Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 164: Gà ta sao có thể biến thành phượng hoàng
“Đã lâu rồi Tiếu Tiếu con chưa ra ngoài, sẽ có nhiều chuyện con không biết, nha đầu Tô Tử Mạch kia cũng không biết đã ăn phải cái gì, không những tu vi mạnh hơn mà cả tính khí cũng to gan hơn trước, bây giờ Tô gia chúng ta không ai dám chọc giận nó, đến cả gia chủ như bọn ta cũng phải kiêng nể nó vài phần.”
Tô Khang Thành nói ra những lời này đại khái là do đang nghĩ tới những chuyện trước đây, biểu cảm cũng mang theo chút chua xót và bất đắc dĩ.
Thiếu nữ nghe vậy thì cười lạnh một tiếng nói: “Một con gà ta sao có thể biến thành phượng hoàng, mấy năm nay là do con bế quan không có thời gian ra ngoài mà thôi, để con gặp lại nàng ta, tự nhiên sẽ khiến nàng ta bẽ mặt.”
Tô Khang Thành nghe được những lời này thì vui mừng nói: “Chuyện này không cần vội, trước hết con hãy nghe ta nói, sáng sớm mai ta sẽ đưa con và Tô Tử Mạch đến gặp lão tổ tông, trước mặt lão tổ tông con phải thể hiện thật tốt, chỉ cần con hầu hạ lão tổ tông cho tốt, ông ấy nhất định sẽ truyền Đan Hà bí tịch lại cho con, về phần Tô Tử Mạch, con cứ coi như nó không tồn tại là được, đợi con lấy được Đan Hà bí tịch sẽ có cơ hội đối phó với Tô Tử Mạch.”
Thiếu nữ gật đầu trả lời: “Con biết rồi, phải rồi, khi gặp lão tổ tông con có phải chú ý điều gì không?”
Tô Khang Thành suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Lão tổ tông đức cao vọng trọng, rất nghiêm túc với người khác, trước mặt ông ấy con phải tuân thủ cấp bậc lễ nghĩa, ngàn vạn lần không được phép vượt quá giới hạn, như vậy là có thể đạt được sự ưu ái của lão tổ tông rồi.”
“Con nhớ kỹ rồi, con đợi người sáng sớm mai quay lại.”
Nói xong những chuyện cần nói, lúc này Tô Khang Thành mới cáo biệt thiếu nữ kia, sáng sớm hôm sau Tô Tử Mạch vừa định đi tìm Tô Khang Thành, lại phát hiện Tô Khang Thành đã chủ động đến tìm nàng rồi.
“Tử Mạch à, hôm nay ta đến đưa con đi gặp lão tổ tông, con chuẩn bị đầy đủ hết chưa?”
Thấy Tô Khang Thành hôm nay chủ động như vậy, Tô Tử Mạch có chút hoài nghi nói: “Ta đương nhiên là chuẩn bị xong hết rồi, người thực sự muốn đưa ta đến gặp lão tổ tông sao?”
“Đương nhiên rồi, sao ta có thể gạt con được cơ chứ, mau đi theo ta.”
Tô Khanh Thành vừa nói vừa đi trước, Tô Tử Mạch thấy cũng chẳng có gì phải sợ, đi theo sau Tô Khang Thành.
Bây giờ Tô Tử Mạch đã trở thành linh thánh rồi, ở Tô gia này, trừ lão tổ tông ra thì tu vi của Tô Tử Mạch có thể được coi là mạnh nhất, kể cả Tô Khang Thành cũng không dám làm xằng bậy.
Tô Khang Thành đưa Tô Tử Mạch đến một bãi đất trống ở hậu viện của Tô gia, lúc này còn có một thiếu nữ mặc váy dài đứng ở đó.
Thấy thiếu nữ kia Tô Tử Mạch không khỏi nhướng mày, thiếu nữ này nhìn có chút quen mắt, chỉ là nhất thời Tô Tử Mạch không nghĩ ra đã gặp ở đâu rồi.
