Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 243: Sao lại phải chạy
Một lúc sau quả nhiên Tô Tử Mạch lại một lần nữa nhìn thấy bóng dáng của mấy người đó, nhưng lúc này bọn họ đang quỳ dưới đất, trước mặt họ là một nam nhân có thân hình cao lớn.
Nam nhân mặc áo choàng đen, cả người hắn ta đều bị che phủ dưới lớp áo choàng nên không thể nhìn rõ khuôn mặt.
Nhưng có thể khiến những người này kính nể như vậy thì thân phận của tên mặc áo choàng đen chắc chắn không bình thường, đây có lẽ là tâm phúc của Âu Dương Đình.
“Đại nhân, bọn ta đã lấy được Bách Sinh Thảo, xin đại nhân nói vài lời tốt đẹp về chúng tôi trước mặt Vương gia.”
Tên linh vương thủ lĩnh nhìn tên mặc áo choàng đen nịnh nọt, nhưng người đó lại lạnh nhạt nói: “Bớt nói nhảm đi, nếu đã lấy được Bách Sinh Thảo còn không mau đưa cho lão phu.”
Nhìn thấy tên mặc áo choàng đen tức giận tên linh vương không dám chậm trễ, hắn ta vội vàng lấy Bách Sinh Thảo ra định đưa cho tên mặc áo choàng đen.
Lúc nhìn thấy Bách Sinh Thảo hai mắt Tô Tử Mạch lập tức sáng lên, nàng vụt đi như một tia chớp.
Người đàn ông mặc áo choàng đen đang định giơ tay lấy Bách Sinh Thảo từ trong tay linh vương nhưng không ngờ Tô Tử Mạch lại từ đâu xuất hiện.
Tô Tử Mạch xuất hiện quá bất ngờ, tên mặc áo choàng đen và tên linh vương hoàn toàn không có chút phòng bị nào, đến lúc bọn họ phản ứng lại thì Tô Tử Mạch đã cướp được Bách Sinh Thảo.
“Là ngươi, mau trả lợi Bách Sinh Thảo cho bọn ta, nếu không đừng trách bọn ta không khách khí.” Tên linh vương thấy người cướp Bách Sinh Thảo là Tô Tử Mạch thì vô cùng tức giận.
Sắc mặt của tên mặc áo choàng đen càng thêm u ám: “Nữ nhân này là ai, các ngươi biết nữ nhân này sao?”
“Đại nhân cứ yên tâm, nữ nhân này chẳng qua cũng chỉ là một linh thánh mà thôi, bây giờ tiểu nhân sẽ đi cướp Bách Sinh Thảo về.”
Nhìn thấy Bách Sinh Thảo bị Tô Tử Mạch cướp mất tên linh vương cũng muốn lấy công chuộc tội, vừa dứt lời hắn ta lao về phía Tô Tử Mạch.
Khi nghe thấy những lời tên kia vừa nói Tô Tử Mạch mừng thầm trong lòng, xem ra hắn ta chưa biết tin nàng đã thăng cấp lên thành linh vương, chi bằng tương kế tựu kế đánh cho hắn ta không kịp trở tay.
Nghĩ vậy Tô Tử Mạch quay người bỏ chạy làm ra vẻ rất sợ hãi.
Thấy vậy đối phương càng truy đuổi sát sao, trong nháy mắt hắn ta đã ở phía sau Tô Tử Mạch.
Cùng lúc đó tên linh vương này đánh một đòn về phía sau Tô Tử Mạch, tia sáng linh lực màu xanh lam nhạt liên tục xẹt qua lòng bàn tay hắn ta, rõ ràng hắn ta đã dùng toàn lực cho đòn đánh lần này, đôi mắt hắn ta tràn đầy sát khí.
Mặc dù Tô Tử Mạch quay lưng lại với đối phương nhưng nàng có thể cảm nhận được luồng sát khí mạnh mẽ của đối phương, Tô Tử Mạch chẳng những không hề sợ hãi mà thậm chí còn nở một nụ cười gian xảo.
Quả nhiên hắn ta đã trúng kế như nàng đã dự đoán, vì không biết thực lực thật sự của Tô Tử Mạch nên lần này hắn ta ra tay mà không chừa lại đường lui cho mình.
