Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 212: Đây là vị trí của ta
Sau khi Tô Tử Mạch đến, nàng vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, thậm chí bây giờ còn trực tiếp từ chối yêu cầu của Dạ Ly Thần.
Cửu Vương gia thấy thế thì vô cùng xấu hổ, dù sao thì Tô Tử Mạch cũng là thuộc hạ của hắn ta, bây giờ Tô Tử Mạch lại vô lễ với Dạ Ly Thần như vậy, nếu để Dạ Ly Thần trách tội xuống thì hắn ta cũng không gánh vác nổi.
Tuy nhiên, dù gì thì Tô Tử Mạch cũng là ân nhân cứu mạng của Cửu Vương gia, Cửu Vương gia cũng không thể lấy oán báo ân mà trách cứ Tô Tử Mạch được.
Trước tình thế cấp bách như vậy, Cửu Vương gia nháy mắt với mấy nữ nhân trẻ trung xinh đẹp xung quanh, những nữ nhân này đều là nữ nhi của những gia đình danh môn vọng tộc trong kinh thành, từ nãy đến giờ ánh mắt của bọn họ vẫn dán chặt trên người Dạ Ly Thần.
Tiếng tăm của Dạ Ly Thần bọn họ đều biết rất rõ, nếu có thể câu được rùa vàng như Dạ Ly Thần, dù chỉ làm thê thiếp cũng đủ để bọn họ sung sướng cả đời, thậm chí cả gia tộc cũng được nở mày nở mặt.
Chỉ là tất cả sự chú ý của Dạ Ly Thần đều tập trung vào Tô Tử Mạch, cho dù muốn thế nào, bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhìn thấy Tô Tử Mạch lạnh lùng với Dạ Ly Thần như vậy, hơn nữa bây giờ Cửu Vương gia cũng dùng ánh mắt ám chỉ như vậy, những nữ nhân này tự khắc biết phải làm sao.
Một số nữ nhân trang điểm xinh đẹp bưng chén rượu đi đến bên Dạ Ly Thần, họ bắt đầu xếp hàng để kính rượu Dạ Ly Thần, thỉnh thoảng họ còn liếc mắt đưa tình với Dạ Ly Thần.
Tất cả những hành động này đều lọt vào tầm mắt Tô Tử Mạch, cũng không biết tại sao đột nhiên trong lòng Tô Tử Mạch lại cảm thấy khó chịu, nhưng rất nhanh Tô Tử Mạch đã buộc mình phải tỉnh táo lại.
Dạ Ly Thần giống như một loài động vật máu lạnh không thích gần gũi với con người, nên chắc chắn hắn sẽ từ chối những nữ nhân này, vì vậy nàng không có gì phải lo lắng cả.
Nhưng Tô Tử Mạch không ngờ rằng Dạ Ly Thần không những không từ chối những nữ nhân đó kính rượu mà trên mặt còn đầy vẻ tươi cười. Ngay lập tức những nữ nhân này lại càng trở nên nhiệt tình hơn khi thấy phản ứng của Dạ Ly Thần, có những nữ nhân lá gan vô cùng lớn chuẩn bị tiến lên sà vào lòng Dạ Ly Thần.
Đột nhiên Tô Tử Mạch cảm thấy tức giận, dù gì Dạ Ly Thần cũng là phụ thân của Bảo Bảo, cho nên cho dù nàng không thích cũng không thể để những nữ nhân này tự nhiên hưởng lợi được.
Nghĩ đến điều này, Tô Tử Mạch đột nhiên đứng dậy đi về phía Dạ Ly Thần.
Dạ Ly Thần nhìn thấy hành động này của Tô Tử Mạch thì ý cười trên môi hắn lại càng thêm rõ ràng. Khi Tô Tử Mạch đi đến bên cạnh Dạ Ly Thần, nàng lạnh lùng nói với những nữ nhân kia: “Các ngươi có thể đi rồi, đây là vị trí của ta.”
Nghe những lời này của Tô Tử Mạch, những nữ nhân kia không khỏi sửng sốt, lúc này đột nhiên trong lòng bọn họ lại dâng lên một loại cảm giác mạnh mẽ, giống như Tô Tử Mạch chính là chính thất của Dạ Ly Thần, bọn họ không dám nghĩ ngợi thêm điều gì, chán nản quay trở về chỗ ngồi của mình.