Lúc Tô Tử Mạch đang hoang mang thì thiếu nữ đó chủ động đi đến trước mặt Tô Tử Mạch, khinh miệt cười nói với nàng: “Tô Tử Mạch, lâu rồi không gặp, nghe nói bây giờ ngươi rất có tiền đồ, dạo gần đây còn đứng đầu trong trận đấu gia tộc, chúc mừng ngươi.”
Thiếu nữ vừa mở miệng, Tô Tử Mạch lập tức nhớ ra, thiếu nữ này không phải là nữ nhi của Tô Khang Thành, năm đó được Tô gia gọi là thiếu nữ đệ nhất thiên tài Tô Tiếu Tiếu sao?
Từ nhỏ Tô Tiếu Tiếu đã biểu hiện ra thiên phú và tu luyện hơn người, vì để bồi dưỡng thiên tài hiếm có Tô Tiếu Tiếu này, Tô Khang Thành đặc biệt đưa Tô Tiếu Tiếu rời khỏi Tô gia để dốc lòng tu luyện, cũng đã vài năm trôi qua, không ngờ bây giờ Tô Tiếu Tiếu đã quay trở về rồi.
Sau khi biết được thân phận của Tô Tiếu Tiếu, Tô Tử Mạch thản nhiên cười nói: “Hóa ra là Tô Tiếu Tiếu, không phải ngươi đi bế quan tu luyện rồi à, sao bây giờ lại có thời gian rảnh rỗi quay về vậy?”
“Cũng không có gì, chỉ là nghe nói danh tiếng của ngươi ở Tô gia đang lên, ta bế quan tu luyện nhiều năm như vậy cũng coi như là có chút thành tựu, trái lại một kẻ vô dụng như ngươi lại có thể thay đổi thực sự khiến ta rất tò mò, nên muốn quay về xem sao.”
Trong lời nói của Tô Tiếu Tiếu không chút che giấu sự khinh thường và coi nhẹ Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch cũng cảm nhận được thái độ thù địch của Tô Tiếu Tiếu đối với nàng.
Nhưng Tô Tử Mạch đã sớm quen với chuyện như vậy rồi, nàng bình tĩnh nói: “Giờ ngươi đã thấy rồi đó, nếu không còn chuyện gì ngươi có thể đi trước được rồi.”
Căn bản thì Tô Tử Mạch rất lười so đo với Tô Tiếu Tiếu, việc cần thiết nhất của nàng bây giờ là đi gặp lão tổ tông, về phần Tô Tiếu Tiếu, nàng ta ở trong mắt nàng cũng không khác là bao so với đám người Tô Vô Sương.
Lúc này Tô Khang Thành ở bên cạnh mở miệng nói: “Tử Mạch, là như vậy, lần này ta sẽ đưa cả con và Tiếu Tiếu đi gặp lão tổ tông.”
Tô Tử Mạch nghe được những lời này không khỏi nhướng mày: “Người nói những lời này là sao, ngày trước chẳng phải người nói lão tổ tông bình thường không gặp ai, lần này ta đứng đầu trong trận đấu gia tộc nên mới được đến gặp lão tổ tông, dựa vào cái gì mà nàng ta cũng được theo ta đến gặp lão tổ tông?”
Cơ hội được gặp lão tổ tông này là do nàng vất vả lắm mới có được, dù rằng chiếm được vị trí đứng đầu trong trận đấu đối với Tô Tử Mạch dễ như trở bàn tay, nhưng như vậy không có nghĩa là người khác cũng có thể đến phân chia chén canh này.
Đối mặt với chất vấn của Tô Tử Mạch, Tô Khang Thành mặt dày nói: “Con nói như vậy là không đúng rồi, Tiếu Tiếu đâu phải người ngoài, lão tổ tông này là lão tổ tông của cả Tô gia, đâu phải lão tổ tông của riêng con, con có thể gặp đương nhiên Tiếu Tiếu cũng có thể gặp, nếu con thực sự có ý kiến thì ai cũng không thể gặp rồi.”
Nói hết câu, sắt mặt của Tô Khang Thành cũng trầm xuống, Tô Tử Mạch thấy thái độ này của Tô Khang Thành, trong lòng nàng lập tức hiểu được.
