Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-182
[ Hệ Thống ] : Xoay Người Của Uyển Nhi - Chương 179 : Công Lược Quỷ! Dọa Tôi Đi
--------4-----#Tiểu Đào Đào
Uyển Nhi ngủ dậy đã là sáng ngày hôm Sau, Vãn Thanh và Bé Trai không thấy đâu nữa. Căn phong trống, chắc chắn Liễu Thanh Nhã và Dương Lâm Nhi đã đi học trước cô rồi.
Cô lười biếng, thay đồ mặc vào quần áo chỉnh tề rửa mặt một chút rồi tới lớp. Từ kí túc xá tới lớp cũng không mất nhiều thời gian.
Điều cô ngạc nhiên là, Đứa bé trai và Vãn Thanh cũng xuất hiện trong lớp, Vãn Thanh thì đứng Cạnh Mộc Linh Linh, bằng ánh mắt đầy hận thù.
Còn Bé Trai thì ôm đùi Dương Lâm Nhi, còn cọ cọ sát mặt vào.
Uyển Nhi Nhìu mày suy nghĩ, không lẽ Dương Lâm Nhi kết hôn, đã có con rồi hay sao? .
Không thể nào đi, trong kí ức nguyên chủ thì không có sự Kiện đó của Dương Lâm Nhi.
Cả một buổi học, Uyển Nhi quan sát hai con quỷ một lớn một nhỏ, hết giờ học, cô khẽ vẫy tay với Vãn Thanh Và Bé trai.
Uyển Nhi cất giọng dò hỏi. " Vãn Thanh ! Anh quen biết Mộc Linh Linh sao?
Vãn Thanh cúi đầu xuống, trầm mặc một lúc rồi cũng trả lời. " Lúc còn sống có quen biết ... !
" Ồ! Người Yêu anh sao? Cô lãnh đạm hỏi.
Hai mắt Vãn Thanh trợn trừng, hắn ngạc nhiên đúng lúc trước là người yêu, nhưng bây giờ chẳng có gì ngoài thù hận. Vãn Gia đều Mất trong tay hắn, Tới mạng của bản thân còn không giữ lại, hắn vô dụng
Vãn Thanh quyết định im lặng. Không nói sự thật cho Uyển Nhi biết, vì hắn nghĩ Cô Là bạn của Mộc Linh Linh, cô sẽ không tin Lời nói của một con quỷ.
Vãn Thanh : " Tôi có nói gì? Cô cũng sẽ không tin .
Uyển Nhi nhìn Vãn Thanh với con mắt chân thành : " Dù anh nói gì tôi đều tin , kể cả anh làm vì đều đúng
" Vì sao? " Hắn Nhíu mày nhìn cô, đầy nghi hoặc.
" Vì anh là người của tôi. Cô nói như chắc chắn hắn sẽ là của cô vậy.
( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 40% tiểu tỷ tỷ cố lên) .
Bé Trai nhìn cô và Vãn Thanh nói chuyện, không để ý tới nó, nó liền Giật giật gấu quần của Uyển Nhi, gương đôi mắt tròn xoe Lên .
" Chị , Chị có thể giúp em nói với mẹ. Rằng em rất nhớ mẹ không?
Uyển Nhi cúi đầu xuống, xoa xoa đầu bé trai. " Mẹ em là ai nha ?
Bé trai thật thà chỉ về đằng trước, Uyển Nhi nhìn theo cánh tay nhỏ bé đang chỉ, cô giật mình, cư nhiên Mẹ của bé Trai này lại là Dương Lâm Nhi.
Có cơ hội, cô sẽ hỏi rõ Dương Lâm Nhi mới được.
" Được được! Lát chị sẽ chuyển lời cho em, bây giờ em theo anh trai này đi chơi đi.
Bé trai ngoan ngoãn, gật đầu đi theo Vãn Thanh. Hai người đi xung quanh trường học, những con quỷ lúc trước hay bắt Nạt Vãn Thanh, nay thấy hắn lại cúi đầu cung kính chào hỏi.
Vãn Thanh sợ hãi, không dám lại gần mấy con Quỷ đó, một mạch Bế Bé Trai đuổi theo sau Uyển Nhi.