Để nhanh chóng truy giết Tô Tử Mạch lấy lại Bách Sinh Thảo, tên linh vương này ra tay khá liều lĩnh.
Nếu như tu vi của Tô Tử Mạch không bằng hắn ta thì làm vậy đương nhiên là không có vấn đề gì nhưng đáng tiếc hắn ta hoàn toàn không biết tu vi của Tô Tử Mạch đã không thua kém gì hắn ta nữa.
“Ầm!”
Khi đòn đánh của đối phương chuẩn bị đánh trúng bản thân, Tô Tử Mạch đột nhiên xoay người đồng thời tung ra một đòn, lúc tay của hai bọn họ va chạm vào nhau gây ra một tiếng động lớn.
Tô Tử Mạch vẫn đứng yên tại chỗ, nhưng đối phương thì bị đánh bay, trên không trung vẻ mặt của hắn ta vô cùng kinh hoàng.
Sức mạnh mãnh liệt và to lớn từ đòn đánh của Tô Tử Mạch hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn ta, không đợi hắn ta kịp hồi phục sau cú sốc, Tô Tử Mạch đã đuổi theo sát phía sau.
Khi nhìn thấy tia sáng màu xanh lam nhạt trên người Tô Tử Mạch hắn ta càng thêm kinh ngạc và hoài nghi.
Một canh giờ trước Tô Tử Mạch vẫn chỉ là một linh thánh mà thôi, chỉ trong một một canh giờ ngắn ngủi vậy mà Tô Tử Mạch đã biến thành linh vương rồi.
Từ khi nào mà việc tu luyện lại trở nên dễ dàng như vậy.
Những người tu luyện bình thường muốn thăng cấp từ linh thánh lên linh vương trước tiên phải tìm một nơi yên tĩnh và hẻo lánh, ít nhất phải bế quan mười ngày nửa tháng mới có khả năng thăng cấp thành công.
Nhưng Tô Tử Mạch chỉ mất một canh giờ để thăng cấp từ linh thánh lên linh vương, điều này hoàn toàn vượt khỏi phạm vi hiểu biết của hắn ta.
Vốn dĩ thực lực của hắn ta đã không còn chiếm ưu thế, bây giờ hắn ta lại càng gặp bất lợi về mặt tâm lý, khi Tô Tử Mạch tấn công đến trước mặt, hắn ta lại càng không có sức để phản kháng.
Tô Tử Mạch liên tục ra đòn vào người hắn ta và tất cả chỉ diễn ra trong vòng vài giây ngắn ngủi.
Lúc hắn ta hoàn toàn gục xuống đất trên người đã chằng chịt những vết thương, còn Tô Tử Mạch thì ngược lại tinh thần sảng khoái và tràn đầy năng lượng.
Coi như đã trút giận vụ trước đây nàng bị hắn ta lợi dụng cướp mất Bách Sinh Thảo, còn tên mặc áo choàng đen đứng cách đó không xa cũng đã chứng kiến toàn bộ những gì vừa xảy ra.
Tô Tử Mạch còn trẻ như vậy đã có tu vi linh vương điều này khiến hắn ta thấy rất kinh ngạc, nhìn thấy tên linh vương đã hoàn toàn bị Tô Tử Mạch đánh bại và không còn khả năng chiến đấu. Tên mặc áo choàng đen cuối cùng cũng chậm rãi đi về phía Tô Tử Mạch.
“Còn trẻ như vậy mà đã có tu vi linh vương đúng là hiếm có, xem ra ngươi cũng được coi là thiên tài nhưng đáng tiếc một thiên tài như ngươi rất nhanh thôi sẽ phải chết.”
Tô Tử Mạch định ra tay giết chết tên linh vương nhưng thấy tên mặc áo choàng đen đột nhiên đứng trước mặt mình Tô Tử Mạch không kìm nổi cười khẩy nói: “Khẩu khí của ngươi đúng là không nhỏ nhỉ, nhưng ta lại muốn xem thử ngươi sẽ giết ta thế nào?”
Tô Tử Mạch vừa mới thăng cấp lên linh vương lại thành công đánh bại đối thủ nên giờ là lúc sĩ khí đang lên cao, nàng hoàn toàn chẳng thèm quan tâm đến sự uy hiếp của tên mặc áo choàng đen.
