Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 189: Muốn thử cái đó
Âu Dương Phương vừa nhìn thấy vẻ mặt của Tô Tử Mạch đã đoán ra suy nghĩ trong lòng nàng, nàng ấy cười nói với Tô Tử Mạch: "Tử Mạch tỷ tỷ lát nữa vào thì tỷ sẽ biết, đi thôi."
Vừa dứt lời Âu Dương Phương vô cùng quen thuộc sải bước bước vào trong U Lan Hiên này, Tô Tử Mạch thấy vậy cũng đưa Bảo Bảo đi vào theo.
"Hai vị tiểu thư xin dừng bước."
Đám người Tô Tử Mạch đã đến trước cửa đại sảnh, thậm chí cũng đã nhìn thấy khách khứa uống trà bên trong, nhưng bỗng nhiên lại bị một tên tiểu nhị trong quán ngăn lại.
Âu Dương Phương lườm tên tiểu nhị đó nói: "Ngươi là người mới đến phải không? Ngay cả bổn tiểu thư ngươi cũng không nhận ra sao?"
Tên tiểu nhị đó lắc đầu đáp: "Không nhận ra, nhưng U Lan Hiên bọn ta có quy tắc của U Lan Hiên, vị tiểu thư này cho dù người là ai, nếu đã vào đây thì phải tuân thủ quy tắc của U Lan Hiên."
Âu Dương Phương vừa nghe xong tức giận bĩu môi, nhưng nghĩ đến chủ nhân phía sau của U Lan Hiên này, Âu Dương Phương vẫn miễn cưỡng nhẫn nhịn cơn giận dữ trong lòng đáp: "Bổn tiểu thư đương nhiên hiểu quy tắc, mau mang đá kiểm tra ra đây đi."
Tiểu nhị nghe xong cũng nhìn ra được Âu Dương Phương không phải lần đầu đến U Lan Hiên, trực tiếp mang một viên đá tròn xoe lên.
Tô Tử Mạch nhìn thấy viên đá này trong lòng chợt hiểu ra, Tô Tử Mạch không hề lạ gì viên đá này.
Loại đá này gọi là đá kiểm tra, là đá chuyên dùng để kiểm tra linh lực của người tu luyện.
Tuy linh lực của người tu luyện căn cứ vào tu vi khác nhau sẽ phát ra màu sắc khác nhau, nhưng có một số pháp bảo và công pháp có thể thay đổi màu sắc của linh lực đạt hiệu quả che giấu tu vi.
Trong tình huống này dùng đá kiểm tra để kiểm tra linh lực sẽ càng chính xác hơn, chỉ cần đặt tay lên đá kiểm tra, đồng thời phát ra linh lực, đá kiểm tra sẽ phát ra màu sắc tương ứng thể hiện rõ tu vi thật sự của người thử đá.
"Hai vị tiểu thư, quy tắc của U Lan Hiên bọn ta là tu vi thấp hơn linh sư thì không được vào trong, mời hai vị tiếp nhận kiểm tra."
Tên tiểu nhị đó nói xong bèn làm động tác tay mời Tô Tử Mạch và Âu Dương Phương, Âu Dương Phương trừng mắt với tên tiểu nhị đó một cái, lúc này mới đặt tay lên đá kiểm tra.
Chỉ thấy trên viên đá kiểm tra đó lập tức phát ra một tia sáng màu vàng, có thể thấy Âu Dương Phương đúng lúc có tu vi là linh sư, đủ điều kiện bước vào U Lan Hiên.
Tiểu nhị thấy vậy chìa tay ra nói với Âu Dương Phương: "Chúc mừng tiểu thư đã thông qua khảo nghiệm của bọn ta, mời vào trong."
Âu Dương Phương nghe xong không hề bước vào trong mà lại đứng tại chỗ, tỏ vẻ đang đợi Tô Tử Mạch vào cùng, Tô Tử Mạch thấy vậy thản nhiên cười, sau đó cũng đặt tay lên đá kiểm tra.
Chưa được bao lâu tia sáng màu xanh bỗng nhiên bừng sáng, tiểu nhị nhìn thấy vẻ mặt lập tức tỏ ra vô cùng kinh ngạc, ngay cả trong đại sảnh cũng có không ít ánh mắt nhìn về phía Tô Tử Mạch.
Tia sáng màu xanh này chính là tia sáng chỉ người tu luyện cấp linh thánh mới có, đa số những người trong U Lan Hiên này đều là linh sư linh tôn, tu vi có thể đạt đến linh thánh đã rất hiếm.
Hơn nữa Tô Tử Mạch còn là một cô nương trẻ tuổi như vậy, đương nhiên sẽ càng làm người khác chú ý hơn, rất nhiều khách khứa đều bắt đầu xì xầm bàn tán.
"Cô nương này là ai vậy? Trẻ như vậy đã có tu vi linh thánh, có lẽ là tiểu thư của đại gia tộc nào đó."
"Người có thể đi chung với đương kim tiểu công chúa Dạ Lan Quốc đương nhiên cũng không phải người bình thường, lát nữa chúng ta có thể tìm cơ hội kết giao thử."
Vào lúc mọi người bàn tán, tiểu nhị đó càng cung kính nói với Tô Tử Mạch: "Tiểu thư mời người mau vào trong, vừa nãy tiểu nhân đã thất lễ, mong tiểu thư đừng trách."
Tô Tử Mạch cũng sẽ không so đo với những người địa vị thấp bé như vậy, nàng nắm lấy tay Bảo Bảo chuẩn bị bước vào, tiểu nhị đó bỗng nhiên lại ngăn Tô Tử Mạch lại.
"Xin lỗi tiểu thư, người có thể bước vào nhưng vị tiểu thiếu gia này lại không vào được."
"Này, tại sao nó không thể vào được?"
Thấy tiểu nhị không cho Bảo Bảo bước vào, vẻ mặt Tô Tử Mạch cũng trở nên khó coi hơn, tiểu nhị khó xử đáp: "Vừa nãy người cũng biết quy tắc của U Lan Hiên bọn ta rồi, tu vi chưa đến linh sư thì không được vào, trừ khi tu vi của tiểu thiếu gia cũng đạt đến cấp linh sư, nếu không thì không có tư cách bước vào."
Tiểu nhị vừa nói xong Tô Tử Mạch vô cùng tức giận nhưng lại bật cười, Bảo Bảo chỉ là một đứa bé thì làm sao có tu vi linh sư được, tên tiểu nhị này quả thật là nói lời thừa thãi.
Âu Dương Phương cũng không nhịn được mở miệng nói: "Cẩu nô tài nhà ngươi mù rồi sao? Một đứa bé lớn chừng này làm sao có thể là linh sư được? Lúc ngươi lớn từng này vẫn còn đang nghịch bùn đó. Dựa vào đâu mà hà khắc với một đứa bé như vậy chứ?"
Trước sự quở mắng của Âu Dương Phương, tiểu nhị chỉ cúi đầu đáp: "Xin lỗi tiểu thư, quy tắc của U Lan Hiên là như vậy, quy tắc này cũng là ông chủ đặt ra, một tiểu nhị nhỏ bé như ta cũng không có cách nào khác."
Thấy dáng vẻ cúi mặt uất ức của tiểu nhị, Tô Tử Mạch thở dài một hơi nói: "Âu Dương muội muội thôi bỏ đi, hay là hôm nay chúng ta đừng uống trà nữa, đến chỗ khác là được rồi."
Tô Tử Mạch đương nhiên không thể bỏ Bảo Bảo ở ngoài một mình còn chính mình thì vào trong uống trà, nếu đã như vậy thì đành phải đến nơi khác thôi.
Tuy Âu Dương Phương khó chịu trong lòng nhưng cũng không muốn để lộ thân phận, đành phải nghe theo Tô Tử Mạch chuẩn bị rời đi.
Lúc này Bảo Bảo bỗng nhiên nói với Tô Tử Mạch: "Mẫu thân, con muốn thử cái đó."
Bảo Bảo vừa nói vừa chỉ vào viên đá kiểm tra trong tay tiểu nhị, Tô Tử Mạch thấy vậy không khỏi cau mày: "Bảo Bảo, con còn chưa bắt đầu tu luyện làm gì có tu vi chứ, hay là thôi đi."
Trước đây tuy Bảo Bảo đã bày ra năng lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng sau đó Tô Tử Mạch đã kiểm tra kỹ lưỡng, trong cơ thể Bảo Bảo không hề có linh lực, năng lực mạnh mẽ đó càng giống thiên phú bẩm sinh, hoàn toàn không thể giải thích bằng hệ thống của người tu luyện bình thường được.
Lúc Bảo Bảo triển khai năng lực cũng không có tia sáng linh lực xuất hiện, nếu bây giờ tiến hành kiểm tra kết quả cuối cùng chắc chắn cũng không thể nào qua được, cần gì phải lãng phí thời gian chứ?
Nhưng Bảo Bảo lại tròn xoe đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mạch nói: "Mẫu thân người cứ để con thử đi, con có thể mà."
Tô Tử Mạch lúc này cũng thấy được Bảo Bảo hình như rất có lòng tin, cuối cùng nàng cũng gật đầu cười đáp: "Được thôi, nếu con đã muốn thử như vậy, vậy thì cứ thử một chút đi."
Tô Tử Mạch vừa nói vừa bế Bảo Bảo lên, dù sao thì bây giờ dáng người Bảo Bảo vẫn còn quá thấp, không thể với tới đá kiểm tra đó.
Tiểu nhị nhìn thấy Tô Tử Mạch bế Bảo Bảo bước đến trước mặt mình, vẻ mặt hắn không khỏi ngạc nhiên vô cùng, ngay cả khách khứa trong đại sảnh cũng lại tiếp tục nhìn về phía bên này.
"Không phải cô nương này bị điên rồi chứ? Lẽ nào nàng ta muốn để tên nhóc thối đó tiến hành khảo nghiệm sao?"
"Đứa bé lớn chừng này cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ, sợ là cũng không đến đâu cả, ta thấy nàng ta có lẽ chỉ muốn dỗ dành đứa bé mà thôi."
Khách khứa trong quán trà đều không nghĩ Bảo Bảo có thể thông qua khảo nghiệm, ngay cả Tô Tử Mạch và Âu Dương Phương cũng không ôm hy vọng gì.
Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, cuối cùng cũng đặt tay lên đá kiểm tra đó, cùng lúc này trong đôi mắt Bảo Bảo bỗng nhiên lóe lên một tia sáng màu vàng nhạt.
Vừa dứt lời Âu Dương Phương vô cùng quen thuộc sải bước bước vào trong U Lan Hiên này, Tô Tử Mạch thấy vậy cũng đưa Bảo Bảo đi vào theo.
"Hai vị tiểu thư xin dừng bước."
Đám người Tô Tử Mạch đã đến trước cửa đại sảnh, thậm chí cũng đã nhìn thấy khách khứa uống trà bên trong, nhưng bỗng nhiên lại bị một tên tiểu nhị trong quán ngăn lại.
Âu Dương Phương lườm tên tiểu nhị đó nói: "Ngươi là người mới đến phải không? Ngay cả bổn tiểu thư ngươi cũng không nhận ra sao?"
Tên tiểu nhị đó lắc đầu đáp: "Không nhận ra, nhưng U Lan Hiên bọn ta có quy tắc của U Lan Hiên, vị tiểu thư này cho dù người là ai, nếu đã vào đây thì phải tuân thủ quy tắc của U Lan Hiên."
Âu Dương Phương vừa nghe xong tức giận bĩu môi, nhưng nghĩ đến chủ nhân phía sau của U Lan Hiên này, Âu Dương Phương vẫn miễn cưỡng nhẫn nhịn cơn giận dữ trong lòng đáp: "Bổn tiểu thư đương nhiên hiểu quy tắc, mau mang đá kiểm tra ra đây đi."
Tiểu nhị nghe xong cũng nhìn ra được Âu Dương Phương không phải lần đầu đến U Lan Hiên, trực tiếp mang một viên đá tròn xoe lên.
Tô Tử Mạch nhìn thấy viên đá này trong lòng chợt hiểu ra, Tô Tử Mạch không hề lạ gì viên đá này.
Loại đá này gọi là đá kiểm tra, là đá chuyên dùng để kiểm tra linh lực của người tu luyện.
Tuy linh lực của người tu luyện căn cứ vào tu vi khác nhau sẽ phát ra màu sắc khác nhau, nhưng có một số pháp bảo và công pháp có thể thay đổi màu sắc của linh lực đạt hiệu quả che giấu tu vi.
Trong tình huống này dùng đá kiểm tra để kiểm tra linh lực sẽ càng chính xác hơn, chỉ cần đặt tay lên đá kiểm tra, đồng thời phát ra linh lực, đá kiểm tra sẽ phát ra màu sắc tương ứng thể hiện rõ tu vi thật sự của người thử đá.
"Hai vị tiểu thư, quy tắc của U Lan Hiên bọn ta là tu vi thấp hơn linh sư thì không được vào trong, mời hai vị tiếp nhận kiểm tra."
Tên tiểu nhị đó nói xong bèn làm động tác tay mời Tô Tử Mạch và Âu Dương Phương, Âu Dương Phương trừng mắt với tên tiểu nhị đó một cái, lúc này mới đặt tay lên đá kiểm tra.
Chỉ thấy trên viên đá kiểm tra đó lập tức phát ra một tia sáng màu vàng, có thể thấy Âu Dương Phương đúng lúc có tu vi là linh sư, đủ điều kiện bước vào U Lan Hiên.
Tiểu nhị thấy vậy chìa tay ra nói với Âu Dương Phương: "Chúc mừng tiểu thư đã thông qua khảo nghiệm của bọn ta, mời vào trong."
Âu Dương Phương nghe xong không hề bước vào trong mà lại đứng tại chỗ, tỏ vẻ đang đợi Tô Tử Mạch vào cùng, Tô Tử Mạch thấy vậy thản nhiên cười, sau đó cũng đặt tay lên đá kiểm tra.
Chưa được bao lâu tia sáng màu xanh bỗng nhiên bừng sáng, tiểu nhị nhìn thấy vẻ mặt lập tức tỏ ra vô cùng kinh ngạc, ngay cả trong đại sảnh cũng có không ít ánh mắt nhìn về phía Tô Tử Mạch.
Tia sáng màu xanh này chính là tia sáng chỉ người tu luyện cấp linh thánh mới có, đa số những người trong U Lan Hiên này đều là linh sư linh tôn, tu vi có thể đạt đến linh thánh đã rất hiếm.
Hơn nữa Tô Tử Mạch còn là một cô nương trẻ tuổi như vậy, đương nhiên sẽ càng làm người khác chú ý hơn, rất nhiều khách khứa đều bắt đầu xì xầm bàn tán.
"Cô nương này là ai vậy? Trẻ như vậy đã có tu vi linh thánh, có lẽ là tiểu thư của đại gia tộc nào đó."
"Người có thể đi chung với đương kim tiểu công chúa Dạ Lan Quốc đương nhiên cũng không phải người bình thường, lát nữa chúng ta có thể tìm cơ hội kết giao thử."
Vào lúc mọi người bàn tán, tiểu nhị đó càng cung kính nói với Tô Tử Mạch: "Tiểu thư mời người mau vào trong, vừa nãy tiểu nhân đã thất lễ, mong tiểu thư đừng trách."
Tô Tử Mạch cũng sẽ không so đo với những người địa vị thấp bé như vậy, nàng nắm lấy tay Bảo Bảo chuẩn bị bước vào, tiểu nhị đó bỗng nhiên lại ngăn Tô Tử Mạch lại.
"Xin lỗi tiểu thư, người có thể bước vào nhưng vị tiểu thiếu gia này lại không vào được."
"Này, tại sao nó không thể vào được?"
Thấy tiểu nhị không cho Bảo Bảo bước vào, vẻ mặt Tô Tử Mạch cũng trở nên khó coi hơn, tiểu nhị khó xử đáp: "Vừa nãy người cũng biết quy tắc của U Lan Hiên bọn ta rồi, tu vi chưa đến linh sư thì không được vào, trừ khi tu vi của tiểu thiếu gia cũng đạt đến cấp linh sư, nếu không thì không có tư cách bước vào."
Tiểu nhị vừa nói xong Tô Tử Mạch vô cùng tức giận nhưng lại bật cười, Bảo Bảo chỉ là một đứa bé thì làm sao có tu vi linh sư được, tên tiểu nhị này quả thật là nói lời thừa thãi.