__________•••••••••____________
Vừa bước vào phòng Uyển Nhi đã thấy Dương Lâm Nhi lau nước mắt, cánh mũi cũng hồng lên.
Uyển Nhi không chút nào để ý Dương Lâm Nhi, mặt đầy ý cười hỏi han.
" Mình mua rất nhiều đồ ăn , Lâm Nhi cậu cùng mình ăn nha!"
Dương Lâm Nhi, mím môi gật gật đầu, nhấc chân đi ở phía Uyển Nhi. Đứa bé Quỷ cũng ở đằng sau lon Ton tập tễnh bước theo Dương Lâm Nhi.
Do Dương Lâm Nhi, Bước đi hơi nhanh, đứa bé trai không theo kịp, té nhào lăn một vòng.
Uyển Nhi muốn phì cười, quái lạ đa số quỷ đều biết bay, sao bé trai này lại không biết nha?
Cô tiến lại gần đứa bé, lấy tay nâng lên còn hỏi han. " Em không sao chứ? Đi từ từ thôi không phải vội.
Bé Trai bò dậy, nhìn Uyển Nhi cười cười.
" Em là đứa bé ngoan~~ sẽ tự đứng dậy, như vậy mẹ sẽ yêu thương em.
Hành động quái lạ của Uyển Nhi, Dương Lâm Nhi thu hết vào trong mắt.
Cô ta ngẫn người khi Uyển Nhi liên tục nói chuyện trong hư không, hình như là đang nói chuyện với người nào đó ?
Dương Lâm Nhi phục hồi tinh thần có chút hoảng sợ chỉ vào Uyển Nhi : "Cậu .. cậu .. cậu vừa mới nói chuyện với ai? Cậu vừa rồi .. đang làm cái gì? "
Uyển Nhi Nghĩ, không biết phải nói thế nào, nhìn Bé trai một chút rồi cười cười.
" Mình vừa mới đỡ bé trai này, nó là quỷ nó bảo cậu là mẹ nó của nó.
Dương Lâm Nhi run rẫy, ngồi bệch xuống đất, hét lên... Chỉ vào mặt Uyển Nhi.
"Cậu nói bậy! Cậu nói bậy! Tớ không có con trai ! Nơi này không có quỷ! Nơi này không có quỷ..?!
Dương Lâm Nhi, la hét xong, bắt đầu ôm mặt khóc rấm rức. Miệng không ngừng lẩm bẩm. Đôi mắt ướt nhẹp nước mắt nhìn vào khoảng không.
Uyển Nhi : " Lâm Nhi , cậu đừng khóc, bé trai cũng khóc theo cậu luôn rồi, nó nói là nó yêu cậu.... Tin hay không tùy cậu !
Bé trai hai mắt hồng hồng, tội nghiệp nhìn Uyển Nhi. " Chị.. Có phải mẹ không yêu em phải không? Mẹ rất ghét em đúng không?
Bé trai bắt đầu Biến Hóa lớn. Gương mặt không còn trắng bệch đáng yêu nữa, mà hốc mắt bắt đầu chuyển đỏ, gương Mặt bành trướng ra, toàn thân đỏ lòm. Giống như một cục thịt hư thối.
Uyển Nhi phản ứng kịp, nhanh chóng tiến lại gần bé trai. Chịu đựng gớm giếc mà Dỗ dành nó.
" Không phải đâu, mẹ của em rất yêu thương em nha, chỉ là mẹ vì nhớ em mà khóc thôi.
Âm thanh vang vọng, lạnh tanh đầy gai góc của đứa Bé vang lên, Không còn đáng yêu như trước nữa. " Chị nói là thật sao?
Uyển Nhi liếc Nhìn Dương Lâm Nhi, lên giọng khẳng định. " Đương nhiên rồi! Em phải tin tưởng mẹ em nha.
Vừa nói cô vừa Xoa đầu đứa bé, ánh mắt đầy ôn nhu.
Vãn Thanh nấp vào một góc, chứng kiến toàn bộ từ đầu. Hắn cảm thấy Uyển Nhi là người tốt, còn rất yêu trẻ con. Đối xử với hắn còn rất tốt , chỉ là có hơi bạo Lực
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 45% )
Dương Lâm Nhi, khóc thảm lúc sau mới ngừng lại, nhưng do ngồi lâu khí huyết không thông. Toàn thân tê cứng.
