Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 71
Buổi tối hôm ấy,một kẻ trước giờ luôn chống đối,luôn bắt bẻ Vệ Ngôn Hạ, chết. Nghe nói thây không còn một chút nguyên vẹn. Lục phủ ngũ tạng đều bị cắt thành những mảnh nhỏ. Cảnh tượng vô cùng ám ảnh.
Tại hiện trường chỉ thu được một mảnh giấy viết duy chỉ một chữ "Nhất". Ám hiệu quen thuộc không một kẻ trong giang hồ nào mà không nhận ra. Nó là đại diện cho Nhất trụ của Tòa Bảo Các. Nghe nói Nhất Trụ mới nhậm chức này tuổi trẻ lại vô cùng tài giỏi. Đánh bại được An Nhất Tâm chỉ trong hơn ba mươi chiêu đủ cho thấy thiên phú kinh diễm người đến mức nào.
Nghe nói,muốn thuê y thì phải xem tâm trạng y ra sao. Y có cách làm việc rất lạ. Làm xong công việc,xử lí xong toàn bộ,đối phương xác nhận kẻ kia đã chết khi ấy y mới báo giá và nhận tiền. Gần như ai cũng hài lòng với phong thái này. Nhanh,gọn và khá thiết thực.
Xác chết lúc nào cũng y hệt nhau. Còn đáng ghê sợ hơn cả ngũ mã phanh thây.
Mấy ngày sau,trong gia phủ của những kẻ luôn chống đối Nhiếp Khương Dương đều có một lời nhắn kèm theo ám hiệu của Nhất trụ.
Nội dung chung đều vỏn vẹn có vài chữ " Chống Nhiếp Khương Dương thì chết"
Ai nấy đều run sợ,không dám manh động thêm dù chỉ một chút. Người nhà của những nam tử trong Ngự Lâm Quân không còn bị chèn ép. Vấn đề thứ nhất được giải quyết. Trên triều,không một ai dám lên tiếng chỉ trích những người về phe Nhiếp Khương Dương. Vấn đề thứ hai cũng được giải quyết. Vấn đề thứ ba liên quan đến Nhiếp Khương Dương và Nhiếp Hỏa An.Hai bên vẫn không ai chịu nhường ai.
Vương Nhã Hân tâm trạng vui vẻ,cùng chúng tỷ muội xuống lầu. Mấy ngày nay,lúc nào cũng được nàng chỉ điểm,ai nấy đều tự tìm được lối đi riêng,có thể tự tìm cảm hứng và sáng tác những đoạn nhạc mới.
Hoa Lâu cũng bởi thế mà càng ngày càng đông khách.
- Nhã Hân cô nương,cô nương đã thấy khỏe hơn chưa?
- Đa tạ công tử. Ta cảm thấy khá hơn rồi.
- Nhã Hân cô nương,có thể cùng tiểu sinh dùng bữa không?
- Xin thứ lỗi,may Nhã Hân cùng các tỷ muội đồng diễn rồi.Hy vọng các công tử bớt chút thời gian để nghe.
- Dĩ nhiên,dĩ nhiên.
Hôm nay Nhã Hân không hát không đàn. Những tỷ muội khác vì muốn thử những bản nhạc mới nên muốn nàng ngồi phía dưới cảm thụ và nhận xét. .
||||| Truyện đề cử: |||||
Nhã Hân vừa ăn điểm tâm vừa thưởng thức trà. Bỗng từ đâu,một tiểu cô nương chạy đến,bám lên đùi nàng đung đưa đói ăn. Nàng giật mình,khó hiểu. Thanh lâu mà có trẻ con ư? Không phải là người cha vô trách nhiệm nào đó tới đây trăng hoa mà không quên cắt cái đuôi nhỏ này đó chứ?
- Tỷ tỷ,muội muốn ăn.
- Muốn ăn sao? Ngồi lên đây,ta cho muội ăn
- Ân.
Nha đầu ngoan ngoãn kiếm được một chỗ ngồi tốt ngay trên chính đùi người được mệnh danh là tiên nữ của Hoa Lâu. Góc nhìn tốt,nữ nhân phục vụ lại như sắc như hoa. Mấy nam tử không nhịn được mà ghen tức,bản thân không bằng một đứa trẻ.
