Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 39: Một năm
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó mà đã qua một năm, tiểu Vĩnh lúc này đã gần hai tuổi rồi, cậu bé lớn lên không hề như những đứa trẻ khác, không quấy khóc, không quậy phá, không ồn ào, mà ngược lại rất hiểu chuyện và ngoan ngoãn.
Từ lúc cậu bắt đầu ý thức được mọi việc xung quanh thì câu nghi vấn đầu tiên cậu đặt ra trong đầu là ba của cậu đâu? ba của cậu là ai? tại sao cậu có mỗi mẹ mà không có ba?
Cậu cũng đã từng hỏi dì Thư nhưng dì Thư chỉ nói ba của cậu rất tệ bạc với mẹ của cậu, không nên quan tâm đến người ba này.
Vậy là từ đó cậu không hề muốn hỏi bất cứ điều gì về người ba này nữa, càng không nhắc đến ba trước mặt mẹ vì sợ mẹ buồn, cậu thương mẹ lắm.
Nghe bà Lam kể lúc cậu được sinh ra mẹ cậu đã vất vả nhường nào, phải đối mặt với sinh tử, đấu tranh giữa sự sống và cái chết.
Vì vậy cậu càng không muốn mẹ phiền lòng, càng không muốn mẹ phải lo cho mình nên cậu không nghịch ngợm, quấy khóc như những đứa trẻ đồng chăng lứa, mà tính cách rất tĩnh lặng.
Cậu cũng rất thông minh, rất đẹp trai, càng lớn lại càng giống anh.
Có thể nói trí thông minh của cậu được thừa hưởng hết từ ba và mẹ nên cậu thông minh vô cùng mặc dù mới chỉ gần 2 tuổi, nhìn cậu nhỏ nhắn đáng yêu vậy thôi, nhưng chẳng ai ngờ là cậu đã biết đọc chữ, biết viết chữ rồi, cậu nói rất sõi, đặc biệt còn biết đến tận 3 thứ tiếng khác nhau là tiếng mẹ đẻ, tiếng anh và tiếng nga.
Cậu rất thích học, rất thích sách, cậu có thể ngồi cả ngày với quyển sách mà không biết chán, cậu thường hay lén mẹ và mọi người xem các chương trình dạy học và đọc các loại sách khó để biết thêm kiến thức và những từ ngữ mới, và cậu đặc biệt hứng thú với thiên văn học.
Còn cô mặc dù công việc rất bận nhưng cô vẫn dành ra thời gian chơi với cậu, trong vòng 1 năm này, cô đã thành công đưa công ty từ một công ty dạng trung lên một tập đoàn lớn, tiếng tăm bay khắp thế giới, những công ty con của tập đoàn của cô đã có mặt ở khắp các nước trên thế giới.
Có thể nói tập đoàn Thiên Ý bây giờ tuy còn kém hơn Khúc Thị, nhưng là đối thủ mạnh nhất của Khúc thị và kẻ duy nhất có thể đấu với Khúc Thị thì cũng chỉ có Thiên Ý mà thôi.
Tuy tập đoàn đã nổi danh nhưng cô vẫn không lộ mặt, vì cô sợ khi cô lộ mặt anh sẽ tìm đến cô, sẽ cướp con của cô đi, cứ cho là cô ích kỉ nhưng cô không muốn ai cướp con của mình đi hết kể cả người đó có là ba của nó.
Còn anh, đã thêm một năm trôi qua rồi, công cuộc tìm kiếm cô vẫn không ngừng nhưng một vết tích cũng không thấy, anh đã hiểu ra hơn nửa tinh cách của cô, tính cách cô rất đơn giản, ấy vậy mà đến giờ anh mới tìm hiểu được có một nửa, thật kém cỏi. Nhưng anh không bỏ cuộc, anh vẫn nuôi hi vọng một ngày nào đó có thể gặp lại cô, bù đắp cho cô.
