, nhưng vẫn vâng một tiếng, lại hỏi: “Vậy Giáo sư Hà có bao giờ nói, nếu muốn tới đại học Harvard học ngành Luật thì thầy ấy có đồng ý không ạ?”
“Cái này thì anh thật sự không biết, em phải tự hỏi Giáo sư Hà thôi.” Anh Vệ hơi ngạc nhiên: “Tiểu Quế, em muốn đến Harvard à?”
“Ai mà không muốn đến cơ chứ?” Quế Tố Dao khẽ vuốt tóc, mỉm cười đắc ý, “Nhưng bây giờ đã gặp được Giáo sư Hà rồi, em còn tới Harvard làm gì nữa?”
“Đúng vậy, đến Harvard cũng đều là học sinh của Giáo sư Hà cả mà.”Anh Vệ gật đầu theo, “Lại còn phải xa nhà, không hợp lý chút nào.”
Quế Tố Dao chỉ cười, không nói gì.
Hai người ở trong thang máy im lặng một lúc, mãi cho đến khi thang máy vang lên một tiếng “tinh” báo hiệu đã đến tầng một. Sau khi bước ra khỏi thang máy, Quế Tố Dao lại hỏi: “ Anh Vệ, anh có biết tại sao tự nhiên Giáo sư Hà lại tuyển nghiên cứu sinh thạc sĩ không? Em nghe trong khoa nói trường nhờ hết người này người khác mời thì Giáo sư Hà mới nhận hướng dẫn nghiên cứu sinh tiến sĩ ấy. Thầy ấy nói trước là sẽ hướng dẫn năm người, kết quả lại chỉ tuyển có ba người, em thì năm nay mới chuyển tới, còn Cố Niệm Chi coi như là sinh viên đầu tiên mà Giáo sư Hà đích thân tuyển.”
Thật ra trước đó anh Hoàng, anh Đoàn hay là anh Vệ đều có giáo viên hướng dẫn rồi. Sau khi Hà Chi Sơ đồng ý giảng dạy ở Đại học B thì ba người này mới chuyển sang do Hà Chi Sơ hướng dẫn.
Đương nhiên, muốn chuyển cũng không hề dễ chút nào, đều phải trải qua cuộc thi chọn lọc nghiêm ngặt, cuối cùng mới chọn ra ba người.
Anh Vệ lắc đầu: “Điều này thì anh không rõ. Nhưng mà…” Anh ta nhìn Quế Tố Dao, “Em không cần tham gia thi mà có thể trực tiếp chuyển sang Giáo sư Hà hướng dẫn như vậy, bản lĩnh cũng không nhỏ nhỉ…”
Quế Tố Dao không hề có ý muốn giấu anh Vệ, cô thẳng thắn nói: “Đó là do người thân trong nhà em nhờ vả. Nhà cậu em quen biết nhiều, có tiếng tăm, Giáo sư Hà là vì nể tình cậu em thôi.”
“Cậu em á?” Anh Vệ vô cùng ngạc nhiên nhìn cô: “Vậy cũng tốt quá còn gì.”
Có thể tìm được người trực tiếp tạo mối quan hệ với Giáo sư Hà, chứng tỏ năng lực không tầm thường.
Quế Tố Dao mỉm cười nói: “Cậu em họ Đậu.”
“Họ Đậu ư?” Anh Vệ nhăn mày suy nghĩ một lúc, người đầu tiên mà anh ta nghĩ tới là Thủ tướng Đậu.
Nhưng nếu cậu của Quế Tố Dao là Thủ tướng Đậu, vậy chẳng phải cô ta cũng không phải người bình thường sao? Như vậy thì làm sao cho đến bây giờ cô ta vẫn chỉ là một giáo viên quản lý nhỏ bé ở trường đại học thôi được?
“… Không phải là người họ Đậu mà anh nghĩ đến đấy chứ?” Anh Vệ thăm dò, “Nếu vậy thì anh đúng là có mắt mà không thấy Thái Sơn rồi?”
“Anh Vệ nói quá, cậu em vốn dĩ cũng là người bình thường, chỉ là học giỏi nên sau này mới được làm thủ tướng thôi ạ.” Quế Tố Dao nói nhẹ bẫng, “Sau khi cậu em làm thủ tướng thì hai nhà cũng rất ít qua lại với nhau. Có điều, để trở thành học sinh của Giáo sư Hà, đó cũng là lần đầu tiên em đi cầu xin cậu ấy, thế nên từ trước đến giờ em không hề nói với ai chuyện này.”
“Quả nhiên là Thủ tướng Đậu à!” Anh Vệ ngạc nhiên, “Tiểu Quế, em dễ gần như thế này là rất hiếm đấy.”
“Anh Vệ quá khen rồi.” Quế Tố Dao vừa nói vừa quay đầu ngẩng lên nhìn về phía tầng 28.
Đó là phòng của Hà Chi Sơ, vẫn còn sáng đèn.
Đồ đạc trong nhà đơn giản và nhã nhặn nhưng Quế Tố Dao là một người biết nhìn đồ. Cô biết rằng đồ nội thất càng đơn giản và tinh tế thì càng đắt tiền đến kinh người.
Nguồn tài chính của Giáo sư Hà quả thật phi thường.
…
Lúc này trong phòng của Giáo sư Hà, Cố Niệm Chi đã đứng lên đeo ba lô muốn ra về.
Bình luận facebook