Dương Lâm Nhi, dường như đã suy nghĩ thông, lắp bắp hỏi. " "Cậu .. thật sự có thể thấy .. có thể thấy .. nó sao?"
Uyển Nhi thành thật gật đầu, còn tốt bụng giải thích.
" Đúng vậy.... Nó là bé trai, chỉ mới 3, 4 tuổi thôi... Gương mặt đáng yêu có đôi mắt To tròn. Còn rất hay cười.
" Nó luôn luôn theo bên cạnh cậu. Không ngừng nói với mình là, nó rất yêu mẹ nó....
Dương Lâm Nhi, đôi hàng mi run run, nước mắt lần nữa tuôn rơi. : " Là mình có lỗi với nó, mình thực xin lỗi nó! Là mình không tốt, tất cả đều do mình !"
Uyển Nhi thở hắt ra một hơi, an ủi Dương Lâm Nhi. " Cậu đừng khóc, người đã chết không thể sống lại được
" Lâm Nhi, Ba đứa bé là ai ? . Uyển Nhi theo lý thuyết mà hỏi.
Dương Lâm Nhi, ngẫn người hồi lâu sau mới gạt nước mắt kể lại cho Uyển Nhi biết.
" Ba đứa bé là Anh trai cùng cha khác mẹ của tớ. " Dương Lâm Nhi hít sâu Một hơi bắt đầu kể.
Uyển Nhi trợn tròn hai mắt, trong lòng không khỏi vỗ tay.
" Lợi hại a~~ đây là mối quan hệ loạn luân trong truyền thuyết rồi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ có vẻ hứng thú nhỉ. Nếu thích vị diện sau ta không ngại mà sắp xếp cho tiểu tỷ tỷ đâu.
Uyển Nhi : "...." Hệ Thống Chó Chết mi Câm lại.
[...] "...." Ồ Ta cút ngay.
.
.
.
.
.
..------------------Hãy like và bỏ phiếu ở góc trái màn hình
--------4-----#Tiểu Đào Đào
Uyển Nhi ngủ dậy đã là sáng ngày hôm Sau, Vãn Thanh và Bé Trai không thấy đâu nữa. Căn phong trống, chắc chắn Liễu Thanh Nhã và Dương Lâm Nhi đã đi học trước cô rồi.
Cô lười biếng, thay đồ mặc vào quần áo chỉnh tề rửa mặt một chút rồi tới lớp. Từ kí túc xá tới lớp cũng không mất nhiều thời gian.
Điều cô ngạc nhiên là, Đứa bé trai và Vãn Thanh cũng xuất hiện trong lớp, Vãn Thanh thì đứng Cạnh Mộc Linh Linh, bằng ánh mắt đầy hận thù.
Còn Bé Trai thì ôm đùi Dương Lâm Nhi, còn cọ cọ sát mặt vào.
Uyển Nhi Nhìu mày suy nghĩ, không lẽ Dương Lâm Nhi kết hôn, đã có con rồi hay sao? .
Không thể nào đi, trong kí ức nguyên chủ thì không có sự Kiện đó của Dương Lâm Nhi.
Cả một buổi học, Uyển Nhi quan sát hai con quỷ một lớn một nhỏ, hết giờ học, cô khẽ vẫy tay với Vãn Thanh Và Bé trai.
Uyển Nhi cất giọng dò hỏi. " Vãn Thanh ! Anh quen biết Mộc Linh Linh sao?
Vãn Thanh cúi đầu xuống, trầm mặc một lúc rồi cũng trả lời. " Lúc còn sống có quen biết ... !
" Ồ! Người Yêu anh sao? Cô lãnh đạm hỏi.
Hai mắt Vãn Thanh trợn trừng, hắn ngạc nhiên đúng lúc trước là người yêu, nhưng bây giờ chẳng có gì ngoài thù hận. Vãn Gia đều Mất trong tay hắn, Tới mạng của bản thân còn không giữ lại, hắn vô dụng
Vãn Thanh quyết định im lặng. Không nói sự thật cho Uyển Nhi biết, vì hắn nghĩ Cô Là bạn của Mộc Linh Linh, cô sẽ không tin Lời nói của một con quỷ.