Anh luôn gặp rắc rối với Nhị Tâm, ả ta là người không biết hai chữ liêm sỉ viết như thế nào, luôn lẽo đẽo theo anh, luôn bám lấy anh, ngày nào cũng lên công ty mẹ của Khúc thị để tìm anh khiến cho người ngoài cứ nghĩ đây là bạn gái anh có khi là vợ thứ hai của anh.
Anh thì chả mảy may quan tâm đến cô ta, cứ hễ cô ta đến thì anh cho người đuổi đi, cả Phạm Hoàng cũng ra sức giúp anh, những tin đồn do cô ta mua chuộc nhà báo tung lên rằng cô là vợ sắp cưới của anh thì chưa đến một giờ các tin tức đó đã biến mất.
Chính là do anh nhúng tay vào, anh biết là cô ta làm nhưng không thể làm gì được cô ta vì cô ta là tiểu thư của Hứa gia, mà chủ Hứa gia lại là bạn của ba anh, anh tức không làm gì được, chỉ đành lẳng lặng nhẫn nhịn.
Trong mấy năm này Hứa thị đã cấu kết với cổ đông để tham nhũng, kiếm tiền bẩn từ tập đoàn Khúc thị, số tiền lớn mỗi năm kiếm được lên đến hàng trăm tỷ đồng. Anh cũng biết việc này, thậm chí anh còn có đầy đủ bằng chứng chứng cớ về việc này, chỉ cần một lá đơn, một tập đoàn lớn như Hứa thị có thể bay màu, nhưng anh không làm vì nể Hứa Minh Tiến(ba Hứa Nhị Tâm) là bạn của ba anh nên anh bỏ qua.
Cũng chính vì chữ "BẠN" này mà đã mang đến cho anh rất nhiều rắc rối, nhưng anh cũng chẳng thể làm gì mà chỉ có thể coi như mình mù mà thôi.
Trong một năm, đối thủ mà anh luôn để mắt đến chẳng mấy chốc đã từ một công ty nhỏ, trở thành một tập đoàn lớn có sức ảnh hưởng trên thế giới thì không thể kìm nổi sự hứng thú và tò mò về người đứng đầu công ty à không giờ nên gọi là tập đoàn Thiên Ý.
Từ lúc cậu bắt đầu ý thức được mọi việc xung quanh thì câu nghi vấn đầu tiên cậu đặt ra trong đầu là ba của cậu đâu? ba của cậu là ai? tại sao cậu có mỗi mẹ mà không có ba?
Cậu cũng đã từng hỏi dì Thư nhưng dì Thư chỉ nói ba của cậu rất tệ bạc với mẹ của cậu, không nên quan tâm đến người ba này.
Vậy là từ đó cậu không hề muốn hỏi bất cứ điều gì về người ba này nữa, càng không nhắc đến ba trước mặt mẹ vì sợ mẹ buồn, cậu thương mẹ lắm.
Nghe bà Lam kể lúc cậu được sinh ra mẹ cậu đã vất vả nhường nào, phải đối mặt với sinh tử, đấu tranh giữa sự sống và cái chết.
Vì vậy cậu càng không muốn mẹ phiền lòng, càng không muốn mẹ phải lo cho mình nên cậu không nghịch ngợm, quấy khóc như những đứa trẻ đồng chăng lứa, mà tính cách rất tĩnh lặng.
Cậu cũng rất thông minh, rất đẹp trai, càng lớn lại càng giống anh.
Có thể nói trí thông minh của cậu được thừa hưởng hết từ ba và mẹ nên cậu thông minh vô cùng mặc dù mới chỉ gần 2 tuổi, nhìn cậu nhỏ nhắn đáng yêu vậy thôi, nhưng chẳng ai ngờ là cậu đã biết đọc chữ, biết viết chữ rồi, cậu nói rất sõi, đặc biệt còn biết đến tận 3 thứ tiếng khác nhau là tiếng mẹ đẻ, tiếng anh và tiếng nga.