- Tỷ tỷ,mấy người kia chơi đàn hay thật đó,hay hơn những ca kỹ ở trong phủ của ca ca
- Ca ca? Muội tới đây với ca ca sao?
- Không phải. Là muội bị tiếng đàn kéo tới đây. Nghe rất thoải mái.Không biết ai là thầy của các tỷ ấy. Tỷ,tỷ có biết chơi đàn không?
- Ta dùng sắc để mê hoặc nam nhân,làm gì biết mấy tài nghệ đó.
- Thật sao?
Trịnh Yến ngước đầu lên hỏi. Nghe mẫu thân nói,kĩ năng lầu xanh không có đáng tin. Nhưng ngay khoảng khắc nhìn thấy gương mặt xinh đẹp lại thêm nụ cười hút hồn sau tấm mạng che mặt màu lực,nha đầu lại thoáng đỏ mặt,cúi cúi thấp đầu.
- Ta không đáng tin hay sao?
- Tỷ..tỷ đáng tin..
- Tỷ ấy rất đáng tin - Một nữ nhân lên tiếng - Nhưng không phải trong vấn đề này. Nha đầu à,muội có biết muội rất may mắn không?
- Phải đó,nha đầu à,muội vô cùng may mắn đó - Một người khác khẽ giọng - Nhìn xem,đám nam nhân đang nhìn muội với ánh mắt gì?
- Các muội lại dọa nha đầu sợ rồi
Nhã Hân lên tiếng trách mắng che mắt Trịnh Yến lại,xoay về phía trước không cho ngoái lại. Mấy người kia nhìn nhau cười,lè lưỡi trốn tránh trách nhiệm. Tiếng cười nói vang một góc. Mấy tên nam tử nhìn mà muốn chảy nước dãi khi những mỹ nhân đứng cạnh nhau cùng họa thủy.
Hoa Lâu chỉ thực sự mở cửa khi hoàng hôn kết rèm. Còn ban ngày,chỉ có thể tới ăn uống,nghe đàn,nghe ca,nghe hát. Nhã Hân cô nương che mặt lại rồi mà vẫn xinh đẹp nhường ấy,giọng nói ngọt ngào êm tai như tiếng suối chảy.
- Công chúa điện hạ!!!Bắt hết những kẻ phạm thượng này lại.
Hoa Lâu lập tức bị bao vây bởi một đám quân lính.Không khí thoáng chốc trở nên hỗn loạn.
Tại hiện trường chỉ thu được một mảnh giấy viết duy chỉ một chữ "Nhất". Ám hiệu quen thuộc không một kẻ trong giang hồ nào mà không nhận ra. Nó là đại diện cho Nhất trụ của Tòa Bảo Các. Nghe nói Nhất Trụ mới nhậm chức này tuổi trẻ lại vô cùng tài giỏi. Đánh bại được An Nhất Tâm chỉ trong hơn ba mươi chiêu đủ cho thấy thiên phú kinh diễm người đến mức nào.
Nghe nói,muốn thuê y thì phải xem tâm trạng y ra sao. Y có cách làm việc rất lạ. Làm xong công việc,xử lí xong toàn bộ,đối phương xác nhận kẻ kia đã chết khi ấy y mới báo giá và nhận tiền. Gần như ai cũng hài lòng với phong thái này. Nhanh,gọn và khá thiết thực.
Xác chết lúc nào cũng y hệt nhau. Còn đáng ghê sợ hơn cả ngũ mã phanh thây.
Mấy ngày sau,trong gia phủ của những kẻ luôn chống đối Nhiếp Khương Dương đều có một lời nhắn kèm theo ám hiệu của Nhất trụ.
Nội dung chung đều vỏn vẹn có vài chữ " Chống Nhiếp Khương Dương thì chết"
Ai nấy đều run sợ,không dám manh động thêm dù chỉ một chút. Người nhà của những nam tử trong Ngự Lâm Quân không còn bị chèn ép. Vấn đề thứ nhất được giải quyết. Trên triều,không một ai dám lên tiếng chỉ trích những người về phe Nhiếp Khương Dương. Vấn đề thứ hai cũng được giải quyết. Vấn đề thứ ba liên quan đến Nhiếp Khương Dương và Nhiếp Hỏa An.Hai bên vẫn không ai chịu nhường ai.