Vãn Thanh : " Tôi có nói gì? Cô cũng sẽ không tin .
Uyển Nhi nhìn Vãn Thanh với con mắt chân thành : " Dù anh nói gì tôi đều tin , kể cả anh làm vì đều đúng
" Vì sao? " Hắn Nhíu mày nhìn cô, đầy nghi hoặc.
" Vì anh là người của tôi. Cô nói như chắc chắn hắn sẽ là của cô vậy.
( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 40% tiểu tỷ tỷ cố lên) .
Bé Trai nhìn cô và Vãn Thanh nói chuyện, không để ý tới nó, nó liền Giật giật gấu quần của Uyển Nhi, gương đôi mắt tròn xoe Lên .
" Chị , Chị có thể giúp em nói với mẹ. Rằng em rất nhớ mẹ không?
Uyển Nhi cúi đầu xuống, xoa xoa đầu bé trai. " Mẹ em là ai nha ?
Bé trai thật thà chỉ về đằng trước, Uyển Nhi nhìn theo cánh tay nhỏ bé đang chỉ, cô giật mình, cư nhiên Mẹ của bé Trai này lại là Dương Lâm Nhi.
Có cơ hội, cô sẽ hỏi rõ Dương Lâm Nhi mới được.
" Được được! Lát chị sẽ chuyển lời cho em, bây giờ em theo anh trai này đi chơi đi.
Bé trai ngoan ngoãn, gật đầu đi theo Vãn Thanh. Hai người đi xung quanh trường học, những con quỷ lúc trước hay bắt Nạt Vãn Thanh, nay thấy hắn lại cúi đầu cung kính chào hỏi.
Vãn Thanh sợ hãi, không dám lại gần mấy con Quỷ đó, một mạch Bế Bé Trai đuổi theo sau Uyển Nhi.
__________•••••••••____________
Vừa bước vào phòng Uyển Nhi đã thấy Dương Lâm Nhi lau nước mắt, cánh mũi cũng hồng lên.
Uyển Nhi không chút nào để ý Dương Lâm Nhi, mặt đầy ý cười hỏi han.
" Mình mua rất nhiều đồ ăn , Lâm Nhi cậu cùng mình ăn nha!"
Dương Lâm Nhi, mím môi gật gật đầu, nhấc chân đi ở phía Uyển Nhi. Đứa bé Quỷ cũng ở đằng sau lon Ton tập tễnh bước theo Dương Lâm Nhi.
Do Dương Lâm Nhi, Bước đi hơi nhanh, đứa bé trai không theo kịp, té nhào lăn một vòng.
Uyển Nhi muốn phì cười, quái lạ đa số quỷ đều biết bay, sao bé trai này lại không biết nha?
Cô tiến lại gần đứa bé, lấy tay nâng lên còn hỏi han. " Em không sao chứ? Đi từ từ thôi không phải vội.
Bé Trai bò dậy, nhìn Uyển Nhi cười cười.
" Em là đứa bé ngoan~~ sẽ tự đứng dậy, như vậy mẹ sẽ yêu thương em.
Hành động quái lạ của Uyển Nhi, Dương Lâm Nhi thu hết vào trong mắt.
Cô ta ngẫn người khi Uyển Nhi liên tục nói chuyện trong hư không, hình như là đang nói chuyện với người nào đó ?
Dương Lâm Nhi phục hồi tinh thần có chút hoảng sợ chỉ vào Uyển Nhi : "Cậu .. cậu .. cậu vừa mới nói chuyện với ai? Cậu vừa rồi .. đang làm cái gì? "
Uyển Nhi Nghĩ, không biết phải nói thế nào, nhìn Bé trai một chút rồi cười cười.
" Mình vừa mới đỡ bé trai này, nó là quỷ nó bảo cậu là mẹ nó của nó.
Dương Lâm Nhi run rẫy, ngồi bệch xuống đất, hét lên... Chỉ vào mặt Uyển Nhi.