Tên mặc áo choàng đen nghe thấy những lời đó thì hừ lạnh một tiếng sau đó có một tia sáng màu xanh đậm tỏa ra từ phía sau lưng hắn ta.
Sau khi nhìn thấy tia sáng linh lực này vẻ mặt của Tô Tử Mạch trở nên vô cùng nghiêm trọng, hóa ra tên mặc áo choàng đen này cũng là một linh vương.
Hơn nữa dựa vào màu sắc của tia sáng linh lực này có thể thấy tên mặc áo choàng đen là một linh vương cấp cao.
Phải biết rằng dù tu luyện như nhau nhưng thiếu một giai đoạn nhỏ thì thực lực cũng sẽ chênh lệch rất lớn.
Tử Mạch chỉ là một linh vương mới thăng cấp, đối đầu với một linh vương cấp cao như tên mặc áo choàng đen thì thực lực đôi bên chênh lệch rất lớn, nếu như thực sự phải ra tay thì gần như Tô Tử Mạch không có cơ hội chiến thắng.
Sau khi bộc lộ sức mạnh linh lực của bản thân tên mặc áo choàng đen không vội tấn công Tô Tử Mạch, dường như hắn ta muốn dùng cách này để đe dọa Tô Tử Mạch.
Tuy nhiên tên mặc áo choàng đen không ngờ rằng lúc đầu Tô Tử Mạch có chút kinh ngạc nhưng sau đó đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Điều này khiến tên mặc áo choàng đen cảm thấy rất bất ngờ, hắn ta không nhịn được bèn nói: “Tu vi của lão phu thế nào ngươi cũng thấy rồi đấy, vì sao ngươi vẫn không bỏ chạy.”
“Chạy? Sao phải chạy? Bổn cô nương vừa mới thăng cấp lên linh vương vừa hay muốn tìm một kẻ đủ mạnh để luyện tập, ta thấy tu vi của ngươi cũng là linh vương cấp cao, chắc cũng tạm đủ rồi.”
Tô Tử Mạch nói như vậy khiến tên mặc áo choàng đen vô cùng tức giận, thái độ kiêu ngạo của nàng đã khiến hắn ta bắt đầu có chút mất kiểm soát.
“Được lắm, ngươi đã thành công chọc giận lão phu, lão phu sẽ khiến ngươi nếm mùi hối hận.”
Nam nhân mặc áo choàng đen, cả người hắn ta đều bị che phủ dưới lớp áo choàng nên không thể nhìn rõ khuôn mặt.
Nhưng có thể khiến những người này kính nể như vậy thì thân phận của tên mặc áo choàng đen chắc chắn không bình thường, đây có lẽ là tâm phúc của Âu Dương Đình.
“Đại nhân, bọn ta đã lấy được Bách Sinh Thảo, xin đại nhân nói vài lời tốt đẹp về chúng tôi trước mặt Vương gia.”
Tên linh vương thủ lĩnh nhìn tên mặc áo choàng đen nịnh nọt, nhưng người đó lại lạnh nhạt nói: “Bớt nói nhảm đi, nếu đã lấy được Bách Sinh Thảo còn không mau đưa cho lão phu.”
Nhìn thấy tên mặc áo choàng đen tức giận tên linh vương không dám chậm trễ, hắn ta vội vàng lấy Bách Sinh Thảo ra định đưa cho tên mặc áo choàng đen.
Lúc nhìn thấy Bách Sinh Thảo hai mắt Tô Tử Mạch lập tức sáng lên, nàng vụt đi như một tia chớp.
Người đàn ông mặc áo choàng đen đang định giơ tay lấy Bách Sinh Thảo từ trong tay linh vương nhưng không ngờ Tô Tử Mạch lại từ đâu xuất hiện.
Tô Tử Mạch xuất hiện quá bất ngờ, tên mặc áo choàng đen và tên linh vương hoàn toàn không có chút phòng bị nào, đến lúc bọn họ phản ứng lại thì Tô Tử Mạch đã cướp được Bách Sinh Thảo.
“Là ngươi, mau trả lợi Bách Sinh Thảo cho bọn ta, nếu không đừng trách bọn ta không khách khí.” Tên linh vương thấy người cướp Bách Sinh Thảo là Tô Tử Mạch thì vô cùng tức giận.
