• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Xin chào thiếu tướng đại nhân Full 2023 (2 Viewers)

  • Chương 601

Các bạn đang đọc truyện Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân – Chương 601 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​




Chương 601 ĐẢM NHIỆM KIỂM SÁT VIÊN
Hà Chi Sơ không nói không rằng, cũng không nhìn đám phóng viên chạy theo mình, cứ thế bước lên chiếc xe hạng thương gia sang trọng mà anh ta đã đặt sẵn như chốn không người.


Đám phóng viên đứng chật kín trước mặt anh ta bị khí chất của anh ta ảnh hưởng, bất giác đứng lùi ra mở đường, nhìn sáu người nhóm luật sư đến từ văn phòng luật sư lớn nhất nước Mỹ lên xe rời đi.


Chiếc xe đi rồi, đám phóng viên mới tỉnh táo lại, bắt đầu ồn ào truyền bá kết quả của phiên tòa hôm nay.


Đáng tiếc trong tòa án không được ghi âm ghi hình nên họ chỉ có thể dùng mấy bức hình chính thức được tòa án công khai để làm tư liệu minh họa cho bài phóng sự.


Khi Cố Niệm Chi về đến khách sạn, tin tức về phiên tòa lần thứ hai đã được truyền thông nước Đức đưa tin tràn ngập các mặt báo.


Cố Niệm Chi và bốn trợ lý người Mỹ đều ngồi xem tivi trong phòng khách sạn của Hà Chi Sơ, vừa xem vừa thảo luận những tình tiết tiếp theo của vụ án.


Cố Niệm Chi ngồi trên ghế sofa, nhìn bóng lưng của Hà Chi Sơ đang sải bước lên xe riêng trên tivi, ôm má cười nói: “Lần này Giáo sư Hà cũng nổi tiếng ở Đức rồi.”


Đúng là Hà Chi Sơ đã nổi tiếng ở Đức, nhưng người Đức ở đây quan tâm đến văn phòng luật sư lớn nhất nước Mỹ đứng sau lưng anh ta hơn.


Thông thường các văn phòng luật sư rất ít khi quảng cáo công khai, lần này Hà Chi Sơ xuất hiện nổi bật như vậy cũng coi như anh ta đã làm quảng cáo quy mô lớn miễn phí cho văn phòng luật sư của anh ta rồi.


Văn phòng luật sư đó vốn đã có chi nhánh ở châu Âu, nhưng chỉ mới có ở Anh và Pháp, không có ở Đức.


Sau vụ án này, người Đức đã trở nên rất quen thuộc với cái tên kia. Người Mỹ vốn giỏi làm ăn cũng chớp thời cơ, quyết định lập tức mở chi nhánh tại nước Đức.


Vì là đối tác của văn phòng luật sư kia, lại là một nhân vật tiêu biểu khiến người Đức biết đến cái tên của văn phòng luật, do đó, Hà Chi Sơ cũng được giao nhiệm vụ quản lý chi nhánh của văn phòng tại Đức luôn.


Rất nhiều công việc vụn vặt đều không cần đến Hà Chi Sơ ra tay, anh ta chỉ cần nắm giữ những công việc chính, rồi ký tên lên các văn bản pháp lý quan trọng là được.


Liên quan đến vụ án đang xét xử, Hà Chi Sơ giao cho Cố Nhiệm Chi làm trưởng nhóm nhỏ, bốn trợ lý còn lại trở thành cấp dưới của cô.


Bốn trợ lý người Mỹ đã được chứng kiến khả năng của Cố Niệm Chi trong hai lần xét xử vừa rồi. Hơn nữa vì đối tượng của vụ án là nữ du học sinh người Hoa Hạ, là đồng bào của Cố Niệm Chi, cho nên để cô làm đại diện chính càng hợp tình hợp lý. Vả lại, làm như vậy cũng có thể giành được càng nhiều sự đồng tình từ phía quan tòa và người dân nước Đức. Do đó mọi người đều nhất trí nghe Cố Niệm Chi chỉ huy để đánh thắng được trận chiến này.