Cậu rất thích học, rất thích sách, cậu có thể ngồi cả ngày với quyển sách mà không biết chán, cậu thường hay lén mẹ và mọi người xem các chương trình dạy học và đọc các loại sách khó để biết thêm kiến thức và những từ ngữ mới, và cậu đặc biệt hứng thú với thiên văn học.
Còn cô mặc dù công việc rất bận nhưng cô vẫn dành ra thời gian chơi với cậu, trong vòng 1 năm này, cô đã thành công đưa công ty từ một công ty dạng trung lên một tập đoàn lớn, tiếng tăm bay khắp thế giới, những công ty con của tập đoàn của cô đã có mặt ở khắp các nước trên thế giới.
Có thể nói tập đoàn Thiên Ý bây giờ tuy còn kém hơn Khúc Thị, nhưng là đối thủ mạnh nhất của Khúc thị và kẻ duy nhất có thể đấu với Khúc Thị thì cũng chỉ có Thiên Ý mà thôi.
Tuy tập đoàn đã nổi danh nhưng cô vẫn không lộ mặt, vì cô sợ khi cô lộ mặt anh sẽ tìm đến cô, sẽ cướp con của cô đi, cứ cho là cô ích kỉ nhưng cô không muốn ai cướp con của mình đi hết kể cả người đó có là ba của nó.
Còn anh, đã thêm một năm trôi qua rồi, công cuộc tìm kiếm cô vẫn không ngừng nhưng một vết tích cũng không thấy, anh đã hiểu ra hơn nửa tinh cách của cô, tính cách cô rất đơn giản, ấy vậy mà đến giờ anh mới tìm hiểu được có một nửa, thật kém cỏi. Nhưng anh không bỏ cuộc, anh vẫn nuôi hi vọng một ngày nào đó có thể gặp lại cô, bù đắp cho cô.
Anh luôn gặp rắc rối với Nhị Tâm, ả ta là người không biết hai chữ liêm sỉ viết như thế nào, luôn lẽo đẽo theo anh, luôn bám lấy anh, ngày nào cũng lên công ty mẹ của Khúc thị để tìm anh khiến cho người ngoài cứ nghĩ đây là bạn gái anh có khi là vợ thứ hai của anh.
Anh thì chả mảy may quan tâm đến cô ta, cứ hễ cô ta đến thì anh cho người đuổi đi, cả Phạm Hoàng cũng ra sức giúp anh, những tin đồn do cô ta mua chuộc nhà báo tung lên rằng cô là vợ sắp cưới của anh thì chưa đến một giờ các tin tức đó đã biến mất.
Chính là do anh nhúng tay vào, anh biết là cô ta làm nhưng không thể làm gì được cô ta vì cô ta là tiểu thư của Hứa gia, mà chủ Hứa gia lại là bạn của ba anh, anh tức không làm gì được, chỉ đành lẳng lặng nhẫn nhịn.
Trong mấy năm này Hứa thị đã cấu kết với cổ đông để tham nhũng, kiếm tiền bẩn từ tập đoàn Khúc thị, số tiền lớn mỗi năm kiếm được lên đến hàng trăm tỷ đồng. Anh cũng biết việc này, thậm chí anh còn có đầy đủ bằng chứng chứng cớ về việc này, chỉ cần một lá đơn, một tập đoàn lớn như Hứa thị có thể bay màu, nhưng anh không làm vì nể Hứa Minh Tiến(ba Hứa Nhị Tâm) là bạn của ba anh nên anh bỏ qua.
Cũng chính vì chữ "BẠN" này mà đã mang đến cho anh rất nhiều rắc rối, nhưng anh cũng chẳng thể làm gì mà chỉ có thể coi như mình mù mà thôi.
Trong một năm, đối thủ mà anh luôn để mắt đến chẳng mấy chốc đã từ một công ty nhỏ, trở thành một tập đoàn lớn có sức ảnh hưởng trên thế giới thì không thể kìm nổi sự hứng thú và tò mò về người đứng đầu công ty à không giờ nên gọi là tập đoàn Thiên Ý.
Bình luận facebook