Tô Tử Mạch thấy vậy thì trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Dạ Ly Thần, Dạ Ly Thần cuối cùng cũng không nhịn được cười nói: "Không phải vừa rồi nàng nói nàng không muốn ngồi cạnh bản tôn sao? Sao bây giờ lại thay đổi quyết định?"
“Đột nhiên bây giờ ta đổi ý, không được sao?”
Đối mặt với giọng điệu có chút trêu chọc của Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch vẫn một mực lạnh lùng.
Mọi người lúc này cũng có chút bối rối, nhưng may mắn thay Cửu Vương gia đã nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, hắn ta giảng hòa nói: "Ha ha, mặc kệ thế nào nhưng bây giờ Tô cô nương đã bằng lòng ngồi bên cạnh Thần tôn đại nhân, tất nhiên là tốt hơn rồi. Thần tôn đại nhân, ngài hãy đến nếm thử những món ăn này, đây đều là tiểu vương cố ý căn dặn nhà bếp chuẩn bị riêng cho ngài, những món này ngày thường tiểu vương đều không nỡ ăn, xin Thần tôn đại nhân cứ tự nhiên không cần khách khí."
Lúc này trên bàn đã bày ra đầy đủ các món ăn. Những món ăn này quả thực đều là những món ngon quý hiếm. Chỉ nhìn thôi cũng khiến ngón trỏ của người ta động đậy, có những món Tô Tử Mạch còn chưa từng nhìn thấy qua.
Dạ Ly Thần nhìn một bàn đầy thức ăn, sau đó quay đầu nhìn sang Tô Tử Mạch, đột nhiên Dạ Ly Thần nhíu mày, vừa rồi ở xa nên cũng không để ý, lúc này nhìn kỹ mới phát hiện Tô Tử Mạch vậy mà lại gầy như vậy.
Người ta nói nữ nhân sau khi sinh sẽ béo và mất dáng nhưng Tô Tử Mạch thì ngược lại, sau khi sinh bảo bối, nàng không những không tăng cân mà còn sụt cân rất nhiều.
Dạ Ly Thần thấy vậy thì có chút đau lòng, trực tiếp cầm đũa gắp thức ăn đặt vào bát trước mặt Tô Tử Mạch.
Mọi người đều bị sốc khi nhìn thấy cảnh này, Dạ Ly Thần đang gắp thức ăn cho Tô Tử Mạch, chẳng lẽ Dạ Ly Thần lại có hứng thú với Tô Tử Mạch hay sao?
Trong khi mọi người đang thầm suy đoán, Dạ Ly Thần nói với vẻ bình tĩnh: "Gần đây bản tôn có nhiều kẻ thù, những món này có thể đã bị ai đó hạ độc, nàng thay bản tôn ăn thử trước đi."
Dạ Ly Thần vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người đều không khỏi thở phào nhẹ nhõm, hóa ra Dạ Ly Thần gắp thức ăn cho Tô Tử Mạch không phải là vì quan tâm, mà muốn Tô Tử Mạch ăn thử cho mình.
Xem ra chắc chắn Dạ Ly Thần đã vì chuyện vừa rồi mà rất ghét Tô Tử Mạch, nghĩ đến đây mọi người chợt nảy ra một ý tưởng trong lòng.
Tô Tử Mạch còn tưởng rằng đây là Dạ Ly Thần cố tình làm khó nàng, có điều Tô Tử Mạch là một người nóng nảy bướng bỉnh, chỉ là một món ăn thôi không có gì phải sợ.
Hơn nữa, nàng còn là một luyện dược sư, nhìn thoáng qua cũng có thể biết được những món ăn này không hề có độc, vì vậy nàng trực tiếp ăn một hơi hết sạch những món trong bát.
Dạ Ly Thần thấy thế thì khẽ cười, nhưng hắn không dừng lại ở đó, mà là đem tất cả món ăn trên bàn cho Tô Tử Mạch thử trước, hơn nữa còn là phần ngon nhất của mỗi món ăn.
Một lúc sau Tô Tử Mạch đã no, thậm chí còn ợ lên mà không kìm lại được.
“Thật là vô lễ khi ợ lên trước mặt Thần tôn đại nhân, thật sự quá vô lễ.”
“Đúng vậy, người của Cửu Vương gia thật không có ăn học, bình thường ngài dạy dỗ như thế nào vậy?”