Hai người này là đang cố ý chơi xấu, Tô Khang Thành lợi dụng chức vụ gia chủ của mình giúp Tô Tiếu Tiếu đi cửa sau.
Tô Tử Mạch biết rất rõ điều này, chỉ là đối với nàng thì chuyện đi gặp lão tổ tông quá quan trọng, ngoài chấp nhận ra cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.
Tô Tử Mạch hít một hơi thật sâu nói: “Được thôi, coi như bổn tiểu thư có lòng từ bi cho ngươi đi cùng gặp lão tổ tông.”
Thấy Tô Tử Mạch đồng ý, Tô Khang Thành lúc này mới cười nói: “Tử Mạch nghĩ như vậy là đúng rồi, ta sẽ khai mở bí cảnh đưa hai đứa đến gặp lão tổ tông.”
Nói xong, Tô Khang Thành đi đến bãi đất trống giữa sân, sau đó lấy ra một cây dao găm đặt giữa ngón tay.
Nháy mắt, một giọt máu tươi từ từ nhỏ giọt từ ngón tay Tô Khang Thành rồi rơi xuống dưới, cùng lúc đó miệng Tô Khang Thành cũng lẩm bẩm nói mấy câu gì đó, một lúc sau mặt đất đột nhiên tỏa ra những ánh kim quang, một cánh cửa không gian xuất hiện giữa ánh kim quang đó.
“Lão tổ tông đang tu luyện trong bí cảnh, cánh cửa này chính là lối vào bí cảnh, hai đứa tiến vào là có thể gặp lão tổ tông rồi.”
Tô Khang Thành vừa chỉ vào cánh cửa không gian vừa nói, Tô Tử Mạch nghe vậy vừa định tiến vào, Tô Tiếu Tiếu đã nhanh chóng đi vào bên trong cánh cửa không gian trước.
Trong nháy mắt bóng dáng của Tô Tiếu Tiếu đã biến mất sau cánh cửa, Tô Tử Mạch thấy thế lắc đầu, bước theo sau vào cánh cửa không gian.
Một lúc sau Tô Tử Mạch chỉ thấy trước mắt tối sầm, lần nữa khôi phục lại tầm nhìn, mới phát hiện bản thân mình đang ở trong một hang động.
Diện tích của hang động này vô cùng lớn, Tô Tử Mạch nhìn thấy cách đó không xa có một dáng người đang ngồi.
Tô Khang Thành nói ra những lời này đại khái là do đang nghĩ tới những chuyện trước đây, biểu cảm cũng mang theo chút chua xót và bất đắc dĩ.
Thiếu nữ nghe vậy thì cười lạnh một tiếng nói: “Một con gà ta sao có thể biến thành phượng hoàng, mấy năm nay là do con bế quan không có thời gian ra ngoài mà thôi, để con gặp lại nàng ta, tự nhiên sẽ khiến nàng ta bẽ mặt.”
Tô Khang Thành nghe được những lời này thì vui mừng nói: “Chuyện này không cần vội, trước hết con hãy nghe ta nói, sáng sớm mai ta sẽ đưa con và Tô Tử Mạch đến gặp lão tổ tông, trước mặt lão tổ tông con phải thể hiện thật tốt, chỉ cần con hầu hạ lão tổ tông cho tốt, ông ấy nhất định sẽ truyền Đan Hà bí tịch lại cho con, về phần Tô Tử Mạch, con cứ coi như nó không tồn tại là được, đợi con lấy được Đan Hà bí tịch sẽ có cơ hội đối phó với Tô Tử Mạch.”
Thiếu nữ gật đầu trả lời: “Con biết rồi, phải rồi, khi gặp lão tổ tông con có phải chú ý điều gì không?”
Tô Khang Thành suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Lão tổ tông đức cao vọng trọng, rất nghiêm túc với người khác, trước mặt ông ấy con phải tuân thủ cấp bậc lễ nghĩa, ngàn vạn lần không được phép vượt quá giới hạn, như vậy là có thể đạt được sự ưu ái của lão tổ tông rồi.”
“Con nhớ kỹ rồi, con đợi người sáng sớm mai quay lại.”
