-
Chương 8
Dứt lời, từ trên không trung đáp xuống một cái lão giả, râu tóc bạc trắng. Toàn thân hắc bào, đôi tay chắp phía sau toát lên thần thái của cường giả. Hắn nhìn thẳng vào Phá Thiên và Dạ Tuyết, trong mắt lóe lên một chút tham lam.
Lần lượt sau đó, cũng kinh động toàn bộ cao tầng bên trong Hư Không Thành, nên các cao thủ, lão giả của các Tông môn, Đế Quốc đề xuất hiện, vây xung quanh Phá Thiên và Dạ Tuyết.
"Tiểu oa nhi, ta không biết Nhị Điện Hạ làm cái gì các ngươi. Nhưng, các ngươi dám giết hắn ngay bên trong Hư Không Thành thì quá không để Nam Việt Đế Quốc chúng ta vào mắt rồi. Khôn hồn thì theo ta về Hoàng Cung nhận tội, sẽ cho ngươi được chết thoải mái.. nếu không thì, hừ!" Lão giả hắc bào tuy nói vậy, nhưng hắn chỉ là thèm khát bảo vật trên người của Phá Thiên và Dạ Tuyết. Vì theo lý, không thể nào một Vương Hoàng Cảnh có thể nổ chết Tôn Hoàng Cảnh giữa thanh thiên bạch nhật như thế này được.
Các cao thủ, cường giả xung quanh âm thầm cười mỉa mai, đúng là lão hồ ly. Chắc chắn hắn muốn độc chiếm bảo vật một mình nên mới muốn đưa 2 người kia về Hoàng Cung. Tiếc là người chết không phải người của bọn hắn, nên không có cớ để chia một chén canh.
Phá Thiên nghe xong tí thì bật cười, đúng là dạng lão hồ ly như thế này cái gì cũng nghĩ ra được, thật cho hắn là con nít ba tuổi dễ bị dụ sao ? Phá Thiên âm thầm lắc đầu, quét sơ qua thì Thông tin của lão giả hiện ra
Tên: Nam Cung Việt
Cấp: 89/999
Đẳng cấp theo Đại Lục: Thiên Nhân Cảnh Cửu Tầng
Võ kỹ: Nam Cung Gia Bí Kỹ (Địa kỹ), Bài Vân Chưởng (bán Thiên kỹ).
"Được rồi, ta cũng không phải không nói lý. Ta là người ưa thích dùng Đức phục người. Hắn ta khi dễ muội muội ta, muội muội ta nhân từ đập chết 1 mình hắn. Tránh luyên lụy mọi người thân của hắn, có phải là chúng ta nên xong, đường ai nấy đi rồi không ? Các ngươi vây quanh chúng ta, chặn chúng ta lại là ý gì đây ?"- Phá Thiên từ tốn diễn giải, đôi mắt đăm chiêu khó hiểu nhìn mọi người xung quanh nói ra.
"Ngươi.. muốn chết" Nam Cung Việt nghiến răng nghiến lợi, tức giận lên tới cực hạn, thật không nghĩ mình bị tiểu oa nhi như thế coi thường trêu đùa giữa chốn đông người thế này.
"Đã vậy, nam Cung Gia Bí Kỹ, cho ta phòng ngự, bảo hộ chân khí, tăng sức tấn công. Bài Vân Chưởng, thức thứ 2: Phong Vân Lôi Khởi" - Nam Cung Việt vừa cất tiếng xong cả người vọt lên không trung, kích hoạt Nam Cung Gia Bí Kỹ, tạo thành một tầng phòng ngự chân khí quanh người, năng lượng dồn vào hai tay đỏ rực. Gió bắt đầu kéo về, trời bắt đầu có sấm chớp, tích tụ ở Nam Cung Việt hai tay. Mọi người xung quanh vội vàng tránh xa Phá Thiên và Dạ Tuyết vì sợ liên lụy. Uy lực của Thiên Nhân Cảnh Cửu Tầng thật không thể nói đùa được.
"Đi chết đi, tiểu oa nhi" Sau khi tích tụ đủ năng lượng của Phong và Lôi, Nam Cung Việt thét to một tiếng rồi tung thẳng chưởng ấn về phía Phá Thiên và Dạ Tuyết.