Tô Tử Mạch không ngờ rằng mình chỉ vô tình ợ lên mà lại nhận về nhiều lời trách mắng như vậy.
Nàng lại không biết thì ra những người này làm như vậy đều là vì muốn lấy lòng Dạ Ly Thần.
Cửu Vương gia định giải thích cho Tô Tử Mạch, nhưng Dạ Ly Thần đã chỉ vào những người đã trách mắng Tô Tử Mạch vừa rồi, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Các ngươi cút ngay lập tức, bản tôn không muốn nhìn thấy các người một lần nào nữa."
Ngay khi Dạ Ly Thần nói câu này, sắc mặt của những người vừa rồi trách mắng Tô Tử Mạch đột nhiên thay đổi, vốn dĩ họ muốn lấy lòng Dạ Ly Thần, nhưng bây giờ có vẻ như họ đã nói sai.
Cửu Vương gia vốn định bảo vệ Tô Tử Mạch, nghe Dạ Ly Thần nói lời này, lập tức tức giận nói: "Các ngươi còn sững sờ ở đó làm gì, không nghe thấy lời Thần tôn đại nhân nói sao, lập tức cút ra khỏi vương phủ, không có lệnh của bổn vương, không ai được phép quay lại."
Khi nghe thấy những lời này, họ không dám do dự nữa, lập tức rời khỏi vương phủ càng nhanh càng tốt.
Lúc này Dạ Ly Thần thấy vậy mới mỉm cười nói: "Cửu Vương gia, hôm nay rất đa tạ ngươi đã tiếp đãi ta, bữa cơm hôm nay bản tôn cảm thấy rất hài lòng, thời gian cũng không còn sớm, bản tôn cũng phải trở về nghỉ ngơi đây."
Khi nói chuyện Dạ Ly Thần cố ý liếc nhìn Tô Tử Mạch, trong ánh mắt dường như chứa đựng một ý nghĩ sâu xa khác.
Tô Tử Mạch chợt hoảng hốt khi nhìn thấy ánh mắt của Dạ Ly Thần, sau đó nàng nhanh chóng đứng dậy nói: "Ta cũng phải trở về gặp Bảo Bảo, ta xin cáo từ trước."
Cửu Vương gia thấy thế thì vô cùng xấu hổ, dù sao thì Tô Tử Mạch cũng là thuộc hạ của hắn ta, bây giờ Tô Tử Mạch lại vô lễ với Dạ Ly Thần như vậy, nếu để Dạ Ly Thần trách tội xuống thì hắn ta cũng không gánh vác nổi.
Tuy nhiên, dù gì thì Tô Tử Mạch cũng là ân nhân cứu mạng của Cửu Vương gia, Cửu Vương gia cũng không thể lấy oán báo ân mà trách cứ Tô Tử Mạch được.
Trước tình thế cấp bách như vậy, Cửu Vương gia nháy mắt với mấy nữ nhân trẻ trung xinh đẹp xung quanh, những nữ nhân này đều là nữ nhi của những gia đình danh môn vọng tộc trong kinh thành, từ nãy đến giờ ánh mắt của bọn họ vẫn dán chặt trên người Dạ Ly Thần.
Tiếng tăm của Dạ Ly Thần bọn họ đều biết rất rõ, nếu có thể câu được rùa vàng như Dạ Ly Thần, dù chỉ làm thê thiếp cũng đủ để bọn họ sung sướng cả đời, thậm chí cả gia tộc cũng được nở mày nở mặt.
Chỉ là tất cả sự chú ý của Dạ Ly Thần đều tập trung vào Tô Tử Mạch, cho dù muốn thế nào, bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nhìn thấy Tô Tử Mạch lạnh lùng với Dạ Ly Thần như vậy, hơn nữa bây giờ Cửu Vương gia cũng dùng ánh mắt ám chỉ như vậy, những nữ nhân này tự khắc biết phải làm sao.
Một số nữ nhân trang điểm xinh đẹp bưng chén rượu đi đến bên Dạ Ly Thần, họ bắt đầu xếp hàng để kính rượu Dạ Ly Thần, thỉnh thoảng họ còn liếc mắt đưa tình với Dạ Ly Thần.
Tất cả những hành động này đều lọt vào tầm mắt Tô Tử Mạch, cũng không biết tại sao đột nhiên trong lòng Tô Tử Mạch lại cảm thấy khó chịu, nhưng rất nhanh Tô Tử Mạch đã buộc mình phải tỉnh táo lại.
Dạ Ly Thần giống như một loài động vật máu lạnh không thích gần gũi với con người, nên chắc chắn hắn sẽ từ chối những nữ nhân này, vì vậy nàng không có gì phải lo lắng cả.
Nhưng Tô Tử Mạch không ngờ rằng Dạ Ly Thần không những không từ chối những nữ nhân đó kính rượu mà trên mặt còn đầy vẻ tươi cười. Ngay lập tức những nữ nhân này lại càng trở nên nhiệt tình hơn khi thấy phản ứng của Dạ Ly Thần, có những nữ nhân lá gan vô cùng lớn chuẩn bị tiến lên sà vào lòng Dạ Ly Thần.
Đột nhiên Tô Tử Mạch cảm thấy tức giận, dù gì Dạ Ly Thần cũng là phụ thân của Bảo Bảo, cho nên cho dù nàng không thích cũng không thể để những nữ nhân này tự nhiên hưởng lợi được.
Nghĩ đến điều này, Tô Tử Mạch đột nhiên đứng dậy đi về phía Dạ Ly Thần.
Dạ Ly Thần nhìn thấy hành động này của Tô Tử Mạch thì ý cười trên môi hắn lại càng thêm rõ ràng. Khi Tô Tử Mạch đi đến bên cạnh Dạ Ly Thần, nàng lạnh lùng nói với những nữ nhân kia: “Các ngươi có thể đi rồi, đây là vị trí của ta.”
Nghe những lời này của Tô Tử Mạch, những nữ nhân kia không khỏi sửng sốt, lúc này đột nhiên trong lòng bọn họ lại dâng lên một loại cảm giác mạnh mẽ, giống như Tô Tử Mạch chính là chính thất của Dạ Ly Thần, bọn họ không dám nghĩ ngợi thêm điều gì, chán nản quay trở về chỗ ngồi của mình.
Tô Tử Mạch thấy vậy thì trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Dạ Ly Thần, Dạ Ly Thần cuối cùng cũng không nhịn được cười nói: "Không phải vừa rồi nàng nói nàng không muốn ngồi cạnh bản tôn sao? Sao bây giờ lại thay đổi quyết định?"
“Đột nhiên bây giờ ta đổi ý, không được sao?”
Đối mặt với giọng điệu có chút trêu chọc của Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch vẫn một mực lạnh lùng.
Mọi người lúc này cũng có chút bối rối, nhưng may mắn thay Cửu Vương gia đã nhanh chóng khôi phục lại tinh thần, hắn ta giảng hòa nói: "Ha ha, mặc kệ thế nào nhưng bây giờ Tô cô nương đã bằng lòng ngồi bên cạnh Thần tôn đại nhân, tất nhiên là tốt hơn rồi. Thần tôn đại nhân, ngài hãy đến nếm thử những món ăn này, đây đều là tiểu vương cố ý căn dặn nhà bếp chuẩn bị riêng cho ngài, những món này ngày thường tiểu vương đều không nỡ ăn, xin Thần tôn đại nhân cứ tự nhiên không cần khách khí."
Lúc này trên bàn đã bày ra đầy đủ các món ăn. Những món ăn này quả thực đều là những món ngon quý hiếm. Chỉ nhìn thôi cũng khiến ngón trỏ của người ta động đậy, có những món Tô Tử Mạch còn chưa từng nhìn thấy qua.
Dạ Ly Thần nhìn một bàn đầy thức ăn, sau đó quay đầu nhìn sang Tô Tử Mạch, đột nhiên Dạ Ly Thần nhíu mày, vừa rồi ở xa nên cũng không để ý, lúc này nhìn kỹ mới phát hiện Tô Tử Mạch vậy mà lại gầy như vậy.
Người ta nói nữ nhân sau khi sinh sẽ béo và mất dáng nhưng Tô Tử Mạch thì ngược lại, sau khi sinh bảo bối, nàng không những không tăng cân mà còn sụt cân rất nhiều.
Dạ Ly Thần thấy vậy thì có chút đau lòng, trực tiếp cầm đũa gắp thức ăn đặt vào bát trước mặt Tô Tử Mạch.
Mọi người đều bị sốc khi nhìn thấy cảnh này, Dạ Ly Thần đang gắp thức ăn cho Tô Tử Mạch, chẳng lẽ Dạ Ly Thần lại có hứng thú với Tô Tử Mạch hay sao?
Trong khi mọi người đang thầm suy đoán, Dạ Ly Thần nói với vẻ bình tĩnh: "Gần đây bản tôn có nhiều kẻ thù, những món này có thể đã bị ai đó hạ độc, nàng thay bản tôn ăn thử trước đi."
Dạ Ly Thần vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người đều không khỏi thở phào nhẹ nhõm, hóa ra Dạ Ly Thần gắp thức ăn cho Tô Tử Mạch không phải là vì quan tâm, mà muốn Tô Tử Mạch ăn thử cho mình.
Xem ra chắc chắn Dạ Ly Thần đã vì chuyện vừa rồi mà rất ghét Tô Tử Mạch, nghĩ đến đây mọi người chợt nảy ra một ý tưởng trong lòng.
Tô Tử Mạch còn tưởng rằng đây là Dạ Ly Thần cố tình làm khó nàng, có điều Tô Tử Mạch là một người nóng nảy bướng bỉnh, chỉ là một món ăn thôi không có gì phải sợ.
Hơn nữa, nàng còn là một luyện dược sư, nhìn thoáng qua cũng có thể biết được những món ăn này không hề có độc, vì vậy nàng trực tiếp ăn một hơi hết sạch những món trong bát.
Dạ Ly Thần thấy thế thì khẽ cười, nhưng hắn không dừng lại ở đó, mà là đem tất cả món ăn trên bàn cho Tô Tử Mạch thử trước, hơn nữa còn là phần ngon nhất của mỗi món ăn.
Một lúc sau Tô Tử Mạch đã no, thậm chí còn ợ lên mà không kìm lại được.
“Thật là vô lễ khi ợ lên trước mặt Thần tôn đại nhân, thật sự quá vô lễ.”
“Đúng vậy, người của Cửu Vương gia thật không có ăn học, bình thường ngài dạy dỗ như thế nào vậy?”
Tô Tử Mạch không ngờ rằng mình chỉ vô tình ợ lên mà lại nhận về nhiều lời trách mắng như vậy.
Nàng lại không biết thì ra những người này làm như vậy đều là vì muốn lấy lòng Dạ Ly Thần.
Cửu Vương gia định giải thích cho Tô Tử Mạch, nhưng Dạ Ly Thần đã chỉ vào những người đã trách mắng Tô Tử Mạch vừa rồi, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Các ngươi cút ngay lập tức, bản tôn không muốn nhìn thấy các người một lần nào nữa."
Ngay khi Dạ Ly Thần nói câu này, sắc mặt của những người vừa rồi trách mắng Tô Tử Mạch đột nhiên thay đổi, vốn dĩ họ muốn lấy lòng Dạ Ly Thần, nhưng bây giờ có vẻ như họ đã nói sai.
Cửu Vương gia vốn định bảo vệ Tô Tử Mạch, nghe Dạ Ly Thần nói lời này, lập tức tức giận nói: "Các ngươi còn sững sờ ở đó làm gì, không nghe thấy lời Thần tôn đại nhân nói sao, lập tức cút ra khỏi vương phủ, không có lệnh của bổn vương, không ai được phép quay lại."
Khi nghe thấy những lời này, họ không dám do dự nữa, lập tức rời khỏi vương phủ càng nhanh càng tốt.
Lúc này Dạ Ly Thần thấy vậy mới mỉm cười nói: "Cửu Vương gia, hôm nay rất đa tạ ngươi đã tiếp đãi ta, bữa cơm hôm nay bản tôn cảm thấy rất hài lòng, thời gian cũng không còn sớm, bản tôn cũng phải trở về nghỉ ngơi đây."
Khi nói chuyện Dạ Ly Thần cố ý liếc nhìn Tô Tử Mạch, trong ánh mắt dường như chứa đựng một ý nghĩ sâu xa khác.
Tô Tử Mạch chợt hoảng hốt khi nhìn thấy ánh mắt của Dạ Ly Thần, sau đó nàng nhanh chóng đứng dậy nói: "Ta cũng phải trở về gặp Bảo Bảo, ta xin cáo từ trước."
Bình luận facebook