Sắc mặt của tên mặc áo choàng đen càng thêm u ám: “Nữ nhân này là ai, các ngươi biết nữ nhân này sao?”
“Đại nhân cứ yên tâm, nữ nhân này chẳng qua cũng chỉ là một linh thánh mà thôi, bây giờ tiểu nhân sẽ đi cướp Bách Sinh Thảo về.”
Nhìn thấy Bách Sinh Thảo bị Tô Tử Mạch cướp mất tên linh vương cũng muốn lấy công chuộc tội, vừa dứt lời hắn ta lao về phía Tô Tử Mạch.
Khi nghe thấy những lời tên kia vừa nói Tô Tử Mạch mừng thầm trong lòng, xem ra hắn ta chưa biết tin nàng đã thăng cấp lên thành linh vương, chi bằng tương kế tựu kế đánh cho hắn ta không kịp trở tay.
Nghĩ vậy Tô Tử Mạch quay người bỏ chạy làm ra vẻ rất sợ hãi.
Thấy vậy đối phương càng truy đuổi sát sao, trong nháy mắt hắn ta đã ở phía sau Tô Tử Mạch.
Cùng lúc đó tên linh vương này đánh một đòn về phía sau Tô Tử Mạch, tia sáng linh lực màu xanh lam nhạt liên tục xẹt qua lòng bàn tay hắn ta, rõ ràng hắn ta đã dùng toàn lực cho đòn đánh lần này, đôi mắt hắn ta tràn đầy sát khí.
Mặc dù Tô Tử Mạch quay lưng lại với đối phương nhưng nàng có thể cảm nhận được luồng sát khí mạnh mẽ của đối phương, Tô Tử Mạch chẳng những không hề sợ hãi mà thậm chí còn nở một nụ cười gian xảo.
Quả nhiên hắn ta đã trúng kế như nàng đã dự đoán, vì không biết thực lực thật sự của Tô Tử Mạch nên lần này hắn ta ra tay mà không chừa lại đường lui cho mình.
Để nhanh chóng truy giết Tô Tử Mạch lấy lại Bách Sinh Thảo, tên linh vương này ra tay khá liều lĩnh.
Nếu như tu vi của Tô Tử Mạch không bằng hắn ta thì làm vậy đương nhiên là không có vấn đề gì nhưng đáng tiếc hắn ta hoàn toàn không biết tu vi của Tô Tử Mạch đã không thua kém gì hắn ta nữa.
“Ầm!”
Khi đòn đánh của đối phương chuẩn bị đánh trúng bản thân, Tô Tử Mạch đột nhiên xoay người đồng thời tung ra một đòn, lúc tay của hai bọn họ va chạm vào nhau gây ra một tiếng động lớn.
Tô Tử Mạch vẫn đứng yên tại chỗ, nhưng đối phương thì bị đánh bay, trên không trung vẻ mặt của hắn ta vô cùng kinh hoàng.
Sức mạnh mãnh liệt và to lớn từ đòn đánh của Tô Tử Mạch hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn ta, không đợi hắn ta kịp hồi phục sau cú sốc, Tô Tử Mạch đã đuổi theo sát phía sau.
Khi nhìn thấy tia sáng màu xanh lam nhạt trên người Tô Tử Mạch hắn ta càng thêm kinh ngạc và hoài nghi.
Một canh giờ trước Tô Tử Mạch vẫn chỉ là một linh thánh mà thôi, chỉ trong một một canh giờ ngắn ngủi vậy mà Tô Tử Mạch đã biến thành linh vương rồi.
Từ khi nào mà việc tu luyện lại trở nên dễ dàng như vậy.
Những người tu luyện bình thường muốn thăng cấp từ linh thánh lên linh vương trước tiên phải tìm một nơi yên tĩnh và hẻo lánh, ít nhất phải bế quan mười ngày nửa tháng mới có khả năng thăng cấp thành công.
Nhưng Tô Tử Mạch chỉ mất một canh giờ để thăng cấp từ linh thánh lên linh vương, điều này hoàn toàn vượt khỏi phạm vi hiểu biết của hắn ta.
Vốn dĩ thực lực của hắn ta đã không còn chiếm ưu thế, bây giờ hắn ta lại càng gặp bất lợi về mặt tâm lý, khi Tô Tử Mạch tấn công đến trước mặt, hắn ta lại càng không có sức để phản kháng.