"Aiz, ngươi đã muốn chết vậy thì cũng đừng trách ta vô tình. Chết đi" Hai chữ Chết đi nhàn nhạt từ miệng Phá Thiên tuôn ra, tưởng chừng như nhẹ nhàng nhưng mang theo uy áp cường giả Chí Tôn. Xuyên thẳng qua Tầng phòng ngự của Nam Cung Việt, Bài Vân Chưởng chưa chạm được đến người của Phá Thiên thì đã tan biến, còn chính hắn thì tan vỡ trong hư không. Cho đến chết, hắn vẫn không thể tin được kết quả lại như thế này.
"Đinh"
"Chúc mừng người chơi Tiêu diệt Nam Cung Việt, nhận được 8.900 điểm kinh nghiệm, 8900 linh thạch"
"Chúc mừng người chơi nhận được Nam Cung Gia Bí Kỹ (Địa kỹ)
"Chúc mừng người chơi nhận được Bài Vân Chưởng (Bán Thiên kỹ)
"Hệ thống: Người chơi có hay không học Võ kỹ ?"
"Không học, bỏ đi" - Phá Thiên ngẫm một chút rồi trả lời Hệ Thống, đối với hắn. Địa cấp Vũ Kỹ và Bán Thiên Vũ Kỹ thật như rau cải trắng, không đáng nhắc tới.
Yên tĩnh, lại cực kỳ yên tĩnh. Một cơn gió thoáng qua, mang theo một chút máu còn sót lại của Nam Cung Việt, rơi lộp bộp xuống mặt đất. Khi mọi người ngước lên nhìn, thì nơi ấy chỉ còn một vũng máu đỏ tươi. Các cao thủ, cường giả xung quanh chưa kịp hoàn hồn lại, thì sâu trong Hư Không Thành lại vang lên âm thanh giận dữ
"Là ai, dám giết Nhị Đệ của ta", uy áp cường giả vang đến khiến một số người không chịu nổi, trực tiếp quỳ đến. Những cao thủ Thiên Nhân Cảnh khác thì phun một ngụm máu tươi.
"Nam Cung Đế" có người nghe được giọng nói quen thuộc, buộc miệng thốt ra
Lần lượt sau đó, cũng kinh động toàn bộ cao tầng bên trong Hư Không Thành, nên các cao thủ, lão giả của các Tông môn, Đế Quốc đề xuất hiện, vây xung quanh Phá Thiên và Dạ Tuyết.
"Tiểu oa nhi, ta không biết Nhị Điện Hạ làm cái gì các ngươi. Nhưng, các ngươi dám giết hắn ngay bên trong Hư Không Thành thì quá không để Nam Việt Đế Quốc chúng ta vào mắt rồi. Khôn hồn thì theo ta về Hoàng Cung nhận tội, sẽ cho ngươi được chết thoải mái.. nếu không thì, hừ!" Lão giả hắc bào tuy nói vậy, nhưng hắn chỉ là thèm khát bảo vật trên người của Phá Thiên và Dạ Tuyết. Vì theo lý, không thể nào một Vương Hoàng Cảnh có thể nổ chết Tôn Hoàng Cảnh giữa thanh thiên bạch nhật như thế này được.
Các cao thủ, cường giả xung quanh âm thầm cười mỉa mai, đúng là lão hồ ly. Chắc chắn hắn muốn độc chiếm bảo vật một mình nên mới muốn đưa 2 người kia về Hoàng Cung. Tiếc là người chết không phải người của bọn hắn, nên không có cớ để chia một chén canh.
Phá Thiên nghe xong tí thì bật cười, đúng là dạng lão hồ ly như thế này cái gì cũng nghĩ ra được, thật cho hắn là con nít ba tuổi dễ bị dụ sao ? Phá Thiên âm thầm lắc đầu, quét sơ qua thì Thông tin của lão giả hiện ra
Tên: Nam Cung Việt
Cấp: 89/999
Đẳng cấp theo Đại Lục: Thiên Nhân Cảnh Cửu Tầng
Võ kỹ: Nam Cung Gia Bí Kỹ (Địa kỹ), Bài Vân Chưởng (bán Thiên kỹ).