Nhìn cô, người Đức sẽ nghĩ đến nạn nhân đáng thương không may tử vong, có thể giành được nhiều thiện cảm hơn.


Mặc dù quan tòa có logic riêng nhưng áp lực từ dư luận cũng rất quan trọng, tòa án không thể không để ý đến ý kiến của nhân dân, vì quan tòa cũng là người.


Đối với bốn trợ lý người Mỹ, chỉ cần thắng được phiên tòa thì lợi ích mọi người nhận được đều giống Cố Niệm Chi, vì trên mặt lý thuyết, tất cả đều là trợ lý của Hà Chi Sơ, Hà Chi Sơ mới là người phụ trách chính.
Cố Niệm Chi làm trưởng nhóm nhỏ chẳng qua chỉ là phân công nội bộ, không ảnh hưởng đến lý lịch của họ sau này.


Nhờ có mọi người đồng tâm hiệp lực, Cố Niệm Chi trở thành lực lượng chính của đoàn luật sư đối đầu với bên bị cáo.





Ngày hôm sau, lúc ra tòa án, Cố Niệm Chi búi tóc thành búi sau đầu, trang điểm nhẹ. Trông cô trưởng thành hơn khi không trang điểm, mọi cử chỉ đều vô cùng tự tin, không còn dáng vẻ non nớt nhìn một cái là biết ngay cô còn là sinh viên đại học nữa.


Cô đứng bên cạnh Hà Chi Sơ, thần thái lạnh lùng gần như giống hệt anh ta.


“… Vừa nhìn đã biết cô là học sinh của anh Hà.” Một người trợ lý cười trêu cô, “Cố này, cô học giỏi đấy, ngay cả thần thái của anh Hà mà cô cũng bắt chước được y hệt.”


Cố Niệm Chi sờ lên gương mặt của mình, cười nói: “Smith, mắt nhìn của anh không ổn rồi. Anh nói tôi giống thầy là ý bảo tôi không phải nữ, hay bảo thầy Hà không phải nam đấy?”


Người trợ lý tên Smith kia thoáng khựng lại một chút mới hiểu ra, lập tức bị lời nói sắc sảo của Cố Niệm Chi đánh bại. Anh ta ủ rũ, nhanh chóng liếc Hà Chi Sơ một cái.


Không ngờ Hà Chi Sơ vẫn luôn lạnh lùng nhìn về phía mấy người họ.


“Trời ơi! Cố ơi, tôi bị cô hại chết rồi! Đùa một tí không được à?!” Smith sán lại gần Cố Niệm Chi, nghiến răng nghiến lợi đưa tay lên ra hiệu với cô.


Sắc mặt của Hà Chi Sơ càng sa sầm hơn, cuối cùng anh ta lên tiếng: “Smith, hôm nay cậu không cần phải ra tòa, đi xem xem tiến độ sắp xếp trong chi nhánh đến đâu rồi, tối nay báo cáo lại cho tôi.”


Chỉ một câu nói đã đuổi cổ Smith ra khỏi phiên tòa.


Smith khóc không ra nước mắt, biết mình nhiều chuyện nên gây họa, đành lủi thủi thu xếp cặp công văn rồi rời khỏi tòa án Munich, về kiểm tra tiến độ tại chi nhánh sắp mở ở nước Đức.


Nhiệm vụ khô khan thế này làm sao kích thích được bằng phiên tòa chứ?


Anh ta nghĩ không sai, phiên tòa hôm nay đúng là rất kích thích.


Đây là phiên tòa thứ ba. Trải qua một lần bị cáo đổi luật sư và sau một lần đánh giá xem có thể tiến hành xét xử theo tiêu chuẩn của người trưởng thành đối với bị cáo hay không. Dưới sự liên thủ của Cố Niệm Chi và kiểm sát viên, họ không chỉ giáng một đòn đả kích nặng nề lên ngọn lửa quyết tâm của đối phương, mà còn tiện đường chặn đứng luôn hướng biện luận “bệnh thần kinh thể thiểu năng” của phe bị cáo nữa.