Tô Tử Mạch liên tục ra đòn vào người hắn ta và tất cả chỉ diễn ra trong vòng vài giây ngắn ngủi.
Lúc hắn ta hoàn toàn gục xuống đất trên người đã chằng chịt những vết thương, còn Tô Tử Mạch thì ngược lại tinh thần sảng khoái và tràn đầy năng lượng.
Coi như đã trút giận vụ trước đây nàng bị hắn ta lợi dụng cướp mất Bách Sinh Thảo, còn tên mặc áo choàng đen đứng cách đó không xa cũng đã chứng kiến toàn bộ những gì vừa xảy ra.
Tô Tử Mạch còn trẻ như vậy đã có tu vi linh vương điều này khiến hắn ta thấy rất kinh ngạc, nhìn thấy tên linh vương đã hoàn toàn bị Tô Tử Mạch đánh bại và không còn khả năng chiến đấu. Tên mặc áo choàng đen cuối cùng cũng chậm rãi đi về phía Tô Tử Mạch.
“Còn trẻ như vậy mà đã có tu vi linh vương đúng là hiếm có, xem ra ngươi cũng được coi là thiên tài nhưng đáng tiếc một thiên tài như ngươi rất nhanh thôi sẽ phải chết.”
Tô Tử Mạch định ra tay giết chết tên linh vương nhưng thấy tên mặc áo choàng đen đột nhiên đứng trước mặt mình Tô Tử Mạch không kìm nổi cười khẩy nói: “Khẩu khí của ngươi đúng là không nhỏ nhỉ, nhưng ta lại muốn xem thử ngươi sẽ giết ta thế nào?”
Tô Tử Mạch vừa mới thăng cấp lên linh vương lại thành công đánh bại đối thủ nên giờ là lúc sĩ khí đang lên cao, nàng hoàn toàn chẳng thèm quan tâm đến sự uy hiếp của tên mặc áo choàng đen.
Tên mặc áo choàng đen nghe thấy những lời đó thì hừ lạnh một tiếng sau đó có một tia sáng màu xanh đậm tỏa ra từ phía sau lưng hắn ta.
Sau khi nhìn thấy tia sáng linh lực này vẻ mặt của Tô Tử Mạch trở nên vô cùng nghiêm trọng, hóa ra tên mặc áo choàng đen này cũng là một linh vương.
Hơn nữa dựa vào màu sắc của tia sáng linh lực này có thể thấy tên mặc áo choàng đen là một linh vương cấp cao.
Phải biết rằng dù tu luyện như nhau nhưng thiếu một giai đoạn nhỏ thì thực lực cũng sẽ chênh lệch rất lớn.
Tử Mạch chỉ là một linh vương mới thăng cấp, đối đầu với một linh vương cấp cao như tên mặc áo choàng đen thì thực lực đôi bên chênh lệch rất lớn, nếu như thực sự phải ra tay thì gần như Tô Tử Mạch không có cơ hội chiến thắng.
Sau khi bộc lộ sức mạnh linh lực của bản thân tên mặc áo choàng đen không vội tấn công Tô Tử Mạch, dường như hắn ta muốn dùng cách này để đe dọa Tô Tử Mạch.
Tuy nhiên tên mặc áo choàng đen không ngờ rằng lúc đầu Tô Tử Mạch có chút kinh ngạc nhưng sau đó đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Điều này khiến tên mặc áo choàng đen cảm thấy rất bất ngờ, hắn ta không nhịn được bèn nói: “Tu vi của lão phu thế nào ngươi cũng thấy rồi đấy, vì sao ngươi vẫn không bỏ chạy.”
“Chạy? Sao phải chạy? Bổn cô nương vừa mới thăng cấp lên linh vương vừa hay muốn tìm một kẻ đủ mạnh để luyện tập, ta thấy tu vi của ngươi cũng là linh vương cấp cao, chắc cũng tạm đủ rồi.”
Tô Tử Mạch nói như vậy khiến tên mặc áo choàng đen vô cùng tức giận, thái độ kiêu ngạo của nàng đã khiến hắn ta bắt đầu có chút mất kiểm soát.
“Được lắm, ngươi đã thành công chọc giận lão phu, lão phu sẽ khiến ngươi nếm mùi hối hận.”
Bình luận facebook