"Được rồi, ta cũng không phải không nói lý. Ta là người ưa thích dùng Đức phục người. Hắn ta khi dễ muội muội ta, muội muội ta nhân từ đập chết 1 mình hắn. Tránh luyên lụy mọi người thân của hắn, có phải là chúng ta nên xong, đường ai nấy đi rồi không ? Các ngươi vây quanh chúng ta, chặn chúng ta lại là ý gì đây ?"- Phá Thiên từ tốn diễn giải, đôi mắt đăm chiêu khó hiểu nhìn mọi người xung quanh nói ra.
"Ngươi.. muốn chết" Nam Cung Việt nghiến răng nghiến lợi, tức giận lên tới cực hạn, thật không nghĩ mình bị tiểu oa nhi như thế coi thường trêu đùa giữa chốn đông người thế này.
"Đã vậy, nam Cung Gia Bí Kỹ, cho ta phòng ngự, bảo hộ chân khí, tăng sức tấn công. Bài Vân Chưởng, thức thứ 2: Phong Vân Lôi Khởi" - Nam Cung Việt vừa cất tiếng xong cả người vọt lên không trung, kích hoạt Nam Cung Gia Bí Kỹ, tạo thành một tầng phòng ngự chân khí quanh người, năng lượng dồn vào hai tay đỏ rực. Gió bắt đầu kéo về, trời bắt đầu có sấm chớp, tích tụ ở Nam Cung Việt hai tay. Mọi người xung quanh vội vàng tránh xa Phá Thiên và Dạ Tuyết vì sợ liên lụy. Uy lực của Thiên Nhân Cảnh Cửu Tầng thật không thể nói đùa được.
"Đi chết đi, tiểu oa nhi" Sau khi tích tụ đủ năng lượng của Phong và Lôi, Nam Cung Việt thét to một tiếng rồi tung thẳng chưởng ấn về phía Phá Thiên và Dạ Tuyết.
"Aiz, ngươi đã muốn chết vậy thì cũng đừng trách ta vô tình. Chết đi" Hai chữ Chết đi nhàn nhạt từ miệng Phá Thiên tuôn ra, tưởng chừng như nhẹ nhàng nhưng mang theo uy áp cường giả Chí Tôn. Xuyên thẳng qua Tầng phòng ngự của Nam Cung Việt, Bài Vân Chưởng chưa chạm được đến người của Phá Thiên thì đã tan biến, còn chính hắn thì tan vỡ trong hư không. Cho đến chết, hắn vẫn không thể tin được kết quả lại như thế này.
"Đinh"
"Chúc mừng người chơi Tiêu diệt Nam Cung Việt, nhận được 8.900 điểm kinh nghiệm, 8900 linh thạch"
"Chúc mừng người chơi nhận được Nam Cung Gia Bí Kỹ (Địa kỹ)
"Chúc mừng người chơi nhận được Bài Vân Chưởng (Bán Thiên kỹ)
"Hệ thống: Người chơi có hay không học Võ kỹ ?"
"Không học, bỏ đi" - Phá Thiên ngẫm một chút rồi trả lời Hệ Thống, đối với hắn. Địa cấp Vũ Kỹ và Bán Thiên Vũ Kỹ thật như rau cải trắng, không đáng nhắc tới.
Yên tĩnh, lại cực kỳ yên tĩnh. Một cơn gió thoáng qua, mang theo một chút máu còn sót lại của Nam Cung Việt, rơi lộp bộp xuống mặt đất. Khi mọi người ngước lên nhìn, thì nơi ấy chỉ còn một vũng máu đỏ tươi. Các cao thủ, cường giả xung quanh chưa kịp hoàn hồn lại, thì sâu trong Hư Không Thành lại vang lên âm thanh giận dữ
"Là ai, dám giết Nhị Đệ của ta", uy áp cường giả vang đến khiến một số người không chịu nổi, trực tiếp quỳ đến. Những cao thủ Thiên Nhân Cảnh khác thì phun một ngụm máu tươi.
"Nam Cung Đế" có người nghe được giọng nói quen thuộc, buộc miệng thốt ra
Bình luận facebook