Phiên tòa lần thứ ba sẽ bước vào các tình tiết chính của vụ án.


Nhưng mọi người bước vào phòng xử án rồi mới biết lần này là một vị thẩm phán khác.


Vị thẩm phán mới có cấp bậc cao hơn thẩm phán cũ, thái độ đối với vụ án cũng khác hẳn.


Thái độ của nam bị cáo Seth khá lạnh nhạt, ánh mắt âm hiểm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Cố Niệm Chi.
Khi trả lời chất vấn, luật sư bào chữa mới của hắn một mực phủ định, “… Ngày nạn nhân chết, thân chủ của tôi không gặp cô ta. Thân chủ của tôi gặp cô ta vào ngày trước ngày hôm đó, phát sinh quan hệ cũng vào ngày hôm trước.”


Nghe câu trả lời không đâu vào đâu này, Cố Niệm Chi không khỏi cười lạnh.


Mặc dù nam bị cáo Seth cố gắng tỏ vẻ vô tội nhưng ánh mắt độc địa đục ngầu của hắn đã cho thấy tâm hồn ác độc bên trong.


Kiểm sát viên xác nhận lại nhiều lần, nhưng luật sư bào chữa cho bị cáo vẫn khăng khăng rằng thân chủ của mình vô tội, hung thủ giết Lê Hải Thanh là người khác.


Kiểm sát viên hơi mím môi. Nhìn tập tài liệu trên tay mình, lại nhìn lên thẩm phán đang lạnh lùng nhìn mình và mấy vị quan chức cấp cao của phía cảnh sát đang ngồi sau lưng bị cáo, trong lòng ông ta hơi nhụt chí.


Vụ án này không hề khó. Khó ở chỗ ai dám can đảm đứng ra vì một người nước ngoài bình thường không quyền không thế, để đấu lại với cả hệ thống tư pháp và cảnh sát nước Đức cơ chứ?


Viên cảnh sát làm giám định DNA đã bị Viện kiểm sát đề nghị thôi việc với lý do sai quy trình, vì ông ta đã phá hỏng kế hoạch của một vị quan chức cấp cao nào đó, khiến lão không thể xóa tội cho con cái của mình…


Thấy kiểm sát viên tự dưng nhụt chí suy sụp trước câu trả lời hoang đường của luật sư bị cáo, Cố Niệm Chi thực sự không thể hiểu nổi.


Vụ án này có khó gì đâu chứ!


Căn cứ vào những tài liệu hiện có, rõ ràng bị cáo và luật sư bị cáo đang nói dối, vì sao kiểm sát viên không phản bác lại?!


Một lúc sau, thẩm phán như trút được gánh nặng, tuyên bố nghỉ giải lao mười lăm phút.


Mười lăm phút sau, nếu kiểm sát viên và luật sư đại diện của người bị hại không đưa ra được bằng chứng mới thì sẽ tiến hành phán quyết sơ bộ.


Như thế, rất có khả năng bị cáo sẽ được vô tội thả ra vì không đủ chứng cứ!


Cố Niệm Chi không hiểu. Cô ngồi thẳng người lên, thì thào hỏi Hà Chi Sơ: “… Giáo sư Hà, thế này là sao ạ?” Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!


Hà Chi Sơ hiểu những thứ bên ngoài pháp luật hơn Cố Niệm Chi.


Anh ta lạnh lùng nói: “… Hẳn là đám người này đã khống chế cả hệ thống tư pháp rồi, kiểm sát viên không dám tiếp tục đối đầu với bọn họ nữa.”


Cố Niệm Chi mở to mắt, đôi mắt đen trắng rõ ràng không lẫn một chút tạp niệm. Cô sững sờ hỏi lại: “Vì sao? Vì sao họ dám?!”