Vương Nhã Hân tâm trạng vui vẻ,cùng chúng tỷ muội xuống lầu. Mấy ngày nay,lúc nào cũng được nàng chỉ điểm,ai nấy đều tự tìm được lối đi riêng,có thể tự tìm cảm hứng và sáng tác những đoạn nhạc mới.
Hoa Lâu cũng bởi thế mà càng ngày càng đông khách.
- Nhã Hân cô nương,cô nương đã thấy khỏe hơn chưa?
- Đa tạ công tử. Ta cảm thấy khá hơn rồi.
- Nhã Hân cô nương,có thể cùng tiểu sinh dùng bữa không?
- Xin thứ lỗi,may Nhã Hân cùng các tỷ muội đồng diễn rồi.Hy vọng các công tử bớt chút thời gian để nghe.
- Dĩ nhiên,dĩ nhiên.
Hôm nay Nhã Hân không hát không đàn. Những tỷ muội khác vì muốn thử những bản nhạc mới nên muốn nàng ngồi phía dưới cảm thụ và nhận xét. .
||||| Truyện đề cử: |||||
Nhã Hân vừa ăn điểm tâm vừa thưởng thức trà. Bỗng từ đâu,một tiểu cô nương chạy đến,bám lên đùi nàng đung đưa đói ăn. Nàng giật mình,khó hiểu. Thanh lâu mà có trẻ con ư? Không phải là người cha vô trách nhiệm nào đó tới đây trăng hoa mà không quên cắt cái đuôi nhỏ này đó chứ?
- Tỷ tỷ,muội muốn ăn.
- Muốn ăn sao? Ngồi lên đây,ta cho muội ăn
- Ân.
Nha đầu ngoan ngoãn kiếm được một chỗ ngồi tốt ngay trên chính đùi người được mệnh danh là tiên nữ của Hoa Lâu. Góc nhìn tốt,nữ nhân phục vụ lại như sắc như hoa. Mấy nam tử không nhịn được mà ghen tức,bản thân không bằng một đứa trẻ.
- Tỷ tỷ,mấy người kia chơi đàn hay thật đó,hay hơn những ca kỹ ở trong phủ của ca ca
- Ca ca? Muội tới đây với ca ca sao?
- Không phải. Là muội bị tiếng đàn kéo tới đây. Nghe rất thoải mái.Không biết ai là thầy của các tỷ ấy. Tỷ,tỷ có biết chơi đàn không?
- Ta dùng sắc để mê hoặc nam nhân,làm gì biết mấy tài nghệ đó.
- Thật sao?
Trịnh Yến ngước đầu lên hỏi. Nghe mẫu thân nói,kĩ năng lầu xanh không có đáng tin. Nhưng ngay khoảng khắc nhìn thấy gương mặt xinh đẹp lại thêm nụ cười hút hồn sau tấm mạng che mặt màu lực,nha đầu lại thoáng đỏ mặt,cúi cúi thấp đầu.
- Ta không đáng tin hay sao?
- Tỷ..tỷ đáng tin..
- Tỷ ấy rất đáng tin - Một nữ nhân lên tiếng - Nhưng không phải trong vấn đề này. Nha đầu à,muội có biết muội rất may mắn không?
- Phải đó,nha đầu à,muội vô cùng may mắn đó - Một người khác khẽ giọng - Nhìn xem,đám nam nhân đang nhìn muội với ánh mắt gì?
- Các muội lại dọa nha đầu sợ rồi
Nhã Hân lên tiếng trách mắng che mắt Trịnh Yến lại,xoay về phía trước không cho ngoái lại. Mấy người kia nhìn nhau cười,lè lưỡi trốn tránh trách nhiệm. Tiếng cười nói vang một góc. Mấy tên nam tử nhìn mà muốn chảy nước dãi khi những mỹ nhân đứng cạnh nhau cùng họa thủy.
Hoa Lâu chỉ thực sự mở cửa khi hoàng hôn kết rèm. Còn ban ngày,chỉ có thể tới ăn uống,nghe đàn,nghe ca,nghe hát. Nhã Hân cô nương che mặt lại rồi mà vẫn xinh đẹp nhường ấy,giọng nói ngọt ngào êm tai như tiếng suối chảy.
- Công chúa điện hạ!!!Bắt hết những kẻ phạm thượng này lại.
Hoa Lâu lập tức bị bao vây bởi một đám quân lính.Không khí thoáng chốc trở nên hỗn loạn.
Bình luận facebook