"Cậu nói bậy! Cậu nói bậy! Tớ không có con trai ! Nơi này không có quỷ! Nơi này không có quỷ..?!
Dương Lâm Nhi, la hét xong, bắt đầu ôm mặt khóc rấm rức. Miệng không ngừng lẩm bẩm. Đôi mắt ướt nhẹp nước mắt nhìn vào khoảng không.
Uyển Nhi : " Lâm Nhi , cậu đừng khóc, bé trai cũng khóc theo cậu luôn rồi, nó nói là nó yêu cậu.... Tin hay không tùy cậu !
Bé trai hai mắt hồng hồng, tội nghiệp nhìn Uyển Nhi. " Chị.. Có phải mẹ không yêu em phải không? Mẹ rất ghét em đúng không?
Bé trai bắt đầu Biến Hóa lớn. Gương mặt không còn trắng bệch đáng yêu nữa, mà hốc mắt bắt đầu chuyển đỏ, gương Mặt bành trướng ra, toàn thân đỏ lòm. Giống như một cục thịt hư thối.
Uyển Nhi phản ứng kịp, nhanh chóng tiến lại gần bé trai. Chịu đựng gớm giếc mà Dỗ dành nó.
" Không phải đâu, mẹ của em rất yêu thương em nha, chỉ là mẹ vì nhớ em mà khóc thôi.
Âm thanh vang vọng, lạnh tanh đầy gai góc của đứa Bé vang lên, Không còn đáng yêu như trước nữa. " Chị nói là thật sao?
Uyển Nhi liếc Nhìn Dương Lâm Nhi, lên giọng khẳng định. " Đương nhiên rồi! Em phải tin tưởng mẹ em nha.
Vừa nói cô vừa Xoa đầu đứa bé, ánh mắt đầy ôn nhu.
Vãn Thanh nấp vào một góc, chứng kiến toàn bộ từ đầu. Hắn cảm thấy Uyển Nhi là người tốt, còn rất yêu trẻ con. Đối xử với hắn còn rất tốt , chỉ là có hơi bạo Lực
( Ting --- Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 45% )
Dương Lâm Nhi, khóc thảm lúc sau mới ngừng lại, nhưng do ngồi lâu khí huyết không thông. Toàn thân tê cứng.
Dương Lâm Nhi, dường như đã suy nghĩ thông, lắp bắp hỏi. " "Cậu .. thật sự có thể thấy .. có thể thấy .. nó sao?"
Uyển Nhi thành thật gật đầu, còn tốt bụng giải thích.
" Đúng vậy.... Nó là bé trai, chỉ mới 3, 4 tuổi thôi... Gương mặt đáng yêu có đôi mắt To tròn. Còn rất hay cười.
" Nó luôn luôn theo bên cạnh cậu. Không ngừng nói với mình là, nó rất yêu mẹ nó....
Dương Lâm Nhi, đôi hàng mi run run, nước mắt lần nữa tuôn rơi. : " Là mình có lỗi với nó, mình thực xin lỗi nó! Là mình không tốt, tất cả đều do mình !"
Uyển Nhi thở hắt ra một hơi, an ủi Dương Lâm Nhi. " Cậu đừng khóc, người đã chết không thể sống lại được
" Lâm Nhi, Ba đứa bé là ai ? . Uyển Nhi theo lý thuyết mà hỏi.
Dương Lâm Nhi, ngẫn người hồi lâu sau mới gạt nước mắt kể lại cho Uyển Nhi biết.
" Ba đứa bé là Anh trai cùng cha khác mẹ của tớ. " Dương Lâm Nhi hít sâu Một hơi bắt đầu kể.
Uyển Nhi trợn tròn hai mắt, trong lòng không khỏi vỗ tay.
" Lợi hại a~~ đây là mối quan hệ loạn luân trong truyền thuyết rồi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ có vẻ hứng thú nhỉ. Nếu thích vị diện sau ta không ngại mà sắp xếp cho tiểu tỷ tỷ đâu.
Uyển Nhi : "...." Hệ Thống Chó Chết mi Câm lại.
[...] "...." Ồ Ta cút ngay.
.
.
.
.
.
..------------------Hãy like và bỏ phiếu ở góc trái màn hình
Bình luận facebook