Đây là chuyện liên quan đến mạng người cơ mà!


“Chỉ là một người nước ngoài thôi, họ có gì mà không dám? Ngay cả người trong nước họ còn dám nữa là, chẳng qua chi phí cao hơn một chút thôi.” Hà Chi Sơ nhếch miệng, “Nhưng lần này bọn họ đâm phải tường sắt rồi.”
Cố Niệm Chi hít sâu một hơi, vỗ ngực nói, “Cảm ơn Giáo sư Hà chỉ dạy. Để em đi hỏi kiểm sát viên xem sao, sau đó đổi sang em đi ạ.”


Hà Chi Sơ im lặng nhìn cô một lát, “Em không sợ à?”


“Sợ á? Tại sao em phải sợ đám tiểu nhân khuất tất kia? Em tin rằng tà không thể thắng được chính. Em không tin bọn họ có thể một tay che trời! Em tin lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát. Làm điều ác thì sớm muộn gì cũng phải gặp quả báo thôi!”


“Ừ, thế thì em thử đi.” Hà Chi Sơ cụp mắt xuống, “Mấu chốt của vụ án này nằm ở giao dịch đằng sau. Mặc dù chứng cứ công khai rất đầy đủ nhưng không đứng vững được. Cấu kết trong nội bộ hệ thống tư pháp quá điên rồ.”


“Ha ha.” Cố Niệm Chi chỉ cười khẩy một tiếng rồi đứng lên đi tìm kiểm sát viên.


Mới có một thoáng mà kiểm sát viên đã gần như mất tích.


Cố Niệm Chi hỏi mấy người mới tìm thấy ông ta ngoài ban công tòa án.


Nhìn bóng lưng cô độc của ông ta ngoài ban công, đột nhiên Cố Niệm Chi hiểu được lời của Hà Chi Sơ.


Chắc ông ta đã phải chịu áp lực lớn lắm nhỉ? Ông ta sợ kết thúc vụ án này rồi sẽ phải chịu đòn báo thù từ chính nội bộ hệ thống của ông ta ư?


Dù sao hung thủ cũng là con trai của sếp trực tiếp trong đơn vị ông ta mà.


Ông ta không còn sự sắc bén và kiên quyết của hai lần trước nữa, gần như thu cờ im trống trước mặt luật sư của bị cáo, không dám tiếp tục chiến đấu đến cùng.


Cố Niệm Chi không muốn hỏi lý do.


Ông ta đã cố gắng hết sức rồi, cần gì phải ép ông ta thêm nữa.


Cố Niệm Chi không bao giờ bắt người khác hi sinh để đổi lấy lợi ích cho mình hay cho bất kì ai.


Cô chậm rãi bước đến, ho nhẹ một tiếng.


Kiểm sát viên quay lại, nhận ra Cố Niệm Chi, gượng cười với cô rồi thấp giọng nói: “… Xin lỗi cháu.”


Đôi mắt Cố Niệm Chi hơi ướt. Cô ngẩng đầu, hít sâu một hơi, nuốt sự nghẹn ngào xuống, thấp giọng nói: “Nếu bác không ngại thì có thể đưa tài liệu của bác cho cháu được không, để cháu làm kiểm sát viên?”


“Cháu có chắc chắn không?” Kiểm sát viên kia hít ngược vào một hơi, “Cháu còn trẻ, bác có thể hiểu cảm giác của cháu. Khi bác còn ở tuổi cháu cũng bừng bừng chính nghĩa như thế. Nhưng năm nay bác năm mươi tuổi rồi, sắp về hưu rồi. Nếu bác… đánh cược hết vào đây thì cái bác giành được sẽ là vĩnh viễn mất đi tư cách công chức, mất tiền lương hưu, và nửa cuộc đời còn lại của bác sẽ phải sống trong đau khổ.”


Quả nhiên là nguyên nhân mà Hà Chi Sơ đã nói đến.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom