Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Xuyên Không Về Làm Tam Vương Phi - Chương 56: Thông báo
...Chương 56...
...( Thông báo)...
Lãnh Thiên Vũ một cước đạp cánh cửa kia đổ xuống làm cô giật hết cả mình. Anh nhanh chóng chạy lại chỗ cô lấy tay cô xem chỗ bị bỏng
' Sao bị bỏng như vậy mà lại không nói với Bổn Vương, lẽ nào nàng định giấu Bổn Vương luôn sao. '
Lãnh Thiên Vũ lấy khay thuốc từ tay Tiểu Nguyệt rồi nhẹ nhàng bôi lên cho cô.
Trong lúc đó cả hai người đều không nói chuyện mà chỉ im lặng
' Tiểu Nguyệt ngươi ra ngoài trước đi. '
Sau khi bôi thuốc xong Lãnh Thiên Vũ bảo Tiểu Nguyệt ra ngoài còn mình ở lại trong phòng. Chờ sau khi Tiểu Nguyệt đi ra anh đột ngột ôm cô vào
' Tiểu Linh nàng đừng giận nữa được không, Bổn Vương xin lỗi nàng. Đều tại Bổn Vương không thông báo là nàng đã trở về nên mới xảy ra chuyện như vậy. '
Anh nhẹ giọng xin lỗi cô khiến cô cảm thấy mình có chút quá đáng, dù sao anh cũng có sai đâu sao cô lại giận anh làn gì chứ nhỉ.
' Được rồi ta không có giận chàng, chỉ là cảm thấy khó chịu thôi. Cái người tên Ái Lạp Tư kia lẽ nào luôn bám lấy chàng như vậy sao. '
' Sao có thể chứ, hôm nay chỉ là sơ suất thôi, Tiểu Linh nàng yên tâm tuyệt đối sẽ không có lần sau đâu. '
Lãnh Thiên Vũ giơ 3 ngón tay lên thề trông lại có chút buồn cười khiến cô không nhịn được mà cười lên. Anh thấy thế cũng liền trở nên an tâm
' Đúng rồi, bát canh này Bổn vương ăn đó nha, không cho nàng đâu. '
Lãnh Thiên Vũ với lấy bát canh trên bàn mà nói
' Nhưng mà đã nguội rồi, ăn không ngon nữa đâu. '
Tuyết Thanh Linh cản lại, bát canh này đã để từ nãy đến giờ, trời lại còn lạnh nên đã nguội ngắt rồi ăn làm gì còn mùi vị gì cơ chứ.
' Không sao, chỉ cần là nàng nấu thì Bổn vương đều cảm thấy ngon. '
.......................
' Này ngươi có nhìn thấy người hôm nay đi đến cùng Tam Vương Gia không, là một nữ nhân đó. '
' Ta tất nhiên là nhìn thấy rồi, mà quan trọng hơn là gì ngươi có biết không. Nữ nhân đó lại mặc y phục màu đỏ, màu mà Vương gia đã hạ lệnh cấm trước đây đó. '
' Nhưng sao ta lại cảm thấy nữ nhân này quen mắt vậy chứ....... '.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi
2. Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau?
3. Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi
4. Thế Thân
=====================================
Tiếng bàn tán của mọi người không ngớt về sự xuất hiện của anh và cô.
Hôm nay là tiệc để chào mừng cái cô công chúa Ái Lạp Tư kia đến đây, vốn dĩ cô không muốn đi vì nhìn thấy cái người đó là cô lại thấy khó chịu, ngứa ngáy tay chân mà muốn đánh người. Thế mà anh lại nhất quyết muốn dẫn cô đi cho bằng được, còn nói cái gì mà nhân dịp này tuyên bố cô đã trở về để cho những kẻ khác bỏ đi những suy nghĩ không đáng có. Thế là hết cách vô đành phải chiều theo ý anh nếu không anh lại cứ lải nhải bên tai cô suốt. Nào là nàng không đi là Bổn Vương sẽ tuyệt thực rồi lại là nàng lẽ nào không yêu Bổn Vương nữa rồi sao....... Thật là, cái con người này từ khi nào lại trở nên trẻ con như vậy chứ.
Nhưng mà không sao, nhân cơ hội này cô cũng muốn đi thăm Tiểu Hi nữa nên đành nhẫn nhịn một chút vậy.
' Tam ca huynh đến rồi. '
Lãnh Phong từ đằng sau đi đến chào hỏi, thật sự thì anh cũng không định đi ra ngoài này đâu, chỉ là nghe nói hôm nay Tam ca dẫn theo một người đến nên mới có chút tò mò thôi.
' Vị bên cạnh này là....... '
' Sao vậy, mới có hai năm liền quên mất ta rồi sao..... '
Tuyết Thanh Linh xoay người lại khiến Lãnh Phong sững người tại chỗ
' Tam tẩu....... '
' Tam ca huynh tìm được Tam tẩu lúc nào vâyh, đã thế còn không báo cho mọi người nữa. '
Rất nhanh Lãnh Phong đã khôi phục lại biểu cảm mà nhanh chóng hỏi Lãnh Thiên Vũ
' Mới vài ngày trước thôi, hôm nay sẽ thông báo cho mọi người luôn. '
' Vậy thì tốt quá rồi, Phụ hoàng với mẫu thân rất định là sẽ rất vui đó. '
Hàn huyên một hồi thì cả ba người đều đi vào đại điện, nơi tổ chức yến tiệc.
Quả không ngoài dự đoán của Lãnh Phong, Hoàng thượng với Mai quý phi khi nhìn thấy cô liền vô cùng bất ngờ và vui mừng.
Yến tiệc bắt đầu, mở màn là tiết mục múa của các vũ công theo phong cách của Mặc quốc. Vốn dĩ đây là tiệc để chào mừng Ái Lạp Tư với tư cách công chúa Mặc quốc nên cũng không thể sơ sài
' Tiết mục này thật sự rất đặc sắc, không ngờ ở nơi đây ta vòn có thể chiêm ngưỡng điệu múa như này. Hoàng thượng thật sự có tâm rồi. '
' Công chúa thích là được rồi. '
Hoàng thượng khách sáo đáp lại
' Hai nước ta vốn đã có giao hảo nhiều năm. Lần này ta đến là muốn có một cuộc liên hôn giữa hai nước để tăng cảm tình không biết ý của Hoàng thượng như thế nào. '
Khi nãy trên đường đến đại điện cô ta đã nghe mọi người đồn đoán về nữ nhân đi cùng Tam Vương Gia hôm nay thì trong đầu cô ta liền xuất hiện hình ảnh của nữ nhân hôm trước. Trong lòng cô ta đầy nghi hoặc liền nhanh chóng đi đến đây thì quả thật suy nghĩ của cô ta đúng. Nữ nhân này tuyệt đối không phải người tầm thường. Nếu đã như vậy thì cô ta nhất định phải ra tay trước, lấy hôn ước để củng cố tình giao hữu quốc gia. Cô ta không tin anh có thể bỏ qua mối giao hữu này mà từ chối.
' Không biết là công chúa đã nhìn trúng ai rồi sao. '
Hoàn thượng lên tiếng hỏi. Mặc quốc dù chỉ là một nước nhỏ không có tính uy hiếp nhưng tốt nhất vẫn là nên cho bọn họ chút mặt mũi
' Người này là...... '
' Khoan đã........ '
Ái Lạp Tư đang định nói thì bị Lãnh Thiên Vũ cắt ngang
' Trước đó Bổn vương muốn thông báo một chuyện quan trọng. Sau đó Mặc quốc công chúa muốn nói gì thì Bổn vương đều không cản. '
...( Thông báo)...
Lãnh Thiên Vũ một cước đạp cánh cửa kia đổ xuống làm cô giật hết cả mình. Anh nhanh chóng chạy lại chỗ cô lấy tay cô xem chỗ bị bỏng
' Sao bị bỏng như vậy mà lại không nói với Bổn Vương, lẽ nào nàng định giấu Bổn Vương luôn sao. '
Lãnh Thiên Vũ lấy khay thuốc từ tay Tiểu Nguyệt rồi nhẹ nhàng bôi lên cho cô.
Trong lúc đó cả hai người đều không nói chuyện mà chỉ im lặng
' Tiểu Nguyệt ngươi ra ngoài trước đi. '
Sau khi bôi thuốc xong Lãnh Thiên Vũ bảo Tiểu Nguyệt ra ngoài còn mình ở lại trong phòng. Chờ sau khi Tiểu Nguyệt đi ra anh đột ngột ôm cô vào
' Tiểu Linh nàng đừng giận nữa được không, Bổn Vương xin lỗi nàng. Đều tại Bổn Vương không thông báo là nàng đã trở về nên mới xảy ra chuyện như vậy. '
Anh nhẹ giọng xin lỗi cô khiến cô cảm thấy mình có chút quá đáng, dù sao anh cũng có sai đâu sao cô lại giận anh làn gì chứ nhỉ.
' Được rồi ta không có giận chàng, chỉ là cảm thấy khó chịu thôi. Cái người tên Ái Lạp Tư kia lẽ nào luôn bám lấy chàng như vậy sao. '
' Sao có thể chứ, hôm nay chỉ là sơ suất thôi, Tiểu Linh nàng yên tâm tuyệt đối sẽ không có lần sau đâu. '
Lãnh Thiên Vũ giơ 3 ngón tay lên thề trông lại có chút buồn cười khiến cô không nhịn được mà cười lên. Anh thấy thế cũng liền trở nên an tâm
' Đúng rồi, bát canh này Bổn vương ăn đó nha, không cho nàng đâu. '
Lãnh Thiên Vũ với lấy bát canh trên bàn mà nói
' Nhưng mà đã nguội rồi, ăn không ngon nữa đâu. '
Tuyết Thanh Linh cản lại, bát canh này đã để từ nãy đến giờ, trời lại còn lạnh nên đã nguội ngắt rồi ăn làm gì còn mùi vị gì cơ chứ.
' Không sao, chỉ cần là nàng nấu thì Bổn vương đều cảm thấy ngon. '
.......................
' Này ngươi có nhìn thấy người hôm nay đi đến cùng Tam Vương Gia không, là một nữ nhân đó. '
' Ta tất nhiên là nhìn thấy rồi, mà quan trọng hơn là gì ngươi có biết không. Nữ nhân đó lại mặc y phục màu đỏ, màu mà Vương gia đã hạ lệnh cấm trước đây đó. '
' Nhưng sao ta lại cảm thấy nữ nhân này quen mắt vậy chứ....... '.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trình Ngữ Lam, Em Là Của Tôi
2. Lâm Tổng Chúng Ta Là Gì Của Nhau?
3. Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi
4. Thế Thân
=====================================
Tiếng bàn tán của mọi người không ngớt về sự xuất hiện của anh và cô.
Hôm nay là tiệc để chào mừng cái cô công chúa Ái Lạp Tư kia đến đây, vốn dĩ cô không muốn đi vì nhìn thấy cái người đó là cô lại thấy khó chịu, ngứa ngáy tay chân mà muốn đánh người. Thế mà anh lại nhất quyết muốn dẫn cô đi cho bằng được, còn nói cái gì mà nhân dịp này tuyên bố cô đã trở về để cho những kẻ khác bỏ đi những suy nghĩ không đáng có. Thế là hết cách vô đành phải chiều theo ý anh nếu không anh lại cứ lải nhải bên tai cô suốt. Nào là nàng không đi là Bổn Vương sẽ tuyệt thực rồi lại là nàng lẽ nào không yêu Bổn Vương nữa rồi sao....... Thật là, cái con người này từ khi nào lại trở nên trẻ con như vậy chứ.
Nhưng mà không sao, nhân cơ hội này cô cũng muốn đi thăm Tiểu Hi nữa nên đành nhẫn nhịn một chút vậy.
' Tam ca huynh đến rồi. '
Lãnh Phong từ đằng sau đi đến chào hỏi, thật sự thì anh cũng không định đi ra ngoài này đâu, chỉ là nghe nói hôm nay Tam ca dẫn theo một người đến nên mới có chút tò mò thôi.
' Vị bên cạnh này là....... '
' Sao vậy, mới có hai năm liền quên mất ta rồi sao..... '
Tuyết Thanh Linh xoay người lại khiến Lãnh Phong sững người tại chỗ
' Tam tẩu....... '
' Tam ca huynh tìm được Tam tẩu lúc nào vâyh, đã thế còn không báo cho mọi người nữa. '
Rất nhanh Lãnh Phong đã khôi phục lại biểu cảm mà nhanh chóng hỏi Lãnh Thiên Vũ
' Mới vài ngày trước thôi, hôm nay sẽ thông báo cho mọi người luôn. '
' Vậy thì tốt quá rồi, Phụ hoàng với mẫu thân rất định là sẽ rất vui đó. '
Hàn huyên một hồi thì cả ba người đều đi vào đại điện, nơi tổ chức yến tiệc.
Quả không ngoài dự đoán của Lãnh Phong, Hoàng thượng với Mai quý phi khi nhìn thấy cô liền vô cùng bất ngờ và vui mừng.
Yến tiệc bắt đầu, mở màn là tiết mục múa của các vũ công theo phong cách của Mặc quốc. Vốn dĩ đây là tiệc để chào mừng Ái Lạp Tư với tư cách công chúa Mặc quốc nên cũng không thể sơ sài
' Tiết mục này thật sự rất đặc sắc, không ngờ ở nơi đây ta vòn có thể chiêm ngưỡng điệu múa như này. Hoàng thượng thật sự có tâm rồi. '
' Công chúa thích là được rồi. '
Hoàng thượng khách sáo đáp lại
' Hai nước ta vốn đã có giao hảo nhiều năm. Lần này ta đến là muốn có một cuộc liên hôn giữa hai nước để tăng cảm tình không biết ý của Hoàng thượng như thế nào. '
Khi nãy trên đường đến đại điện cô ta đã nghe mọi người đồn đoán về nữ nhân đi cùng Tam Vương Gia hôm nay thì trong đầu cô ta liền xuất hiện hình ảnh của nữ nhân hôm trước. Trong lòng cô ta đầy nghi hoặc liền nhanh chóng đi đến đây thì quả thật suy nghĩ của cô ta đúng. Nữ nhân này tuyệt đối không phải người tầm thường. Nếu đã như vậy thì cô ta nhất định phải ra tay trước, lấy hôn ước để củng cố tình giao hữu quốc gia. Cô ta không tin anh có thể bỏ qua mối giao hữu này mà từ chối.
' Không biết là công chúa đã nhìn trúng ai rồi sao. '
Hoàn thượng lên tiếng hỏi. Mặc quốc dù chỉ là một nước nhỏ không có tính uy hiếp nhưng tốt nhất vẫn là nên cho bọn họ chút mặt mũi
' Người này là...... '
' Khoan đã........ '
Ái Lạp Tư đang định nói thì bị Lãnh Thiên Vũ cắt ngang
' Trước đó Bổn vương muốn thông báo một chuyện quan trọng. Sau đó Mặc quốc công chúa muốn nói gì thì Bổn vương đều không cản. '
Bình luận facebook