Nói xong những chuyện cần nói, lúc này Tô Khang Thành mới cáo biệt thiếu nữ kia, sáng sớm hôm sau Tô Tử Mạch vừa định đi tìm Tô Khang Thành, lại phát hiện Tô Khang Thành đã chủ động đến tìm nàng rồi.
“Tử Mạch à, hôm nay ta đến đưa con đi gặp lão tổ tông, con chuẩn bị đầy đủ hết chưa?”
Thấy Tô Khang Thành hôm nay chủ động như vậy, Tô Tử Mạch có chút hoài nghi nói: “Ta đương nhiên là chuẩn bị xong hết rồi, người thực sự muốn đưa ta đến gặp lão tổ tông sao?”
“Đương nhiên rồi, sao ta có thể gạt con được cơ chứ, mau đi theo ta.”
Tô Khanh Thành vừa nói vừa đi trước, Tô Tử Mạch thấy cũng chẳng có gì phải sợ, đi theo sau Tô Khang Thành.
Bây giờ Tô Tử Mạch đã trở thành linh thánh rồi, ở Tô gia này, trừ lão tổ tông ra thì tu vi của Tô Tử Mạch có thể được coi là mạnh nhất, kể cả Tô Khang Thành cũng không dám làm xằng bậy.
Tô Khang Thành đưa Tô Tử Mạch đến một bãi đất trống ở hậu viện của Tô gia, lúc này còn có một thiếu nữ mặc váy dài đứng ở đó.
Thấy thiếu nữ kia Tô Tử Mạch không khỏi nhướng mày, thiếu nữ này nhìn có chút quen mắt, chỉ là nhất thời Tô Tử Mạch không nghĩ ra đã gặp ở đâu rồi.
Lúc Tô Tử Mạch đang hoang mang thì thiếu nữ đó chủ động đi đến trước mặt Tô Tử Mạch, khinh miệt cười nói với nàng: “Tô Tử Mạch, lâu rồi không gặp, nghe nói bây giờ ngươi rất có tiền đồ, dạo gần đây còn đứng đầu trong trận đấu gia tộc, chúc mừng ngươi.”
Thiếu nữ vừa mở miệng, Tô Tử Mạch lập tức nhớ ra, thiếu nữ này không phải là nữ nhi của Tô Khang Thành, năm đó được Tô gia gọi là thiếu nữ đệ nhất thiên tài Tô Tiếu Tiếu sao?
Từ nhỏ Tô Tiếu Tiếu đã biểu hiện ra thiên phú và tu luyện hơn người, vì để bồi dưỡng thiên tài hiếm có Tô Tiếu Tiếu này, Tô Khang Thành đặc biệt đưa Tô Tiếu Tiếu rời khỏi Tô gia để dốc lòng tu luyện, cũng đã vài năm trôi qua, không ngờ bây giờ Tô Tiếu Tiếu đã quay trở về rồi.
Sau khi biết được thân phận của Tô Tiếu Tiếu, Tô Tử Mạch thản nhiên cười nói: “Hóa ra là Tô Tiếu Tiếu, không phải ngươi đi bế quan tu luyện rồi à, sao bây giờ lại có thời gian rảnh rỗi quay về vậy?”
“Cũng không có gì, chỉ là nghe nói danh tiếng của ngươi ở Tô gia đang lên, ta bế quan tu luyện nhiều năm như vậy cũng coi như là có chút thành tựu, trái lại một kẻ vô dụng như ngươi lại có thể thay đổi thực sự khiến ta rất tò mò, nên muốn quay về xem sao.”
Trong lời nói của Tô Tiếu Tiếu không chút che giấu sự khinh thường và coi nhẹ Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch cũng cảm nhận được thái độ thù địch của Tô Tiếu Tiếu đối với nàng.
Nhưng Tô Tử Mạch đã sớm quen với chuyện như vậy rồi, nàng bình tĩnh nói: “Giờ ngươi đã thấy rồi đó, nếu không còn chuyện gì ngươi có thể đi trước được rồi.”
Căn bản thì Tô Tử Mạch rất lười so đo với Tô Tiếu Tiếu, việc cần thiết nhất của nàng bây giờ là đi gặp lão tổ tông, về phần Tô Tiếu Tiếu, nàng ta ở trong mắt nàng cũng không khác là bao so với đám người Tô Vô Sương.
Lúc này Tô Khang Thành ở bên cạnh mở miệng nói: “Tử Mạch, là như vậy, lần này ta sẽ đưa cả con và Tiếu Tiếu đi gặp lão tổ tông.”
Tô Tử Mạch nghe được những lời này không khỏi nhướng mày: “Người nói những lời này là sao, ngày trước chẳng phải người nói lão tổ tông bình thường không gặp ai, lần này ta đứng đầu trong trận đấu gia tộc nên mới được đến gặp lão tổ tông, dựa vào cái gì mà nàng ta cũng được theo ta đến gặp lão tổ tông?”
Cơ hội được gặp lão tổ tông này là do nàng vất vả lắm mới có được, dù rằng chiếm được vị trí đứng đầu trong trận đấu đối với Tô Tử Mạch dễ như trở bàn tay, nhưng như vậy không có nghĩa là người khác cũng có thể đến phân chia chén canh này.
Đối mặt với chất vấn của Tô Tử Mạch, Tô Khang Thành mặt dày nói: “Con nói như vậy là không đúng rồi, Tiếu Tiếu đâu phải người ngoài, lão tổ tông này là lão tổ tông của cả Tô gia, đâu phải lão tổ tông của riêng con, con có thể gặp đương nhiên Tiếu Tiếu cũng có thể gặp, nếu con thực sự có ý kiến thì ai cũng không thể gặp rồi.”
Nói hết câu, sắt mặt của Tô Khang Thành cũng trầm xuống, Tô Tử Mạch thấy thái độ này của Tô Khang Thành, trong lòng nàng lập tức hiểu được.
Hai người này là đang cố ý chơi xấu, Tô Khang Thành lợi dụng chức vụ gia chủ của mình giúp Tô Tiếu Tiếu đi cửa sau.
Tô Tử Mạch biết rất rõ điều này, chỉ là đối với nàng thì chuyện đi gặp lão tổ tông quá quan trọng, ngoài chấp nhận ra cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.
Tô Tử Mạch hít một hơi thật sâu nói: “Được thôi, coi như bổn tiểu thư có lòng từ bi cho ngươi đi cùng gặp lão tổ tông.”
Thấy Tô Tử Mạch đồng ý, Tô Khang Thành lúc này mới cười nói: “Tử Mạch nghĩ như vậy là đúng rồi, ta sẽ khai mở bí cảnh đưa hai đứa đến gặp lão tổ tông.”
Nói xong, Tô Khang Thành đi đến bãi đất trống giữa sân, sau đó lấy ra một cây dao găm đặt giữa ngón tay.
Nháy mắt, một giọt máu tươi từ từ nhỏ giọt từ ngón tay Tô Khang Thành rồi rơi xuống dưới, cùng lúc đó miệng Tô Khang Thành cũng lẩm bẩm nói mấy câu gì đó, một lúc sau mặt đất đột nhiên tỏa ra những ánh kim quang, một cánh cửa không gian xuất hiện giữa ánh kim quang đó.
“Lão tổ tông đang tu luyện trong bí cảnh, cánh cửa này chính là lối vào bí cảnh, hai đứa tiến vào là có thể gặp lão tổ tông rồi.”
Tô Khang Thành vừa chỉ vào cánh cửa không gian vừa nói, Tô Tử Mạch nghe vậy vừa định tiến vào, Tô Tiếu Tiếu đã nhanh chóng đi vào bên trong cánh cửa không gian trước.
Trong nháy mắt bóng dáng của Tô Tiếu Tiếu đã biến mất sau cánh cửa, Tô Tử Mạch thấy thế lắc đầu, bước theo sau vào cánh cửa không gian.
Một lúc sau Tô Tử Mạch chỉ thấy trước mắt tối sầm, lần nữa khôi phục lại tầm nhìn, mới phát hiện bản thân mình đang ở trong một hang động.
Diện tích của hang động này vô cùng lớn, Tô Tử Mạch nhìn thấy cách đó không xa có một dáng người đang ngồi.
Bình luận facebook