Âu Dương Phương cũng không nhịn được mở miệng nói: "Cẩu nô tài nhà ngươi mù rồi sao? Một đứa bé lớn chừng này làm sao có thể là linh sư được? Lúc ngươi lớn từng này vẫn còn đang nghịch bùn đó. Dựa vào đâu mà hà khắc với một đứa bé như vậy chứ?"
Trước sự quở mắng của Âu Dương Phương, tiểu nhị chỉ cúi đầu đáp: "Xin lỗi tiểu thư, quy tắc của U Lan Hiên là như vậy, quy tắc này cũng là ông chủ đặt ra, một tiểu nhị nhỏ bé như ta cũng không có cách nào khác."
Thấy dáng vẻ cúi mặt uất ức của tiểu nhị, Tô Tử Mạch thở dài một hơi nói: "Âu Dương muội muội thôi bỏ đi, hay là hôm nay chúng ta đừng uống trà nữa, đến chỗ khác là được rồi."
Tô Tử Mạch đương nhiên không thể bỏ Bảo Bảo ở ngoài một mình còn chính mình thì vào trong uống trà, nếu đã như vậy thì đành phải đến nơi khác thôi.
Tuy Âu Dương Phương khó chịu trong lòng nhưng cũng không muốn để lộ thân phận, đành phải nghe theo Tô Tử Mạch chuẩn bị rời đi.
Lúc này Bảo Bảo bỗng nhiên nói với Tô Tử Mạch: "Mẫu thân, con muốn thử cái đó."
Bảo Bảo vừa nói vừa chỉ vào viên đá kiểm tra trong tay tiểu nhị, Tô Tử Mạch thấy vậy không khỏi cau mày: "Bảo Bảo, con còn chưa bắt đầu tu luyện làm gì có tu vi chứ, hay là thôi đi."
Trước đây tuy Bảo Bảo đã bày ra năng lực vô cùng mạnh mẽ, nhưng sau đó Tô Tử Mạch đã kiểm tra kỹ lưỡng, trong cơ thể Bảo Bảo không hề có linh lực, năng lực mạnh mẽ đó càng giống thiên phú bẩm sinh, hoàn toàn không thể giải thích bằng hệ thống của người tu luyện bình thường được.
Lúc Bảo Bảo triển khai năng lực cũng không có tia sáng linh lực xuất hiện, nếu bây giờ tiến hành kiểm tra kết quả cuối cùng chắc chắn cũng không thể nào qua được, cần gì phải lãng phí thời gian chứ?
Nhưng Bảo Bảo lại tròn xoe đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Tử Mạch nói: "Mẫu thân người cứ để con thử đi, con có thể mà."
Tô Tử Mạch lúc này cũng thấy được Bảo Bảo hình như rất có lòng tin, cuối cùng nàng cũng gật đầu cười đáp: "Được thôi, nếu con đã muốn thử như vậy, vậy thì cứ thử một chút đi."
Tô Tử Mạch vừa nói vừa bế Bảo Bảo lên, dù sao thì bây giờ dáng người Bảo Bảo vẫn còn quá thấp, không thể với tới đá kiểm tra đó.
Tiểu nhị nhìn thấy Tô Tử Mạch bế Bảo Bảo bước đến trước mặt mình, vẻ mặt hắn không khỏi ngạc nhiên vô cùng, ngay cả khách khứa trong đại sảnh cũng lại tiếp tục nhìn về phía bên này.
"Không phải cô nương này bị điên rồi chứ? Lẽ nào nàng ta muốn để tên nhóc thối đó tiến hành khảo nghiệm sao?"
"Đứa bé lớn chừng này cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ, sợ là cũng không đến đâu cả, ta thấy nàng ta có lẽ chỉ muốn dỗ dành đứa bé mà thôi."
Khách khứa trong quán trà đều không nghĩ Bảo Bảo có thể thông qua khảo nghiệm, ngay cả Tô Tử Mạch và Âu Dương Phương cũng không ôm hy vọng gì.
Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, cuối cùng cũng đặt tay lên đá kiểm tra đó, cùng lúc này trong đôi mắt Bảo Bảo bỗng nhiên lóe lên một tia sáng màu vàng nhạt.
Bình luận facebook